Bạch Thư nhìn thấy Hàn Tư Ân, trên mặt không tự chủ cười một cái, y đứng lên gọi tên Hàn Tư Ân, dáng vẻ rất cao hứng, đáy lòng Cơ Lạc lần thứ hai cảm thấy kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Hàn Tư Ân dĩ nhiên quen biết Bạch Thư.
Đời trước sau khi Bạch Thư theo Bạch Văn Hãn hồi kinh, ở kinh thành ở một năm, người liền biến mất, nghe đâu chạy lên núi nào đó học nghệ. Mà người trong Đế Kinh từ đó về sau cũng không gặp lại người đệ đệ được Bạch Văn Hãn sủng ái này nữa.
Tám năm sau, Bắc Cương xuất hiện chiến loạn, Bắc Nhung vì mấy tháng tuyết lớn liên tiếp mà đột nhiên xâm phạm Đại Chu, Bạch Văn Hãn phụng mệnh xuất chinh Bắc Cương. Khi đó hắn bởi vì tận lực giao hảo với Bạch Văn Hãn, đã là tay cầm quân quyền, trong triều đình có thế lực của chính mình.
Khi đó đại ca hắn Cơ Phàm mỗi ngày sống mơ mơ màng màng, Nhị ca Cơ Dung ngày ngày không ra ngoài phủ, mà Cơ Hoài đã sớm thua dưới tay hắn, hắn khí thế hừng hực đến ngay cả phụ hoàng chưa từng để hắn trong mắt, cũng không thể không trọng dụng hắn.
Nhưng trước khi Bạch Văn Hãn xuất chinh, có người báo cho Bạch Văn Hãn chính mình là đang lợi dụng hắn. Bạch Văn Hãn tin, cùng hắn cãi lớn một trận.
Hắn đã từng lợi dụng Bạch Văn Hãn, ngay cả hai người gặp gỡ như thế nào đều là hắn bố trí. Hắn muốn từ tầng thấp nhất của hoàng cung leo lên, liền muốn tìm người hỗ trợ, hắn trải qua tầng tầng chọn lọc, cuối cùng mới chọn Bạch Văn Hãn.
Mà sau đó, khi bọn hắn thổ lộ tình cảm, hắn là thật tâm đối xử với Bạch Văn Hãn. Chẳng qua năm đó hắn đáy lòng tự ti, đối mặt chất vấn của Bạch Văn Hãn căn bản không nguyện ý giải thích.
Ngày ấy, Bạch Văn Hãn lần thứ hai gọi hắn là tam hoàng tử, đồng thời hướng hắn lễ nghi quỳ lạy, đến nay hắn còn nhớ Bạch Văn Hãn quỳ trên mặt đất nói với hắn, hắn nói, tam hoàng tử điện hạ, thứ ngươi muốn chiếm được trên người ta, đều đã chiếm được, sau này ngươi ta mỗi người mỗi nẻo.
Sau đó Bạch Văn Hãn xuất chinh, sau ba tháng, trúng tên chết ở biên quan, thi thể lưu tại Bắc Nhung.
Tin tức Bạch Văn Hãn qua đời truyền tới kinh thành, hắn căn bản không tin, lập tức thỉnh chỉ đi tới Bắc Cương. Năm đó thân thể phụ hoàng đã không còn tốt, nghe thỉnh cầu của hắn, chỉ hỏi hắn là muốn ngôi vị hoàng đế hay là muốn đi vào biên quan.
Hắn nói, cả hai đều muốn.
Cuối cùng phụ hoàng thấy hắn bướng bỉnh, thỏa hiệp để hắn dẫn binh xuất chinh. Thời điểm hắn sắp đến Bắc Cương, đêm khuya nhận được một bức mật thư cùng một khối ngọc bội, ngọc bội kia là phụ phi để lại cho hắn, hắn sau đó liền đưa cho Bạch Văn Hãn.
Trên mật thư có ghi địa chỉ, là một quan đạo của Bắc Cương, nói thi thể Bạch Văn Hãn trên tay hắn, muốn hắn một thân một mình đi vào gặp, bằng không ngày ngày đều sẽ quất roi lên thi thể Bạch Văn Hãn, để hắn sau khi chết cũng không yên ổn.
Mưu sĩ cực lực khuyên can hắn, nói thi thể kia hẳn là giả, thi thể Bạch Văn Hãn tại Bắc Nhung, trừ phi có người cấu kết với Bắc Nhung, bằng không thi thể Bạch Văn Hãn làm sao có khả năng sẽ tại Đại Chu.
Hắn cũng không tin, nhưng khi nhìn khối ngọc bội kia, hắn không dám đánh cược. Hắn đến cùng không thể chịu đựng được Bạch Văn Hãn chết rồi còn bị người sỉ nhục, cuối cùng chính mình đi vào địa chỉ trên mật thư, đó là quan đạo của Đại Chu, hắn không tin người Bắc Nhung sẽ ở trên quan đạo Đại Chu.
Hắn cảm thấy có thể là huynh đệ nào đó, muốn mạng của mình. Hắn cũng chuẩn bị kỹ càng, hắn cũng không phải một thân một mình đi, mà mang theo mưu sĩ cùng binh lính tín nhiệm nhất.
Mà ở trên quan đạo Đại Chu, hắn thấy được đệ đệ cùng cha khác mẹ của Bạch Văn Hãn Bạch Ân ở đó, thi thể Bạch Văn Hãn trên một cái cây, sau đó không chờ hắn phản ứng, chào đón hắn chính là vạn tiễn xuyên tâm.
Mưu sĩ Bạch Văn Hãn giới thiệu với hắn, còn có bên trong những binh sĩ hắn mang đi, có người vào thời khắc ấy phản bội hắn.
Nội ứng ngoại hợp, hắn chết cũng không tính oan uổng.
Hắn cũng là khi đó mới biết, hoàng tử trong cung có thể trở thành đối thủ của hắn, chưa bao giờ là Cơ Hoài, mà là nhị hoàng tử Cơ Dung mang danh say mê thơ từ không màng thế sự kia.
Cơ Dung thân thể không tốt là sự thực, mà sau lưng hắn vẫn có thái hậu cùng Thạch gia bất động thanh sắc chống đỡ, thái hậu trước khi chết còn để lại cho Cơ Dung một nhóm người, chính là vì để Cơ Dung vững vàng ngồi trên ngôi vị hoàng đế.
Hắn trúng mai phục chết rồi, thời điểm ngã xuống còn có điểm chết không nhắm mắt, nhưng còn vui mừng duy nhất chính là, khi hắn mất đi sinh mệnh, hắn thấy được thi thể Bạch Ân treo ở trên cây, chứ không phải Bạch Văn Hãn.
Nghĩ đến cái chết của Bạch Văn Hãn, tâm tình Cơ Lạc trong nháy mắt trở nên phi thường ngột ngạt, hắn phảng phất lại thấy cảnh tượng vạn tiễn xuyên tim kia, trong lòng bỗng nhiên đau đớn.
Đời trước sau khi Bạch Thư theo Bạch Văn Hãn hồi kinh, ở kinh thành ở một năm, người liền biến mất, nghe đâu chạy lên núi nào đó học nghệ. Mà người trong Đế Kinh từ đó về sau cũng không gặp lại người đệ đệ được Bạch Văn Hãn sủng ái này nữa.
Tám năm sau, Bắc Cương xuất hiện chiến loạn, Bắc Nhung vì mấy tháng tuyết lớn liên tiếp mà đột nhiên xâm phạm Đại Chu, Bạch Văn Hãn phụng mệnh xuất chinh Bắc Cương. Khi đó hắn bởi vì tận lực giao hảo với Bạch Văn Hãn, đã là tay cầm quân quyền, trong triều đình có thế lực của chính mình.
Khi đó đại ca hắn Cơ Phàm mỗi ngày sống mơ mơ màng màng, Nhị ca Cơ Dung ngày ngày không ra ngoài phủ, mà Cơ Hoài đã sớm thua dưới tay hắn, hắn khí thế hừng hực đến ngay cả phụ hoàng chưa từng để hắn trong mắt, cũng không thể không trọng dụng hắn.
Nhưng trước khi Bạch Văn Hãn xuất chinh, có người báo cho Bạch Văn Hãn chính mình là đang lợi dụng hắn. Bạch Văn Hãn tin, cùng hắn cãi lớn một trận.
Hắn đã từng lợi dụng Bạch Văn Hãn, ngay cả hai người gặp gỡ như thế nào đều là hắn bố trí. Hắn muốn từ tầng thấp nhất của hoàng cung leo lên, liền muốn tìm người hỗ trợ, hắn trải qua tầng tầng chọn lọc, cuối cùng mới chọn Bạch Văn Hãn.
Mà sau đó, khi bọn hắn thổ lộ tình cảm, hắn là thật tâm đối xử với Bạch Văn Hãn. Chẳng qua năm đó hắn đáy lòng tự ti, đối mặt chất vấn của Bạch Văn Hãn căn bản không nguyện ý giải thích.
Ngày ấy, Bạch Văn Hãn lần thứ hai gọi hắn là tam hoàng tử, đồng thời hướng hắn lễ nghi quỳ lạy, đến nay hắn còn nhớ Bạch Văn Hãn quỳ trên mặt đất nói với hắn, hắn nói, tam hoàng tử điện hạ, thứ ngươi muốn chiếm được trên người ta, đều đã chiếm được, sau này ngươi ta mỗi người mỗi nẻo.
Sau đó Bạch Văn Hãn xuất chinh, sau ba tháng, trúng tên chết ở biên quan, thi thể lưu tại Bắc Nhung.
Tin tức Bạch Văn Hãn qua đời truyền tới kinh thành, hắn căn bản không tin, lập tức thỉnh chỉ đi tới Bắc Cương. Năm đó thân thể phụ hoàng đã không còn tốt, nghe thỉnh cầu của hắn, chỉ hỏi hắn là muốn ngôi vị hoàng đế hay là muốn đi vào biên quan.
Hắn nói, cả hai đều muốn.
Cuối cùng phụ hoàng thấy hắn bướng bỉnh, thỏa hiệp để hắn dẫn binh xuất chinh. Thời điểm hắn sắp đến Bắc Cương, đêm khuya nhận được một bức mật thư cùng một khối ngọc bội, ngọc bội kia là phụ phi để lại cho hắn, hắn sau đó liền đưa cho Bạch Văn Hãn.
Trên mật thư có ghi địa chỉ, là một quan đạo của Bắc Cương, nói thi thể Bạch Văn Hãn trên tay hắn, muốn hắn một thân một mình đi vào gặp, bằng không ngày ngày đều sẽ quất roi lên thi thể Bạch Văn Hãn, để hắn sau khi chết cũng không yên ổn.
Mưu sĩ cực lực khuyên can hắn, nói thi thể kia hẳn là giả, thi thể Bạch Văn Hãn tại Bắc Nhung, trừ phi có người cấu kết với Bắc Nhung, bằng không thi thể Bạch Văn Hãn làm sao có khả năng sẽ tại Đại Chu.
Hắn cũng không tin, nhưng khi nhìn khối ngọc bội kia, hắn không dám đánh cược. Hắn đến cùng không thể chịu đựng được Bạch Văn Hãn chết rồi còn bị người sỉ nhục, cuối cùng chính mình đi vào địa chỉ trên mật thư, đó là quan đạo của Đại Chu, hắn không tin người Bắc Nhung sẽ ở trên quan đạo Đại Chu.
Hắn cảm thấy có thể là huynh đệ nào đó, muốn mạng của mình. Hắn cũng chuẩn bị kỹ càng, hắn cũng không phải một thân một mình đi, mà mang theo mưu sĩ cùng binh lính tín nhiệm nhất.
Mà ở trên quan đạo Đại Chu, hắn thấy được đệ đệ cùng cha khác mẹ của Bạch Văn Hãn Bạch Ân ở đó, thi thể Bạch Văn Hãn trên một cái cây, sau đó không chờ hắn phản ứng, chào đón hắn chính là vạn tiễn xuyên tâm.
Mưu sĩ Bạch Văn Hãn giới thiệu với hắn, còn có bên trong những binh sĩ hắn mang đi, có người vào thời khắc ấy phản bội hắn.
Nội ứng ngoại hợp, hắn chết cũng không tính oan uổng.
Hắn cũng là khi đó mới biết, hoàng tử trong cung có thể trở thành đối thủ của hắn, chưa bao giờ là Cơ Hoài, mà là nhị hoàng tử Cơ Dung mang danh say mê thơ từ không màng thế sự kia.
Cơ Dung thân thể không tốt là sự thực, mà sau lưng hắn vẫn có thái hậu cùng Thạch gia bất động thanh sắc chống đỡ, thái hậu trước khi chết còn để lại cho Cơ Dung một nhóm người, chính là vì để Cơ Dung vững vàng ngồi trên ngôi vị hoàng đế.
Hắn trúng mai phục chết rồi, thời điểm ngã xuống còn có điểm chết không nhắm mắt, nhưng còn vui mừng duy nhất chính là, khi hắn mất đi sinh mệnh, hắn thấy được thi thể Bạch Ân treo ở trên cây, chứ không phải Bạch Văn Hãn.
Nghĩ đến cái chết của Bạch Văn Hãn, tâm tình Cơ Lạc trong nháy mắt trở nên phi thường ngột ngạt, hắn phảng phất lại thấy cảnh tượng vạn tiễn xuyên tim kia, trong lòng bỗng nhiên đau đớn.
Danh sách chương