Ở trên giường đau khổ quay cuồng cả đêm, đến khi mặt trời chiếu lên đến nửa cái mông, rốt cục Dạ Ngưng cũng giác ngộ.

Đối

phó với Diệt Tuyệt, không thể đón đầu, cần nhờ vào trí tuệ, mượn đao

giết người, mà biệt pháp tốt nhất chính là đoạt Ỷ Thiên kiếm, để xem cô

ta còn có thể ra chiêu số gì? Vội

vã đánh răng xúc miệng, ăn bớt nửa cái bánh rán của lão Đại, Dạ Ngưng

liền cầm lấy di động bấm số gọi đi: “Này, Đại Bảo, giờ có thời gian

không?”

“Không có.”

Bên

kia hiển nhiên Đại Bảo còn chưa tỉnh ngủ, Dạ Ngưng liền gật đầu: “Đúng

lúc, mười phút nữa gặp nhau ở dưới lầu ký túc xá nữ sinh.”

“…..”

Mười

phút sau, Dạ Ngưng lê dép đi xuống, hôm qua Đại Bảo lướt web suốt đêm,

hiện tại khuôn mặt rám nắng dĩ nhiên thoạt nhìn còn trắng hơn bình

thường một chút, bước đi cũng có chút lảo đảo, áo dắt trong quần quên

kéo ra, liếc mắt nhìn một cái, vẻ đẹp trai bay mất không ít.

“Chị hai, có chuyện gì à?” Đại Bảo ngáp một cái, dùng sức chớp chớp mắt, Dạ Ngưng mấp máy môi, nhìn hắn.

“Đại Bảo, nói thật với chị, cậu có thích cô Tiếu không?”

“Chị hai, sao lại hỏi như vậy……”

Vốn

Đại Bảo còn chưa tỉnh ngủ lại bị Dạ Ngưng hỏi một câu đột ngột như vậy

liền thấy bối rối, khuôn mặt đen bóng trong nháy mắt liền ửng hồng, dáng

vẻ ngượng ngùng.

“Bị chị nói trúng hả?”

Dạ

Ngưng cười nhẹ, trong lòng lại thầm thở dài, ai, lại một tâm hồn thiếu

niên liền cứ như vậy bị ni cô kia hủy diệt. Đại Bảo nhìn thấy Dạ Ngưng

cười chua xót, liền vội lắc đầu: “Chị hai yên tâm, em tuyệt đối sẽ không

tranh với chị.”

“Lời này của chú em nghe còn được.” Dạ Ngưng ra vẻ hào phóng phất phất tay.

“Lần

trước mấy người hiểu lầm rồi, chị đây và cô Tiếu thật sự là quan hệ cô

giáo – sinh viên thuần khiết. Lúc ấy rất hỗn loạn, chị cũng lười giải

thích, hơn nữa cây ngay không sợ chết đứng mà. Nhưng thật ra thì giáo sư

Tiếu đối với chú em….”

Bộ dáng muốn nói lại thôi của Dạ Ngưng khiến lòng Đại Bảo ngứa ngáy, trợn mắt nhìn Dạ Ngưng: “Cô ấy đối với em?”

Dạ

Ngưng còn nghiêm túc gật gật đầu, để thắng được sự tín nhiệm của Đại

Bảo, nàng còn đặc biệt giả ngu nhìn ngó xung quanh, dùng tay phải che

mặt, nhỏ giọng nói: “Tới gần đây chút.”

Bạn cũng sẽ thích

[BHTT] [Edit] Đệ Nhất Phu Nhân - Diệp Sáp

By Kayevn 193K 8.1K

Đệ Nhất Phu Nhân

Tác giả: Diệp Sáp

Bách hợp tiểu thuyết (GL)

Tình trạng bản raw: hoàn thành.

Độ dài: 58 chương

Editor: Kaye ^^

Nhân vật: Tiêu Mạc Ngôn, Hạ Linh Doanh

Nhân vật phụ: Từ nãi, A Đan, Tiêu Mỹ Nhân, Nhan Tư Tư... và một số khách mời khác như Dạ Ngưng x Vũ Hàm, Phong tổng x Tiểu Thảo

Văn Án (của editor)

Cuộc sống sau hôn nhân của vợ chồng Tiêu tổng x Hạ Hạ...

