Đan Phượng quốc hoàng phu nương nương cũng không có động tĩnh gì đặc biệt, thế nhưng lại có tin tức của một người, chính là quỷ y Vô tình, bởi vì thân phận của hắn rất đặc biệt, ngồi ngay ngắn ở trên xe đẩy, một đầu tóc bạc, vì thế rất dễ dàng điều tra ra, hắn ở tại một khách điếm khác.

Huyền đế ngồi ngay ngắn bên trong gian phòng, suy tư xem sẽ bắt đầu điều tra từ nơi nào, hiện tại phải tra rõ Dao nhi ở địa phương nào? Hắn có nên đi gặp mặt Vô tình hay không, không biết hắn có biết nơi Dao nhi ở không, còn nữa nếu hắn cũng xuất hiện ở đây, thì nói rõ Dao nhi thực sự ở đây.

“Trường đình, ngươi an bài một chút, ta muốn gặp quan viên nơi này, tốt nhất là người có địa vị một chút.”

Huyền đế quay đầu mệnh lệnh Trường đình, có lẽ hắn trước nhất hắn không nên gặp mặt Vô tình, nên điều tra một chút động thái gần đây của nữ hoàng, hơn nữa, nhìn xem nữ hoàng xử lí như thế nào với các hành vi kiêu ngạo của hoàng phu nương nương, lại chuẩn bị xem có nên đi gặp nữ hoàng bệ hạ hay không, nếu như gặp cũng chẳng có tác dụng gì, thì căn bản không cần thiết phải gặp.

“Dạ, chủ tử.”

Trường Đình dẫn người rất nhanh đi ra ngoài, Huyền đế nghiêng người dựa vào một bên nhuyễn tháp  nhắm mắt dưỡng thần, hai đại nội cao thủ thì giữ ở ngoài cửa.

Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng kêu cung kính của thuộc hạ: “Công chúa, người đã tới?”

“Phụ hoàng đã ngủ chưa?”

Thanh âm của Tiểu Ngư nhi, biết nàng tới, Huyền đế con ngươi  sáng lên, lãnh mị thanh âm vang lên: “Vào đi.”

“Dạ, chủ tử.”

Thuộc hạ lên tiếng trả lời mở cửa, cung kính mời công chúa đi vào, Tiểu Ngư nhi mặc một bộ la quần màu xanh lục, trên đầu vấn hai búi tóc công chúa, cũng không có bất luận trang sức nào khác, Mạc Sầu dùng hai sợ dây lụa đỏ mềm mại một chút buột tóc cho nàng, nhìn qua phiêu dật không gì sánh được, nàng nhẹ nhàng từ bên ngoài đi vào.

Nàng sở dĩ qua đây, là bởi vì nghe Mạc Sầu nói một việc.

Nguyên lai phụ hoàng tên đầy đủ là Mộ Dung Lưu Tôn, như vậy nàng kêu dã lang là Tiểu Tôn, không phải là đối phụ hoàng bất kính sao? Nàng cho rằng cần phải hướng phụ hoàng xin lỗi.

“Phụ hoàng.”

“Tiểu Ngư nhi tới đây.” Huyền đế nhướng mài một chút, mâu quang đầy gợn sóng nhìn nữ nhi.

Tiểu Ngư nhi hiếm khi đoan đoan chính chính hành lễ với hoàng thượng, đây là hành động đối với hành vi của mình nhận sai, nàng ngẩng đầu nhìn nam tử trước mắt, phân nửa mặt bị tóc đen che khuất, một bên kia khóe mắt đoá hoa hải đường giống như yêu mỵ, diện mạo như vậy thực sự rất tuấn tú rất khốc, thế nhưng nàng vẫn thích dung mạo trước của phụ hoàng, rất cuồng dã bá đạo, lại tuấn mỹ.

“Phụ hoàng, ta sẽ cho Tiểu Tôn đổi tên khác.”

Vừa mới nói xong, vội vàng che miệng lại, nàng lại nói sai, nói nhiều thành thói quen a.

Trên nhuyễn tháp Huyền đế khóe môi nở nụ cười, cả khuôn mặt đều hòa hoãn, cũng không có tức giận, thanh âm  trầm thấp cuốn hút vang lên: “Tiểu Ngư nhi nhất định mệt chết đi, hãy sớm một chút nghỉ ngơi đi, phụ hoàng sẽ không để  ý.”

Một hoàng đế khoan dung như vậy, Tiểu Ngư nhi trong lòng càng quyết tâm muốn đổi tên, bất quá nàng cũng nhìn ra phụ hoàng đã mệt chết đi, hắn nhất định là lo lắng an nguy của nương, vì thế Tiểu Ngư nhi rất tự giác cáo an lui ra ngoài.

Trong phòng, Mạc Sầu đang mang vẻ mặt lo lắng đi đi lại lại, mặc dù biết hoàng thượng rất thương tiểu công chúa, sẽ không đối với nàng ấy làm cái gì, thế nhưng trong lòng nàng vẫn rất lo lắng a, thẳng đến Tiểu Ngư nhi mang vẻ mặt vui vẻ đi về, thì lòng lo lắng mới rơi xuống đất.

“Tiểu tổ tông, ngươi thật là không khiến người khác bớt lo, hoàng thượng không tức giận chứ.”

“Không có a.” Tiểu Ngư nhi không cho là đúng trợn trắng mắt, thái độ làm người của phụ hoàng rất tốt, thật không biết Mạc Sầu lo lắng cái gì, bất quá sự quan tâm của nàng ấy cũng làm mình thấy vui vẻ, chỉ là không biết nương hiện tại thế nào? Tiểu Ngư nhi vừa nghĩ tới an nguy của Thanh Dao, cả người lập tức yên lặng đi xuống, hữu khí vô lực ghé vào trên nhuyễn tháp.

“Nương hiện tại không biết thế nào?”

“Tiểu thư nhỏ đừng lo lắng, chủ tử không có việc gì, người tốt tự có trời phù hộ, lão thiên nhất định sẽ phù hộ nàng một chút việc cũng không có, nàng bao nhiêu lần đều có thể gặp dữ hóa lành.”

Mạc Sầu đáy lòng cũng bất an, thế nhưng vẫn cố trấn an Tiểu Ngư nhi, lúc này đây tựa hồ so với dĩ vãng cànghung hiểm hơn rất nhiều, bởi vì người nam nhân kia, căn bản không có chút tình người, thủ đoạn độc ác, tàn bạo vô lương…

Trong phòng an tĩnh lại, không biết Tiểu Ngư nhi là bởi vì quá mức thương tâm, hay là mệt mỏi thật sự, nàng đã ghé vào trên nhuyễn tháp mà ngủ, ánh mặt trời theo khe cửa sổ chiếu vào, chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyết trắng phấn nộn của nàng, mài dài nhỏ, lông mi thật thẳng, ánh mắt của nàng cùng lông mi  thực sự rất giống hoàng thượng, chỉ cần liếc mắt một cái, sẽ nhìn ra nàng là đứa nhỏ của ai, thật là kỳ quái, Mạc Sầu nhíu mày, rõ ràng đứa nhỏ là tiểu thư sinh, sao lại không giống tiểu thư, trái lại càng giống hoàng thượng…

Đến lúc chạng vạng, trong một nhã gian của Vọng Nguyệt lâu, một căn phong lịch sự tao nhã xa hoa.

Một nam tử tùy ý ngồi nghiêng, thần thái lười nhát, tóc đen dùng một sợi dây buộc lại, hết lần này tới lần khác trước mặt có một ít tóc đen che ở nửa bên mặt của hắn, mà một nửa mặt kia, lại tuấn mỹ như ngọc, có một đóa hải đường kiều diễm nở rộ, xinh đẹp mị hoặc, quanh thân tùy ý phóng đãng.

Ở một đất nước như Đan Phượng quốc, nam tử như vậy rất ít, vì thế một nữ tử từ bên ngoài đi vào, trong con ngươi hiện lên kinh diễm, khóe môi nhất câu, đó là ý cười, nàng chính là Đan Phượng quốc Lễ bộ Thị lang Chu kiệt Phương, trên dưới ba mươi tuổi, khuôn mặt được bảo dưỡng thỏa đáng, ánh mắt nhìn chằm chằm nam tử đối diện, thật giống như con cọp nhìn thẳng con mồi.

Cũng không chờ người ta bắt chuyện, liền trực tiếp ngồi vào phía đối diện Ngân hiên, Trường đình đi tới, tự mình dâng trà cho bọn họ, Ngân hiên vung tay lên, hắn chậm rãi lui ra ngoài, canh giữ ở ngay cửa, thủ hạ của Lễ bộ Thị lang mang đến là hai nữ nhân, cũng đứng ở bên ngoài coi chừng, nhìn hai người Trường đình cùng Đoạn Hồn, mắt lộ tinh quang, giống như thấy được con mồi ngon, từ trên xuống dưới đánh giá, hận không thể trực tiếp nhào lên.

Trường Đình cùng Đoạn Hồn lạnh lùng trừng mắt đi qua, ánh mắt lợi hại như đao, có thể khiến hai nữ nhân kia thu liễm một ít.

Trong nhã gian, Chu Kiệt Phương, vừa quan sát Ngân hiên, một bên cười mở miệng: “Không biết ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Ngân Hiên xoay mình ngước mắt nhìn sang, đôi mắt đen thật giống như một hồ băng, làm người ta lạnh thấu xương, Chu Kiệt Phương ngực cứng lại, lập tức thu hồi ý niệm dâm tà trong đầu, tuy rằng Đan Phượng quốc là nữ tử vi tôn, thế nhưng cùng nước khác qua lại giao hảo, rất nhiều cường quyền nam tử cũng đi vào, cho nên nàng cũng không dám đánh giá lầm đối tượng, làm hại chính mình tiền mất tật mang.

“Ta nghĩ cùng Chu đại nhân làm một khoản giao dịch?”

Ngân Hiên thanh âm lạnh lùng vừa vang lên, trong tay đã đưa ra một tấm ngân phiếu, trực tiếp đặt ở trên bàn, Chu Kiệt Phương đưa tay lên nhận lấy, nhìn thấy chữ số ở mặt trên, không khỏi mở to hai tròng mắt, tựa hồ bị không ít kinh hách, ngẩng đầu nhìn chằm chằm nam tử đối diện, hắn đến tột cùng là ai, không chỉ đẹp đẽ, lại còn bí hiểm, xuất thủ hào phóng như thế, không phú tức quý, vậy hắn tìm chính mình nói giao dịch gì, nàng nhất thời không dám động, một vạn hai ngân phiếu, cũng không phải là giao dịch đơn giản.

“Ngươi hãy nói trước là chuyện gì đi?”

“Ta nghĩ muốn nghe một chút, nữ hoàng gần nhất có hành động gì khác thường không?”

Đây là chuyện mà Ngân hiên quan tâm nhất, nếu như nữ hoàng tất cả đều bình thường, sẽ dễ dàng hơn nhiều, hiện tại Vô tình không nghe mệnh lệnh của hoàng phu nương nương, chỉ sợ hắn đã sớm đem ý niệm trong đầu động đến trên người nữ hoàng.

“Hoàn hảo a, rất tốt, tất cả bình thường.”

Chu Kiệt Phương nghi hoặc nháy mắt, nam nhân này hỏi thăm nữ hoàng làm gì, chẳng lẽ muốn vào cung làm phi, chuyện này là không thể nào, Chu kiệt phương nghĩ vậy liền nở một nụ cười.

“Ngươi nghĩ nhập hậu cung sao? Chuyện này không thể nào, người nào mà không biết Đan Phượng quốc hoàng phu nương nương chúng ta lớn lên rất đẹp, hơn nữa rất thích ăn giấm chua, nữ hoàng luôn luôn chỉ sủng mình hắn, ngươi tiến cung, chỉ là tự tìm đường chết mà thôi, hắn nếu nhìn không vừa mắt ngươi, chỉ sợ ngươi vô pháp sinh tồn.”

Nói đến đây, Lễ bộ Thị lang cũng hạ thấp âm lượng, nhìn hắn lớn lên xinh đẹp, nàng thật không muốn để cho hắn đi chịu chết.

Ngân hiên vừa nghe lời này, xem ra nếu hắn đi gặp nữ hoàng cũng không được gì, chỉ có tìm được nơi giam giữ Thanh Dao, tự mình sẽ động thủ đem người mang đi.

Thế nhưng nàng hiện tại là ở nơi nào đây? Ngân Hiên cau mài một chút, chậm rãi mở miệng: “Ta chỉ muốn mời Chu Kiệt Phương đại nhân giúp ta tra một chút, trong cung có cất giấu một nữ nhân nào hay không, chỉ cần Chu đại nhân giúp ta tìm hiểu được. Ta sẽ trả giá gấp đôi, hơn nữa việc này sẽ không quan hệ đến Chu đại nhân.”

Ngân Hiên vừa nói xong, Chu Kiệt Phương không chịu nổi thở hổn hển, nam nhân này mất hơn hai vạn lượng chỉ để hỏi thăm một nữ nhân sao?

Trong cung làm sao lại có nữ nhân khác, chẳng lẽ là phi tần nào cất dấu nữ nhân, đây chính là một cơ hội lập công lớn thật tốt, Chu Kiệt Phương tính toán, có thể được bạc, lại có thể lập công, cớ sao mà không làm, lập tức đưa tay lên  nắm ngân phiếu: “Được, ta lập tức liên lạc người trong cung, tra một chút.”

Lần này Chu kiệt phương đáp ứng sảng khoái như vậy, là vì biểu muội của nàng chính là thống lĩnh thị vệ trong cung, mà Ngân Hiên tìm tới nàng, cũng là nguyên nhân này, hai người rất nhanh đạt thành hiệp nghị, do Chu kiệt phương đi tìm hiểu tin tức, nếu có tin tức gì sẽ báo lại với Ngân hiên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện