Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thẩm Vi Vi từng nghe chị dâu cả nói, con trai lớn mau, bây giờ đã trôi qua bốn năm, hai thằng nhóc đó nhất định lớn rất nhiều, nói không chừng còn là đứa trẻ ưu tú nhất xung quanh.
Thẩm Vi Vi càng nghĩ càng kích động, không kịp chờ đợi muốn gặp bọn nhỏ.
Thấy khuôn mặt mong mỏi của cô, hệ thống trầm mặc.
Nên nói thế nào cho đồng chí Thẩm Vi Vi, hai đứa con trai hiện tại của cô không chỉ không trở nên ưu tú, còn trở thành hỗn thế ma vương khiến toàn bộ quân khu đau đầu, hơn nữa sau này còn thể đi trên con đường nhân vật phản diện không được chết tử tế đây? Hệ thống luôn cảm thấy bản thân có lỗi với Thẩm Vi Vi, nghĩ vậy nó vẫn nói cho cô tình tiết trong nguyên tác.
Một phần lớn cốt truyện tràn vào tâm trí cô, không đợi Thẩm Vi Vi phản ứng lại, cả người cô đã ngơ ra rồi.
Tuy cô từ chỗ của hệ thống biết được nơi cô đang sống là một quyển sách, nhưng ban đầu cô vẫn không để tâm lắm. Đối với cô, chỉ cần nỗ lực sống qua ngày là được, ai là nhân vật chính liên quan gì đến cô đâu?
Kết quả bây giờ nói với cô, hai đứa con trong sách của cô lại là nhân vật phản diện, cuối cùng còn chết không tử tế?
Sao có thể như thế được!
Thẩm Vi Vi không muốn tin, nhưng đoạn tình tiết đó quá chân thực, khiến cô không thể không tin.
Trong cốt truyện gốc, Thẩm Vi Vi không gặp phải cảnh tai nạn xe, cũng không gặp được hệ thống, mà theo tuổi thọ được thiết lập sống thêm hai năm nữa.
Sau khi cô chết, hai đứa con trai ở lại trong quân đội. Trình Diễm bận rộn, chỉ có thể để mẹ của mình là Tiếu Cúc Hoa chăm sóc bọn trẻ.
Trình Diễm là con đầu của Tiếu Cúc Hoa. Sau khi chồng mất, Tiếu Cúc Hoa dẫn theo đứa trẻ mồ côi cha Trình Diễm, chịu không ít ủy khuất. Mãi cho đến khi bà ta tái hôn và sinh thêm hai đứa con, cuộc sống mới dần tốt lên.
Những tội lỗi mà Tiếu Cúc Hoa phải chịu, bà ta đổ là tại Trình Diễm, trong lòng vô cùng bất mãn với anh, chỉ đối tốt với hai đứa con trai sau.
Nhưng bà ta là một người khẩu phật tâm xà, rất giỏi ngụy trang. Ngoài mặt, bà ta dốc hết sức mình giúp Trình Diễm chăm sóc con nhỏ, trên thực tế lại lén gửi những đồ tốt về quê mình.
Hai đứa nhỏ vẫn còn bé đã không có mẹ, lại vướng phải bà nội như vậy, không cần nghĩ cũng biết cuộc sống có bao nhiêu khổ cực.
Con trai lớn Trình Minh Triêu rất thông minh, nhưng bởi vì dinh dưỡng không đủ, cơ thể không chỉ yếu ớt, thị lực cũng không tốt.
Nếu ở thế giới sau này thì chỉ là cận thị bình thường, nhưng rất nhiều người không hiểu, lại thêm cậu mất mẹ từ sớm, những đứa trẻ khác đều thích bắt nạt cậu, khiến cho tính cách của con trai lớn ngày càng lầm lì, ngay cả nói chuyện cũng không muốn nói.
Con trai nhỏ Trình Minh Hi lại hoàn toàn ngược lại. Cậu vô cùng hiếu động, đầu óc thông minh nhưng không thích đọc sách, cả ngày trốn tiết đi chơi khắp nơi với những đứa trẻ khác. Tuy rằng nhân duyên tốt, nhưng bởi vì suốt ngày gặp họa, không chỉ bị đuổi học, còn trở thành quỷ nghịch ngợm của cả viện lớn. Cho dù ai nhắc đến cậu cũng không có một câu tốt nào.
Cho dù sau đó Trình Diễm rất nhanh phát hiện ra hai đứa trẻ không đúng lắm, còn đuổi Tiếu Cúc Hoa về quê, nhưng hai đứa vẫn không trở về bình thường được.
Hơn nữa, bởi vì các loại ghẻ lạnh, quan hệ bố con ngày càng xa cách. Cho đến khi Trình Diễm ngoài ý muốn qua đời, anh vẫn không đợi được hai đứa trẻ gọi mình một tiếng “Ba”.
Thẩm Vi Vi từng nghe chị dâu cả nói, con trai lớn mau, bây giờ đã trôi qua bốn năm, hai thằng nhóc đó nhất định lớn rất nhiều, nói không chừng còn là đứa trẻ ưu tú nhất xung quanh.
Thẩm Vi Vi càng nghĩ càng kích động, không kịp chờ đợi muốn gặp bọn nhỏ.
Thấy khuôn mặt mong mỏi của cô, hệ thống trầm mặc.
Nên nói thế nào cho đồng chí Thẩm Vi Vi, hai đứa con trai hiện tại của cô không chỉ không trở nên ưu tú, còn trở thành hỗn thế ma vương khiến toàn bộ quân khu đau đầu, hơn nữa sau này còn thể đi trên con đường nhân vật phản diện không được chết tử tế đây? Hệ thống luôn cảm thấy bản thân có lỗi với Thẩm Vi Vi, nghĩ vậy nó vẫn nói cho cô tình tiết trong nguyên tác.
Một phần lớn cốt truyện tràn vào tâm trí cô, không đợi Thẩm Vi Vi phản ứng lại, cả người cô đã ngơ ra rồi.
Tuy cô từ chỗ của hệ thống biết được nơi cô đang sống là một quyển sách, nhưng ban đầu cô vẫn không để tâm lắm. Đối với cô, chỉ cần nỗ lực sống qua ngày là được, ai là nhân vật chính liên quan gì đến cô đâu?
Kết quả bây giờ nói với cô, hai đứa con trong sách của cô lại là nhân vật phản diện, cuối cùng còn chết không tử tế?
Sao có thể như thế được!
Thẩm Vi Vi không muốn tin, nhưng đoạn tình tiết đó quá chân thực, khiến cô không thể không tin.
Trong cốt truyện gốc, Thẩm Vi Vi không gặp phải cảnh tai nạn xe, cũng không gặp được hệ thống, mà theo tuổi thọ được thiết lập sống thêm hai năm nữa.
Sau khi cô chết, hai đứa con trai ở lại trong quân đội. Trình Diễm bận rộn, chỉ có thể để mẹ của mình là Tiếu Cúc Hoa chăm sóc bọn trẻ.
Trình Diễm là con đầu của Tiếu Cúc Hoa. Sau khi chồng mất, Tiếu Cúc Hoa dẫn theo đứa trẻ mồ côi cha Trình Diễm, chịu không ít ủy khuất. Mãi cho đến khi bà ta tái hôn và sinh thêm hai đứa con, cuộc sống mới dần tốt lên.
Những tội lỗi mà Tiếu Cúc Hoa phải chịu, bà ta đổ là tại Trình Diễm, trong lòng vô cùng bất mãn với anh, chỉ đối tốt với hai đứa con trai sau.
Nhưng bà ta là một người khẩu phật tâm xà, rất giỏi ngụy trang. Ngoài mặt, bà ta dốc hết sức mình giúp Trình Diễm chăm sóc con nhỏ, trên thực tế lại lén gửi những đồ tốt về quê mình.
Hai đứa nhỏ vẫn còn bé đã không có mẹ, lại vướng phải bà nội như vậy, không cần nghĩ cũng biết cuộc sống có bao nhiêu khổ cực.
Con trai lớn Trình Minh Triêu rất thông minh, nhưng bởi vì dinh dưỡng không đủ, cơ thể không chỉ yếu ớt, thị lực cũng không tốt.
Nếu ở thế giới sau này thì chỉ là cận thị bình thường, nhưng rất nhiều người không hiểu, lại thêm cậu mất mẹ từ sớm, những đứa trẻ khác đều thích bắt nạt cậu, khiến cho tính cách của con trai lớn ngày càng lầm lì, ngay cả nói chuyện cũng không muốn nói.
Con trai nhỏ Trình Minh Hi lại hoàn toàn ngược lại. Cậu vô cùng hiếu động, đầu óc thông minh nhưng không thích đọc sách, cả ngày trốn tiết đi chơi khắp nơi với những đứa trẻ khác. Tuy rằng nhân duyên tốt, nhưng bởi vì suốt ngày gặp họa, không chỉ bị đuổi học, còn trở thành quỷ nghịch ngợm của cả viện lớn. Cho dù ai nhắc đến cậu cũng không có một câu tốt nào.
Cho dù sau đó Trình Diễm rất nhanh phát hiện ra hai đứa trẻ không đúng lắm, còn đuổi Tiếu Cúc Hoa về quê, nhưng hai đứa vẫn không trở về bình thường được.
Hơn nữa, bởi vì các loại ghẻ lạnh, quan hệ bố con ngày càng xa cách. Cho đến khi Trình Diễm ngoài ý muốn qua đời, anh vẫn không đợi được hai đứa trẻ gọi mình một tiếng “Ba”.
Danh sách chương