... và sự xuất hiện của Tiêu Mỹ Nhân 3

Giới thiệu của Editor:

Đào hố mới ^^ dù cái hố này tác giả vẫn còn đang đào, và cái hố kia mình vẫn còn đang lấp =))

Thích cặp đôi thần thánh này lắm, nên chính văn hoàn rồi thì edit được rồi ^^

Phần này đánh dấu sự trở lại của tác giả sau 3 năm quy ẩn. Văn phong của Diệp Sáp hay, cho nên mình sẽ hết sức cố gắng ^^

Bạn nào không biết cặp đôi này thì chịu khó đọc bộ Quy tắc ngầm và Thụ hà khổ vi nan thụ nha! 2 bộ đó đã có bạn edit rồi.

[BHTT][Edit-Hoàn] Băng tuyết trong ngày hè

By NagoriYuki 184K 8.4K

Tác phẩm: Hạ Nhật Lý đích Băng Tuyết – 夏日里的冰雪

Tác giả: Mạc Khinh Ly– 莫轻漓

Thể loại: Đô thị tình duyên, hiện đại, tỷ muội luyến, 1×1, HE.

Độ dài: 41 chương

Couple: Hạ Tư Băng, Hạ Mộ Tuyết.

Nhân vật phụ: Hạ Lâm,Khâu Chí, Bạch Nhược Y, Phùng Mãnh, Tiểu Hi, Lam Thiên, Lý Lệ.

[BH] Vì em mà sống [Edit]

By HacMieuLy 129K 3.9K

Tác giả: Tử Tiện

Dịch giả: QT + GGTr

Biên dịch: Bảo Bảo

Permission: (link)

Thể loại: bách hợp, tình hữu độc chung, hiện đại, sư sinh luyến

Hệ liệt: Tích Vũ – Giai đoạn cao trung

Nhân vật chính: Hà Vũ, Thẩm Hi | Nhân vật phụ: Lý Bình, Lữ Viễn Văn

Nguồn: https://teaandpeace.wordpress.com/vi-em-ma-song/

(BH)[Edit Full] Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng...

By girl_sms 933K 31.7K

Tác phẩm: Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng

Tác giả: Diệp Sáp

Thể loại: Hiện đại, ấm áp, oan gia, hài hước, HE

Tình trạng bản raw: 106 chương – Hoàn

Editor: Tiêu Ngân (60 chương đầu), girl_sms(Còn lại)

Tốc độ Edit: Hoàn

Bản Edit 60 chương đầu mình dùng của Tiêu Ngân, mình đã liên hệ và được sự đồng ý của bạn í cho sử dụng 60 chương đầu cho câu chuyện liền mạch ^^

Văn án:

Lần đầu tiên gặp mặt đã đặt ‘ngoại hiệu’ cho nàng

Làm nàng xấu hổ trước mặt mọi nhân viên…

Làm cho phong thái ” cao cao tại thượng” của nàng bị dìm hàng…

Làm chết con cá yêu quý của nàng…

Có thể nói chỉ có một người mới khiến Phong Uyển Nhu cảm xúc rối loạn, đứng ngồi không yên, vô cùng bực mình trước mọi tình huống… khiến nàng tức giận nhưng lại không thể làm gì được hơn.

Không ai khác là Dương Tiểu Thảo

Rốt cuộc,

Một người vừa hậu đậu, vừa suy nghĩ đơn giản, ngây ngây ngốc ngốc…

Một người vừa thông minh, vừa xinh đẹp, lại vô cùng lạnh lùng…

Lại có duyên phận với nhau!

Nhân vật chính:Phong Uyển Nhu x Dương Tiểu Thảo ~ Phong Uyển Tư x Lăng Sương

Nhân vật phụ: Mẹ của Tiểu Thảo, Lương Nhiên, Vương Oánh Oánh, Dạ Ngưng, Tiếu Vũ Hàm, Tiêu tổng (Người hay lo chuyện bao đồng ngang ngửa mình =))), Hạ Linh Doanh...

[GL - Hiện Đại] [Edit] Thụ và Thụ Cần Gì Làm...

By ThinThinMc 367K 12.4K

Các bạn có thể xem thêm nhiều truyện mới và hay tại

http://www.bachgiatrang.com/

[BHTT][Edited-Hoàn]Chiều cao tính cái gì, đẩ...

