Mộc Du Du mãi cho đến khi Tiểu Kê lên tiếng nhắc nhở mới hoàn hồn.

“Xin chào! Cố đồng chí.” Cô nhớ rõ lần đầu tiên gặp mặt, anh và nguyên chủ gọi nhau là đồng chí.”

“Mộc đồng chí, cô đã chuẩn bị xong chưa? Chúng ta sẽ đến nhà ga.”Cố Bắc Đình nhìn về phía cô gái trước mặt, hình như cô không giống lần đầu tiên gặp mặt, lần đầu tiên gặp mặt cô còn không dám ngẩng đầu nhìn anh.

Cố Bắc Đình biết vợ mới cưới của mình rất xinh đẹp, nhưng dường như cô càng xinh đẹp hơn, làn da trắng hơn, so trước kia hình như có thêm vài phần tươi sáng.

“Tôi đã chuẩn bị xong, anh có thể vào đây một chút không? Tôi có chuyện muốn nói với anh.”Mộc Du Du lấy lại bình tĩnh, quyết định trước khi lên xe nói rõ ràng.

“Được.” Cố Bắc Đình gật đầu, chào hỏi binh lính phía sau, đi theo Mộc Du Du vào phòng.

“Uống một ngụm nước đi, bởi vì đồ đạc đều chuyển đi, anh dùng tạm vậy.”

Mộc Du Du rót cho Cố Bắc Đình một ly nước, ngồi xuống bàn ăn đối diện Cố Bắc Đình, trong nhà chỉ còn lại hai cái ghế này.

Cố Bắc Đình nhận lấy nước, đặt lên bàn không uống, mà nhìn về phía Mộc Du Du.

“Tôi biết anh bị gia đình bức bách mới cưới tôi.”Mộc Du Du nhìn thẳng vào mắt anh nói.

“Ừm.”Cố Bắc Đình không giấu diếm, lại kinh ngạc trước sự trực tiếp của cô.

“Cho nên tôi muốn nói là, sau khi tôi và anh tùy quân, chúng ta chia phòng ngủ, thời gian hai năm nếu chúng ta có thể bồi dưỡng ra tình cảm thì duy trì quan hệ vợ chồng, nếu không thể bồi dưỡng ra tình cảm, chúng ta liền ly hôn.”Mộc Du Du một hơi nói xong lời.

Cố Bắc Đình híp mắt đánh giá cô, Mộc Du Du cảm thấy ánh mắt này lộ ra nguy hiểm, trong lòng hô “Tiểu Kê.”

“Chị, không sao đâu, em không phát hiện Cố Bắc Đình có ý định tổn thương chị.” Thanh âm Tiểu Kê vang lên trong đầu Mộc Du Du.

“Nghịch thiên như vậy ư? Cái gì em cũng phát hiện ra à?”



“Hình như chỉ có thể phát hiện Cố Bắc Đình...”

Cố Bắc Đình vô cùng xác nhận Mộc Du Du trước mắt và lần đầu tiên anh gặp là cùng một người, nhưng lại hình như không phải cùng một người.

Anh có chút tò mò, lần đầu tiên gặp mặt, tại sao cô lại giả vờ vâng dạ thế.

“Được!” Cố Bắc Đình gật đầu.

“Cơm nhà tôi làm, tôi không cần anh nuôi, mỗi tháng anh đóng hai mươi đồng tiền sinh hoạt phí, trả lại ít bổ sung, nhưng những việc nhà khác trong nhà, anh chỉ cần ở nhà cũng phải giúp đỡ san sẻ với tôi.” Mộc Du Du nói.

Cô có thể nấu ăn, bởi vì cô thích nấu ăn cho riêng mình, nhưng nó không có nghĩa là cô phải làm mẹ của anh lo tất cả.

“Không thành vấn đề, tôi có thể cho cô thêm một chút chi phí sinh hoạt.”Cố Bắc Đình nói, một tháng anh được một trăm đồng tiền lương, làm nhiệm vụ còn có tiền thưởng.

“Không cần, chúng ta ai trả phần người đó.”Mộc Du Du nghiêm túc nói.

“Tùy cô.” Cố Bắc Đình nhíu mày, Mộc Du Du hoàn toàn phá vỡ ấn tượng đầu tiên của anh đối với cô.

“Còn có một chuyện nữa, hộ khẩu của tôi chuyển vào hộ khẩu của anh, nếu sau này ly hôn, anh phải giúp tôi vô điều kiện chuyển hộ khẩu về thành phố Kinh.”

Đầu năm nay hộ khẩu không dễ dời, dựa vào quan hệ của Cố gia đủ để xử lý thủ tục chuyển hộ khẩu.

“Được.” Cố Bắc Đình nhìn về phía cô, cô chắc chắn hai người họ sẽ ly hôn? “Được, vậy không có gì nữa.” Nói xong, Mộc Du Du thở ra một hơi, đối mặt với cố Bắc Đình cường đại như vậy, lòng bàn tay cô đều đổ mồ hôi.

“Đi thôi.”Cố Bắc Đình đứng dậy nhấc hành lý cô để trên mặt đất trước đó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện