Chương 41
Cứu tinh thần bí
Dịch: A Tút
Nguồn: Banlonghoi

Hắc y nhân hờ hững nói: "Ngươi mắng đủ rồi? Vậy thì chịu chết đi."
Cánh tay phải vung lên, loan đao rực rỡ như ánh trăng, một cỗ sát khí trong nháy mắt áp bách lên người Thiên Vũ, chấn cho cả người hắn run lên, khóe miệng lại tràn ra máu tươi.
Thiên Vũ căm tức nhìn chằm chằm Hắc y nhân, hắn biết mình so với đối phương có chênh lệch quá lớn, bất kể là phản kháng hay không cũng không thể cải biến được vận mệnh phải chết rồi.

Giờ khắc này, Thiên Vũ có chút hối hận, sớm biết sự việc biến thành như vậy, chính mình cần gì phải đi tham một chút tiện nghi kia?
Nếu vừa bắt đầu mình tự rời đi, Hắc y nhân này há lại phát hiện được mình, sự việc kế tiếp cũng sẽ không phát sinh như thế này.
Nghĩ tới những cái này, Thiên Vũ cảm giác mình thật có lỗi với những người đã khuất của Vân Ảnh Môn, bản thân mình không có quý trọng tánh mạng quý giá này, do đó đánh mất đi cơ hội báo thù rửa hận cho bọn họ.
Than nhẹ một tiếng, Thiên Vũ nhắm mắt lại, hắn đợi tử vong tới gần.
Giờ khắc này, Thiên Vũ đã bỏ qua phản kích, bỏ qua hết thảy, bởi vì hắn biết mình tuyệt đối không thể còn sống rời đi.
Song thế sự như quân cờ, thời điểm Thiên Vũ đã tuyệt vọng, một thanh âm ngoài dự liệu đột nhiên vang lên, phá vỡ bóng đêm yên tĩnh.
"Đường đường một vị võ sĩ cứ như vậy khi dễ một kẻ yếu tay không tấc sắt, nói ra ngươi không sợ người khác nhạo báng sao?"
Thanh âm có chút lạnh lùng, có chút êm tai, bởi vì đây là thanh âm của một nữ tử.
Hắc y nhân nghe vậy liền chấn động, gấp gáp xoay người lại bày ra tư thế phòng ngự, ánh mắt ngưng trọng nhìn thân ảnh cách đó hơn mười trượng, trầm giọng nói: "Ngươi là ai, nếu biết ta có thực lực cấp võ sĩ, thì nên hiểu được rằng trêu chọc ta chính là chuyện rất ngu xuẩn."
Dưới ánh trăng, thân ảnh ở ngoài 10 trượng kia một thân đen nhánh, đeo khăn che mặt, ở nơi đêm tối lờ mờ này làm cho người ta nhìn không ra bộ dáng cụ thể của nàng.
"Ta là một người đồng sở thích với ngươi, ta cũng thích giết người, chỉ là ta chỉ giết cường giả không giết kẻ yếu."
Hắc y nhân gằn giọng: "Phải không? Ta đây cũng muốn nhìn một chút ngươi có bao nhiêu bản lãnh?"
Cô gái che mặt cười lạnh nói: "Giết người có rất nhiều phương thức, không nhất định phải có bản lãnh cường đại. Đặc biệt là nhằm vào loại người đang chịu trọng thương như ngươi, giết ngươi càng dễ dàng."
Hắc y nhân giận cười giận nói: "Khẩu khí thật lớn, ta... tới...!"
Tung người lên, Hắc y nhân vung đao nghênh kẻ địch, phản ứng hết sức mau lẹ.
Dưới ánh trăng, cô gái che mặt thân hình chợt lóe, tay phải hàn quang xẹt qua, một thanh đoản kiếm chém ngang phát ra một đạo kiếm quang hình cung, làm cho Hắc y nhân đang ở trên không né tránh không được.

Một khắc kia, thanh âm cô gái che mặt đột nhiên vang lên bên tai Hắc y nhân, mang theo vài phần âm trầm và lãnh khốc.
"Phản ứng rất bén nhạy, đáng tiếc, đầu óc không đủ thanh tĩnh."
Hắc y nhân nghe vậy chấn động, vừa muốn mở miệng phản bác, một thanh kiếm đột nhiên từ phía sau lưng đâm xuyên qua thân thể hắn.
Thân thể run lên, Hắc y nhân cúi đầu nhìn mũi kiếm trước ngực, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin, ngây ngốc nói: "Tử Mẫu Truy Hồn kiếm, ngươi... ngươi... Thế nhưng... phải...?"
Cô gái che mặt cười một tiếng lạnh như băng, thân thể bắn lên, tay phải vung lên đoản kiếm, một cổ kiếm khí sắc bén trong nháy mắt bổ tới Hắc y nhân, trực tiếp giết hắn ngăn cản câu nói kế tiếp.
Bổ ra thân thể Hắc y nhân, cô gái che mặt thu kiếm đi tới, móc tim Hắc y nhân ra, bỏ vào một cái hộp ngọc rất đẹp đẽ rồi thu vào trong ngực.
Sau đó, cô gái che mặt quay trở lại, dùng ánh mắt cổ quái, trợn tròng nhìn Thiên Vũ mấy lần, nói: "Nơi này giao cho ngươi, trên người tên này có không ít thứ đáng giá, so với việc ngươi đi nhặt thể thể thanh lang còn dễ hơn đó."
Thiên Vũ nghe vậy sửng sốt, vội nói: "Cảm ơn nữ hiệp cứu mạng, ta thật sự không biết nên báo đáp như thế nào!"
Cô gái che mặt hừ lạnh nói: "Hiện tại nói cảm ơn còn quá sớm, tương lai ngươi nếu không thành khí, ta lại một kiếm giết ngươi."
Bỏ lại những lời này, cô gái che mặt tung người rời đi, rất nhanh đã biến mất ở trong bóng đêm.
Thiên Vũ cau mày không hiểu, lẩm bẩm: "Kỳ quái, nữ nhân này cứu ta, còn nói sau này không chừng muốn giết ta, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Suy nghĩ một trận, Thiên Vũ nghĩ không ra đầu mối, đành phải bỏ qua tạp niệm, đi tới bên cạnh thi thể Hắc y nhân, bắt đầu kiểm tra vật phẩm trên người hắn.
Đầu tiên, thanh loan đao làm cho Thiên Vũ hết sức hứng thú, hắn không chút khách khí ném vào trong huyễn linh giới.
Sau đó, Thiên Vũ lại tìm được một cái túi trên người Hắc y nhân, nhìn qua nó thì lớn cỡ bàn tay, nhưng ai ngờ nổi bên trong lại có chân tướng khác.
Thì ra đây là một cái túi đựng đồ, có thể chứa đựng rất nhiều thứ, mặc dù so sánh thì kém Thiên Vũ huyễn linh giới, nhưng cũng là một loại trữ vật thông dụng trên Huyền Thiên đại lục.
Thiên Vũ không kịp kiểm tra đồ đựng trong túi, thuận tay ném vào trong huyễn linh giới luôn, sau đó vác thi thể Hắc y nhân ném vào trong Ác Lang Cốc, hủy thi diệt tích ổn thỏa.
Hoàn thành những việc này, Thiên Vũ vội vã rời đi, một đêm này hắn đã tao ngộ quá nhiều mạo hiểm rồi.

Khi trở lại Thiết Thạch phân đường đã gần đến giờ Tý.
Thiên Vũ tâm tình kích động bước nhanh trở về phòng của mình, đóng kỹ cửa phòng lại.
Ngồi ở trên giường, Thiên Vũ lộ tâm thần man mác, hắn thoát khỏi kiếp nạn phải chết trong đường tơ kẽ tóc, rồi lại nghĩ đến thu hoạch tối nay, hắn quả thực hưng phấn khó thể ức chế.
Đi vài vòng trong phòng, tâm thần Thiên Vũ thủy chung không bình tĩnh được, cuối cùng không nhịn được lấy ra thanh loan đao và túi đựng đồ bên trong huyễn linh giới.
Nhìn loan đao trong tay, Thiên Vũ huy vũ mấy lượt, cảm giác hàn khí bức người, trên thân đao tựa hồ ngưng tụ một cổ âm hàn khí.
Vuốt ve thân đao Thiên Vũ rõ ràng cảm giác được trên đao truyền đến một cổ khí lạnh lưu động, so với cương đao bình thường thì rất khác biệt.
Tiến thêm một bước kiểm tra tỉ mỉ, Thiên Vũ lấy ra thanh chủy thủ mà bản thân vừa mua, cẩn thận so sánh hai cái với nhau, hắn phát hiện chất liệu gỗ của loan đao rất đặc biệt, toàn thân lạnh lẽo sắc bén dị thường, hắn không thể nhận ra là loại gì.
Ngoài ra, Thiên Vũ còn phát hiện ở chuôi đao có hai chữ - Tà Nguyệt, đây là tên của thanh đao này, đáng tiếc Thiên Vũ cho tới bây giờ chưa từng nghe nói đến nó. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Thưởng thức thanh loan đao một hồi, Thiên Vũ bắt đầu kiểm tra cái túi đựng đồ, kết quả làm cho Thiên Vũ thất kinh.
Một cái túi đựng đồ nho nhỏ bên trong lại có rất nhiều thứ, chẳng những ngân tệ vô số, ngay cả kim tệ và thủy tinh tệ cũng có, một cái hộ giáp, hai bản bí tịch, ba bình đan dược, một khối Tâm Hoả thạch, một túi Vân Tinh thạch, một tấm lệnh bài. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Thiên Vũ thấy những thứ này, hưng phấn muốn rống to lên, lại không dám kinh động đến người khác, chỉ đành nuốt lại vào trong lòng, trên mặt tràn đầy nụ cười ức chế gian khổ.
Lấy ra mấy vật kia, Thiên Vũ bắt đầu phân loại cẩn thận, phát hiện vẻn vẹn ngân tệ có 847 miếng, kim tệ 632 miếng, thủy tinh tệ tổng cộng 13 mảnh.
Một khoản tài vật lớn như vậy Thiên Vũ chưa bao giờ tưởng tương nổi, không nghĩ tới tối nay trải qua một lần nguy hiểm mang đến cho hắn tài sản khổng lồ như thế


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện