Ban đầu Diệp Thư Hoa còn rất vui vẻ, tự nhận là kế hoạch thông qua, giả bộ mấy ngày là có thể cầu xin người cha đội trưởng đổi chức vụ cho cô.


Mãi đến tận lúc có một ngày nơron não của cô trở về, từ trong trí nhớ của Diệp Tiểu Muội biết được mùa gặt nhanh mới mở cơm tập thể, ăn đến cuối tháng nhà ăn cũng tan rã.Việc này sao không giống trong sách viết vậy, cả người Diệp Thư Hoa đều bối rối.

Bởi vì dựa theo sự thực, cô chỉ cần đàng hoàng làm mấy ngày ở nhà ăn, chờ nhà ăn giải tán cô lại có thể về nhà ăn cơm trắng, nếu đổi công việc thật thì chuẩn bị làm đến già đi!Cho nên những ngày trước cô nhảy lên nhảy xuống đều là vì cái gì?Diệp Thư Hoa làm một việc ngu xuẩn, hiện giờ người cha đội trưởng gọi cô đi viết báo cáo, cô lại có hơi sa sút lười biếng rồi.Giống như đời trước hỏi cha mẹ lấy chi phiếu, chi phiếu lại biến mất, thiếu tiền mới tìm bọn họ, Diệp Thư Hoa chưa bao giờ che giấu tính nết công danh lợi lộc của cô.Chẳng qua Diệp Thư Hoa không muốn, nhưng đứa con gái út mình thương yêu nhất được cha cô coi trọng, đồng chí Vương Thúy Phân bày tỏ rất vui mừng, cổ vũ  vỗ vai Diệp Thư Hoa: "Đi giúp cha con đi, viết xong mẹ nấu canh trứng gà cho con ăn."Diệp Thư Hoa xuống giường làm việc, cũng chứng tỏ kỳ dưỡng bệnh của cô kết thúc, không thể lại xa xỉ mỗi ngày ăn một quả trứng gà.


Tuy rằng đồng chí Vương Thúy Phân vẫn sẽ lén lút ném cho cô ăn, thế nhưng xưa nay Diệp Thư Hoa không làm loại chuyện "trộm gà bắt chó", dù cho trong lòng không muốn lắm, bây giờ nghe thấy mẹ già quang minh chính đại nói muốn luộc trứng gà cho cô ăn, lúc này Diệp Thư Hoa mới vui sướng trở lại, bước chân nhẹ nhàng đi tới bên cạnh đội trưởng Diệp."Ngồi ở đây." Đội trưởng Diệp không phát biểu bất kỳ ý kiến gì với lời nói của đồng chí Vương Thúy Phân, mà nhường ghế lại, vẻ mặt ôn hòa đứng phía sau Diệp Thư Hoa nhìn cô viết chữ.Người cả nhà biết đây là đội trưởng Diệp chấp nhận.Vương Thúy Phân thắng một trận, không dấu vết liếc hai đứa con dâu một chút, rồi đắc ý đi vào nhà bếp nấu trứng gà.Lúc này chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp cũng chỉ có thể cười mỉa, khí thế cướp trứng gà lúc sáng sớm lại không dám làm trước mặt đội trưởng Diệp.*Buổi sáng sau khi thu hoạch vụ thu, mặt trời mới lên, nước sương nửa khô, đám người cần cù đã tụ tập ở sân phơi lúa, vừa nói chuyện trời đất, vừa quét sân sạch sẽ, đổ một ô lúa vàng rực rỡ, dùng cán dài san phẳng phơi nắng.Không tới tám giờ, sân phơi lúa đã thành vùng đất trù phú màu vàng đồ sộ, thôn dân làm việc cũng thong thả ở một trong tiếng nói cười, thời điểm vui vẻ nhất của nông dân trong một năm, không gì bằng lúc được mùa.Mà thôn xóm đằng sau sân phơi lúa, từ lâu đã dâng lên khói bếp lượn lờ.Cô gái xuyên qua biết chút văn nghệ, lẽ ra có thể vẽ ra một cảnh tượng sinh hoạt từ trong bức tranh này, thưởng thức vẻ đẹp mà một vài khu vực bê tông cốt thép không cảm nhận được, do đó có được sự yên tĩnh giây lát trong lòng.

Đáng tiếc Diệp Thư Hoa là một pháo hoa khác biệt, buổi sáng tốt đẹp cô tình nguyện nằm ở trên giường ngủ nướng.Hôm nay là lần "ngủ nướng"  thỏa mãn nhất từ khi Diệp Thư Hoa xuyên tới này, lần đầu tiên không có giọng nói to lớn cãi nhau ở trong sân mỗi sáng sớm của chị dâu cả chị dâu hai, điều này làm cho Diệp Thư Hoa có cảm giác hạnh phúc "ngủ một giấc thẳng tới nắng chiếu lên cao ba sào" mà mình đã lâu không thấy.Đáng tiếc ở thời đại không có điện thoại di động và mạng, một người ngủ nướng thật sự không thú vị.

Diệp Thư Hoa nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ, chậm rãi vươn vai xuống giường, cũng không có tâm tư sửa soạn bản thân, mặc quần áo vào, tóc tai bù xù đi ra ngoài.Diệp Thư Hoa cũng không phải cứ luôn lôi thôi như vậy, khi làm cô chủ Diệp cô là cô gái heo ra ngoài đổ rác cũng phải trang điểm, rác rưởi thế nào mà xuyên qua hủy hoại thanh xuân của cô.


Bây giờ Diệp Tiểu Muội đừng nói tới mỹ phẩm, mỹ phẩm dưỡng da duy nhất cũng là kem bảo vệ da anh ba Diệp tặng lúc cô "bị bệnh", chỉ thứ này còn rước lấy hâm mộ của toàn bộ cô gái trong đại đội, quần áo cũng trở thành một chuyện xa xỉ.Cũng may vận may của Diệp Thư Hoa không tệ, bản thân Diệp Tiểu Muội cũng không kém, cũng là cô gái xinh đẹp, gần đây thỉnh thoảng cô soi gương, thì vui mừng phát hiện gương mặt vốn có bốn phần tương tự cô, hiện giờ càng ngày càng giống cô đời trước..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện