Sau đó, Mạnh Hàn có chút áy náy nhìn về phía đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê nói:

- Ngươi mang về bảy người, ta nợ ngươi bảy quyển sách mặt phẳng chiếu cấp hai. Tuy nhiên, mỗi ngày ta chỉ có thể làm một cái. Đành phiền mọi người chờ bảy ngày vậy.

- Ách? Bảy ngày?

Người đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê rõ ràng không ngờ được mọi chuyện lại phiền toái như vậy. Kim tệ có thể lập tức trao tay, nhưng quyển sách mặt phẳng chiếu này không biết là vật gì, lại phải chờ bảy ngày mới có được. Như vậy có thể làm chậm trễ nhiều chuyện khác hay không?

Nghĩ tới đây, đoàn trưởng của đoàn lính đánh thuê cẩn thận hỏi:

- Đại nhân, quyển sách mặt phẳng chiếu này là vật gì vậy?

- Ngươi không cần phải để ý đây là vật gì.

Không đợi Mạnh Hàn trả lời, bên cạnh đã có người thay Mạnh Hàn trả lời vấn đề này. Mạnh Hàn quay đầu nhìn lại. Người vừa mở miệng chính là người hầu của ma pháp sư Wright thường xuyên ở tại chỗ này.

Người hầu nhìn thấy Mạnh Hàn nhìn về phía mình, lập tức hơi cúi người chào hắn. Sau đó, người hầu trực tiếp đứng dậy, đối mặt với đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê:

- Ngươi chỉ cần để ý lấy được thứ này từ trên tay của lãnh chúa đại nhân, ta sẽ mua từ trong tay của ngươi. Mỗi một quyển sách mặt phẳng chiếu này, ta trả cho ngươi một kim tệ.

Người hầu kia vừa nói một câu, lập tức khiến mọi người tỏ ra thèm muốn. Một quyển sách mặt phẳng chiếu một kim tệ, bảy người chính là bảy cái quyển sách mặt phẳng chiếu. Đó chính là thêm vào bảy kim tệ. Mười người trong đoàn lính đánh thuê, chỉ đơn giản chạy một chuyến, liền kiếm được trước sau mười bảy kim tệ. Còn có chuyện làm ăn nào tốt hơn chuyện làm ăn này nữa?

- Thật vậy sao?

Đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê này vừa mừng vừa sợ. Hắn quả thực không thể tin vào tai của mình. Bản thân hắn là lính đánh thuê bình thường, căn bản không thể dùng quyển sách ma pháp, càng không cần phải nói tới việc hắn không rõ quyển sách mặt phẳng chiếu kia là gì. Đây không phải là thứ người bình thường có thể dùng được. Không ngờ được cái gọi là quyển sách mặt phẳng chiếu này lại đáng giá như thế. Nghe thấy điểm này, hắn làm sao có thể từ chối nữa?

Đoàn trưởng lính đánh thuê cũng là một người có nhãn lực. Khi thấy người hầu ki cung kính cúi chào về phía Mạnh Hàn, hắn liền biết bọn họ nhất định có quen biết, hoặc là đã lén lút giao dịch gì đó. Chuyện chờ bảy ngày như vậy, tuy rằng hắn tình nguyện, nhưng hắn càng tình nguyện đưa cho kim chủ một ân tình hơn. Ngay lập tức, đoàn trưởng lính đánh thuê trực tiếp hướng về phía Mạnh Hàn cúi chào một cái:

- Lãnh chúa đại nhân tôn kính, không biết ta có thể trực tiếp chuyển phần thưởng của nhiệm vụ này cho vị tiên sinh này hay không?

Người hầu của Ma pháp sư vừa nghe hắn nói vậy, tất nhiên liền tình nguyện. Không phải là Wright tiên sinh đã dặn hắn, cố gắng hết sức không để người khác biết được về chuyển quyển sách mặt phẳng chiếu sao? Hắn sao có thể không đáp ứng. Vừa nghe đoàn trưởng lính đánh thuê đề nghị, hắn lập tức lấy ra bảy kim tệ, sau đó nhìn xem lãnh chúa đại nhân quyết định thế nào.

Mạnh Hàn gật đầu một cái. Người hầu trực tiếp giao kim tệ cho đoàn trưởng lính đánh thuê. Sau đó, vẫn là người hầu của ma pháp sư Wright trực tiếp lấy được quyển sách mặt phẳng chiếu từ trong tay của Mạnh Hàn. Ngoại trừ sau đó đổi thành quyển sách cấp hai ra, so với trước đây không có gì khác.

Những người lính đánh thuê thuận lợi lấy được tiền. Bí mật của ma pháp sư không bị tiết lộ, Mạnh Hàn lại không bị ảnh hưởng. Khi kim tệ được trực tiếp giao cho những người lính đánh thuê ngay trước mặt vô số người, càng kích thích lòng tham của những người này. Lãnh chúa đại nhân hào phóng như vậy, ai sẽ ngốc tới mức mạo hiểm trước khả năng bị nguyền rủa để đánh chủ ý lên người hắn?

Bảy gia hỏa còn thở nhưng không có chút sức lực nào đang nằm trên mặt đất kia chính là tấm gương tốt nhất cho những người không tin vào nguyền rủa của cặp sinh đôi.

Ban đầu Mạnh Hàn vốn dự định đưa tất cả những gia hoả này lên giá treo cổ để răn đe. Nhưng hiện tại hắn lại phát hiện, cứ để bọn họ sống làm một bài học cho mọi người còn khiến người ta cảm thấy chấn động hơn nhiều so với thi thể bị treo ở trên giá treo cổ.

- Elyse, sắp xếp người dựng mấy cây cột ở bên cạnh trấn. Nghĩ đến liền làm, Mạnh Hàn trực tiếp nhìn về phía ngoại quản gia Elyse của mình bắt đầu phân phó. Nội quản gia Grace vẫn đang nghỉ ngơi, tất nhiên không thể làm phiền nàng:

- Mấy tên này, trói tất cả lên cột cho ta. Mỗi ngày đều cho ăn cho uống, gọi mọi người tới xem kết cục của bọn họ.

Những người lính đánh thuê không biết lãnh chúa đại nhân muốn làm gì. Nhưng khi nghe nói những gia hoả này chỉ bị trói còn có ăn có uống, tất cả đều giật mình. Chỉ có đoàn lính đánh thuê đã đến lĩnh giải thưởng biết được sẽ có chuyện gì phát sinh. Trong thời gian bọn họ bắt được những gia hoả kia chờ lĩnh thưởng, những gia hoả này dường như đã già hơn một tuổi. Loại biến hóa này khiến bọn họ kinh hồn bạt vía, nhưng bọn họ cũng không dám nói gì thêm.

Sức mạnh của tấm gương thực sự vô cùng lớn. Khi bảy tên đạo tặc bị treo ở trên cột chưa tới một ngày lại biến hóa, tất cả người nhìn thấy cảnh tượng này đều giống như nhìn thấy quỷ.

Những gia hỏa ban đầu còn dám ở trong Hoàng Sa Trấn kêu năm uống sáu la lên đòi những capwj sinh đôi phục vụ cho bọn họ. Nhưng hiện tại, bất kể là ở trong quán, quán cơm hoặc là quán trọ, bọn họ nói chuyện đều đặc biệt khách khí.

Mặc dù kim tệ tốt, nhưng cái mạng nhỏ của mình quan trọng hơn.

Lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn đã sớm nói Đại quản gia Grace đang dưỡng thương. Ngoại trừ mấy người luôn ở sát bên cạnh Mạnh Hàn, không có một người lính đánh thuê nào từ bên ngoài tới không có chuyện gì mà tới gần lãnh chúa phủ của hắn. Sự yên tĩnh khiến Mạnh Hàn có chút giật mình.

- Grace, Elyse, xem ra chúng ta không thể cứ vùi đầu kiếm tiền được!

Mạnh Hàn thoải mái nửa dựa vào bên giường của mình, sát bên cạnh là Demi và Diana. Một người bóp vai cho hắn, một người đấm chân cho hắn. Bên cạnh chính là hai vị Đại quản gia của Hoàng Sa Trấn.

Về phần cặp song sinh Tinh Linh có lẽ không ưa gì cảnh tượng hưởng thụ sặc mùi quý tộc của Mạnh Hàn, mắt không thấy tâm không phiền, đều ngồi ở ngoài cửa. Thật may, hai Tinh Linh cũng biết trên người các nàng có nguyền rủa già yếu, nên không phải dám rời đi quá xa.

- Mời đại nhân phân phó.

Sau khi trải qua chuyện lần này, bất kể là thái độ của Grace hay Elyse, đối với Mạnh Hàn chỉ còn lại nói gì nghe nấy, không còn bất kỳ sự nghi ngờ chất vấn nào nữa.

- Chúng ta cần một đội ngũ bảo vệ chúng ta.

Mạnh Hàn rất nghiêm túc nói ra đề nghị này:

- Nếu không, lại có người nào đó đến cướp đoạt, chúng ta vẫn không có cách nào ngăn cản được. Cũng không thể mỗi lần đều nhờ Louisa và Louise đứng ra giải quyết phiền phức chứ?

- Nhưng ai sẽ nguyện ý đến bảo vệ loại người như chúng ta đây?

Grace cười khổ một tiếng, cho Mạnh Hàn một vẻ mặt không thể làm gì khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện