Tô Mai hít một hơi thật sâu.
Lúc này bà ta cuối cùng cũng nhận ra rằng để Tô Hiểu Mạn kết hôn với Tạ Minh Đồ là quyết định sai lầm nhất trong cuộc đời của bà ta.
Vợ của thằng cả, thằng hai và thằng ba đều coi chồng là trời, chồng nói cái gì thì các cô ấy nói cái đó, từ lâu Tôn Mai đã quen với nếp sinh hoạt coi chồng là quan trọng nhất của phụ nữ.
Bà ta cảm thấy để con cưới vợ thì người vợ đó phải nên nghe lời chồng của mình.
Kết quả đến Tô Hiểu Mạn, cô ta trái lại bắt chồng mọi thứ đều phải nghe lời cô ta.
“Mọi người đừng mơ tưởng đến chiếc máy may này của em nữa, thôn chúng ta sắp xây dựng một phòng may, nếu muốn may vá gì thì có thể dùng máy may ở đó, nhưng đừng có mơ dùng máy may của em, đây chính là bảo bối của em.”
“Xí!” Chị dâu hai Hứa Diễm Lan coi thường nói: “Chỉ là một cái máy may hỏng như vậy, cô cho rằng ai cũng hâm mộ cô sao?”
“Đây đúng là cái máy may hỏng, toàn bộ máy may ở phòng may cũng đều là máy cũ hỏng, chị dâu, nếu chị muốn dùng thì đi mua cái mới mà dùng.”
*
Trở lại phòng mình, chị dâu hai Hứa Diễm Lan chỉ cần nghĩ đến dáng vẻ kiêu ngạo vừa rồi của Tô Hiểu Mạn cùng với chiếc máy may trong phòng của cô ấy, rồi cả đám người đứng vây xem náo nhiệt thì trong lòng cô ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Chẳng phải chỉ là một cái máy may cũ hỏng thôi sao, có gì mà kiêu ngạo chứ.” Hứa Diễm Lan tức giận nói.
Cô ta cảm thấy địa vị của mình ở nhà họ Tạ đang bị uy hiếp, trước đây ở nhà họ Tạ, người xinh đẹp nhất chính là cô ta, đồng thời cô ta cũng là nổi bật nhất của nhà họ Tạ, những cô con dâu nhà người khác, ai không ghen tỵ với cô ta vì đã kết hôn với con thứ hai nhà họ Tạ chứ.
Vậy mà bây giờ, cho dù nhà cô ta được mẹ chồng thương yêu nhất nhưng mà người nổi bật nhất đã biến thành Tô Hiểu Mạn.
Vậy mà mới qua bao lâu, lời đồn trong thôn đã thay đổi một cách chóng mặt, Tô Hiểu Mạn trước đây đeo bám thanh niên trí thức Khương bị mọi người cười nhạo, nay đã trở thành một “nhân vật” tài giỏi trong thôn, cô ta tổ chức nhóm đi ra ngoài học nuôi tằm, xây dựng ao cá, lại còn có cả máy may, còn đề nghị xây dựng một phòng may….
Bây giờ chắc có càng nhiều người muốn cảm ơn Tô Hiểu Mạn.
Bây giờ mấy người phụ nữ lắm mồm trong thôn khi nhắc đến Tô Hiểu Mạn, trong giọng điệu nửa câu nói mát đều không có, ngược lại họ còn mở miệng khen Tô Hiểu Mạn.
Anh hai nhà họ Tạ vào phòng, nhìn thấy sắc mặt không vui của Hứa Diễm Lan liền hỏi: "Sao vậy?"
“Chồng, chúng ta cũng mua một cái máy may đi.” Hứa Diễm Lan thật sự nuốt không trôi cục tức này, cô muốn mua một cái máy may mới để khoe khoang với Tô Hiểu Mạn, khiến cô ta mất mặt.
Anh hai Tạ vừa nghe câu này, lập tức không đồng ý: "Chúng ta mua máy may làm gì? Trong phòng của chú năm không phải có một cái rồi sao?"
"Hai chúng ta mua một cái máy mới, nhất định sẽ vô cùng nổi bật, anh không phát hiện dạo này chú năm đều được mọi người chú ý hơn anh rồi sao, mọi người nhắc đến chú ấy đều sẽ khen ngợi hết lời."
Đều do Tô Hiểu Mạn biết cách lấy lòng người khác, trước đây mọi người nhắc đến Tạ Minh Đồ đều nói đó là một tên hôi hám, lôi thôi, vậy mà bây giờ lại biến thành Tạ Minh Đồ là một người đàn ông chăm chỉ và có năng lực.
Nếu sau này nhà họ có gây xích mích cái gì, những người thích xem cuộc vui trong thôn, không phải đều sẽ đứng về phía nhà chú năm sao? Vừa nghe những lời này, khiến anh ta nhớ đến sự nổi danh dạo gần đây của chú năm, trong lòng anh hai nhà họ Tạ có chút không vui nói: “Cũng không nhất thiết phải mua máy may, lãng phí tiền, trong thôn sắp xây dựng phòng may, đến lúc đó mọi người đều được sử dụng máy may rồi thì ai còn rảnh đi ghen tỵ máy may mới nhà chúng ta nữa.”
“Không cần thiết.”
Hứa Diễm Lan cắn môi, suy nghĩ nói: "Nếu không hai chúng ta mua một cái radio, bây giờ có mấy ai có đài radio chứ? Mua radio còn có thể dùng để nghe chương trình, nghe đài tuyên truyền….."
Nhắc đến radio, trong lòng anh hai Tạ có chút giao động: "Giá một cái radio quá đắt, chúng ta cũng không đủ tiền mua."
"Xin tiền mẹ."
"Mẹ sẽ không đồng ý mua loại đồ vật không tác dụng này đâu."
……Tạ Minh Đồ đã dành ra vài ngày để sửa chữa lại lại sáu chiếc máy may cũ đó, Tô Hiểu Mạn cũng đã kiểm tra qua, đều hoạt động bình thường, mà dù sau này có xảy ra vấn đề gì cũng không phải lo lắng, thôn bọn họ không phải còn có chuyên gia sửa chữa ở đây sao.
Sau khi biết Tạ Minh Đồ biết sửa chữa máy may, mấy nhà của thôn bên cạnh có máy may bị hỏng đều đến tìm anh ấy sửa chữa, Tạ Minh Đồ sửa giúp họ, sũng sẽ kiếm được mấy đồng phí sửa chữa.
Sau khi Tôn Mai biết việc này thì chạy đến đòi tiền Tô Hiểu Mạn, Tô Hiểu Mạn không đưa, nói với bà ta rằng đã đem số tiền đó đi mua kẹo trái cây rồi, chia một ít cho mấy đứa trẻ Xuân Quyên, Thiết Đản, cũng mang cho nhà mẹ cô một ít, để bố và các anh trai đặt trong túi, nếu đói thì bỏ ra ăn tạm.
Trước đây Tô Hiểu Mạn từng vì lượng đường trong máu thấp dẫn đến bị việc hay tụt huyết áp, vì vậy cô luôn mang theo ít kẹo trên người.
Cô cũng nhét ba viên kẹo vào túi của Tạ Minh Đồ.
Tôn Mai muốn nhân việc này mà dạy cho Tô Hiểu Mạn một bài học nhưng lại không làm được gì, bởi vì mấy con dâu cả, con dâu ba cùng mấy đứa cháu trai cháu gái như Thiết Đản, Xuân Quyên đều đứng ra bênh vực Tô Hiểu Mạn, ngay cả cháu trai bảo bối Tạ Diệu Tổ của bà ta sau khi được ăn mấy cái kẹo cũng cảm thấy thím năm không làm gì sai cả.
"Không phải chỉ mua mấy viên kẹo thôi sao, mọi người đều được ăn thử, vô cùng ngọt."
