Thiên Hân Vũ nheo mày nhìn Tân Mạc Ngôn, người đàn ông này dường như vẫn còn đang tức giận cô vì cả đêm không về.

“Bố ơi, Thư Nha ngày nào cũng sẽ rất nhớ bố!” Thư Nha cảm nhận được sự tức giận đang kím nén của Tân Mạc Ngôn, cậu bé nũng nịu nói hóa giải bầu không khí.

Tân Mạc Ngôn thở dài một tiếng, đứng lên liếc mắt nhìn Lạc Chính Lâm vẫn giữ yên lặng từ nãy tới giờ, thấp giọng nói: “Chăm sóc tốt cho bọn họ.”

Dù ngàn lần không muốn nhưng ánh mắt Thiên Hân Vũ vẫn luôn nhìn thẳng vì cô chẳng có gì phải che giấu, cô cảm thấy bản thân chẳng việc gì phải trốn tránh.

“Đó là điều nên làm mà, cảm ơn anh những ngày qua đã chăm sóc cho mẹ con cô ấy.” Lạc Chính Lâm đã biết thân phận của Tân Mạc Ngôn nhưng vẫn nói với ngữ khí của một người đàn ông chủ nhân.

Chắc cũng chỉ có thể tùy hứng nốt lần này thôi….

“Đây là con trai ruột của tôi, đây là mẹ đẻ của con trai tôi, tôi chăm sóc cho bọn họ là điều đương nhiên. Còn về phần anh, mấy năm ở Pháp sự giúp đỡ của anh đối với vợ con tôi tôi sẽ mãi không quên, điều suy nhất có thể báo đáp anh đó là sẽ giới thiệu cho anh một thiên kim tiểu thư danh gia vọng tộc.”

Tân Mạc Ngôn không chút do dự khẳng định chủ quyền, trong lời nói không hề có ý nhường nhịn hay thỏa hiệp.

Hai mắt Thiên Hân Vũ nhìn như hình viên đạn, cô vội vàng cắt ngang cuộc đối thoại của hai người, kéo tay Lạc Chính Lâm chuẩn bị lên xe.

“Đi thôi, còn không đi nữa là sẽ bị muộn giờ đấy!”

Thiên Hân Vũ nhìn thấy trên đầu Lạc Chính Lâm không biết từ khi nào có một ít bụi dính vào tóc, cô thuận tay đưa lên nhặt chúng đi, động tác hết sức tự nhiên như thể cô đã từng làm nó hàng ngàn lần rồi.

Lạc Chính Lâm khẽ cười, thu về ánh mắt đang nhìn trực diện với Tân Mạc Ngôn.

Tân Mạc Ngôn nghiến chặt răng lại, lặng lẽ quay người đi vào nhà bước lên lầu.

“Thực sự không cần giải thích trước với anh ấy à?” Lạc Chính Lâm ngồi bên ghế phụ cạnh ghế lái, quay đầu xuống nhìn Thiên Hân Vũ ngồi ghế sau hỏi.

“Quay về sẽ nói sau, huống hồ…quan hệ giữa em và anh ta bây giờ cũng không cần thiết phải giải thích.” Thiên Hân Vũ khẽ nói, quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe.

Họp báo của Tân Mạc Ngôn và Thiên Khê Nghiên vẫn tổ chức theo đúng kế hoạch, mãi cho tới khi buổi họp báo bắt đầu Thiên Khê Nghiên mới nhìn thấy Tân Mạc Ngôn đến muộn.

Sự hóa trang trên khuôn mặt thanh tú đã che đi sự hoảng loạn của cô ta, nhưng hai bàn tay nắm chặt đã lại tố cáo sự lo lắng và bồn chồn của cô ta.

Những câu hỏi của phóng viên ngày càng đanh thép. Thiên Khê Nghiên mở miệng định làm rõ mối quan hệ của mình và Tân Mạc Ngôn nhưng đột nhiên lại bị Tân Mạc Ngôn cướp lấy micro.

“Chúng tôi sẽ cho mọi người một niềm vui bất ngờ, bất luận chân tướng là gì, tiếp theo mời mọi người hãy chờ đợi, không lâu sau ở Thành phố Kim Hoa này sẽ có một buổi hôn lễ thế kỉ được tổ chức.”

Tân Mạc Ngôn nói một cách lấp lửng, lại quay đầu sang nhìn Thiên Khê Nghiên.

Trong mắt đám phóng viên, ánh nhìn đó chứa chan đầy tình cảm và sự yêu thương thâm tình.

Sau buổi họp báo, Thiên Khê Nghiên lúng ta lúng túng đứng trước mặt Tân Mạc Ngôn, cô ta nhìn không thấu được tâm tư người đàn ông này.

“A…giám đốc Tân, vừa nãy lời anh nói là có ý gì?” Thiên Khê Nghiên thấp thỏm hỏi.

“Qua vài bữa nữa sẽ lấy ADN từ nhau thai ra và làm kiểm tra, nếu đứa bé là con tôi thì nạo bỏ.”

Tân Mạc Ngôn bóp nát điếu thuốc đang cầm trong tay, nét mặt đanh lại đáng sợ.

“Nếu không phải của tôi, vậy thì mời cô hãy chuẩn bị sẵn tâm lý thân bại danh liệt đi là vừa.”

“Giám đốc Tân….” Thiên Khê Nghiên biết rõ nhưng lại không dám phản bác.

Hai từ “người tình” ngày hôm qua mà Tân Mạc Ngôn nhắc tới đã dọa Thiên Khê Nghiên một phen, lúc này cô ta càng mong muốn có một tai nạn bất ngờ để có thể giết chết được đứa bé trong bụng.

TạiThành phố Bình Thành.

Thiên Hân Vũ cùng với Thư Nha và Lạc Chính Lâm vội vã trở về căn biệt thự cổ nhà gia Viêm.

Ông nội của Lạc Chính Lâm trước đây từng gặp Thiên Hân Vũ và Thư Nha ở Pháp, ông rất thích Thư Nha.

Ông luôn tưởng rằng Thư Nha là con trai của Lạc Chính Lâm, lần này bệnh trọng trước lúc lâm Tân ông muốn gặp hai mẹ con Thiên Hân Vũ, Lạc Chính Lâm không có cách nào khác chỉ có thể nhờ Thiên Hân Vũ phối hợp cùng mình diễn một vở kịch để an ủi ông nội.

Thời gian rảnh rỗi lúc một mình, Thiên Hân Vũ liền mở điện thoại ra đọc tin tức Thành phố Bình Thành

Nhìn thấy tin tức vừa được phát đi mới nhất, con tim Thiên Hân Vũ như bị một cục đá lớn chèn lên, đau không thở được.

“CEO của Tập đoàn Tân Thị sau ba tháng nữa sẽ tổ chức hôn lễ thế kỉ với người phát ngôn Thiên Khê Nghiên.”

“Giám độc Tân và vợ sắp cưới nhìn nhau thâm tình, hiện trường họp báo được phen xôn xao.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện