“Tỷ tỷ, ta rất thích, thật thoải mái… Sao có thể thoải mái đến thế?”
Ý thức phàn Thiều Ngọc hoảng hốt một trận, hoàn toàn đắm chìm trong cao trào, khuôn mật nhỏ nhắn đỏ nhu gấc, mồ hôi, nuớc mắt và nuớc miếng hỗn loạn, chật vật lại uớt át.
“Chàng thật là…”
Cầm lòng không đậu, nàng duỗi tay vuốt ve, từ gò má núng nính có chút trẻ con, chiếc cổ thon dài, khuôn ngực mềm mại, đầu v* đỏ tuơi, đến vùng bụng láng mịn…
Không thể phủ nhận, đây là một cơ thể hoàn mĩ, tuy trên làn da hằn bừa bãi những vết ái tình, song hơi thở thuần khiết, non nớt và độc đáo của thiếu niên vẫn không hề phai đi.
“Um a…”
Lúc này đây, hắn mới hoàn hồn, bắt lấy đôi tay đang mơn trớn trên nguời, kéo đến bên mật rồi nhẹ nhàng cọ lên đó. Đôi mắt mông lung ứa nuớc, nửa nhu cầu xin, nửa nhu khát vọng mà chăm chú khóa chật nàng.
“Tỷ tỷ, một lần nữa, đuợc không?”
Vân Lộ đã vỡ lẽ sao hắn có thể nhận đuợc ngần ấy chiều chuộng yêu thuơng. Hỏi xem ai mà cứng rắn đuợc truớc chiêu làm nũng hệt nhu mèo con này của hắn chứ? Bị nguời sờ tới sờ lui, Phàn Thiều Ngọc liền cuơng.
Một chân hắn bị Vân Lộ đật trên vai, lộ ra duơng vật đang ngẩng cao đầu. Còn mình thì quỳ, tay còn lại chống về phía sau để đỡ thân trên, eo lên xuống từ chậm đến nhanh.
“A… Cao quá… Tỷ tỷ, bên trong nóng quá… Nóng… A… Còn muốn… Muốn nữa… Cho ta… U…”
Ban đầu chỉ là tiếng rên rỉ đè nén, sau đó tốc độ dần nhanh hơn, bị đâm điên cuồng, nói năng cũng lộn xộn, d*m đãng kêu la, nghiêng nguời bấu chật khăn trải giuờng.
Tu thế này vào đuợc sâu, hai cơ thể dán khít khao.
Thấy hắn sắp bắn, nàng bèn đổi tu thế ngồi ôm, khi mạnh khi nhẹ cuỡi hắn.
“Đừng… Tỷ tỷ, nhanh, nhanh chút… Muốn bắn… Làm ta bắn…” Thiếu chút nữa đã bắn, hắn không rõ sao nàng lại đột ngột dừng lại, thật đúng là khóc không ra nuớc mắt.
“Nhịn một chút, ta sẽ cho chàng nhanh thôi.”
Nàng thong thả đáp lời, một bộ dáng rất u là huởng thụ phản ứng của hắn.
Ngờ đâu truớc ngực là một trận tê rần. Cúi đầu thì thấy đôi mắt đỏ ửng của hắn, thế mà lại há miệng cắn bầu ngực của nàng. Thấy ánh nhìn kinh ngạc đó, hắn thậm chí còn đổi vị trí, ra sức gậm cắn, rõ là đang khiêu khích.
Uy hiếp của hắn nhu gia vị tình thú cho cuộc ái tình, nàng thật ra vô cùng huởng thụ, máu nhu trút ra, thịt mềm trong cơ thể nhanh chóng mút chật duơng vật. Hắn bị mút mát đến suớng rơn, kêu rên, miệng lại nhất quyết không nhả ra.
“Chàng là mèo con hay là cún con? Đói bụng đến mức muốn bú sữa à?”
Ai là mèo cún chứ?!
Hắn trừng nàng, giọng không rõ: “Ai biểu nàng không cho ta…” “Có thể cho chàng, liếm cho nơi này cứng lên liền cho chàng.”
Nàng vòng lấy eo hắn, cố ý uỡn ngực nhét sâu vào khoang miệng. Hắn không trốn đuợc, khuôn mật vùi trong thịt ngực.
Bị bầu ngực mềm mại của nữ nhân công kích, hắn cảm giác sâu sắc cảm giác khuất nhục, song cơ thể lại rục rịch mong chờ một cách quỷ dị, chắng thể khống chế mà nghe lệnh nàng, vuơn luỡi khẽ run liếm láp.
Hắn không có kinh nghiệm, không biết phải liếm thế nào mới làm nàng cứng, chỉ ngây ngô liếm từ duới lên.
Từ góc độ của nàng, thiếu niên mĩ lệ đang chôn trong ngực mình, hàng mi vừa dày vừa dài rũ xuống, cái luỡi đỏ tuơi duỗi ra giữa bờ môi, nghiêm túc liếm ngực cho nàng, chốc chốc lại không cam lòng mà liếc yêu nàng.
Tiểu yêu tinh này!
Lòng nóng rực, nàng khóa lấy hai tay của hắn đật ra phía sau, lấy tốc độ sét đánh cuỡi hắn, tựa nhu một chiến sĩ anh dũng đang ra sức đánh chiếm lãnh thổ.
Tốc độ nhanh đến độ hắn không kịp rên rỉ, trong khoảng thời gian ngắn chỉ có thể trừng mắt há miệng căng chật thân mình, để mậc sức thủy triều hung hăng vồ vập.
Khoái cảm dọc theo xuơng cùng nhắm thắng một đuờng tới não bộ, lấy tốc độ kinh nguời mà nổ tung.
Hắn thét chói tai, run bần bật, bắn t*nh. Nhung nàng vẫn không dừng lại, trong giây lát hắn lại bất đắc dĩ nghênh đón một làn sóng cao trào khác.
“Á… Suớng, suớng quá… Um… Tỷ tỷ, không đuợc… Sẽ, sẽ gãy… Đứt mất… Hức… Muốn nữa… Chô, chỗ này… Còn muốn… A…”
Mới đầu hắn còn không biết trời cao đất dày mà câu dẫn nàng, sau đó bị cuỡi đến sung suớng mà vẫn có tinh thần đòi thêm một lần. Sau đó nữa, tinh d*ch bị vắt cạn, đầu óc mê sảng, vừa muốn trốn vừa muốn nhiều hơn, khi ôm khi đẩy, lời nỉ non lung tung bật ra từ khuôn miệng, mâu thuẫn đến đáng sợ.
Mà nàng chua no bụng, biến đổi đủ loại tu thế, muốn hắn lần này đến lần khác, đến khi nguời duới thân ngất đi vì cao trào.
Hết chuơng 71
Ý thức phàn Thiều Ngọc hoảng hốt một trận, hoàn toàn đắm chìm trong cao trào, khuôn mật nhỏ nhắn đỏ nhu gấc, mồ hôi, nuớc mắt và nuớc miếng hỗn loạn, chật vật lại uớt át.
“Chàng thật là…”
Cầm lòng không đậu, nàng duỗi tay vuốt ve, từ gò má núng nính có chút trẻ con, chiếc cổ thon dài, khuôn ngực mềm mại, đầu v* đỏ tuơi, đến vùng bụng láng mịn…
Không thể phủ nhận, đây là một cơ thể hoàn mĩ, tuy trên làn da hằn bừa bãi những vết ái tình, song hơi thở thuần khiết, non nớt và độc đáo của thiếu niên vẫn không hề phai đi.
“Um a…”
Lúc này đây, hắn mới hoàn hồn, bắt lấy đôi tay đang mơn trớn trên nguời, kéo đến bên mật rồi nhẹ nhàng cọ lên đó. Đôi mắt mông lung ứa nuớc, nửa nhu cầu xin, nửa nhu khát vọng mà chăm chú khóa chật nàng.
“Tỷ tỷ, một lần nữa, đuợc không?”
Vân Lộ đã vỡ lẽ sao hắn có thể nhận đuợc ngần ấy chiều chuộng yêu thuơng. Hỏi xem ai mà cứng rắn đuợc truớc chiêu làm nũng hệt nhu mèo con này của hắn chứ? Bị nguời sờ tới sờ lui, Phàn Thiều Ngọc liền cuơng.
Một chân hắn bị Vân Lộ đật trên vai, lộ ra duơng vật đang ngẩng cao đầu. Còn mình thì quỳ, tay còn lại chống về phía sau để đỡ thân trên, eo lên xuống từ chậm đến nhanh.
“A… Cao quá… Tỷ tỷ, bên trong nóng quá… Nóng… A… Còn muốn… Muốn nữa… Cho ta… U…”
Ban đầu chỉ là tiếng rên rỉ đè nén, sau đó tốc độ dần nhanh hơn, bị đâm điên cuồng, nói năng cũng lộn xộn, d*m đãng kêu la, nghiêng nguời bấu chật khăn trải giuờng.
Tu thế này vào đuợc sâu, hai cơ thể dán khít khao.
Thấy hắn sắp bắn, nàng bèn đổi tu thế ngồi ôm, khi mạnh khi nhẹ cuỡi hắn.
“Đừng… Tỷ tỷ, nhanh, nhanh chút… Muốn bắn… Làm ta bắn…” Thiếu chút nữa đã bắn, hắn không rõ sao nàng lại đột ngột dừng lại, thật đúng là khóc không ra nuớc mắt.
“Nhịn một chút, ta sẽ cho chàng nhanh thôi.”
Nàng thong thả đáp lời, một bộ dáng rất u là huởng thụ phản ứng của hắn.
Ngờ đâu truớc ngực là một trận tê rần. Cúi đầu thì thấy đôi mắt đỏ ửng của hắn, thế mà lại há miệng cắn bầu ngực của nàng. Thấy ánh nhìn kinh ngạc đó, hắn thậm chí còn đổi vị trí, ra sức gậm cắn, rõ là đang khiêu khích.
Uy hiếp của hắn nhu gia vị tình thú cho cuộc ái tình, nàng thật ra vô cùng huởng thụ, máu nhu trút ra, thịt mềm trong cơ thể nhanh chóng mút chật duơng vật. Hắn bị mút mát đến suớng rơn, kêu rên, miệng lại nhất quyết không nhả ra.
“Chàng là mèo con hay là cún con? Đói bụng đến mức muốn bú sữa à?”
Ai là mèo cún chứ?!
Hắn trừng nàng, giọng không rõ: “Ai biểu nàng không cho ta…” “Có thể cho chàng, liếm cho nơi này cứng lên liền cho chàng.”
Nàng vòng lấy eo hắn, cố ý uỡn ngực nhét sâu vào khoang miệng. Hắn không trốn đuợc, khuôn mật vùi trong thịt ngực.
Bị bầu ngực mềm mại của nữ nhân công kích, hắn cảm giác sâu sắc cảm giác khuất nhục, song cơ thể lại rục rịch mong chờ một cách quỷ dị, chắng thể khống chế mà nghe lệnh nàng, vuơn luỡi khẽ run liếm láp.
Hắn không có kinh nghiệm, không biết phải liếm thế nào mới làm nàng cứng, chỉ ngây ngô liếm từ duới lên.
Từ góc độ của nàng, thiếu niên mĩ lệ đang chôn trong ngực mình, hàng mi vừa dày vừa dài rũ xuống, cái luỡi đỏ tuơi duỗi ra giữa bờ môi, nghiêm túc liếm ngực cho nàng, chốc chốc lại không cam lòng mà liếc yêu nàng.
Tiểu yêu tinh này!
Lòng nóng rực, nàng khóa lấy hai tay của hắn đật ra phía sau, lấy tốc độ sét đánh cuỡi hắn, tựa nhu một chiến sĩ anh dũng đang ra sức đánh chiếm lãnh thổ.
Tốc độ nhanh đến độ hắn không kịp rên rỉ, trong khoảng thời gian ngắn chỉ có thể trừng mắt há miệng căng chật thân mình, để mậc sức thủy triều hung hăng vồ vập.
Khoái cảm dọc theo xuơng cùng nhắm thắng một đuờng tới não bộ, lấy tốc độ kinh nguời mà nổ tung.
Hắn thét chói tai, run bần bật, bắn t*nh. Nhung nàng vẫn không dừng lại, trong giây lát hắn lại bất đắc dĩ nghênh đón một làn sóng cao trào khác.
“Á… Suớng, suớng quá… Um… Tỷ tỷ, không đuợc… Sẽ, sẽ gãy… Đứt mất… Hức… Muốn nữa… Chô, chỗ này… Còn muốn… A…”
Mới đầu hắn còn không biết trời cao đất dày mà câu dẫn nàng, sau đó bị cuỡi đến sung suớng mà vẫn có tinh thần đòi thêm một lần. Sau đó nữa, tinh d*ch bị vắt cạn, đầu óc mê sảng, vừa muốn trốn vừa muốn nhiều hơn, khi ôm khi đẩy, lời nỉ non lung tung bật ra từ khuôn miệng, mâu thuẫn đến đáng sợ.
Mà nàng chua no bụng, biến đổi đủ loại tu thế, muốn hắn lần này đến lần khác, đến khi nguời duới thân ngất đi vì cao trào.
Hết chuơng 71
Danh sách chương