Đổi đến một môi trường mới, Cố Chi Nghiên vốn tưởng rằng mình sẽ cần một thời gian dài để thích ứng, nhưng thực thế không phải vậy.

Môi trường ở đây không tồi, ngay ngoài cổng chính là đường lớn, công trình xung quanh đường cũng đầy đủ tiện nghi, cửa hàng, bệnh viện và trường học đều cách nhà không quá xa, cô rất hài lòng.

Cô ra ngoài mấy lần, mỗi lần đều gặp những người hàng xóm khác nhau, mọi người đều nhiệt tình, vừa nghe thấy bọn họ là mới chuyển tới, còn là ông chủ của cửa hàng bách hóa Thịnh Thế mới khai trương ở gân đó, càng trở nên nhiệt tình, chưa tới một tháng, cô đã thiết lập mối quan hệ tốt với một vài hộ gia đình xung quanh.

Cửa hàng cách chỗ này rất gần, lúc đứa con đang ngon giấc, Cố Chi Nghiên cũng sẽ đến cửa hàng bọn họ giúp đỡ, đưa cơm, lúc con quấy khóc, hai vợ chồng cùng nhau dỗ trên lưng, luôn luôn giúp đỡ lẫn nhau, từ lúc con mọc răng, la hét đến khi biết đi.

Hai tên nhóc từ sau khi biết đi bắt đầu chọc ghẹo nhau, đoán chừng cảm thấy mới mẻ, hai anh em suốt ngày bò đi chơi, hận không thể phá tan ngôi nhà, còn thỉnh thoảng đánh nhau, chỉ dựa vào Cố Chi Nghiên và An Tĩnh Nguyên thì có chút quá sức đối với hai anh em, thế là hai người bàn bạc, nhờ Hầu Tú Anh đến giúp đỡ.

Có người lớn tuổi tới giúp đỡ, hai vợ chồng nhẹ nhõm đi không ít, An Tĩnh Nguyên thở phào, trong hơn một năm nay, vừa kiếm lo gia đình vừa lo sự nghiệp, thật sự làm anh rất mệt mỏi, bây giờ có mẹ vợ ở đây, cuối cùng anh có thể yên tâm làm ăn rồi.

Việc kinh doanh trong cửa hàng vẫn luôn ổn định, trang trại nuôi ong cũng rất ổn định, mặc dù anh mở gian hàng trên đường phố thỉnh thoảng phải đấu trí với các nhà quản lí kinh doanh, nhưng bởi vì không cần quá nhiều chi phí, cho nên lợi ích cũng không tôi, khoản vách trong nhà hơn nửa năm trước liền trả hết, theo lý mà nói thì anh có thể an tâm hưởng lạc, nhưng anh cảm thấy thành tựu của mình không thể chỉ dừng ở đây.

Bây giờ thị trường càng ngày càng sôi động, có một vài món đồ không cần phiếu nữa, sức mua của mọi người càng ngày càng mạnh, hơn nữa lợi nhuận của cửa hàng ngày càng tốt, nhân viên cũng đã phải thuê thêm mấy người, bọn họ phải nắm bắt cơ hội, phải chuẩn bị nhiều hơn.

Sau khi có ý tưởng, anh bàn bạc với Phương Kiến Quốc, chuẩn bị mở một tiệm bách hóa khác ở trong khu vực trung tâm của huyện.

Mở cửa hàng không dễ như vậy, giống như lúc trước mở cửa hàng vậy, người đàn ông tìm khắp các mối quan hệ, chạy đi nhập hàng, bận đến nỗi vừa đặt chân xuống, vừa về đến nhà đã lăn ra ngủ, sau khi bận rộn suốt mấy tháng trời, cuối cùng đã mở được cửa hàng thứ hai.

Nhìn người đàn ông gầy đi trông thấy, Cố Chi Nghiên đau đớn vô cùng, bây giờ anh đã là một nhân vật có tiếng ở trong công xã rồi, ai nhắc tới anh đều nói anh giỏi giang, bây giờ bệnh tình của Hà Lệ Xu đã rất lâu không phát tác rồi, An Tĩnh Hân cũng đã gả cho một gia đình tốt, anh không có gánh nặng quá lớn, nên nghỉ ngơi cho tốt, nếu tiếp tục mệt mỏi như vậy thân thể cường tráng đến đâu cũng sẽ không trụ nổi.

Nhưng người đàn ông không thấy như vậy, mỗi lần Cố Chi Nghiên nhắc tới việc nghỉ ngơi, anh luôn cười cười nói rằng mình còn chưa được sống ở trong một căn nhà lớn, lời hứa của anh còn chưa có thực hiện được, chưa coi là thành công. Đêm hôm đó mặc dù Cố Chi Nghiên buồn ngủ kinh khủng, nhưng cô vẫn nhớ tới lời hứa của người đàn ông bên cạnh mình, chỉ là cô không thật sự để tâm, bởi vì sống lại một lân nữa, rất nhiều chuyện không nhất định phải giống như kiếp trước, cô không muốn đặt áp lực lớn như vậy cho người đàn ông, nhưng mà cũng từng nói qua bất luận anh làm cái gì, cô đều sẽ tôn trọng cùng ủng hộ quyết định của anh.

Sau đó, An Tĩnh Nguyên càng ngày càng bận rộn, ở đây dù sao chỉ là một huyện nhỏ, thị trường có tốt thì cũng sẽ bão hòa, bọn họ nên nắm bắt cơ hội, tập trung vào những địa điểm khác.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện