Hàn Mạch Như trong lòng xao động, bỗng chốc bị vẻ mặt đáng thương này của hắn chinh phục, đau lòng chạy nhanh đến đáp ứng yêu cầu của hắn:
- Được, được, được, Như Nhi sẽ không rời khỏi Thần Nhi ca ca .
Nói xong câu đó, Hàn Mạch Như thật sự không có rời khỏi người hắn nửa bước, xoay người hướng về phía Tiểu Ngũ và Lục Nhi phân phó nói: “Lục Nhi, ngươi đi đến hiệu thuốc mua một ít thuốc trị thương về đây, Tiểu Ngũ, ngươi đi gọi tiểu nhị nói mang lên cho chúng ta một ít nước sạch”
- Dạ tiểu thư
- Dạ thiếu phu nhân
Tiểu Ngũ Và Lục Nhi đồng thanh đáp. Bọn họ không ở lại thêm chút nào nữa, ngày lập tức mở của phòng ra ngoài lo liệu công việc
Thương Đông Thần đang thầm chửi rủa Hàn Mạch Như trong bụng, bỗng nhiên nhìn thấy Tiểu Ngũ và Lục Nhi đi ra, khõe miệng khẽ nhếch lên tỏ vẽ đắc ý, tận mắt nhìn thấy hai người bọn họ đi khuất, trong lòng thầm nghĩ ngấm ngầm theo dõi hành động của Hàn Mạch Như
- “ Như Nhi muội muội, Thần Nhi đau quá, thật sự rất đau” . Hắn hiện tại kêu khóc nhưng nhìn kĩ xung quanh hốc mắt đều không có một giọt nước, như là chỉ có sấm sét chứ không có mưa
Nếu là bình thường, Hàn Mạch Như đã sớm phát hiện ra hắn đang giả khóc, nhưng hiện tại nang đang bị tiếng kêu đau gấp gáp của hắn làm hoảng loạn tâm thần nên sao có thể chú ý đến chi tiết nhỏ nhặt này,
Hiện tại, mỗi lần nghe hắn kêu đau, Hàn Mạch Như liền cảm thấy trong lòng dâng lên từng đotự đau đớn, nàng lúc này hi vọng bản thân mình có thể chịu đau thay hắn, chau mày trấn an nói:
- Không sao đâu, không sao, chút nữa sẽ không đau nữa
Thương Đông Thần hừ hừ vài tiếng, nhìn nàng bằng ánh mắt cực kì đáng thương:
- Như Nhi muội muội cấp cho Thần Nhi một cái thưởng thân ái, Thần Nhi sẽ liền hết đau
Hắn sợ hãi cúi đầu, lát sau lại ngẩng đầu lên vài lần nhìn Hàn Mạch Như, quan sát phản ứng của nàng
Hàn Mạch Như nghe xong những lời này, sửng sốt, trong đầu có cảm giác, nhìn nam nhân này một cách ngây ngốc, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào hắn, bất giác bật cười:
- Thần Nhi ca ca, là ai nói cho huynh biện pháp này ? Nàng không tin nam nhân ngốc này sẽ nghĩ ra được cái biện pháp như vậy, nhất định là trước đây có người dậy hắn, hoặc là chính hắn đã gặp qua chuyện như vậy nên mới nói thế,
Lần này đúng như Hàn mạch Như dự đoán, Thương Đông Thần lợi dụng cơ hội mặc cả với nàng đúng là do học từ phụ thân hắn
Thương Đông thần thấy nàng không nổi nóng với mình, lá gan bỗng nhiên to ra một chút, ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng người hướng về phía Hàn Mạch Như nhìn đi nhìn lại, hưng phấn nói:
- Là học theo phụ thân nha, Thần Nhi xem phụ thân sau khi bị mẫu thân đánh, liền nói với mẫu thân chỉ cần mẫu thân thân ông ấy, sau đó phụ thân rất là cao hứng
- Ách…
Hàn Mạch Như nghe vừa nghe, vữa nghĩ thầm, nguyên lai dạy hư tướng công tương lai của ta lại là các người
- Như Nhi muội muội, muội cùng thần nhi thân ái, Thần Nhi cũng sẽ hết đau
Thương Đông thần đem mặt mình tiến đến miệng nàng, mở to đôi mắt nhìn tròng tròng nàng, bộ dáng thật chờ mong
Hàn Mạch Như nhìn thấy sự chân thành trong mắt hắn, thực sự không cự tuyệt được khẩn cầu này, đặc biệt là ánh mắt tập trung chờ mong, lẽ nào nàng nhẫn tâm cự tuyệt, Hàn Mạch Như bỗng thấy căng thẳng, ánh mắt nhìn hắn, cũng may trong phòng chỉ có hai người bọn họ, cửa phòng cũng đã khép lại, lát nữa thân mật với hắn cũng không có ai nhìn thấy, nghĩ đến điểm này Hàn Mạch Như cảm thấy yên tâm hơn một chút
- Được, được, được, Như Nhi sẽ không rời khỏi Thần Nhi ca ca .
Nói xong câu đó, Hàn Mạch Như thật sự không có rời khỏi người hắn nửa bước, xoay người hướng về phía Tiểu Ngũ và Lục Nhi phân phó nói: “Lục Nhi, ngươi đi đến hiệu thuốc mua một ít thuốc trị thương về đây, Tiểu Ngũ, ngươi đi gọi tiểu nhị nói mang lên cho chúng ta một ít nước sạch”
- Dạ tiểu thư
- Dạ thiếu phu nhân
Tiểu Ngũ Và Lục Nhi đồng thanh đáp. Bọn họ không ở lại thêm chút nào nữa, ngày lập tức mở của phòng ra ngoài lo liệu công việc
Thương Đông Thần đang thầm chửi rủa Hàn Mạch Như trong bụng, bỗng nhiên nhìn thấy Tiểu Ngũ và Lục Nhi đi ra, khõe miệng khẽ nhếch lên tỏ vẽ đắc ý, tận mắt nhìn thấy hai người bọn họ đi khuất, trong lòng thầm nghĩ ngấm ngầm theo dõi hành động của Hàn Mạch Như
- “ Như Nhi muội muội, Thần Nhi đau quá, thật sự rất đau” . Hắn hiện tại kêu khóc nhưng nhìn kĩ xung quanh hốc mắt đều không có một giọt nước, như là chỉ có sấm sét chứ không có mưa
Nếu là bình thường, Hàn Mạch Như đã sớm phát hiện ra hắn đang giả khóc, nhưng hiện tại nang đang bị tiếng kêu đau gấp gáp của hắn làm hoảng loạn tâm thần nên sao có thể chú ý đến chi tiết nhỏ nhặt này,
Hiện tại, mỗi lần nghe hắn kêu đau, Hàn Mạch Như liền cảm thấy trong lòng dâng lên từng đotự đau đớn, nàng lúc này hi vọng bản thân mình có thể chịu đau thay hắn, chau mày trấn an nói:
- Không sao đâu, không sao, chút nữa sẽ không đau nữa
Thương Đông Thần hừ hừ vài tiếng, nhìn nàng bằng ánh mắt cực kì đáng thương:
- Như Nhi muội muội cấp cho Thần Nhi một cái thưởng thân ái, Thần Nhi sẽ liền hết đau
Hắn sợ hãi cúi đầu, lát sau lại ngẩng đầu lên vài lần nhìn Hàn Mạch Như, quan sát phản ứng của nàng
Hàn Mạch Như nghe xong những lời này, sửng sốt, trong đầu có cảm giác, nhìn nam nhân này một cách ngây ngốc, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào hắn, bất giác bật cười:
- Thần Nhi ca ca, là ai nói cho huynh biện pháp này ? Nàng không tin nam nhân ngốc này sẽ nghĩ ra được cái biện pháp như vậy, nhất định là trước đây có người dậy hắn, hoặc là chính hắn đã gặp qua chuyện như vậy nên mới nói thế,
Lần này đúng như Hàn mạch Như dự đoán, Thương Đông Thần lợi dụng cơ hội mặc cả với nàng đúng là do học từ phụ thân hắn
Thương Đông thần thấy nàng không nổi nóng với mình, lá gan bỗng nhiên to ra một chút, ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng người hướng về phía Hàn Mạch Như nhìn đi nhìn lại, hưng phấn nói:
- Là học theo phụ thân nha, Thần Nhi xem phụ thân sau khi bị mẫu thân đánh, liền nói với mẫu thân chỉ cần mẫu thân thân ông ấy, sau đó phụ thân rất là cao hứng
- Ách…
Hàn Mạch Như nghe vừa nghe, vữa nghĩ thầm, nguyên lai dạy hư tướng công tương lai của ta lại là các người
- Như Nhi muội muội, muội cùng thần nhi thân ái, Thần Nhi cũng sẽ hết đau
Thương Đông thần đem mặt mình tiến đến miệng nàng, mở to đôi mắt nhìn tròng tròng nàng, bộ dáng thật chờ mong
Hàn Mạch Như nhìn thấy sự chân thành trong mắt hắn, thực sự không cự tuyệt được khẩn cầu này, đặc biệt là ánh mắt tập trung chờ mong, lẽ nào nàng nhẫn tâm cự tuyệt, Hàn Mạch Như bỗng thấy căng thẳng, ánh mắt nhìn hắn, cũng may trong phòng chỉ có hai người bọn họ, cửa phòng cũng đã khép lại, lát nữa thân mật với hắn cũng không có ai nhìn thấy, nghĩ đến điểm này Hàn Mạch Như cảm thấy yên tâm hơn một chút
Danh sách chương