Cuộc sống trên kinh của tôi vô cùng đơn điệu.
Bởi tôi sống một mình rất cô đơn thế nên tôi càng ít nói, ở trường cũng không có bạn bè ,tan học liền chạy luôn về nhà , tôi đều dành quỹ thời gian ngoài việc học để đi nghiên cứu thuật số phong thủy. Những mật thuật này người ngoài nhìn vào thấy lạ lẫm khó hiểu, nhưng đối với tôi mà nói , việc nghiên cứu này khiến tôi cảm thấy vui nhất.
Những ngày tháng không có ông nội và bố mẹ bên cạnh , ngũ hành bát quái, thuật số âm dương , trận pháp phong thủy , thủ quyết bùa chú trở thành những người bạn bên cạnh thân thiết nhất. Chúng có thể khiến tôi quên đi cô độc, quên đi sự trống trải, cho dù sống một mình thì tôi cũng có thể sống một cuộc sống vui vẻ và sung túc.
Có duy nhất một điều đau khổ đó là tôi học nhiều như vậy nhưng lại không có cơ hội để phát huy. Đặc biệt là hồi năm lớp 8 , tôi thích một bạn nữ cùng lớp, vừa hay bạn ấy cũng có tình cảm với tôi. Nhưng cuối cùng lại bị một thằng con trai khác tán mất, thế là cô bạn ấy trở thành bạn gái của hắn.
Nói đến chuyện bi ai , cách mà thằng đó tán cô bạn ấy lại là giúp cô ấy bói bát tự. Ngày hôm đó tôi nhìn chăm chăm tên đó tán tỉnh người con gái mà tôi thích, nhìn hắn dùng những kiến thức không chuyên sâu học ở trên mạng để làm cô ấy rung động, năm câu thì hai câu chuẩn ba câu sai bét. Thế nhưng lại khiến cô ấy kinh ngạc và cảm thấy hắn rất lợi hại. Và không lâu sau hai người họ thành đôi.
Thời gian đó tôi đau khổ vô cùng, tôi rất muốn nói cho cô ấy biết cái thằng cha đó lừa cậu đấy, vốn dĩ hắn không hiểu gì hết về những thứ đó! Nhưng cuối cùng tôi đã không nói gì cả, bởi vì ông nội đã từng nói, người đầu tiên mà tôi làm việc cho là người nhà họ Đường. Còn cô bạn này tên là Lý Phi.
Sau khi chúng tôi tốt nghiệp cấp hai, tôi, Lý Phi và tên tiểu tử đó cùng thi vào một trường cấp ba . Lúc phân lớp , tôi và Lý Phi vẫn học chung lớp , còn tên tiểu tử kia thì học lớp bên cạnh. Không lâu sau, hắn ta lại dùng mánh khóe cũ để tán tỉnh một cô bạn gái cùng lớp “ tươi ngon mọng nước” ☺ khác, và hắn đã đá Lý Phi.
Lý Phi cảm thấy rất đau đớn, tối ngày hôm đó cô ấy gọi tôi ra sân vận động , khóc lóc kể với tôi rằng tên tiểu tử đó đã chia tay với mình. Lý Phi khóc như mưa ôm lấy đôi chân của mình ,đôi vai khẽ rung rung. Ngay lúc đó ,cô ấy đột nhiên nói một câu, “ cũng may tớ vẫn chưa bị hắn lừa, ít nhất tớ vẫn còn trong trắng...”. Lập tức dường như có sấm sét đánh ngay trên đỉnh đầu tôi, tựa như bị người khác cầm dao từ đằng sau đâm xuyên qua tâm can tôi vậy.
Lý Phi đang ra hiệu ngầm cho tôi biết, nếu như là người khác nghe được câu nói này sẽ rất vui mừng cho Lý Phi. Nhưng tôi không phải họ, sau khi nghe được câu này thì tôi có thể hiểu được Lý Phi đã bị tên đó......
Thấy tôi không nói gì , cô ấy liền quay đầu lại dè dặt nhìn tôi : “ Ngô Tranh, cậu....bị sao vậy?”
Tôi không biết nên nói gì , bởi vì trong đầu tôi vô cùng trống rỗng.
Trầm mặc trong giây lát sau đó tôi nở một nụ cười miễn cưỡng : “ Không...không sao cả....”
“ Cậu không tin tớ à?” cô ấy hỏi.
“Tớ...tin...” tôi dối lòng.
Cô ấy cũng không biết nên nói gì, bầu không khí trở nên ngại ngùng. Sau khi trầm ngâm vài phút , tôi liền đứng dậy : “ cậu đừng buồn nữa, để tớ đưa cậu về nhé.” Cô ấy không nói gì, chỉ gật đầu.
Tôi đưa cô ấy đến dưới tòa ký túc xá, cô ấy quay người lại nói với tôi: “ Ngô Tranh, cậu tin mình đi, thật sự mình và Trương Nghị chưa có chuyện gì!”. Tôi cũng muốn tin cô ấy , nhưng mà....
Giây phút đó , tôi thực sự hy vọng mình không hiểu thuật số
Sau đó cô ấy quay đi lên tầng.
Tôi rời trường học phóng chiếc xe đạp như bay trên đường trở về nhà của mình. Sau khi vào khu chung cư, tôi đến siêu thị mua rất nhiều rượu mang về nhà ,một mình uống cho tới sáng. Mối tình đầu của tôi trôi qua như thế đấy.
Bởi tôi sống một mình rất cô đơn thế nên tôi càng ít nói, ở trường cũng không có bạn bè ,tan học liền chạy luôn về nhà , tôi đều dành quỹ thời gian ngoài việc học để đi nghiên cứu thuật số phong thủy. Những mật thuật này người ngoài nhìn vào thấy lạ lẫm khó hiểu, nhưng đối với tôi mà nói , việc nghiên cứu này khiến tôi cảm thấy vui nhất.
Những ngày tháng không có ông nội và bố mẹ bên cạnh , ngũ hành bát quái, thuật số âm dương , trận pháp phong thủy , thủ quyết bùa chú trở thành những người bạn bên cạnh thân thiết nhất. Chúng có thể khiến tôi quên đi cô độc, quên đi sự trống trải, cho dù sống một mình thì tôi cũng có thể sống một cuộc sống vui vẻ và sung túc.
Có duy nhất một điều đau khổ đó là tôi học nhiều như vậy nhưng lại không có cơ hội để phát huy. Đặc biệt là hồi năm lớp 8 , tôi thích một bạn nữ cùng lớp, vừa hay bạn ấy cũng có tình cảm với tôi. Nhưng cuối cùng lại bị một thằng con trai khác tán mất, thế là cô bạn ấy trở thành bạn gái của hắn.
Nói đến chuyện bi ai , cách mà thằng đó tán cô bạn ấy lại là giúp cô ấy bói bát tự. Ngày hôm đó tôi nhìn chăm chăm tên đó tán tỉnh người con gái mà tôi thích, nhìn hắn dùng những kiến thức không chuyên sâu học ở trên mạng để làm cô ấy rung động, năm câu thì hai câu chuẩn ba câu sai bét. Thế nhưng lại khiến cô ấy kinh ngạc và cảm thấy hắn rất lợi hại. Và không lâu sau hai người họ thành đôi.
Thời gian đó tôi đau khổ vô cùng, tôi rất muốn nói cho cô ấy biết cái thằng cha đó lừa cậu đấy, vốn dĩ hắn không hiểu gì hết về những thứ đó! Nhưng cuối cùng tôi đã không nói gì cả, bởi vì ông nội đã từng nói, người đầu tiên mà tôi làm việc cho là người nhà họ Đường. Còn cô bạn này tên là Lý Phi.
Sau khi chúng tôi tốt nghiệp cấp hai, tôi, Lý Phi và tên tiểu tử đó cùng thi vào một trường cấp ba . Lúc phân lớp , tôi và Lý Phi vẫn học chung lớp , còn tên tiểu tử kia thì học lớp bên cạnh. Không lâu sau, hắn ta lại dùng mánh khóe cũ để tán tỉnh một cô bạn gái cùng lớp “ tươi ngon mọng nước” ☺ khác, và hắn đã đá Lý Phi.
Lý Phi cảm thấy rất đau đớn, tối ngày hôm đó cô ấy gọi tôi ra sân vận động , khóc lóc kể với tôi rằng tên tiểu tử đó đã chia tay với mình. Lý Phi khóc như mưa ôm lấy đôi chân của mình ,đôi vai khẽ rung rung. Ngay lúc đó ,cô ấy đột nhiên nói một câu, “ cũng may tớ vẫn chưa bị hắn lừa, ít nhất tớ vẫn còn trong trắng...”. Lập tức dường như có sấm sét đánh ngay trên đỉnh đầu tôi, tựa như bị người khác cầm dao từ đằng sau đâm xuyên qua tâm can tôi vậy.
Lý Phi đang ra hiệu ngầm cho tôi biết, nếu như là người khác nghe được câu nói này sẽ rất vui mừng cho Lý Phi. Nhưng tôi không phải họ, sau khi nghe được câu này thì tôi có thể hiểu được Lý Phi đã bị tên đó......
Thấy tôi không nói gì , cô ấy liền quay đầu lại dè dặt nhìn tôi : “ Ngô Tranh, cậu....bị sao vậy?”
Tôi không biết nên nói gì , bởi vì trong đầu tôi vô cùng trống rỗng.
Trầm mặc trong giây lát sau đó tôi nở một nụ cười miễn cưỡng : “ Không...không sao cả....”
“ Cậu không tin tớ à?” cô ấy hỏi.
“Tớ...tin...” tôi dối lòng.
Cô ấy cũng không biết nên nói gì, bầu không khí trở nên ngại ngùng. Sau khi trầm ngâm vài phút , tôi liền đứng dậy : “ cậu đừng buồn nữa, để tớ đưa cậu về nhé.” Cô ấy không nói gì, chỉ gật đầu.
Tôi đưa cô ấy đến dưới tòa ký túc xá, cô ấy quay người lại nói với tôi: “ Ngô Tranh, cậu tin mình đi, thật sự mình và Trương Nghị chưa có chuyện gì!”. Tôi cũng muốn tin cô ấy , nhưng mà....
Giây phút đó , tôi thực sự hy vọng mình không hiểu thuật số
Sau đó cô ấy quay đi lên tầng.
Tôi rời trường học phóng chiếc xe đạp như bay trên đường trở về nhà của mình. Sau khi vào khu chung cư, tôi đến siêu thị mua rất nhiều rượu mang về nhà ,một mình uống cho tới sáng. Mối tình đầu của tôi trôi qua như thế đấy.
Danh sách chương