Đương nhiên, cô đem đồ đạc thu vào không gian, vẫn làm chút ngụy trang, cho dù cô có tin tưởng cha mẹ mình, chuyện không gian quá mức huyền bí, quan hệ cũng lớn, cô không dám bại lộ hết.
Vừa tiến vào không gian, thân thể nho nhỏ của cô liền có vẻ linh hoạt hơn rất nhiều, cũng không bởi vì hạn chế của cơ thể mà không làm được gì cả.
Trong không gian, cô có thể giống như kiếp trước, tùy tiện làm mọi thứ.
Một mẫu đất, trên thực tế, trồng rất nhanh.
Nhưng Tô Nhiên chưa từng trồng cây, để trồng đầy một mẫu đất này vẫn tốn không ít thời gian của cô.
Một lần bận rộn này, ước chừng mất hơn nửa ngày.
Đợi đến khi cô làm xong tất cả, lúc này mới biết được nửa giờ trước, bác sĩ đột nhiên tới kiểm tra.
Người mang theo bác sĩ tới, chính là chú Tám Tô Diệu Lễ của cô.
Đến rất đột ngột, nếu không có chuẩn bị tốt, rất dễ dàng bung bét mọi chuyện.
Vận khí của Tô Nhiên tương đối tốt, cô vừa vặn tiến vào trong không gian, thời gian trồng trọt lại mất thật lâu, lúc này mới hoàn mỹ tránh được Tô Diệu Lễ đột nhiên tập kích.
Trong mắt bác sĩ, Tô Nhiên hiện ra tình huống mê man, triệu chứng giống người thực vật, nhưng nghiêm trọng hơn người thực vật, cô không có mạch đập.
Đạt được kết quả như vậy, hiển nhiên cũng không phải thứ mà Tô Diệu Lễ muốn.
Chú ta nhiều lần xác định, cuối cùng mặc kệ ai tới xem, kết quả đều giống nhau: Tô Nhiên không khác gì đã tử vong, khác nhau là cô có hô hấp yếu ớt.
Ba Tô lại cười lạnh nhìn Tô Diệu Lễ, cuối cùng sau khi bác sĩ tức giận cả rồi, Lúc này Tô Diệu Lễ mới xám xịt rời đi.
Chú ta vừa rời đi, trái tim mẹ Tô lúc này mới bình tĩnh nổi.
Tô Diệu Lễ vừa đi, Tô Nhiên liền ra khỏi không gian.
“Sao chú tám lại đột nhiên tới đây? Lúc Tô Nhiên nhận được tin tức này, thật sự bị dọa sợ.
“Không biết, chú ta đột nhiên xuất hiện, không chào hỏi một tiếng nào đã trực tiếp mang theo bác sĩ tới đây. Nghe nói tới là giám đốc bệnh viện, không biết chú ta mời viện trưởng kiểu gì.” Mẹ Tô vừa nghĩ tới tình hình vừa rồi, còn có chút khẩn trương.
Lúc ấy người đến quá đột ngột, bọn họ không có một chút chuẩn bị, may mắn con gái lúc ấy đang ở trong trạng thái mê man này, nếu không tất cả sẽ bại lộ..
“Lão Bát lại đây, không cần nghĩ cũng biết, nhất định là nghi ngờ bệnh tình của con bé, nên mới tập kích kiểu này. Lão bát lo lắng chúng ta mua chuộc bác sĩ bên bệnh viện, lúc này mới đi mời viện trưởng.”
Bây giờ nghĩ lại, ba Tô đều cảm thấy lúc ấy quyết định kế sách này sơ hở bao nhiêu.
Nếu không phải con gái có biện pháp kia, chỉ dựa vào thuật châm cứu của chú ấy hoặc là lợi dụng chiêu mua chuộc bác sĩ này, sẽ có nguy hiểm như thế nào.
Một khi bị phát hiện, chuyện của bọn họ phơi bị bày ra ánh sáng vẫn còn nhỏ, liên lụy đến bác sĩ người ta mới là đại sự.
Cũng may, tất cả chỉ hoảng sợ mà thôi.
“Về sau chúng ta phải chú ý, nói không chừng lão Bát sẽ không từ bỏ ý định, sẽ tiếp tục đột nhiên tập kích.” Ba Tô nói, “Nhiên Nhiên, mấy ngày nay phải vất vả cho con, bình thường không có việc gì, trước tiên ngủ đi, miễn cho chuyện như vậy lại xuất hiện.”
Vừa tiến vào không gian, thân thể nho nhỏ của cô liền có vẻ linh hoạt hơn rất nhiều, cũng không bởi vì hạn chế của cơ thể mà không làm được gì cả.
Trong không gian, cô có thể giống như kiếp trước, tùy tiện làm mọi thứ.
Một mẫu đất, trên thực tế, trồng rất nhanh.
Nhưng Tô Nhiên chưa từng trồng cây, để trồng đầy một mẫu đất này vẫn tốn không ít thời gian của cô.
Một lần bận rộn này, ước chừng mất hơn nửa ngày.
Đợi đến khi cô làm xong tất cả, lúc này mới biết được nửa giờ trước, bác sĩ đột nhiên tới kiểm tra.
Người mang theo bác sĩ tới, chính là chú Tám Tô Diệu Lễ của cô.
Đến rất đột ngột, nếu không có chuẩn bị tốt, rất dễ dàng bung bét mọi chuyện.
Vận khí của Tô Nhiên tương đối tốt, cô vừa vặn tiến vào trong không gian, thời gian trồng trọt lại mất thật lâu, lúc này mới hoàn mỹ tránh được Tô Diệu Lễ đột nhiên tập kích.
Trong mắt bác sĩ, Tô Nhiên hiện ra tình huống mê man, triệu chứng giống người thực vật, nhưng nghiêm trọng hơn người thực vật, cô không có mạch đập.
Đạt được kết quả như vậy, hiển nhiên cũng không phải thứ mà Tô Diệu Lễ muốn.
Chú ta nhiều lần xác định, cuối cùng mặc kệ ai tới xem, kết quả đều giống nhau: Tô Nhiên không khác gì đã tử vong, khác nhau là cô có hô hấp yếu ớt.
Ba Tô lại cười lạnh nhìn Tô Diệu Lễ, cuối cùng sau khi bác sĩ tức giận cả rồi, Lúc này Tô Diệu Lễ mới xám xịt rời đi.
Chú ta vừa rời đi, trái tim mẹ Tô lúc này mới bình tĩnh nổi.
Tô Diệu Lễ vừa đi, Tô Nhiên liền ra khỏi không gian.
“Sao chú tám lại đột nhiên tới đây? Lúc Tô Nhiên nhận được tin tức này, thật sự bị dọa sợ.
“Không biết, chú ta đột nhiên xuất hiện, không chào hỏi một tiếng nào đã trực tiếp mang theo bác sĩ tới đây. Nghe nói tới là giám đốc bệnh viện, không biết chú ta mời viện trưởng kiểu gì.” Mẹ Tô vừa nghĩ tới tình hình vừa rồi, còn có chút khẩn trương.
Lúc ấy người đến quá đột ngột, bọn họ không có một chút chuẩn bị, may mắn con gái lúc ấy đang ở trong trạng thái mê man này, nếu không tất cả sẽ bại lộ..
“Lão Bát lại đây, không cần nghĩ cũng biết, nhất định là nghi ngờ bệnh tình của con bé, nên mới tập kích kiểu này. Lão bát lo lắng chúng ta mua chuộc bác sĩ bên bệnh viện, lúc này mới đi mời viện trưởng.”
Bây giờ nghĩ lại, ba Tô đều cảm thấy lúc ấy quyết định kế sách này sơ hở bao nhiêu.
Nếu không phải con gái có biện pháp kia, chỉ dựa vào thuật châm cứu của chú ấy hoặc là lợi dụng chiêu mua chuộc bác sĩ này, sẽ có nguy hiểm như thế nào.
Một khi bị phát hiện, chuyện của bọn họ phơi bị bày ra ánh sáng vẫn còn nhỏ, liên lụy đến bác sĩ người ta mới là đại sự.
Cũng may, tất cả chỉ hoảng sợ mà thôi.
“Về sau chúng ta phải chú ý, nói không chừng lão Bát sẽ không từ bỏ ý định, sẽ tiếp tục đột nhiên tập kích.” Ba Tô nói, “Nhiên Nhiên, mấy ngày nay phải vất vả cho con, bình thường không có việc gì, trước tiên ngủ đi, miễn cho chuyện như vậy lại xuất hiện.”
Danh sách chương