Đẹp trai còn tốt tính, có ai mà không thích cho được chứ? Nhưng có thích nhiều hơn nữa cũng phải nhường chỗ cho người trong nhà, cô vốn không có ý định đến thăm Tùy Sâm, nhưng Lâm Ái Phân lại nói thanh niên trí thức Tùy sốt đến mơ hồ, trong mộng đều gọi tên “cô”.
Lời này làm cho nguyên chủ tâm thần bất an, lúc tỉnh táo lại đã bị đẩy vào trong phòng Tùy Sâm, sau đó chính là giấc mộng xuân mà Lâm Nhan tưởng thật.
Dựa theo kinh nghiệm xem phim huyền bí của Lâm Nhan mà nói, người chị họ Lâm Ái Phân hiển nhiên không thích hợp lắm.
Mà rất nhanh sự nghi ngờ của cô cũng đã được nghiệm chứng, “Chuyện của em và thanh niên trí thức Tùy đã bị rất nhiều người biết, nếu tiếp tục để em và Triệu doanh trưởng gặp nhau thì không thích hợp.”
Giấy không bọc được lửa, cho dù hiện tại giấu được, nhưng nhỡ đâu người Triệu gia nghe được tiếng gió gì, chỉ riêng cái miệng bà Triệu kia, Lâm Nhan không được bị chà đạp chết chắc? “Cũng may lúc ấy tôi chỉ nói con gái Lâm gia cùng Triệu doanh trưởng xem mắt, nếu việc đã đến nước này thì để con bé Ái Phân đi cũng giống như vậy.”
Đương gia cũng nói, để cho Ái Phân cùng Triệu doanh trưởng kia xem mắt, có thể thành chuyện tốt đều giống nhau, sau này lại đánh tiếng với Triệu doanh trưởng đưa Lâm Thủy đến nhà máy làm công nhân.
Nguyên bản Lý Thái Hà còn cảm thấy để cho con gái nhà mình gả cho Triệu doanh trưởng mang theo ba đứa bé có chút chịu thiệt, nhưng vừa nhìn thấy Ái Phân xấu hổ đỏ mặt nói cô nguyện ý thay Lâm Nhan xem mắt với Triệu doanh trưởng, Lý Thái Hà lại cảm thấy nhà mình không thể kết thân với người ta mới là chịu thiệt.
Lâm Nhan không gả cho Triệu doanh trưởng được, lại và thanh niên trí thức Tùy kia quần áo xộc xệch trên giường...
Vừa nghĩ đến nha đầu Ái Phân kia đang cùng Triệu doanh trưởng nhìn nhau ở nhà chính, nước mắt Lý Thái Hà lại nhịn không được rơi xuống, “Sao số tôi lại khổ như vậy!”
Lâm Nhan nằm ở trên giường giả chết trong lòng kích động không thôi ——
Phá được rồi!
Người chị họ Lâm Ái Phân này chắc chắn có vấn đề.
Người chị này vội vàng làm mẹ kế cho người ta có chút mê muội, chính là làm mẹ kế của ba đứa nhỏ đấy! Đây vốn là chuyện không vẻ vang gì, Lâm Ái Phân lấy đâu ra dũng khí?
Tuy rằng người yêu của tiểu đoàn trưởng có chút phong quang, nhưng không thể chỉ nhìn tên trộm ăn thịt giả mù không thấy tên trộm bị đánh.
Mẹ của nguyên chủ cũng ghê đấy..
Tròng mắt Lâm Nhan đảo thẳng, điều này làm cho Lý Thái Hà phản ứng lại, “Nhan Nhan, tỉnh rồi sao?”
Một tiếng này không che giấu được, ngược lại khiến Triệu Trình Tiền đang đi ra ngoài kinh hãi, anh ta nhìn về phía tây phòng, “Đây là...”
Sau khi người trẻ tuổi nhìn thấy nhau, cả hai nhà lớn đều không có ý kiến gì.
Bà Triệu vốn nghe nói con gái Lâm gia này xinh đẹp không đứng đắn, ai biết cùng cô trước trình độ nói thân là một người khác, coi như chu chính, có điều làn da hơi đen, nhưng vừa nhìn đã biết là một người kiên định bổn phận, có thể chăm sóc con cái.
Lời này làm cho nguyên chủ tâm thần bất an, lúc tỉnh táo lại đã bị đẩy vào trong phòng Tùy Sâm, sau đó chính là giấc mộng xuân mà Lâm Nhan tưởng thật.
Dựa theo kinh nghiệm xem phim huyền bí của Lâm Nhan mà nói, người chị họ Lâm Ái Phân hiển nhiên không thích hợp lắm.
Mà rất nhanh sự nghi ngờ của cô cũng đã được nghiệm chứng, “Chuyện của em và thanh niên trí thức Tùy đã bị rất nhiều người biết, nếu tiếp tục để em và Triệu doanh trưởng gặp nhau thì không thích hợp.”
Giấy không bọc được lửa, cho dù hiện tại giấu được, nhưng nhỡ đâu người Triệu gia nghe được tiếng gió gì, chỉ riêng cái miệng bà Triệu kia, Lâm Nhan không được bị chà đạp chết chắc? “Cũng may lúc ấy tôi chỉ nói con gái Lâm gia cùng Triệu doanh trưởng xem mắt, nếu việc đã đến nước này thì để con bé Ái Phân đi cũng giống như vậy.”
Đương gia cũng nói, để cho Ái Phân cùng Triệu doanh trưởng kia xem mắt, có thể thành chuyện tốt đều giống nhau, sau này lại đánh tiếng với Triệu doanh trưởng đưa Lâm Thủy đến nhà máy làm công nhân.
Nguyên bản Lý Thái Hà còn cảm thấy để cho con gái nhà mình gả cho Triệu doanh trưởng mang theo ba đứa bé có chút chịu thiệt, nhưng vừa nhìn thấy Ái Phân xấu hổ đỏ mặt nói cô nguyện ý thay Lâm Nhan xem mắt với Triệu doanh trưởng, Lý Thái Hà lại cảm thấy nhà mình không thể kết thân với người ta mới là chịu thiệt.
Lâm Nhan không gả cho Triệu doanh trưởng được, lại và thanh niên trí thức Tùy kia quần áo xộc xệch trên giường...
Vừa nghĩ đến nha đầu Ái Phân kia đang cùng Triệu doanh trưởng nhìn nhau ở nhà chính, nước mắt Lý Thái Hà lại nhịn không được rơi xuống, “Sao số tôi lại khổ như vậy!”
Lâm Nhan nằm ở trên giường giả chết trong lòng kích động không thôi ——
Phá được rồi!
Người chị họ Lâm Ái Phân này chắc chắn có vấn đề.
Người chị này vội vàng làm mẹ kế cho người ta có chút mê muội, chính là làm mẹ kế của ba đứa nhỏ đấy! Đây vốn là chuyện không vẻ vang gì, Lâm Ái Phân lấy đâu ra dũng khí?
Tuy rằng người yêu của tiểu đoàn trưởng có chút phong quang, nhưng không thể chỉ nhìn tên trộm ăn thịt giả mù không thấy tên trộm bị đánh.
Mẹ của nguyên chủ cũng ghê đấy..
Tròng mắt Lâm Nhan đảo thẳng, điều này làm cho Lý Thái Hà phản ứng lại, “Nhan Nhan, tỉnh rồi sao?”
Một tiếng này không che giấu được, ngược lại khiến Triệu Trình Tiền đang đi ra ngoài kinh hãi, anh ta nhìn về phía tây phòng, “Đây là...”
Sau khi người trẻ tuổi nhìn thấy nhau, cả hai nhà lớn đều không có ý kiến gì.
Bà Triệu vốn nghe nói con gái Lâm gia này xinh đẹp không đứng đắn, ai biết cùng cô trước trình độ nói thân là một người khác, coi như chu chính, có điều làn da hơi đen, nhưng vừa nhìn đã biết là một người kiên định bổn phận, có thể chăm sóc con cái.
Danh sách chương