By WallMap 509K 25.3K

书名:身高算啥, 推倒万岁 (GL)

作者:Endless 待续

Bách hợp tiểu thuyết

Tác phẩm: Chiều Cao Tính Cái Gì, Đẩy Ngã Vạn Tuế

Tác giả: Endless Đãi Tục

Editor: WallMap

Beta: Tá Đằng Yến Tử ( Én)

Thể loại: Hiện đại, ngự tỷ, 1×1, ấm áp, HE.

Couple: Nguyên Họa x Từ Tử Kỳ, Tiếu Tiểu Dao x Hồ San San

Ngoài wattpad.Các bạn có thể đọc tác phẩm này ở:

www.bachgiatrang.com

[BHTT] Khi cup A gặp cup C - Edit Hoàn

By beta94 274K 5.9K

Tác giả: Bỉ Ngạn Tiêu Thanh Mạc

Translate: QT ca ca, Google đại hiệp, Nciku sư phụ

Edit: shaiyao (vnsharing.net)

Đại Bảo nhếch miệng

cười, nhìn Dạ Ngưng: “Đàn chị, một người cũng đều không có, chị che

miệng làm gì? Chúng ta thì làm gì thì làm cũng đừng khiến người khác

hiểu lầm.”

…….

Dạ Ngưng vẻ mặt đen lại

nhìn Đại Bảo…tới gần mình một chút để nói chuyện thì sợ người khác hiểu

lầm, vậy mà đối với Tiếu Vũ Hàm thì ánh mắt lại đầy trông mong khát

vọng, chẳng nhẽ mình thật sự kém như vậy sao? Vừa nghĩ đến người này, Dạ

Ngưng càng bực mình, khụ một tiếng, nói: “Thôi thôi, xem bình thường

quan hệ giữa chúng ta cũng coi như tốt đẹp, chị đây liền nói cho chú em

biết, cô Tiếu có ý tứ với cậu đó.”

Đại Bảo có chút ngây người, mặt đỏ bừng, ngượng ngùng gãi đầu: “Là, là thật sao…”

Dạ Ngưng nhìn bộ dáng

thẹn thùng của Đại Bảo mà buồn cười đến sắp đứt ruột mất, gật gật đầu:

“Đương nhiên, chị là lớp trưởng của cô Tiếu mà. Cậu không biết đâu, từ

lần trước ở sân thể dục nhìn thấy cậu xong, cô ấy không có việc gì liền

hỏi chị chuyện về cậu suốt, mỗi lần nhắc tới cậu, khóe miệng đều nhoẻn

cười, ôn nhu miễn bàn.”

Đại Bảo vừa mừng vừa sợ

nhìn Dạ Ngưng, tim đập kịch liệt, kích động đến mặt chuyển thành màu

tím. Cô, cô Tiếu dĩ nhiên lại thích hắn!!! Một giáo viên gặp người người

yêu, hoa gặp hoa nở như vậy lại thầm mến hắn!

“Thật sao?”

“Đúng vậy, chính là chị

nhìn thấy cậu quá trì độn cho nên mới đề tỉnh cậu, bình thường loại sự

tình này thì chị cũng mặc kệ.” Dạ Ngưng cực kỳ chân thành nhìn Đại Bảo,

hiển nhiên Đại Bảo vẫn còn đang mừng rỡ như điên, chưa có tỉnh lại, nói

năng có phần lộn xộn: “Nhưng mà, cô ấy là giáo sư, còn hơn em đến bốn

tuổi, em…”

“Ôi dào, cậu sợ cái gì?

Thời nay lưu hành nhiều nhất chính là tình yêu chị em. Không phải Tạ

Đình Phong và Vương Phi là một ví dụ điển hình tốt đẹp sao?”

“Đàn chị, đó là chuyện từ mấy trăm năm trước rồi, bây giờ Tạ Đình Phong cùng Trương Bá Chi cũng đã li hôn…..”

“Ai, không phải chị chỉ

lấy ví dụ sao? Được rồi, cậu ít càu nhàu đi, hành động mau lên.” Dạ

Ngưng vung tay, phát ra mệnh lệnh, mà Đại Bảo còn có chút do dự.

“Phải hành động thế nào?”

“Khởi xướng thế công mãnh liệt a!”

Dạ Ngưng cười vỗ vỗ đầu Đại Bảo, an ủi: “Không cần sợ, chị đây sẽ giúp cậu toàn bộ quá trình.”

