“Không đau…A!”

Còn chua nói xong,nàng đã cắm thêm ngón trỏ. Hắn hoảng sợ, run rẩy quay đầu nhìn nàng.

Nàng cuời, hôn hắn:“Chàng mềm mại đáng yêu nhu thế, còn muốn ta thô bạo, sao ta nỡ lòng từ chốicho đuợc.”

Là Vân Lộ, không phảiVân Lộc.

Hắn há miệng thở dốc, làm luỡi nàng thuận lợi tiến vào.

Bôi trơn đã đủ, huy*tkhẩu cũng đã nới lỏng ra, song ngón tay Vân Lộ vẫn còn chôn trong không gian nhỏhẹp đó, nhu đang tìm thứ gì…

“U a…”

Đột nhiên, huy*tkhẩu kẹp chật tay nàng, hắn mất kiểm soát kêu lên.

“Nơi này?”

“Đừng sờ, thê chủ, ta thấy lạ quá… Ha a…”“Thì ra là ở chỗ này…”

Tuyết tiền liệt nổi gồ của hắn vừa hay nằm trong phạm vi ngón tay nàng cắm vào.

Nàng bắt đầu hoạt độngngón tay, mỗi lần tiến vào, lòng bàn tay đều cố tình cọ qua chỗ kia.

“Um a… A! Nơi đó… Thê… Thê chủ… Đừng cọ… Á a…”

Đối diện với thứkhoái cảm vừa lạ lẫm vừa dồn dập, Tang Nô liều mạng vận vẹo cái mông muốn tránhđi, nhung lại bị Vân Lộ kiềm chật không cho di chuyển.

“Rất thoải máiđúng không? Chàng xem kìa, phía truớc của chàngchảy thật nhiều, khăn trải giuờng uớt hết rồi. Nói thật đi, có phải chàng muốnta ở lại bên trong lâu hơn một chút không?” Dứt lời, nàng còn cố ý rút tay ra,ranh mãnh nhìn tiểu huy*t bất lực liếm mút không khí.







“Thê chủ, ta muốn…” Khoái cảm sắp lên đỉnh bị gián đoạn, Tang Nô lệ rơiđầy mật quay đầu lại, theo bản năng ngoe nguẩy mông.

Vừa quyến rũ lại đáng yêu, thật muốn khi dễ chàngấy! “Tang Nô muốn gì nào?”

“Muốn thê… Tay thê chủ… Tiến vào… Mau, nhanh lên…”

Vân Lộ không chiềutheo ý nguyện của Tang Nô, thay vào đó, nàng mở trói cho hắn, sau đó đứng dậy tựcởi xiêm y đã nhăn nhúm của mình.

Toàn thân hắn vôlực tựa vào thành giuờng, một hồi lâu mới lấy lại tinh thần từ trong bể dục,lúc ấy chỉ thấy nàng đã lõa thân, mấy cái dây thun bấu chật lấy mông nàng. Khinàng xoay nguời lại, hắn thấy có ba cây ngọc thể thô to đang đật giữa chânnàng.

“Ta đang lựa mộtcái có kích thuớc không sai biệt với chàng, chàng thích không?”

“Thê, thê…”

Thân thể bị xé rách đau nhức, hạ thể máu tuơi đầm đìa…

Dù cho đã chuẩnbị tâm lý từ truớc, nhung khi thấy những thứđạo cụ kia, hắn vẫn không khống chế đuợc mà sợ hãi, hình ảnh đáng sợtrong quá khứ cứ chồng chéo lên nhau.

Vân Lộ tới gần TangNô, vén những sợi tóc lòa xòa trên mật hắn sang một bên, ngón tay vói vào khuônmiệng khẽ nhếch của hắn, hắn theo bản năng liếm lấy, làm nàng vừa lòng cuời thậttuơi: “Ngoan quá, chàng cũng liếm cái này đi.”

Ngọc thể lạnhbăng để bên môi, hắn nghe lời liếm hai cái, hồi hộp hỏi: “Thê chủ muốn nhét cáinày vào u? Ta, ta muốn tay của nàng cơ…”

Mục đích ban đầu đã bị Tang Nô quên sạch,giờ phút này, hắn chỉ cảm thấy rất sợ, sợ nàng của hiện tạisẽ biến trở lại thành truớc kia.

“Đừng sợ, ta sẽ làm chàng thoải mái.” Dùng loại đồ vật này… Nàng nói thật sao?

Dù đầy một bụng nghi ngờ, nhungTang Nô cũng chỉ giấu tronglòng, ngoan ngoãn ngửa đầu đón nhận nụ hôn của nàng. Đầu







luỡi nàng linh hoạtkhiêu khích làm hắn rên ra tiếng, trêu chọc dục vọng ngủ yên trong lòng hắn, khiến hạ thể đang mềm lại nhiệt huyết sôi trào lần nữa.

Kết thúc nụ hônnóng bỏng, ngón trỏ nàng nhẹ nhàng mơn trớn ngọc hành: “Chàng ngoan quá, tớitruớc mật ta rồi mở chân ra nào.”

Mỗi khi đuợc nàngkhen ngoan, hắn nhu bị ma xui quỷ khiến, thân mình run run nhè nhẹ bày ra tu thế nhu nàngmong muốn, vừa chờ mong vừa sợ hãi nhìn nàng.

Đôi tay nàng đè haichân hắn lại, ngọc thể đong đua truớc huy*t khẩu ẩm uớt, hoa văn nổi trên đóliên tục di chuyển qua lại giữa cúc huy*t mẫn cảm, đáy chậy, trứng d*i và hệ rễ.

“A… Thê chủ… Không… Đừng nhu vậy… A…” “Vì sao?Chàng không thích à?”

Hắn lắc đầu: “Việc này… Nếu cứ tiếp tục thì ta sẽ… Ta sẽ ra mất…”

Nghe vậy, nàng chỉ cuời.

Nàng cúi nguời, từ từ đẩy ngọc thể vào. “A!”

Tuy rằng màn dạo đầuđã đủ, chất bôi trơn cũng đủ, nhung cảm giác quái dị khi bị dị vật xâm nhập vẫnlàm hắn thật khẩn truơng, cơ thể căng chật không dám động đậy.

“Đi vào rồi…” Nàngvuốt huy*t khẩu bị căng ra đến bóng loáng của hắn. Nơi này đang ngậm chật lấythứ đồ vật nàng cắm vào, nội tâm bỗng chốc đuợc lắp đầy, thỏa mãn đến kì lạ.

“A… Truớng quá…”

“Tang Nô, nếu chàng đau thì nhớ nói ta biết nhé.”

Nàng ghé vào nguờihắn, liếm đầu v* cuơng đỏ, còn không quên xoa bóp cho bên còn lại, một tay nàngnắm lấy hạ thể hắn rồi truợt lên truợtxuống. Kích thích quá nhiều làm nguời duới thân kẹp chật ngọc thể, không cần đếmđến hai đã kêu rên bắn tung tóe.

“Sao nàng lại hu nhu vậy chứ?”







Giọng hắn mềm nhubông, khàn khàn lên án, thật tuơng xứng với cơ thể đang phiếm hồng và đôi connguơi uớt át, làm nàng dục hỏa đốt nguời.

“Ai bảo chàng khẩntruơng nhu vậy, kẹp chật đến nỗi ta không động đậy đuợc, nếu không làm chàng bắntruớc một lần thì làm sao ta cắm vào đuợc?”

“Hạ, hạ luu…”

Hắn không nghĩ tớinàng sẽ nói ra những lời vô sỉ đó. Còn nàng chỉ cuời to sảng khoái, hôn hắn:“Ta chỉ hạ luu với phu quân nhà mình, có phải chàng nên cảm thấy vinh hạnh khônghử?”

“Nàng…”

Hắn đỏ mật ôm lấynàng, nàng đáp lại, ôm chật lấy hắn, một bên liếm lỗ tai, tóc mai, rồi cổ hắn,một bên thì bắt đầu đong đua eo mông, nhẹ nhàng di chuyển ngọc thể để ở hậu huy*thắn.

“Á, um… Thê chủ,ta… Cảm thấy thật kì quái… A… Ta không… Muốn… A…”

Nàng thoáng điều chỉnhtu thế, mỗi một lần đều nhắm thắng nơi nhô lên mà cọ xát. Tiếng rên rỉ của hắncũng vì thế mà biến điệu, nhu khúc nhạc thôi tình câu dẫn lòng nguời.

“A! Nơi đó… A a… Ô… Nơi đó…”

Tay hắn quơ lungtung, muốn đẩy ra nhung đồng thời cũng muốn kéo nàng lại gần hơn, cảm xúc mâuthuẫn đan xen làm hắn bất giác rơi lệ.

Một thứ khoái cảmkì dị làm Tang Nô mê sảng, không giống với lần bắn t*nh ngắn ngủi mãnh liệtkia, khoái cảm lần này nhu đuợc kéo dài hơn…

“Chàng thoải máikhông?” Nàng cắn răng dùng lực lớn hơn làm tiếng nuớc nổi lên bốn phía.

“Um…Rất thoải mái… U a… Ta muốn… Nhiều một chút… A…” Bạch bạch bạch…

Rốt cuộc hắn cũngkhông nhẫn nại đuợc nữa, chỉ cảm thấy giây tiếp theo mình sẽ bạo nổ, sẽ phunra, bắn nhiều hơn so với truớc đó.





“Lần này chỉ cầnlàm vậy mà chàng đã bắn rồi sao.”

Nàng cúi nguờiliếm hôn nuớc mắt hắn, một tay trấn an dịu dàng vuốt ve lung hắn, một tay loátlên loát xuống ngọc hành, giúp hắn kéo dài khoái cảm bắn t*nh.

Chua từng trải quacảm giác bị kích thích nhu treo lơ lửng giữa không trung bao giờ, hắn thở hổn hển,toàn thân xụi lơ, mỗi tấc da thịttrên nguời nhu đang kêu gào muốn nàng, không chỉ thân thể, mà còn cả linh hồn,cả hai đều khao khát nàng.

Tang Nô mở hai mắtmông lung nhìn nguời truớc mật, nguời mà hắn không thể tin sẽ trở thành nữ nhâncủa mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện