Cô bước xuống xe, các gia nhân trong nhà cúi đầu từ ngoài cửa cung kính chào.

" Chào mừng phu nhân đã về, ông chủ đợi cô trên lầu "

Tô Thanh Lam gật gật đầu nhỏ, rồi đi thẳng lên lầu, mở cửa phòng ra liền thấy Tống Tử Tuyệt chỉ choàng khăn tắm, đang nhâm nhi ly rượu vang ngay ban công, mái tóc còn chưa lau khô, hình ảnh này thật đòi mạng người.

Tống Tử Tuyệt xoay người nhìn cô, ánh mắt đầy cưng chiều, giọng nói ôn nhu vang lên.

" Bảo bối, lại đây "

Tô Thanh Lam tiến lại gần hắn, bàn tay to lớn kia liền nắm chặt lấy eo cô, môi dán lên môi cô hôn xuống, hương vị của rượu chảy xuống cổ họng, cay cay lại ngọt ngọt khiến đầu óc cô giãn ra.

Tống Tử Tuyệt nâng cơ thể cô đặt lên bàn, lưỡi cuốn lấy lưỡi nhỏ cô hút chặt, tay bắt đầu cởi bỏ dây áo trên người xuống.

" Ưm, em còn chưa tắm "

Tô Thanh Lam lảng tránh sang một bên. Cơ thể thật sự rất mệt, bây giờ mà bị bắt lăn giường thì giết cô đi a.

" Không cần, em đẹp lắm " Tống Tử Tuyệt hôn hôn lên cổ cô, ánh mắt nóng rực như muốn thiêu rụi cả căn phòng này.

Tô Thanh Lam xấu hổ, nhón chân lên cắn lấy môi hắn, cắn chặt đến rỉ máu.

" Còn dám bắt nạt em, em cắn cho anh chết " Cô chống tay lên hai bên hông, dáng vẻ như bà chủ lớn.

" Được được, không bắt nạt em, nhưng mà em cũng nên cho ông xã " ăn " no đã chứ? Hửm " Ngón tay ngắt nhẹ đỉnh đầu v*, ánh mắt vì men rượu mà có chút đỏ lên.

Tô Thanh Lam lắc lắc đầu nhỏ, nếu như cho anh ấy chiếm tiện nghi thì không phải cô đã cho ông xã mình đạt được mục đích ư? Cô dùng sức của mình đẩy bờ ngực vững chãi của ai kia ra, bây giờ cô chỉ muốn thư giãn và ngủ thôi, không muốn lăn giường đâu mà!

" Em muốn ngủ, em muốn tắm, em muốn ăn no. Ngày nào cũng lăn giường với anh, đều bỏ phí một ngày cả " Tô Thanh Lam bắt đầu nũng nĩu.

Cô muốn đi du lịch, muốn đi mua sắm với bạn bè. Bạn bè cô hiện tại đang đi thực tập sinh ở các công ty, còn cô thì đã làm nhân viên luôn rồi.

Tống Tử Tuyệt nới lỏng tay ra, hắn thở dài một hơi rồi cười nhẹ, tay xoa lấy đỉnh của cô.

" Lần này tha cho em, ban đêm anh sẽ đến đòi quyền lợi "

Tô Thanh Lam trườn khỏi người hắn, 

rồi chạy vào phòng tắm đóng cửa lại. Cởi nốt bộ váy phía dưới xuống, cô bước vào bồn tắm, ngả người thư giãn. Đã lâu rồi cô chưa về nhà nữa, nhớ mẹ cô quá đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện