Hơn nữa giờ bọn họ đã trở thành kẻ thất thế tứ cố vô thân, còn có gì đáng giá để kẻ khác âm mưu lợi dụng? - Hóa ra là Lâm Bạch lão đệ, không biết lần này lão đệ xuống núiphải chấp hành nhiệm vụ gì?

Bàng Trung Nguyên hỏi một cách cẩn thận, mấy đệ tử môn phái lớn như thế này, một khi xuất hiện trong nhân gian thì hầu hết là vì phải đi chấp hành nhiệm vụ.

Sở Mặc lúc này cũng đã thay quần áo xong, từ bụi cỏ đi ra nói:

- Cũng không có nhiệm vụ gì quan trọng, chỉ là xuống núi rèn luyện thực tiễn thôi!

Người trung niên lập tức như mở cờ trong bụng, sau đó nhìn Sở Mặc sau khi đã thay xong quần áo, lập tức lại khen thầm trong đầu: Thật là một thiếu niên anh tuấn môi hồng răng trắng mày kiếm mắt sáng!

Lúc trước Sở Mặc quần áo tả tơi, sát khí toàn thân, hơn nữa trời cũng nhá nhem tối, Bàng Trung Nguyên cũng không nhìn rõ khuôn mặt của hắn.

Lúc này, sau khi đã thấy rõ khuôn mặt của Sở Mặc, Bàng Trung Nguyên lập tức cảm thấy nếu thiếu niên này gật đầu đồng ý lấy Na Y, vậy hắn và Na Y thật đúng là trai tài gái sắc, vô cùng xứng đôi vừa lứa!

Tuy nhiên, chuyện như vậy cần phải bàn bạc kỹ hơn, cho dù sốt ruột thì cũng không thể nói huỵch toẹt ra như thế được. Nhỡ làm thiếu niên này sợ mà chạy mất thì đúng là lỗ lớn.Bàng Trung Nguyên nghĩ thầm trong lòng, trên mặt nở một nụ cười ôn hòa, nói:

- Lâm công tử, hôm nay nếu không có ngươi sợ là chúng ta đều gặp nạn mất rồi. Công chúa của chúng ta có lòng muốn báo đáp, nhưng lại cảm thấy những thứ phàm tục như vàng bạc châu báu nói ra lại cảm thấy chẳng khác nào sỉ nhục người có thân phận như Lâm công tử. Không biết, Lâm công tử có gì cần sai bảo? Ngài cứ việc mở miệng, nếu có thể làm được chúng ta quyết không chối từ!

Sở Mặc cười lắc đầu:

- Lần này ta xuống núi chủ yếu là để rèn luyện bản thân. Sở dĩ hôm nay ra tay giúp các ngươi, cũng là thấy loại người cậy đông hiếpyếu, bán chủ cầu vinh này thật không vừa mắt! Ta không ưa cái loại tiểu nhân như vậy!

- Ha ha, Lâm công tử thật là nghĩa hiệp!

Bàng Trung Nguyên giơ ngón tay cái lên, nhưng sau đó lại thở dài nói:

- Đáng tiếc hoàn cảnh của chúng ta bây giờ không còn như trước, nếu không nhất định phải báo đáp tử tế ân đức của ngươi.

Sở Mặc xua tay, nhìn Bàng Trung Nguyên:

- Không sao, nhưng mà xin hỏi Bàng tiên sinh, thảo nguyên này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Có thể cho ta được biết không?Hai người thăm dò lẫn nhau, cùng một mục đích, đương nhiên trò chuyện với nhau vô cùng ăn ý.

Bàng Trung Nguyên vừa nghe hết câu nói của Sở Mặc… trong lòng mừng rỡ, cảm thấy cơ hội giữ được thiếu niên này lại là rất lớn!

- Aizz, một lời khó mà giải thích hết!

Bàng Trung Nguyên thở hắt một hơi, kể cho Sở Mặc nghe những biến cố xảy ra trên thảo nguyên trong hai năm nay.

- Năm đó ta gặp nạn, là đại vương và vương hậu, chính là cha mẹ của công chúa thu nhận ta, cho ta một chốn dung thân.- Nơi này tuy không phải quê cha đất tổ của ta, nhưng mấy năm trôi qua, dần trở nên không khác gì nơi ta chôn rau cắt rốn.

- Tâm nguyện lớn nhất của ta trong cuộc đời này là hy vọng thảo nguyên có thể thuộc về người dân ở đây một cách chân chính, mọi người có thể an cư lạc nghiệp.

- Chỉ có điều, mấy trăm năm qua Đại Tề vẫn cứ như hổ rình mồi, chưa bao giờ thôi nhăm nhe nhòm ngó.

- Mấy chục năm trở lại đây, bọn chúng vẫn âm thầm bày bố, ôi…- Tiên vương cũng là bị che mắt, tưởng rằng Đại Tề đã thay đổi bản tính, đến tận lúc lâm chung vẫn còn ôm lấy giấc mộng hòa bình.

Trên mặt Bàng Trung Nguyên lộ ra vẻ phẫn hận:

- Ta sớm biết Đại Tề vẫn sẽ giở trò, luôn luôn phòng bị, cũng không ngừng nhắc nhở tiên vương. Nhưng không ngờ kẻ bị chúng mua chuộc lại chính là hai vị vương tử!

- Hai kẻ không bằng cầm thú kia! Khoảng nửa năm trước chúng lén lút hạ độc trong rượu của tiên vương và vương hậu.

- Thuốc đó không sắc, không vị, không hình, là thuốc độc mãntính, sau khi trúng độc khó lòng mà phát hiện.

- Vì chúng không dám độc chết tiên vương và vương hậu ngay lập tức, nếu làm như vậy nhất định sẽ bị cấm quân Vương Đình băm thành cám vụn!

- Kể cả bọn chúng có là vương tử đi chăng nữa cũng không được! Cấm quân Vương Đình chỉ nghe lệnh một mình đại vương.

Theo lời kể êm tai của Bàng Trung Nguyên, toàn cảnh bức tranh âm mưu trong nội bộ Vương Đình dần dần lộ diện.Đại Tề cũng thật cao tay, bọn họ hứa hẹn với hai vị vương tử: Một khi thành công, liền phong bọn y thành vương, chia cả thảo nguyên thành hai phần coi như là đất phong của vương tử.

Đại Tề chỉ cần sở hữu trên danh nghĩa là được!

Đồng thời lại dùng nhiều lợi ích dụ dỗ hai vương tử, ví dụ như châu báu, mỹ nữ tốt nhất chỉ có ở Đại Tề. Hoàn toàn khiến hai gã ngu xuẩn Kim Ca và Ngân Ca động lòng.

Bọn họ dùng độc mãn tính, dần dần hại chết cha mẹ mình từng chút một.Rốt cục ở mấy ngày trước hoàn toàn lộ ra bộ mặt thật!

- Đầu tiên là vương hậu hôn mê bất tỉnh, ngự y mới điều tra ra được độc này tích lũy trong cơ thể vương hậu ít nhất đã được nửa năm, thì một tin còn bất hạnh hơn truyền tới, đại vương… cũng hôn mê bất tỉnh.

- Kim Ca đã sớm chuẩn bị tốt, lợi dụng quy định của thảo nguyên, gã là con trai trưởng, đại vương không ở đó, quyền hành liền nằm trong tay hắn.

- Ban hành mấy lệnh cưỡng chế thay đổi hết cấm quân VươngĐình thành người của mình. Vương Đình liền bị khống chế hoàn toàn.

- Thằng súc sinh Ngân Ca thì dẫn theo tên đặc sứ Đại Tề kia tự tay chém đầu cha mẹ… thể hiện lòng trung thành, toàn tâm toàn ý đầu hàng Đại Tề.

- Tuyên bố với bên ngoài rằng đại vương và vương hậu vì bị bệnh mà chết bất đắc kỳ tử!

- Sau đó vu hãm công chúa muốn nhân lúc rối loạn mà đoạt quyền, muốn ra tay với công chúa.Bàng Trung Nguyên nói đến đây không kìm lòng nổi mà rơi lệ:

- Đáng thương tiên vương và vương hậu, tấm lòng nhân từ, nhưng lại bị chính hai đứa con không bằng cầm thú của mình hại chết.

- Những cái bẫy mà Đại Tề bố trí trên thảo nguyên, gần như hoàn toàn lộ ra trong cùng một lúc.

- Gần một phần ba thủ lĩnh bộ tộc trên thảo nguyên bị Đại Tề mua chuộc, hứa hẹn sẽ cho chúng nhiều lợi ích, bên này vừa xảy ra chuyện, bên kia bọn họ liền phản bội Vương Đình!

- Lũ tiểu nhân vô sỉ này!Bàng Trung Nguyên nghiến răng nghiến lợi vẻ mặt căm hận.

- Nội bộ Vương Đình ngoài Kim Ca và Ngân Ca ra, thậm chí có rất nhiều người ngay cả ta cũng không thể ngờ tới đều là tay chân của Đại Tề. Đăng bởi: longnhi
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện