- Móa nó!
- Không thu? Đại ca, ngươi nói thật lòng? Đám người Thượng Bân, Tào Hùng, Trầm Bích Như bứt tóc, mỗi người sắp phát điên.
Kích thích của ngày hôm nay còn nhiều hơn cả đời bọn họ gặp phải.
Vương Đào là ai? Siêu cấp thiên tài xếp thứ mười của học viện, lão sư nào không tranh đoạt thu hắn làm học viên, Thượng Thần trưởng lão cũng dựa vào thân phận chủ nhiệm của mình mới thành công thu được...
Thiên tài như thế, hơn nữa do chính gia chủ Vương gia thỉnh cầu, ngươi... Thật từ chối?
Đám người Thượng Bân cảm thấy mình chiụ một vạn tổn thương, đã sắp không thở nổi.
Lúc trước vừa mới mắng đối phương không thể chiêu thu học viên, kết quả... Tộc trưởng Vương gia đích thân đưa con mình tới, quan trọng hơn chính là... Hắn còn không thu!
- Trái tim của ta, gan của ta...
Thượng Thần trưởng lão cảm thấy có máu tươi đang lưu động trong yết hầu, có thể phun ra ngoài bất cứ lúc nào.
Còn có thiên lý không? Còn có vương pháp không?
Ta là trưởng lão, là chủ nhiệm, các ngươi hủy khóa của ta đi tìm một tiểu tửsát hạch lão sư không điểm, quan trọng là hắn còn không thu...
Thượng Thần trưởng lão cảm giác mặt mũi của mình bị người ta kéo xuống, vò nát sau đó ném xuống đất, hận không thể tìm khe nứt nào đó chui vào.
Quá mất mặt rồi!
Mất mặt tới nhà!
Đôi mắt Mạc Tường trưởng lão như rơi xuống đất.
Lúc nãy hắn đã thay đổi cái nhìn với Trương lão sư, bây giờ xem ra còn chưa đủ!
- Không thu?
Vương Hoằng tộc trưởng vô cùng lúng túng, lúc này nháy mắt với nhi tử.
- Kính xin Trương lão sư thu ta làm học viên!
Vương Đào vội vàng tiến lên, hắn quỳ xuống đất với vẻ mặt thành khẩn.
Lúc trước hắn thật sự xem thường Trương lão sư, nhưng tận mắt nhìn thấy hắn chữa khỏi hai chân của muội muội, sức mạnh tăng lên dữ dội, lại nghĩ tới chiêu kiếm của mình bị đối phương dùng hai ngón tay kẹp lấy, nội tâm đã bội phục chân chính.
- Không thu!
Trương Huyền xua tay.
Học viên lựa chọn lão sư, lão sư cũng muốn tuyển chọn học viên!
Ngày hôm trước Vương Đào xông thẳng vào trong phòng học, không coi bề trên ra gì, thậm chí còn động binh khí của mình, làm sao có khả năng thu hắn làm học viên!
Cho dù là Triệu Nhã lúc trước, chỉ chất vấn hắn vài câu còn bị phạt quét tước vệ sinh!
Làm lão sư, nếu như không còn uy nghiêm, học viên sẽ xem thường, làm sao có khả năng dạy ra thành tích gì?
- Ta biết là ta lỗ mãng, chọc giận lão sư, hi vọng Trương lão sư nể tình ta trẻ tuổi, trong tình huống không hiểu lễ nghi, không chấp nhặt với ta!
Vương Đào cũng biết nguyên nhân gì, vội vàng cầu xin.
Sư đạo uy nghiêm không thể nhục, hắn cầm kiếm muốn đi chém người ta, đối phương không tính toán cũng thôi, hiện tại còn muốn bái người ta làm sư, bị từ chối là chuyện rất bình thường!
- Đúng đấy, tiểu nhi lúc trước không biết lão sư đại tài, vì lẽ đó có phần kích động, hi vọng lão sư thứ lỗi...
Vương Hoằng tộc trưởng cũng tiến lên giải thích.
- Vương tộc trưởng không cần nói những lời này, Trương lão sư không thu, ta cảm thấy không cần phải như vậy!
Vào lúc này có một âm thanh không hài hòa vang lên.
Nhìn theo hướng phát ra âm thanh, đó chính là Tào Hùng tra xét học tâm thất bại.
Nếu như là vừa nãy, dựa vào uy nghiêm của Thượng Thần trưởng lão có thể trung hòa xử phạt với hắn, thậm chí nghĩ biện pháp kéo dài thời gian, làm nhạt chuyện này đi, hiện tại, đường đường Vương Hoằng tộc trưởng tới đây cầu xin Trương Huyền, việc trừng phạt khi tra xét học tâm thất bại, sợ rằng không xong rồi!
Nếu kết quả thành như thế này, hắn cũng không quan tâm việc xé nát da mặt.
- Hả?
Nghe có người nói chen vào, Vương Hoằng tộc trưởng sầm mặt lại, hắn không cao hứng.
- Thực lực bản thân Trương Huyền chỉ là võ giả tam trọng Chân Khí cảnh, Vương Đào thiếu gia lại là cường giả tứ trọng Bì Cốt cảnh, thực lực còn không bằng đối phương, làm sao làm lão sư, làm sao chỉ điểm? Hắn không dám nhận là tự mình biết mình!
Gương mặt Tào Hùng đầy hung ác.
- Không sai, thực lực của hắn còn không bằng Vương Đào thiếu gia, còn thu hắn làm học viên, đùa gì thế!
Thượng Bân cũng phản ứng lại, vội vàng nói.
- Vương tộc trưởng suy nghĩ lại, ngươi rút khóa của ta không quan trọng lắm, lại bảo Vương Đào thiếu gia bái một kẻ thực lực thấp hơn hắn làm lão sư, tu luyện sau này không dễ như vậy!
Ánh mắt Thượng Thần trưởng lão lóe sáng.
Đúng vậy, Trương Huyền trước mắt chỉ có thực lực võ giả tam trọng Chân Khí cảnh, đây là sự thật toàn bộ người trong học viện đều biết.
Đường đường cường giả tứ trọng đi bái một người tu vi thấp hơn mình làm lão sư, bản thân đã biến thành trò cười!
- Chuyện này...
Nội tâm Vương Hoằng tộc trưởng chấn động một ít.
Hắn chỉ từ miệng Vương Dĩnh nghe nói lý luận dạy học của Trương Huyền kinh người, cũng không biết tu vi thiết thực của hắn.
Mặc dù Vương Đào từng ra tay nhưng chưa từng nói ra, hắn cũng không rõ ràng.
Nếu đối phương nói là sự thật, vị Trương lão sư này chỉ là võ giả tam trọng Chân Khí cảnh, thật sự không thể giáo dục Vương Đào!
Tuy lão sư nắm giữ lý luận là có thể truyền thụ, nhưng tu luyện chỉ có tự mình trải qua mới cảm ngộ càng sâu, nếu như lão sư còn không đạt tới, sợ rằng không dạy ra cái gì.
Giống như lão sư chuyên phát đề của Trương Huyền kiếp trước, nói đề này lão sư không làm được, làm sao có khả năng dạy học viên?
Không ít chuyện cần lão sư biết trước mới có thể để học viên biết sau.
Bằng không, cho dù lý luận tốt cũng là hoa trong gương, trăng trong nước, không có một chút tác dụng nào.
- Trương Huyền, cho dù ngươi muốn dạy Vương Đào thiếu gia, ngươi có thực lực này sao? Không có liền ít giả vờ giả vịt, võ giả tam trọng, lừa gạt một ít tân sinh còn được, đối mặt học sinh cũ thì không ổn đâu!
Thấy Trương Huyền không lên tiếng, Tào Hùng hưng phấn, trong mắt đầy dữ tợn.
- Đúng đấy, Vương tộc trưởng, Tào Hùng lão sư nói rất có lý, Trương Huyền còn không đột phá võ giả tứ trọng, tự nhiên cũng không biết tu luyện làm sao, làm sao có thể chỉ điểm Bì Cốt cảnh tu luyện!
Thượng Thần trưởng lão tìm lại tự tin lần nữa, vuốt râu, nói.
- Không đúng, các ngươi nói đều không đúng!
Nghe thấy mọi người cười nhạo, Vương Đào không cho là đúng, liền vội vàng đứng dậy giải thích:
- Ai nói thực lực Trương lão sư không bằng ta? Ngày hôm qua ta vô ý mạo phạm, lúc đó sử dụng một kiếm toàn lực, bị hắn dùng hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy, nếu như chỉ là Chân Khí cảnh, khẳng định không làm được!
- Hai ngón tay kẹp lấy? Ha ha, Vương Đào thiếu gia, cho dù ngươi muốn giữ mặt mũi cho hắn cũng phải tìm được lý do đáng tin một chút?
Tào Hùng cười gằn:
- Ngươi là cường giả tứ trọng Bì Cốt cảnh hậu kỳ, sức mạnh vượt quá bảy trăm cân, hơn nữa tốc độ kiếm và trọng lượng, một chiêu đánh ra, cho dù là cường giả Ích Huyệt cảnh sơ kỳ muốn dùng tay không tiếp được cũng khó khăn, càng không cần nói chỉ dùng hai ngón tay... Ngươi sẽ không nói, vị Trương lão sư sát hạch không điểm của chúng ta đã đạt đến Ích Huyệt cảnh, sánh ngang với trưởng lão ah!
Tuy kiếm nhẹ nhàng nhưng cường giả Bì Cốt cảnh hậu kỳ xuất toàn lực, tốc độ nhanh như chớp giật, không hiểu rõ cực sâu về kiếm đạo của đối phương, biết phương vị công kích chân thật, cường giả Ích Huyệt cảnh sơ kỳ cũng khó tiếp được... Vương Đào lại còn nói lão sư kém nhất học viện có thể tiếp được... Đùa gì thế!
- Ta cũng nhìn thấy, lão sư chỉ dùng hai ngón tay kẹp lấy!
Lưu Dương cũng giải thích.
Hắn tận mắt nhìn thấy cảnh tượng ngày đó, không có nửa phần giả tạo.
Nhưng hắn tín nhiệm với Trương Huyền cao như thế, nói chưa dứt lời, người bên ngoài xem ra hắn đang hỗ trợ che giấu mà thôi.
- Vương Hoằng tộc trưởng, ngươi là tu luyện đại gia!
Không để ý tới hai người giải thích, Thượng Thần trưởng lão cười lạnh:
- Ngươi cảm thấy không đạt tới Ích Huyệt cảnh trung kỳ, có thể sử dụng hai ngón tay tiếp được một kiếm toàn lực của Vương Đào thiếu gia hay không?
- Chuyện này...
Vương Hoằng tộc trưởng im lặng.
Hai ngón tay kẹp lấy một kiếm toàn lực của Vương Đào, cường giả Ích Huyệt cảnh bình thường cũng khó hoàn thành!
Tuy lý luận của Trương lão sư rất tốt, nhưng trẻ tuổi như vậy đã đạt đến Ích Huyệt cảnh trung kỳ... Ngay cả hắn cũng không tin.
Dù sao, quá mức kinh thế hãi tục!
- Vương Đào thiếu gia, ta biết ngươi muốn bái Trương Huyền làm sư, lúc này mới cố ý nói ra chuyện này tăng cao danh vọng của hắn, phàm là chuyện gì cũng phải có độ, vượt qua quá nhiều cũng không tốt...
Thấy Vương Hoằng im lặng, Thượng Thần trưởng lão lúc nãy vẫy tay mọt cái, khí độ như mây, vào lúc muốn chậm rãi nói tiếp một số lý luận cao thâm, chứng minh hắn nói dối, lúc này nghe tiếng lão sư trực ban ngoài phòng vang lên lần thứ hai.
- Thượng trưởng lão!
- Chuyện gì?
Hơi cau mày, Thượng Thần trưởng lão không cao hứng.
Không thấy ta đang ra oai sao?
Thật không có ánh mắt!
- Bên ngoài có người cầu kiến Trương Huyền lão sư, tìm tới đây rồi...
Lão sư trực ban lên tiếng.
- Tìm Trương Huyền? Ai?
Ngày hôm nay là ngày gì thế?
Cái này cũng tìm, cái kia cũng tìm?
- Vâng... Thế tử Trấn Nam vương, Bạch Tốn Tiểu vương gia!
Lão sư trực ban nói.
- Không thu? Đại ca, ngươi nói thật lòng? Đám người Thượng Bân, Tào Hùng, Trầm Bích Như bứt tóc, mỗi người sắp phát điên.
Kích thích của ngày hôm nay còn nhiều hơn cả đời bọn họ gặp phải.
Vương Đào là ai? Siêu cấp thiên tài xếp thứ mười của học viện, lão sư nào không tranh đoạt thu hắn làm học viên, Thượng Thần trưởng lão cũng dựa vào thân phận chủ nhiệm của mình mới thành công thu được...
Thiên tài như thế, hơn nữa do chính gia chủ Vương gia thỉnh cầu, ngươi... Thật từ chối?
Đám người Thượng Bân cảm thấy mình chiụ một vạn tổn thương, đã sắp không thở nổi.
Lúc trước vừa mới mắng đối phương không thể chiêu thu học viên, kết quả... Tộc trưởng Vương gia đích thân đưa con mình tới, quan trọng hơn chính là... Hắn còn không thu!
- Trái tim của ta, gan của ta...
Thượng Thần trưởng lão cảm thấy có máu tươi đang lưu động trong yết hầu, có thể phun ra ngoài bất cứ lúc nào.
Còn có thiên lý không? Còn có vương pháp không?
Ta là trưởng lão, là chủ nhiệm, các ngươi hủy khóa của ta đi tìm một tiểu tửsát hạch lão sư không điểm, quan trọng là hắn còn không thu...
Thượng Thần trưởng lão cảm giác mặt mũi của mình bị người ta kéo xuống, vò nát sau đó ném xuống đất, hận không thể tìm khe nứt nào đó chui vào.
Quá mất mặt rồi!
Mất mặt tới nhà!
Đôi mắt Mạc Tường trưởng lão như rơi xuống đất.
Lúc nãy hắn đã thay đổi cái nhìn với Trương lão sư, bây giờ xem ra còn chưa đủ!
- Không thu?
Vương Hoằng tộc trưởng vô cùng lúng túng, lúc này nháy mắt với nhi tử.
- Kính xin Trương lão sư thu ta làm học viên!
Vương Đào vội vàng tiến lên, hắn quỳ xuống đất với vẻ mặt thành khẩn.
Lúc trước hắn thật sự xem thường Trương lão sư, nhưng tận mắt nhìn thấy hắn chữa khỏi hai chân của muội muội, sức mạnh tăng lên dữ dội, lại nghĩ tới chiêu kiếm của mình bị đối phương dùng hai ngón tay kẹp lấy, nội tâm đã bội phục chân chính.
- Không thu!
Trương Huyền xua tay.
Học viên lựa chọn lão sư, lão sư cũng muốn tuyển chọn học viên!
Ngày hôm trước Vương Đào xông thẳng vào trong phòng học, không coi bề trên ra gì, thậm chí còn động binh khí của mình, làm sao có khả năng thu hắn làm học viên!
Cho dù là Triệu Nhã lúc trước, chỉ chất vấn hắn vài câu còn bị phạt quét tước vệ sinh!
Làm lão sư, nếu như không còn uy nghiêm, học viên sẽ xem thường, làm sao có khả năng dạy ra thành tích gì?
- Ta biết là ta lỗ mãng, chọc giận lão sư, hi vọng Trương lão sư nể tình ta trẻ tuổi, trong tình huống không hiểu lễ nghi, không chấp nhặt với ta!
Vương Đào cũng biết nguyên nhân gì, vội vàng cầu xin.
Sư đạo uy nghiêm không thể nhục, hắn cầm kiếm muốn đi chém người ta, đối phương không tính toán cũng thôi, hiện tại còn muốn bái người ta làm sư, bị từ chối là chuyện rất bình thường!
- Đúng đấy, tiểu nhi lúc trước không biết lão sư đại tài, vì lẽ đó có phần kích động, hi vọng lão sư thứ lỗi...
Vương Hoằng tộc trưởng cũng tiến lên giải thích.
- Vương tộc trưởng không cần nói những lời này, Trương lão sư không thu, ta cảm thấy không cần phải như vậy!
Vào lúc này có một âm thanh không hài hòa vang lên.
Nhìn theo hướng phát ra âm thanh, đó chính là Tào Hùng tra xét học tâm thất bại.
Nếu như là vừa nãy, dựa vào uy nghiêm của Thượng Thần trưởng lão có thể trung hòa xử phạt với hắn, thậm chí nghĩ biện pháp kéo dài thời gian, làm nhạt chuyện này đi, hiện tại, đường đường Vương Hoằng tộc trưởng tới đây cầu xin Trương Huyền, việc trừng phạt khi tra xét học tâm thất bại, sợ rằng không xong rồi!
Nếu kết quả thành như thế này, hắn cũng không quan tâm việc xé nát da mặt.
- Hả?
Nghe có người nói chen vào, Vương Hoằng tộc trưởng sầm mặt lại, hắn không cao hứng.
- Thực lực bản thân Trương Huyền chỉ là võ giả tam trọng Chân Khí cảnh, Vương Đào thiếu gia lại là cường giả tứ trọng Bì Cốt cảnh, thực lực còn không bằng đối phương, làm sao làm lão sư, làm sao chỉ điểm? Hắn không dám nhận là tự mình biết mình!
Gương mặt Tào Hùng đầy hung ác.
- Không sai, thực lực của hắn còn không bằng Vương Đào thiếu gia, còn thu hắn làm học viên, đùa gì thế!
Thượng Bân cũng phản ứng lại, vội vàng nói.
- Vương tộc trưởng suy nghĩ lại, ngươi rút khóa của ta không quan trọng lắm, lại bảo Vương Đào thiếu gia bái một kẻ thực lực thấp hơn hắn làm lão sư, tu luyện sau này không dễ như vậy!
Ánh mắt Thượng Thần trưởng lão lóe sáng.
Đúng vậy, Trương Huyền trước mắt chỉ có thực lực võ giả tam trọng Chân Khí cảnh, đây là sự thật toàn bộ người trong học viện đều biết.
Đường đường cường giả tứ trọng đi bái một người tu vi thấp hơn mình làm lão sư, bản thân đã biến thành trò cười!
- Chuyện này...
Nội tâm Vương Hoằng tộc trưởng chấn động một ít.
Hắn chỉ từ miệng Vương Dĩnh nghe nói lý luận dạy học của Trương Huyền kinh người, cũng không biết tu vi thiết thực của hắn.
Mặc dù Vương Đào từng ra tay nhưng chưa từng nói ra, hắn cũng không rõ ràng.
Nếu đối phương nói là sự thật, vị Trương lão sư này chỉ là võ giả tam trọng Chân Khí cảnh, thật sự không thể giáo dục Vương Đào!
Tuy lão sư nắm giữ lý luận là có thể truyền thụ, nhưng tu luyện chỉ có tự mình trải qua mới cảm ngộ càng sâu, nếu như lão sư còn không đạt tới, sợ rằng không dạy ra cái gì.
Giống như lão sư chuyên phát đề của Trương Huyền kiếp trước, nói đề này lão sư không làm được, làm sao có khả năng dạy học viên?
Không ít chuyện cần lão sư biết trước mới có thể để học viên biết sau.
Bằng không, cho dù lý luận tốt cũng là hoa trong gương, trăng trong nước, không có một chút tác dụng nào.
- Trương Huyền, cho dù ngươi muốn dạy Vương Đào thiếu gia, ngươi có thực lực này sao? Không có liền ít giả vờ giả vịt, võ giả tam trọng, lừa gạt một ít tân sinh còn được, đối mặt học sinh cũ thì không ổn đâu!
Thấy Trương Huyền không lên tiếng, Tào Hùng hưng phấn, trong mắt đầy dữ tợn.
- Đúng đấy, Vương tộc trưởng, Tào Hùng lão sư nói rất có lý, Trương Huyền còn không đột phá võ giả tứ trọng, tự nhiên cũng không biết tu luyện làm sao, làm sao có thể chỉ điểm Bì Cốt cảnh tu luyện!
Thượng Thần trưởng lão tìm lại tự tin lần nữa, vuốt râu, nói.
- Không đúng, các ngươi nói đều không đúng!
Nghe thấy mọi người cười nhạo, Vương Đào không cho là đúng, liền vội vàng đứng dậy giải thích:
- Ai nói thực lực Trương lão sư không bằng ta? Ngày hôm qua ta vô ý mạo phạm, lúc đó sử dụng một kiếm toàn lực, bị hắn dùng hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy, nếu như chỉ là Chân Khí cảnh, khẳng định không làm được!
- Hai ngón tay kẹp lấy? Ha ha, Vương Đào thiếu gia, cho dù ngươi muốn giữ mặt mũi cho hắn cũng phải tìm được lý do đáng tin một chút?
Tào Hùng cười gằn:
- Ngươi là cường giả tứ trọng Bì Cốt cảnh hậu kỳ, sức mạnh vượt quá bảy trăm cân, hơn nữa tốc độ kiếm và trọng lượng, một chiêu đánh ra, cho dù là cường giả Ích Huyệt cảnh sơ kỳ muốn dùng tay không tiếp được cũng khó khăn, càng không cần nói chỉ dùng hai ngón tay... Ngươi sẽ không nói, vị Trương lão sư sát hạch không điểm của chúng ta đã đạt đến Ích Huyệt cảnh, sánh ngang với trưởng lão ah!
Tuy kiếm nhẹ nhàng nhưng cường giả Bì Cốt cảnh hậu kỳ xuất toàn lực, tốc độ nhanh như chớp giật, không hiểu rõ cực sâu về kiếm đạo của đối phương, biết phương vị công kích chân thật, cường giả Ích Huyệt cảnh sơ kỳ cũng khó tiếp được... Vương Đào lại còn nói lão sư kém nhất học viện có thể tiếp được... Đùa gì thế!
- Ta cũng nhìn thấy, lão sư chỉ dùng hai ngón tay kẹp lấy!
Lưu Dương cũng giải thích.
Hắn tận mắt nhìn thấy cảnh tượng ngày đó, không có nửa phần giả tạo.
Nhưng hắn tín nhiệm với Trương Huyền cao như thế, nói chưa dứt lời, người bên ngoài xem ra hắn đang hỗ trợ che giấu mà thôi.
- Vương Hoằng tộc trưởng, ngươi là tu luyện đại gia!
Không để ý tới hai người giải thích, Thượng Thần trưởng lão cười lạnh:
- Ngươi cảm thấy không đạt tới Ích Huyệt cảnh trung kỳ, có thể sử dụng hai ngón tay tiếp được một kiếm toàn lực của Vương Đào thiếu gia hay không?
- Chuyện này...
Vương Hoằng tộc trưởng im lặng.
Hai ngón tay kẹp lấy một kiếm toàn lực của Vương Đào, cường giả Ích Huyệt cảnh bình thường cũng khó hoàn thành!
Tuy lý luận của Trương lão sư rất tốt, nhưng trẻ tuổi như vậy đã đạt đến Ích Huyệt cảnh trung kỳ... Ngay cả hắn cũng không tin.
Dù sao, quá mức kinh thế hãi tục!
- Vương Đào thiếu gia, ta biết ngươi muốn bái Trương Huyền làm sư, lúc này mới cố ý nói ra chuyện này tăng cao danh vọng của hắn, phàm là chuyện gì cũng phải có độ, vượt qua quá nhiều cũng không tốt...
Thấy Vương Hoằng im lặng, Thượng Thần trưởng lão lúc nãy vẫy tay mọt cái, khí độ như mây, vào lúc muốn chậm rãi nói tiếp một số lý luận cao thâm, chứng minh hắn nói dối, lúc này nghe tiếng lão sư trực ban ngoài phòng vang lên lần thứ hai.
- Thượng trưởng lão!
- Chuyện gì?
Hơi cau mày, Thượng Thần trưởng lão không cao hứng.
Không thấy ta đang ra oai sao?
Thật không có ánh mắt!
- Bên ngoài có người cầu kiến Trương Huyền lão sư, tìm tới đây rồi...
Lão sư trực ban lên tiếng.
- Tìm Trương Huyền? Ai?
Ngày hôm nay là ngày gì thế?
Cái này cũng tìm, cái kia cũng tìm?
- Vâng... Thế tử Trấn Nam vương, Bạch Tốn Tiểu vương gia!
Lão sư trực ban nói.
Danh sách chương