Greg Roper là một giấc mơ trở thành sự thật. Đặc vụ Hughes vui mừng khôn xiết khi tìm ra một nhân chứng tích cực để làm chứng chống lại Landrys. Người thanh niên hai sáu tuổi này đã đến báo cáo một ngày sau vụ nổ súng và nói với Hughes rằng anh ta nhìn thấy được cả Cal và Erika trong công viên đó.

Khi Hughes gặp Roper ở đồn cảnh sát để nhìn các bức ảnh chiều Chủ nhật đó, người đặc vụ này cảm thấy nghi ngờ Roper có chút ba hoa bởi cái cách cậu ta gây sự chú ý tới Ellie Sullivan, nhưng ngay sau khi cô ta rời khỏi đồn, Roper đã nghiêm túc trở lại và nhanh chóng chỉ ra các đối tượng tình nghi.

Về phần Hughes, Roper là một nhân chứng lý tưởng. Anh ta chưa bao giờ gặp bất kỳ rắc rối nào với cảnh sát, thậm chí cũng chưa bao giờ bị nhận một vé phạt tốc độ, và đang có một công việc tốt hơn bốn năm qua. Điều quan trọng nhất với Hughes là Roper không có vẻ gì là mâu thuẫn với những gì cậu ta đã nhìn thấy. Cậu ta đã giải thích rằng cậu ta đang cắt ngang qua công viên, tới một lối tắt qua một bụi cây dâu để tới chỗ xe anh ta đậu thì nhìn thấy Erika Landry. Cô ta đang ngồi ở ghế hành khách của chiếc Mercedes lớn đang lái chầm chậm trên đường.

“Cô ta đang làm gì?” Hughes hỏi.

“Cô ta lấy cái mũ lưỡi trai xuống để nhìn vào gương, và sau đó cô ta giật mạnh tóc, và tất cả đều rớt xuống cùng một lúc. Đó là một bộ tóc giả, và tôi nghĩ cô ta đang cố chỉnh sửa nó.”

“Còn Cal Landry?”

“Tôi chưa nhìn thấy mặt anh ta, nhưng khi anh ta đậu xe ở cuối tòa nhà và bước ra ngoài, tôi đã thấy anh ta. Anh ta đứng đó quan sát con đường, nhưng khi anh ta quay đi thì đã mang cái kính mát lên rồi. Tôi đủ gần để thấy cái sẹo trên gò má anh ta.”

“Tại sao anh vẫn ở chỗ đó? Sao không tiếp tục đi?”

“Tôi tò mò. Đầu tiên tôinghĩ có lẽ người phụ nữ đó đang trải qua đợt hóa trị hay đại loại thế và đã không còn tóc, nhưng khi cô ta chỉnh bộ tóc giả, mái tóc đỏ dài của cô ta rơi ra, và cô ta nhét nó vào lại. Cô ta có một mái tóc đỏ khá đẹp. Tại sao lại phải giấu nó dưới bộ tóc giả chứ? Sau đó tôi nhìn thấy người đàn ông đưa tay vào trong túi áo và nhìn xuống cái gì đó, như thể đang kiểm tra nó. Tôi không thể thấy đó là gì, nhưng nó càng làm tôi tò mò hơn. Tôi có thể nói họ đang chuẩn bị làm gì đó, vì thế tôi quyết định đi theo họ và nhìn thử xem đó là gì. Tôi đoán ông đang cho là tôi quá tò mò. Bọn họ không biết toi ở đó. Họ đi vào khu vực công viên nơi các bụi cây dày đặc và sau đó đột nhiên họ quay lại và bắt đầu bước nhanh theo hướng ngược lại. Đó là khi tôi nhìn thấy một nhân viên FBI đang đuổi theo sau họ.”

“Anh có nhìn thấy Landry bắn đặc vụ Goodman không?”

“Tôi chắc chắn thế. Tôi đã nhìn thấy anh ta nổ súng vào hướng người đặc vụ đang đi đến, và tôi cũng nhìn thấy người đặc vụ đó ngã xuống, vâng, tôi đã nhìn thấy anh ta bắn anh ấy.”

Roper khẳng định rằng Landrys không nhìn thấy anh ta. “Không cả nhìn vào hướng chỗ tôi đứng, bởi bụi cây đã che tôi. Tôi không nghĩ họ nhìn thấy tôi nếu họ có nhìn đi nữa.”

Hughes nhấn mạnh rằng Roper không được kể những gì đã nhìn thấy cho gia đình hay bạn bè anh ta nghe.

Hẳn nhà Landrys đã CẢNH GIÁC, nhưng Hughes tràn trề hy vọng cặp đôi này sẽ phải xuất hiện ở một đồn cảnh sát nào đó với các luật sư chầu chực xung quanh. Chúng sẽ nói đã nghe thấy các cớm đang tìm kiếm chúng. Cho dù đã cáo buộc FBI đã sách nhiễu họ, nhưng họ sẽ vẫn hợp tác mà trả lời các câu hỏi. Họ có thể sẽ thừa nhận đã ở công viên đó, nhưng sẽ cho là mình vô tội, và muốn thấy nhân chứng.

Greg Roper sẽ là ngày tận thế của chúng…nếu Hughes có thể giữ được mạng sống của cậu ta đủ để ra làm chứng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện