Sinh nhật mười lăm tuổi của Hạ Anh, Lý Thiện xin chỉ thị Đại thái thái, cần cầm bạc công cho nàng xử lý, lại cười nói: “Vì lão thái thái đặc biệt nói muốn làm náo nhiệt chút, cũng không cần tiết kiệm. Có điều lúc này làm tốt cho Anh cô nương, lần tới cô nương khác sinh nhật cũng không thể đơn giản qua loa. Lão thái thái còn nói thêm năm nay bạc sung nhập công cần trừ ra một phần đặt mua điền trang, nói có thể tiết kiệm chỗ nào cũng đều phải tiết kiệm. Tháng này làm sinh nhật cho Anh cô nương, còn có nhà Trần phủ đón dâu, đưa một phần hậu lễ qua, lại phải thỉnh mấy vị tiên sinh cho mấy vị nhi tử, cũng là một khoản phí dụng. Cứ theo cái đà này, bạc tháng này lại vượt qua dự toán. Vốn đợi tháng sau sẽ bù trừ bạc thiếu tháng này, nhưng tháng sau Trầm phu nhân gả nữ nhi, nàng gả nữ nhi cho Nhị hoàng tử, ai không đi nịnh bợ? Huống hồ chúng ta và phu nhân An Bình Hầu là chỗ quen biết, nữ nhi độc nhất của tỷ tỷ nàng Trầm phu nhân muốn xuất giá, tự nhiên phải đưa gì đó qua, tính toán, không xấp xỉ một nghìn lượng bạc thì không xong. Bạc tháng sau đã không đủ dùng, Cần phải tháng sau nữa mới bù được thiếu hụt...”

“Được rồi, chuyện tháng này cứ làm trước đã rồi nói sau!” Đại thái thái liếc mắt nhìn Lý Thiện nói: “Làm sinh nhật cho Anh cô nương, bất quá nhiều lắm cũng chỉ vài chục lượng bạc thì xong rồi, làm sao tiết kiệm nhất là được, cần gì nhiều lời như thế? Lúc đầu khi Hân nhi xuất giá, đồ cưới có hơi dày chút, Lão thái thái lại cho vài thứ tốt, Nhị phòng đã hơi phê bình ngầm rồi. Bây giờ chúng ta đang chưởng gia, bên ngoài phải bảo trì bình đẳng. Lúc này sinh nhật Anh cô nương, cần phải làm đẹp mặt chút, cũng ít lời nhàn thoại. Sau đó sinh nhật của mấy vị cô nương, làm đơn giản chút cũng không bị người ta nói gì.”

Thấy Lý Thiện bỗng không nói gì, Đại thái thái dừng lại một chút lại nói: “Thành nhi cũng đã mười bốn rồi, đợi khi chuẩn bị tiệc mừng sinh nhật Anh cô nương, cũng mời cô nương mấy phủ khác đến cùng náo nhiệt, tự mình đánh giá từng người, nếu có chút tốt, cũng nên sớm đi nghị thân đi.”

Lý Thiện đáp ứng. Đợi đến ngày sinh nhật Hạ Anh, bỗng trong vườn dựng rạp diễn, mời một đoàn kịch nhỏ đến hát hí khúc, lại hạ bái thiếp mời các phu nhân cùng các cô nương ngày thường hay qua lại đến phủ.

Sử Nghi lại lặng lẽ thương nghị cùng Nhị thái thái: “Anh nhi cũng đã mười lăm rồi, cũng đến ngày nên nghị thân, nhưng không biết phu nhân có ý định gì không?”

“Ta thì có ý định gì chứ?” Nhị thái thái tức giận, “Thường ngày ngươi hay dẫn theo nữ nhi nịnh hót trước mặt Lão thái thái, lại không tính toán trước sao? Muốn ta nói, ngươi cũng học một ít Đại thái thái người ta đi,,,, giữ nữ nhi đến mười chín tuổi, cứ thế có biện pháp đến phủ tướng quân làm một phó tướng phu nhân, lập tức trở về tiền hô hậu ủng, thật là hãnh diện.”

Sử Nghi oán hận trong lòng, ngài tức giận bất quá vì mọi chuyện bị Đại phòng đè đầu, thì cứ tìm chánh chủ mà đấu, sao cứ đứng đây mượn ta nói chuyện? Vì đằng trước báo nói Sử Đình dẫn theo hai vị cô nương đến đây, Sử Nghi vội vàng đi ra ngoài nghênh đón.