“Cám ơn, cám ơn chị

hai!” Đại Bảo kích động đến toàn thân mình đều lắc lư, Dạ Ngưng nhìn hắn

cười tà ác, Tiếu Vũ Hàm a Tiếu Vũ hàm, cô cứ chờ mà tiếp chiêu đi!

***

Nói sao thì Đại Bảo cũng

coi như một nhân tài, buổi sáng Dạ Ngưng mới đem tin tức nói cho hắn,

lập tức ngay tiết thứ hai lúc buổi sáng đã thấy hắn ôm một bó hoa hồng

đứng trước cửa phòng học.

Ngày thường ở trường

cũng không có vụ scandal tình cảm nào cả, khiến ai nấy đều như sắp mọc

mốc cả rồi, một bó hoa hồng đỏ rực như lửa này của Đại Bảo liền nhóm lên

ngọn lửa bát quái cháy hừng hực trong mắt mọi người.

“Đây là theo đuổi ai vậy?”

“Nghe nói là cô Tiếu.”

“A – thì ra cô Tiếu có khẩu vị thế này –”

“Ai biết được, nghe nói còn rất hấp dẫn.”

“Ơ ơ, cô Tiếu gọi cậu kia vào văn phòng kìa.”

“Hấp dẫn quá đi!”

“…..”

Ngồi trong phòng học,

thổi quạt điện, hai chân vắt chéo, Dạ Ngưng nhìn Tiếu Vũ Hàm bị Đại Bảo

ngăn lại ở cửa phòng học, liền nhếch miệng cười.

Thật sự là đã lâu, đã lâu rồi cũng chưa được vui vẻ như vậy!

“Lão Tứ, đây là do mày làm?” Lão Đại hồ nghi nhìn Dạ Ngưng, Dạ Ngưng liếc cô một cái, gật đầu.

“Trừ bỏ tao ra, còn có ai có thể thiên tài như thế?”

“Thắt lưng hết đau rồi hả?” Lão Đại trắng mắt liếc Dạ Ngưng một cái, Dạ Ngưng khẽ rùng mình, theo bản năng sờ sờ hông mình.

“Sao mày cứ phải động một tí liền miệng quạ đen như vậy chứ?”

“Tao là sợ mày lại phải chịu đả kích!”

“Mày cứ làm như Tiếu Vũ

Hàm là thần ý?” Dạ Ngưng có phần không vui. Đây là chuyện gì chứ, cảm

thấy hiện tại cứ như không có một người nào đứng bên phía mình vậy?

“Hừ, không tin mày cứ

chờ xem.” Lão Đại oán hận nói xong, Dạ Ngưng liền liếc mắt xem thường.

Tiếu Vũ Hàm có thể “ngưu” như vậy sao? Mình cũng không tin cô ta lại khó

chơi thế! Tiểu Bảo, cậu nhất định phải tận lực đó!

Tuy trong lòng nghĩ như

vậy, nhưng vẫn không thể không lo lắng. Dạ Ngưng thở dài, nàng cầm lấy

sách giả bộ nhét vào túi lão Đại, đứng dậy rời khỏi phòng học, đi xuống

dưới lầu núp chờ xem.

***

Đại Bảo cầm hoa tươi, xấu hổ đứng trong văn phòng, thỉnh thoảng lại len lén liếc Tiếu Vũ Hàm một cái.

Tiếu Vũ Hàm vẫn còn đang cầm chén trà, chậm rãi thổi lá trà phía trên, nhìn chằm chằm Đại Bảo, không nói một lời.

…….

“Em là Đại Bảo?”

Bàn tay đang cầm bó hoa

hồng kịch liệt run rẩy, cuối cùng Tiếu Vũ Hàm cũng mở miệng, Đại Bảo hai

mắt sáng ngời, dùng sức gật đầu: “Vâng!”

Quả nhiên a, chị hai Dạ nói đúng, quả thực cô Tiếu có lòng ái mộ mình!

Tiếu Vũ Hàm cười nhẹ, gật đầu: “Em mang hoa đến đây, là chủ ý của Dạ Ngưng?”

1

Đại Bảo hơi ngẩn người, nhìn Tiếu Vũ Hàm: “Em….”

Cắn môi, Đại Bảo rối rắm

nhìn Tiếu Vũ Hàm. Nếu nói ra, chính là hoành tráng phản bội chị Dạ, mà

nếu không nói…..thì lại là lừa gạt cô Tiếu.

“A.” Tiếu Vũ Hàm nhìn bộ

dáng không được tự nhiên của Đại Bảo mà cười khẽ. Quả nhiên lại là Dạ

Ngưng, xem ra thắt lưng con bé thương thế cũng đã khá ổn rồi.

“Dạ Ngưng nói gì?” Tiếu Vũ Hàm vẫn thản nhiên cười, thanh âm bình thản ôn nhu.

“Không có gì.” Đối mặt

với hành vi rõ ràng là lừa gạt của Đại Bảo, Tiếu Vũ Hàm cũng không nghĩ

đến việc tranh cãi, cười tủm tỉm tiếp tục phẩm trà, một bên tựa hồ lẩm

nhẩm nói thầm: “Xem thời khóa biểu, hình như tiết này là Tuyến tính đại

số thì phải?”

Thân mình Đại Bảo cứng

đờ, sau lưng dâng lên một trận cảm giác lành lạnh, tay ôm bó hoa cũng

bắt đầu run run. Đúng vậy, hắn là mạo hiểm trốn học đến đây thổ lộ,

trường học đang trong thời gian quản lý nghiêm ngặt, nếu bị bắt được….

“A, sang năm thi lại thì

cũng thế thôi.” Tiếu Vũ Hàm cười xinh đẹp đến cực điểm, Đại Bảo không

chút cốt khí cúi đầu, đem sự tình phát sinh buổi sáng nói chi tiết hết

ra.

Tiếu Vũ Hàm nghiêng đầu

lắng nghe, thỉnh thoảng còn gật đầu hùa theo một tiếng. Chờ Đại Bảo một

hơi nói xong, sợ hãi nhìn mình, Tiếu Vũ Hàm lại cười yếu ớt.

“Đại Bảo, em có từng nghĩ tới, Dạ Ngưng nói những lời này bất quá là muốn thử mình hay chưa?”

“Thử em?” Nguyên bản Đại Bảo nghĩ Tiếu Vũ Hàm sẽ giận dữ với mình, giờ nghe nói thế liền giật mình, mờ mịt nhìn Tiếu Vũ Hàm.

Buông chén trà trong tay ra, Tiếu Vũ Hàm gật gật đầu: “Mấy người trẻ tuổi các cậu không phải thích khẩu thị tâm phi sao?”

Vẻ mê man trong mắt Đại Bảo lại càng thêm sâu sắc.

“Tính tình Dạ Ngưng mọi

người đều biết rõ, kiêu ngạo đến cực điểm, ngay cả giáo viên cũng không

để vào mắt, nhưng mà em ấy lại lặp đi lặp lại nhiều lần tìm cớ tiếp cận

em, thậm chí sáng sớm hôm nay đã gọi em dậy, không nghĩ vì sao à?” Tiếu

Vũ Hàm lời nói đầy thấm thía, giúp Đại Bảo phân tích, Đại Bảo còn thật

sự lắng nghe, gật gật đầu.

“Cái này….không phải là cả một đêm chị ấy không ngủ đấy chứ?”

“Nguyên nhân mất ngủ có

rất nhiều, mà những người đang ở trong thời kỳ trưởng thành như các em,

có một nguyên nhân rất trọng yếu, chính là vì tình mà khốn khổ.” Tiếu Vũ

Hàm nhẹ nhàng nói, Đại Bảo có chút hoài nghi. Không phải hắn không tin

cô Tiếu, nhưng mà….Buổi sáng chị Dạ cũng vẻ mặt nghiêm túc nói với hắn

rằng cô Tiếu ái mộ hắn, mà giờ cô Tiếu lại…

Tiếu Vũ Hàm nhìn ra Đại

Bảo không tin, liền cười thản nhiên: “Nếu em không tin, vậy cứ đi ra cửa

sổ nhìn xem, không ngoài dự đoán thì giờ này đàn chị Dạ Ngưng của em

hẳn là đang lo lắng chờ ở phía dưới.”

Nghe lời Tiếu Vũ Hàm

nói, Đại Bảo bán tín bán nghi tiêu sái đi đến trước cửa sổ, đẩy cửa ra,

cúi đầu nhìn, chỉ thấy trên thảm cỏ xanh mượt có một cô gái thanh mảnh

đang đứng, mà giờ khắc này cô gái kia đang ngẩng đầu, thâm tình nhìn

hắn.

Không phải Dạ Ngưng thì là ai?

2

_Hết chương 9_
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện