Nói đến tính cách Ngôn Lạc Hi, tuy rằng không đến mức có thù tất báo nhưng thủy chung kiên trì người không phạm ta, ta không phạm người nguyên tắc xử thế.
Lê Trang Trang chủ động khiêu khích hai lần còn không phản kích người ta cô dễ bắt nạt!
Bên cổ truyền đến hơi thở ấm áp, trêu chọc có chút ngứa, Ngôn Lạc Hi rút tay về, đẩy mặt anh ra, nói:" Lệ tiên sinh, phiền anh trông chừng hồng nhan tri kỷ của mình cho tốt, đừng để cô ấy ra ngoài cắn người lung tung"
Ánh mắt Lệ Dạ Kỳ bình tĩnh nhìn cô, "Ghen thật sao?"
Ngôn Lạc Hi thái độ nhẹ nhàng, "Con mắt nào của anh thấy tôi ghen? Tôi chỉ là không thích phiền toái mà thôi.

Lệ tiên sinh, nếu anh trở thành phiền toái của tôi, cho dù đắc tội tôi cũng sẽ ly hôn".

Nói xong, cô từ trên đùi anh bước xuống, chậm rãi đi lên lầu.
Đi tới giữa cầu thang, bỗng nhiên dừng bước, xoay người nhìn người đàn ông thâm trầm ngồi trên sô pha.
"Còn nữa, nếu cuộc hôn nhân này tạm thời không thể ly khai như vậy xin Lệ tiên sinh quản thúc tốt chính mình, oanh oanh yến yến trước kia nên kết thúc, tôi cũng không muốn bị ngoại tình, lại càng không muốn nhiễm bệnh"

Lệ Dạ Kỳ nghiêng đầu nhìn cô, thần sắc thâm trầm khó giải thích.

Mấy lần gặp Lê Trang Trang cô còn tránh không kịp vừa rồi đột nhiên lao ra khiêu khích nhất định có nguyên nhân.
"Nếu anh đã lựa chọn kết hôn với em, anh sẽ trung thành với cuộc hôn nhân này"
Ngôn Lạc Hi gật đầu, "Tốt lắm, chúng ta xem như cùng chung nhận thức"
Lệ Dạ Kỳ đứng lên, híp đôi mắt hẹp dài sâu thẳm, chậm rãi đi tới bên cầu thang ngửa đầu nhìn cô, dung nhan tuấn mỹ khí phách.
"Đã vậy nên tỏ chút thành ý, Lệ phu nhân có phải cũng nên làm gương tốt rời xa bạn trai cũ hay không?"
Ngôn Lạc Hi mỉm cười:" Lệ tiên sinh không hổ  danh là người làm ăn không nửa điểm thua thiệt, người ta  không biết còn tưởng anh yêu tôi muốn chết muốn sống"
"Em suy nghĩ nhiều rồi, tôi cũng không muốn nhiễm bệnh" Lệ Dạ Kỳ oán hận nguyên vẹn.
Ngôn Lạc Hi: "..."
Cô thở phì phò trở lại phòng ngủ, đem di động ném ở lên giường, đấu võ mồm cô không phải  đối thủ của Lệ Dạ Kỳ, đấu khí lực thì càng càng không phải đối thủ của anh, chẳng lẽ cô cứ như vậy bị anh gắt gao ăn sạch?
Điện thoại di động bỗng nhiên vang lên cô cầm lấy, màn hình là video Điền Linh Vân gọi tới,  không chút suy nghĩ, liền ấn nút nghe đột nhiên nhìn thấy mình mặc áo sơ mi đàn ông,  vội vàng muốn nhấn tắt!.
Điền Linh Vân tinh mắt đã nhìn thấy, giọng nói lập tức gửi tới.
"Nhị Lạc không cần giấu tôi thấy hết rồi! Cậu  nói cướp đàn ông của Lê Trang Trang chắc sẽ không phải anh chồng rẻ tiền của cậu là người trong mộng của cô ta đấy chứ?"
Ngôn Lạc Hi biết não bạn thân lớn bao nhiêu, chỉ thiếu bổ sung một vở kịch đoạt chồng hàng năm, cô trả lời: "Không sai"
"Khó trách cô ta lại đối phó cậu, nghe nói phía sau Lê Trang Trang có một bạn trai bí mật âm thầm tiến cử cô ta đến vị trí ảnh hậu, lấy chồng cậu ra quả thật có thực lực này."
Ngôn Lạc Hi chua xót nói: "Có bạn gái ảnh hậu, còn trêu chọc tôi, cũng không phải người tốt"
"Nhị Lạc, có chuyện này ngày hôm qua sau khi nhìn thấy anh chồng rẻ tiền của cậu liền cảm thấy rất quen mắt, tôi về xem lại thử xác định đã từng gặp qua, cậu nghĩ anh ta là ai không?"
"Là ai liên quan gì tới tôi?"
"Đương nhiên liên quan, cậu cũng gặp qua bạn bè anh ta rồi, bọn họ không phú thì quý danh tiếng vô cùng.


Nói cậu biết, chồng cậu chính là Lệ nhị thiếu gia thành bắc đời thứ ba đắt đỏ"
Ngôn Lạc Hi sửng sốt, rốt cuộc cô mù bao nhiêu lúc trước còn tưởng người ta bán thịt?
Một bạt tai này, đánh cho mặt cô đau nhức.
"Nhị Lạc, cậu đã nhặt được Kim Bảo Bối, Lệ gia ở đế đô là đệ nhất quân phiệt hào môn, gả cho hai vị thiếu gia nhà họ Lệ là mơ ước của biết bao phụ nữ, cậu lại dễ dàng chiếm được một người trong số đó, cậu sẽ bị toàn thành nữ nhân ghen tị chết đấy."
Ngôn Lạc Hi bĩu môi, "Khoa trương như vậy?"
"Nếu như cậu không phải vợ của vị đại này, Lê Trang Trang căn bản không nhìn cậu vào mắt"
Ngôn Lạc Hi không thể tin nói:" Tôi yếu kém vậy sao?"
"Không kém, cậu ở trong mắt tôi chính là nữ thần hoàn mỹ nhất" Điền Linh Vân cười híp mắt, lại nói:"Bất quá Nhị Lạc, cậu bị Lê Trang Trang theo dõi không phải chuyện tốt.

Cô ta có thể đi đến vị trí ảnh hậu không chỉ vị kia nâng đỡ, thủ đoạn cũng thập phần lợi hại"
Tính chất công việc của Điền Linh Vân thường xuyên tiếp xúc với ngôi sao hạng hai hạng ba, có đôi khi cũng sẽ phỏng vấn Tiểu Hoa hạng A.

Những nghệ sĩ từng tiếp xúc phàm là nói tới Lê Trang Trang đều bộ dạng nói chuyện kiêng dè.
Để tạo dựng danh tiếng lâu dài, thủ đoạn phải rất cao siêu.

Ngôn Lạc Hi nhíu chặt mày còn chưa giải quyết xong Lý Trí Viện, lại gặp phải Lê Trang Trang thật quá xui xẻo!
Cô gãi gãi tóc, mặt ủ mày chau nói: "Vân nhi, tôi chỉ muốn yên lặng làm một thiếu nữ xinh đẹp, diễn tốt vai diễn của mình, sao lại gặp nhiều rắc rối như vậy chứ?"
"Ông trời phái xuống nhân gian một đại sứ mệnh, bọn họ trước tiên phải khổ tâm, hao hết xương cốt, thân thể đói khát, điều này chứng tỏ ngươi sắp đại hoả." Điền Linh Vân thấm thía nói.
"Mau cút!"
Điền Linh Vân ở bên kia hi hi ha ha, "Cút cái gì, cút ra giường sao? Tôi đây không quấy rầy hai người làm việc, ha ha ha."
Lê Trang Trang lái xe thể thao vội vàng rời khỏi biệt thự Bán Sơn.

"Két" một tiếng dừng ở ven đường trong lòng bàn tay đã thấm mồ hôi lạnh.
Nhiều năm qua nơm nớp lo sợ canh giữ bên cạnh Lệ Dạ Kỳ chỉ muốn anh rủ lòng thương, thậm chí chưa bao giờ dám mơ mộng gả cho anh nhưng người phụ nữ kia dễ dàng làm được, dựa vào cái gì chứ?
Tối hôm qua cô ta tự cho mình thủ đoạn thông minh, thế mà anh chỉ một câu khiến cô ta trộm gà không được còn mất nắm gạo, cuốn trong lốc xoáy scandal!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện