Trong lòng Lâm Nhan cảm thấy chua xót, “Anh ba, em không cần...” Trong nhà này, cô cảm nhận được chân tình của Lâm Viên đối với nguyên chủ.
Lâm Viên cắt ngang lời cô, “Tùy Sâm, nếu cậu dám bắt nạt Nhan Nhan nhà tôi, cho dù chân trời góc biển tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!”
Hai vợ chồng Lâm Đại Điền cảm thấy rất mất hứng.
Nguyên bản Ái Phân gả cho Triệu doanh trưởng làm vợ, đó là chuyện làm cho bọn họ được thơm lây.
Nhưng bây giờ mọi thứ đã khác.
Lâm Nhan muốn đi hải đảo hỗ trợ xây dựng đất nước, cái tên này lập tức lan truyền trong xã.
Vợ Lâm Đại Điền là Từ Chiêu Đệ tức giận, “Con ranh đấy cầm tiền của chúng ta không nói, hiện tại còn được đại hồng hoa trong xã, chuyện Ái Phân chúng ta gả cho Triệu doanh trưởng lớn như vậy cũng không ai nói.”
Lâm Đại Điền nhả khói“Được rồi, bà bớt nói hai câu, dù sao cũng là con gái của Lâm gia chúng ta.”Lần trước hút được thuốc lá tốt như vậy vẫn là lần thằng hai trong nhà cưới vợ, chẳng qua lần đó ông ta chỉ được hút một điếu.
Vẫn là gả con gái tốt nha, con rể làm tiểu đoàn trưởng mua cho một điếu thuốc hải quân, người bình thường nào có thể hút được cái này.
Ông ta ở bên này nuốt mây phun sương, Từ Chiêu Đệ tức giận đến dậm chân, “Con gái nhà họ Lâm, ông coi cô ta là cháu gái, nhưng con ranh đấy có coi ông là bác trai không? Lâm Đại Điền, ông đừng tỏ vẻ giả tạo với tôi, chuyện năm trăm đồng kia tôi còn chưa tìm ông tính sổ!”
Trong nhà nào có nhiều tiền như vậy, cho dù cầm cố lễ vật Triệu gia tặng cũng không đủ.
Cuối cùng là tìm bà Lâm vay tiền, lúc này mới gom đủ năm trăm đồng.
Tiền lễ vật tất cả đều được đưa vào, Ái Phân còn khóc nháo một trận.
“Bà tìm tôi tính sổ cái gì, tốt nhất nên im đi. Được rồi, một trăm đồng kia của mẹ tôi lại không cần trả, hơn nữa sau khi Ái Phân gả qua chẳng nhẽ không làm chủ gia đình à? Tiền lương của Triệu doanh trưởng một tháng ít nhất cũng được ngàn này.”
Ông ta vươn một ngón tay ra, “Bảo Ái Phân trợ cấp cho nhà chúng ta một ít, cũng đủ để chúng ta sống tốt rồi.”
“Cũng phải.” Từ Chiêu Đệ cũng không cảm thấy nhớ thương tiền của con rể có vấn đề gì, Ái Phân là con gái bà ta nuôi hai mươi năm, hiện tại gả cho lão Triệu gia làm trâu làm ngựa, có sức báo đáp cha mẹ không phải là chuyện nên làm sao? “Đáng tiếc trong nhà cậu ta còn có ba đứa bé, đều là thứ phải tiêu tiền.”
Lâm Đại Điền lơ là, “Nuôi con có thể tốn bao nhiêu tiền? Chẳng phải mấy anh em tôi đều được nuôi nấng tốt thế này à?”
Lâm Viên cắt ngang lời cô, “Tùy Sâm, nếu cậu dám bắt nạt Nhan Nhan nhà tôi, cho dù chân trời góc biển tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!”
Hai vợ chồng Lâm Đại Điền cảm thấy rất mất hứng.
Nguyên bản Ái Phân gả cho Triệu doanh trưởng làm vợ, đó là chuyện làm cho bọn họ được thơm lây.
Nhưng bây giờ mọi thứ đã khác.
Lâm Nhan muốn đi hải đảo hỗ trợ xây dựng đất nước, cái tên này lập tức lan truyền trong xã.
Vợ Lâm Đại Điền là Từ Chiêu Đệ tức giận, “Con ranh đấy cầm tiền của chúng ta không nói, hiện tại còn được đại hồng hoa trong xã, chuyện Ái Phân chúng ta gả cho Triệu doanh trưởng lớn như vậy cũng không ai nói.”
Lâm Đại Điền nhả khói“Được rồi, bà bớt nói hai câu, dù sao cũng là con gái của Lâm gia chúng ta.”Lần trước hút được thuốc lá tốt như vậy vẫn là lần thằng hai trong nhà cưới vợ, chẳng qua lần đó ông ta chỉ được hút một điếu.
Vẫn là gả con gái tốt nha, con rể làm tiểu đoàn trưởng mua cho một điếu thuốc hải quân, người bình thường nào có thể hút được cái này.
Ông ta ở bên này nuốt mây phun sương, Từ Chiêu Đệ tức giận đến dậm chân, “Con gái nhà họ Lâm, ông coi cô ta là cháu gái, nhưng con ranh đấy có coi ông là bác trai không? Lâm Đại Điền, ông đừng tỏ vẻ giả tạo với tôi, chuyện năm trăm đồng kia tôi còn chưa tìm ông tính sổ!”
Trong nhà nào có nhiều tiền như vậy, cho dù cầm cố lễ vật Triệu gia tặng cũng không đủ.
Cuối cùng là tìm bà Lâm vay tiền, lúc này mới gom đủ năm trăm đồng.
Tiền lễ vật tất cả đều được đưa vào, Ái Phân còn khóc nháo một trận.
“Bà tìm tôi tính sổ cái gì, tốt nhất nên im đi. Được rồi, một trăm đồng kia của mẹ tôi lại không cần trả, hơn nữa sau khi Ái Phân gả qua chẳng nhẽ không làm chủ gia đình à? Tiền lương của Triệu doanh trưởng một tháng ít nhất cũng được ngàn này.”
Ông ta vươn một ngón tay ra, “Bảo Ái Phân trợ cấp cho nhà chúng ta một ít, cũng đủ để chúng ta sống tốt rồi.”
“Cũng phải.” Từ Chiêu Đệ cũng không cảm thấy nhớ thương tiền của con rể có vấn đề gì, Ái Phân là con gái bà ta nuôi hai mươi năm, hiện tại gả cho lão Triệu gia làm trâu làm ngựa, có sức báo đáp cha mẹ không phải là chuyện nên làm sao? “Đáng tiếc trong nhà cậu ta còn có ba đứa bé, đều là thứ phải tiêu tiền.”
Lâm Đại Điền lơ là, “Nuôi con có thể tốn bao nhiêu tiền? Chẳng phải mấy anh em tôi đều được nuôi nấng tốt thế này à?”
Danh sách chương