"Đúng vậy đó mẹ, Hiểu Mạn cũng có làm gì sai đâu."
"Bà nội, thím rất tốt bụng!"
"Vợ của thằng năm nhà chúng ta là một đứa con dâu tốt."
Bây giờ trong nhà có thêm Tô Hiểu Mạn, mặc dù cô ít khi làm việc nhà nhưng mà trong lòng chị dâu Tần Tú Anh lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, dạo này sắc mặt của mấy đứa con nhà cô ấy trở nên sạch sẽ hơn trước nhiều.
Em dâu năm mua bàn chải đánh răng mới cho chúng, bây giờ mấy đứa đều vui vẻ đánh răng hàng ngày, còn có kẹo để ăn, tự mình vệ sinh sạch sẽ hơn nhiều so với trước kia, khuôn mặt trước đây đen thùi lùi, nay đã được lau sạch sẽ.
Lúc trước cô thấy Tô Hiểu Mạn ngồi ở bên giếng, giúp mấy đứa trẻ rửa mặt, dạy bọn chúng đánh răng, nhìn thấy cảnh này khiến trong lòng cô vô cùng ấm áp.
Từ góc độ của Tần Tú Anh, Tô Hiểu Mạn vẫn tốt hơn rất nhiều so với chị dâu hai Hứa Diễm Lan, ít nhất Tô Hiểu Mạn đối xử với mấy đứa con của cô ta rất tốt, mà Hứa Diễm Lan lại chỉ chiều Tạ Diệu Tổ của cô ta, hơn nữa lại thường xuyên biểu hiện ra rằng Tạ Diệu Tổ và mấy đứa cháu trai cháu gái khác không giống nhau. Đãi ngộ của Tạ Diệu Tổ và mấy cháu trai cháu gái khác càng khác xa nhau thì cô ta lại càng vui vẻ.
Tô Hiểu Mạn nói chuyện nhẹ nhàng dịu dàng, khi nói chuyện với bọn nhỏ vừa nói vừa cười, còn chi bọn chúng kẹo, hơn nữa lại còn kiên nhẫn dạy bọn nhỏ cách tính toán và cách viết chữ, quần Thiết Đản bị rách một mảng ở mông, cô cũng giúp vá lại. Cho dù cô không làm việc nhà nhưng Tần Tú Anh lại nhìn cô càng ngày càng thấy thích.
Có so sánh mới phân ra được cao thấp, nhìn thấy thay đổi của hai đứa nhỏ, Chu Tiểu Hủy cũng càng ngày càng thích Tô Hiểu Mạn hiện, mấy hôm trước nhà mẹ đẻ mang cho cô ta một ít đậu đỏ, cô ta cũng đưa cho Tô Hiểu Mạn hết.
Bây giờ hai người Tần Tú Anh và Chu Tiểu Hủy lại càng cảm thấy lúc trước hai người bọn họ làm đúng! Nếu không phải hai người bọn họ ở bên cạnh xúi giục Tôn Mai cưới vợ cho Tạ Minh Đồ thì làm sao trong nhà lại có thêm một người như Tô Hiểu Mạn chứ?
Sau khi Tô Hiểu Mạn đến, cuộc sống của nhà họ Tạ càng ngày càng thoải mái hơn.
Không nín thở!
Ở nhà họ Tạ hiện nay, chị dâu cả và chị dâu ba cùng chung một phe, bắt đầu thiên vị Tô Hiểu Mạn, thế nào cũng phải nói tốt cho Tô Hiểu Mạn một hai câu, bây giờ thanh danh của Tô Hiểu Mạn trong thôn càng ngày càng tốt hơn, cống hiến của hai người bọn họ đã đúng là đã có một chút hiệu quả.
Tôn Mai có thể thiên vị, chẳng lẽ hai người bọn họ lại không thể thiên vị sao? Cái tính thiên vị này là do chị dâu cả và chị dâu ba học từ Tôn Mai mà ra, mấy năm nay mưa dầm thấm đất, đã giống đến tám phần rồi.
Lúc này bà ta cuối cùng cũng nhận ra rằng để Tô Hiểu Mạn kết hôn với Tạ Minh Đồ là quyết định sai lầm nhất trong cuộc đời của bà ta.
Vợ của thằng cả, thằng hai và thằng ba đều coi chồng là trời, chồng nói cái gì thì các cô ấy nói cái đó, từ lâu Tôn Mai đã quen với nếp sinh hoạt coi chồng là quan trọng nhất của phụ nữ.
Bà ta cảm thấy để con cưới vợ thì người vợ đó phải nên nghe lời chồng của mình.
Kết quả đến Tô Hiểu Mạn, cô ta trái lại bắt chồng mọi thứ đều phải nghe lời cô ta.
“Mọi người đừng mơ tưởng đến chiếc máy may này của em nữa, thôn chúng ta sắp xây dựng một phòng may, nếu muốn may vá gì thì có thể dùng máy may ở đó, nhưng đừng có mơ dùng máy may của em, đây chính là bảo bối của em.”
“Xí!” Chị dâu hai Hứa Diễm Lan coi thường nói: “Chỉ là một cái máy may hỏng như vậy, cô cho rằng ai cũng hâm mộ cô sao?”
“Đây đúng là cái máy may hỏng, toàn bộ máy may ở phòng may cũng đều là máy cũ hỏng, chị dâu, nếu chị muốn dùng thì đi mua cái mới mà dùng.”
*
Trở lại phòng mình, chị dâu hai Hứa Diễm Lan chỉ cần nghĩ đến dáng vẻ kiêu ngạo vừa rồi của Tô Hiểu Mạn cùng với chiếc máy may trong phòng của cô ấy, rồi cả đám người đứng vây xem náo nhiệt thì trong lòng cô ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Chẳng phải chỉ là một cái máy may cũ hỏng thôi sao, có gì mà kiêu ngạo chứ.” Hứa Diễm Lan tức giận nói.
Cô ta cảm thấy địa vị của mình ở nhà họ Tạ đang bị uy hiếp, trước đây ở nhà họ Tạ, người xinh đẹp nhất chính là cô ta, đồng thời cô ta cũng là nổi bật nhất của nhà họ Tạ, những cô con dâu nhà người khác, ai không ghen tỵ với cô ta vì đã kết hôn với con thứ hai nhà họ Tạ chứ.
Vậy mà bây giờ, cho dù nhà cô ta được mẹ chồng thương yêu nhất nhưng mà người nổi bật nhất đã biến thành Tô Hiểu Mạn.
Vậy mà mới qua bao lâu, lời đồn trong thôn đã thay đổi một cách chóng mặt, Tô Hiểu Mạn trước đây đeo bám thanh niên trí thức Khương bị mọi người cười nhạo, nay đã trở thành một “nhân vật” tài giỏi trong thôn, cô ta tổ chức nhóm đi ra ngoài học nuôi tằm, xây dựng ao cá, lại còn có cả máy may, còn đề nghị xây dựng một phòng may….
Bây giờ chắc có càng nhiều người muốn cảm ơn Tô Hiểu Mạn.
Bây giờ mấy người phụ nữ lắm mồm trong thôn khi nhắc đến Tô Hiểu Mạn, trong giọng điệu nửa câu nói mát đều không có, ngược lại họ còn mở miệng khen Tô Hiểu Mạn.
Anh hai nhà họ Tạ vào phòng, nhìn thấy sắc mặt không vui của Hứa Diễm Lan liền hỏi: "Sao vậy?"
“Chồng, chúng ta cũng mua một cái máy may đi.” Hứa Diễm Lan thật sự nuốt không trôi cục tức này, cô muốn mua một cái máy may mới để khoe khoang với Tô Hiểu Mạn, khiến cô ta mất mặt.
Anh hai Tạ vừa nghe câu này, lập tức không đồng ý: "Chúng ta mua máy may làm gì? Trong phòng của chú năm không phải có một cái rồi sao?"
"Hai chúng ta mua một cái máy mới, nhất định sẽ vô cùng nổi bật, anh không phát hiện dạo này chú năm đều được mọi người chú ý hơn anh rồi sao, mọi người nhắc đến chú ấy đều sẽ khen ngợi hết lời."
Đều do Tô Hiểu Mạn biết cách lấy lòng người khác, trước đây mọi người nhắc đến Tạ Minh Đồ đều nói đó là một tên hôi hám, lôi thôi, vậy mà bây giờ lại biến thành Tạ Minh Đồ là một người đàn ông chăm chỉ và có năng lực.
Nếu sau này nhà họ có gây xích mích cái gì, những người thích xem cuộc vui trong thôn, không phải đều sẽ đứng về phía nhà chú năm sao? Vừa nghe những lời này, khiến anh ta nhớ đến sự nổi danh dạo gần đây của chú năm, trong lòng anh hai nhà họ Tạ có chút không vui nói: “Cũng không nhất thiết phải mua máy may, lãng phí tiền, trong thôn sắp xây dựng phòng may, đến lúc đó mọi người đều được sử dụng máy may rồi thì ai còn rảnh đi ghen tỵ máy may mới nhà chúng ta nữa.”
“Không cần thiết.”
Hứa Diễm Lan cắn môi, suy nghĩ nói: "Nếu không hai chúng ta mua một cái radio, bây giờ có mấy ai có đài radio chứ? Mua radio còn có thể dùng để nghe chương trình, nghe đài tuyên truyền….."
Nhắc đến radio, trong lòng anh hai Tạ có chút giao động: "Giá một cái radio quá đắt, chúng ta cũng không đủ tiền mua."
"Xin tiền mẹ."
"Mẹ sẽ không đồng ý mua loại đồ vật không tác dụng này đâu."
……Tạ Minh Đồ đã dành ra vài ngày để sửa chữa lại lại sáu chiếc máy may cũ đó, Tô Hiểu Mạn cũng đã kiểm tra qua, đều hoạt động bình thường, mà dù sau này có xảy ra vấn đề gì cũng không phải lo lắng, thôn bọn họ không phải còn có chuyên gia sửa chữa ở đây sao.
Sau khi biết Tạ Minh Đồ biết sửa chữa máy may, mấy nhà của thôn bên cạnh có máy may bị hỏng đều đến tìm anh ấy sửa chữa, Tạ Minh Đồ sửa giúp họ, sũng sẽ kiếm được mấy đồng phí sửa chữa.
Sau khi Tôn Mai biết việc này thì chạy đến đòi tiền Tô Hiểu Mạn, Tô Hiểu Mạn không đưa, nói với bà ta rằng đã đem số tiền đó đi mua kẹo trái cây rồi, chia một ít cho mấy đứa trẻ Xuân Quyên, Thiết Đản, cũng mang cho nhà mẹ cô một ít, để bố và các anh trai đặt trong túi, nếu đói thì bỏ ra ăn tạm.
Trước đây Tô Hiểu Mạn từng vì lượng đường trong máu thấp dẫn đến bị việc hay tụt huyết áp, vì vậy cô luôn mang theo ít kẹo trên người.
Cô cũng nhét ba viên kẹo vào túi của Tạ Minh Đồ.
Tôn Mai muốn nhân việc này mà dạy cho Tô Hiểu Mạn một bài học nhưng lại không làm được gì, bởi vì mấy con dâu cả, con dâu ba cùng mấy đứa cháu trai cháu gái như Thiết Đản, Xuân Quyên đều đứng ra bênh vực Tô Hiểu Mạn, ngay cả cháu trai bảo bối Tạ Diệu Tổ của bà ta sau khi được ăn mấy cái kẹo cũng cảm thấy thím năm không làm gì sai cả.
"Không phải chỉ mua mấy viên kẹo thôi sao, mọi người đều được ăn thử, vô cùng ngọt."
"Đúng vậy đó mẹ, Hiểu Mạn cũng có làm gì sai đâu."
"Bà nội, thím rất tốt bụng!"
"Vợ của thằng năm nhà chúng ta là một đứa con dâu tốt."
Bây giờ trong nhà có thêm Tô Hiểu Mạn, mặc dù cô ít khi làm việc nhà nhưng mà trong lòng chị dâu Tần Tú Anh lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, dạo này sắc mặt của mấy đứa con nhà cô ấy trở nên sạch sẽ hơn trước nhiều.
Em dâu năm mua bàn chải đánh răng mới cho chúng, bây giờ mấy đứa đều vui vẻ đánh răng hàng ngày, còn có kẹo để ăn, tự mình vệ sinh sạch sẽ hơn nhiều so với trước kia, khuôn mặt trước đây đen thùi lùi, nay đã được lau sạch sẽ.
Lúc trước cô thấy Tô Hiểu Mạn ngồi ở bên giếng, giúp mấy đứa trẻ rửa mặt, dạy bọn chúng đánh răng, nhìn thấy cảnh này khiến trong lòng cô vô cùng ấm áp.
Từ góc độ của Tần Tú Anh, Tô Hiểu Mạn vẫn tốt hơn rất nhiều so với chị dâu hai Hứa Diễm Lan, ít nhất Tô Hiểu Mạn đối xử với mấy đứa con của cô ta rất tốt, mà Hứa Diễm Lan lại chỉ chiều Tạ Diệu Tổ của cô ta, hơn nữa lại thường xuyên biểu hiện ra rằng Tạ Diệu Tổ và mấy đứa cháu trai cháu gái khác không giống nhau. Đãi ngộ của Tạ Diệu Tổ và mấy cháu trai cháu gái khác càng khác xa nhau thì cô ta lại càng vui vẻ.
Tô Hiểu Mạn nói chuyện nhẹ nhàng dịu dàng, khi nói chuyện với bọn nhỏ vừa nói vừa cười, còn chi bọn chúng kẹo, hơn nữa lại còn kiên nhẫn dạy bọn nhỏ cách tính toán và cách viết chữ, quần Thiết Đản bị rách một mảng ở mông, cô cũng giúp vá lại. Cho dù cô không làm việc nhà nhưng Tần Tú Anh lại nhìn cô càng ngày càng thấy thích.
Có so sánh mới phân ra được cao thấp, nhìn thấy thay đổi của hai đứa nhỏ, Chu Tiểu Hủy cũng càng ngày càng thích Tô Hiểu Mạn hiện, mấy hôm trước nhà mẹ đẻ mang cho cô ta một ít đậu đỏ, cô ta cũng đưa cho Tô Hiểu Mạn hết.
Bây giờ hai người Tần Tú Anh và Chu Tiểu Hủy lại càng cảm thấy lúc trước hai người bọn họ làm đúng! Nếu không phải hai người bọn họ ở bên cạnh xúi giục Tôn Mai cưới vợ cho Tạ Minh Đồ thì làm sao trong nhà lại có thêm một người như Tô Hiểu Mạn chứ?
Sau khi Tô Hiểu Mạn đến, cuộc sống của nhà họ Tạ càng ngày càng thoải mái hơn.
Không nín thở!
Ở nhà họ Tạ hiện nay, chị dâu cả và chị dâu ba cùng chung một phe, bắt đầu thiên vị Tô Hiểu Mạn, thế nào cũng phải nói tốt cho Tô Hiểu Mạn một hai câu, bây giờ thanh danh của Tô Hiểu Mạn trong thôn càng ngày càng tốt hơn, cống hiến của hai người bọn họ đã đúng là đã có một chút hiệu quả.
Tôn Mai có thể thiên vị, chẳng lẽ hai người bọn họ lại không thể thiên vị sao? Cái tính thiên vị này là do chị dâu cả và chị dâu ba học từ Tôn Mai mà ra, mấy năm nay mưa dầm thấm đất, đã giống đến tám phần rồi.
Danh sách chương