Hạ lão thái thái vừa thấy hai nữ nhi của Sử Đình, không khỏi khen: “Hai cô nương thật thủy tinh linh, Nghiêm phu nhân thật có phúc khí.”

Vì hôn phu Nghiêm Phấn của Sử Đình tiền nhiệm địa phương năm kia gặp tai họa, hắn lại xử lý thỏa đáng, thành tích báo lên thánh thượng, được vua khen ngợi, nghe được còn có thể thăng chức. Nếu lúc đó được chức quan béo bở, vậy thì Nghiêm gia, cũng là một cửa hôn nhân tốt.

Sử Đình vì mình là nữ nhi thứ xuất, mẫu thân thân sinh lại không được sủng, lúc đầu ở nhà thường xuyên bị tỷ muội xa lánh, đến Nghiêm gia cũng rất dụng tâm phụng dưỡng bà bà, sau đó lại vì hôn phu một đường thăng quan phát tài, nói là nàng mang đến chuyện tốt, ở nhà mới có địa vị. Vì chuyện này, nàng đối những nữ nhi của mình trân quý như châu ngọc, lại cố gắng bồi dưỡng các nàng, thề phải dưỡng các nàng thành tiểu thư khuê các được mọi người khen ngợi, xứng gia thế tốt. Mấy nữ nhi cũng rất nhu thuận, làm nàng rất hăng hái. Vì nghe được Hạ lão thái thái khen, Sử Đình không khỏi âm thầm đắc ý, mặt cũng lộ vẻ khác thường, cười nói mấy câu khiêm nhường, lại để hai nữ nhi đi thỉnh an những người khác của Hạ gia.

Đã có Trấn Nam phu nhân dẫn theo Tam nữ nhi Kiều Thầm đến đây, vừa mới nghênh đón vào, lại có Tướng quân phu nhân và Hạ Tử Hân cũng tới, Đại thái thái và Nhị thái thái đón các nàng đi vào, cười nói: “Cũng chỉ là sinh nhật mười lăm tuổi của Anh cô nương, mời đều là đồng lứa nhỏ tuổi, sao các phu nhân cũng đến đây! Này thật áy náy!”

“Ồ, hôm này là sinh nhật Anh cô nương sao, ta thật không biết!” Trấn Nam phu nhân kinh ngạc, vội phân phó nha đầu hồi phủ mang hạ lễ tới, cười nói: “Thấm nhi nhà chúng ta la hét muốn tới đây cùng Viên nhi học thêu thất sắc, ta thấy hôm nay sắc trời khá tốt, nên dẫn nàng đến đây, lại đi đúng ngày lành, bất đắc dĩ phải nhiễu loạn một lúc mới đi được!”

Tướng quân phu nhân lại cười nói: “Ta cũng là phụng mệnh bồi đệ muội tới đây. Lão thái thái ra lệnh, hảo hảo đưa đi, rồi hảo hảo bảo vệ hồi phủ.”

Thì ra Hạ Tử Hân gả qua cửa, sinh một đứa con, bây giờ lại có thân mình, vì sinh nhật Hạ Anh, nàng nhận thư liền muốn đi. Tưởng lão thái thái tất nhiên lo lắng, bảo Thượng Tiệp cùng đi với nàng! Bỗng Trấn Nam phu nhân nhìn thấy Hạ Viên, cười trêu: “Càng lớn càng mặn mà, ta nhìn chỉ muốn véo một cái thôi!”

Kiều Thầm sớm đã đi tới kéo tay Hạ Viên nói: “Lần trước sinh nhật thì muội đưa hai kiểu châm tuyến, ta mới cho Tiểu Thất nhìn một chút, nàng chỉ nói tinh xảo, còn nói muốn đưa thiếp mời mời ngươi qua phủ, nàng muốn theo ngươi học kiểu thêu thất sắc đấy! Ai ngờ qua ngày đó, nàng lại không có động tĩnh gì.”

Tiểu Thất trong miệng Kiều Thấm, chính là nữ nhi của Thị Lang đại nhân, nhũ danh gọi là Tiểu Thất. Vì lần trước sinh nhật mười tuổi của Kiều Thấm, Hạ Viên vừa vặn học cùng tú nương được cách dùng bảy châm tuyến thêu ra bảy dải màu, nên thêu hai cách thêu thất sắc làm hạ lễ. Vì cách thêu thất sắc rất coi trọng trong phối hợp màu sắc, nếu thêu không tốt,, sẽ trở thành một đống màu sắc rực rỡ, nếu thêu tốt, lại vô cùng hoa mỹ. Hạ Viên có năng khiếu trong kết hợp màu sắc, lại được di truyền từ ngoại tổ mẫu có đôi tay khéo léo, học thêu thất sắc, mặc dù châm pháp chưa lão luyện, sắc thái phối hợp lại có phong cách quý phái vững vàng, tất cả mọi người đều khen.

Đang nóichuyện, Hàn lâm phu nhân cũng dẫn theo nữ nhi Trần Châu đến đây, mọi người thỉnh an xong, Trần Châu cũng kéo Hạ Viên nói: “Lần trước sinh nhật mười tuổi Thấm tỷ tỷ, ngươi lại không đi, lại đưa hai đến hai dạng châm tuyến, chúng ta đều khen đẹp mắt, đang muốn tìm người vì chuyện này đây, nên hôm nay ta đã đến đây.”

“Lần trước sinh nhật Thấm tỷ tỷ, ta vốn muốn tới góp vui, nhưng ban đêm gặp lạnh, ngày hôm sau ho khan, tự nhiên không dám ra ngoài, đành phải sai người tặng châm tuyến qua.” Hạ Viên cười nói với Trần Châu: “Nếu ngươi thích dải thêu thất sắc này, mấy ngày nữa ta thêu một bản đưa ngươi là được.”

Trần Châu năm nay chín tuổi, cùng Hạ Viên rất hợp ý, lúc này lặng lẽ ghé tai nói nhỏ: “Ngươi có nghe nói hay không, Tiểu Thất có người cầu hôn rồi? Chắc nàng ngại ngùng, trốn một chỗ trong nhà không dám ra ngoài!”

“Thật sao? Tiểu Thất mới mười tuổi nha!” Tuy Hạ Viên biết người cổ đại đính hôn sớm, lúc này chính tai mình nghe bạn đồng lứa Mạc Tiểu Thất đính hôn rồi, cũng hoảng sợ, kinh ngạc nói: “Chẳng trách mấy ngày nay không thấy nàng đâu!” Đang nói, lại thấy Tiểu Cảm Lãm, Hạ Niên đi vào, đi theo sau là đám người Hạ Thành và Hạ Bồi.

Hạ lão thái thái vẫy tay bảo mấy tôn nhi đi qua, chỉ chỉ vào đám người Sử Đình nói: “Thỉnh an các dì và hai muội muội các con đi!”

Tiểu Cảm Lãm ỷ vào tuổi mình nhỏ, cười đi qua nhìn nữ nhi Nghiêm Kiều và Nghiêm Dung của Sử Đình, Nghiêm Kiều và Nghiêm Dung lúc trước đã nhìn thấy Hạ Viên, lúc này nhìn thấy Tiểu Cảm Lãm, che miệng cười nói: “Chúng ta còn tưởng Viên nhi thay đổi nam trang, đang định nói thay đổi nam trang cũng thế thôi, sao đi đứng cũng bắt chước như nam hài tử vậy, không nghĩ lại là tiểu ca ca của Viên nhi!”

Hạ Thành và Hạ Bồi một người mười bốn, một người mười ba tuổi rồi, đi lên vừa nhìn thấy hai cô nương Nghiêm gia, cũng không dám chăm chú nhìn xem. Mấy tỷ muội nhà mình xem nhiều một chút cũng thôi, vị biểu muội này nhìn nhiều cũng không tốt. Huống hồ, tuy là biểu muội trên danh nghĩa, kỳ thật chính là thân thích của Nhị phòng, xem như cũng không thân. Có điều kiều nhan Nghiêm Kiều và Nghiêm Dung như hoa, hai người Hạ Thành và Hạ Bồi đứng một bên, cuối cùng nhịn không được vụng trộm liếc nhìn hai người bọn họ.

Sử Đình thấy Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên cao như nhau, không khỏi thích thú, kéo bọn họ ngồi bên người, hỏi bọn họ mấy tuổi, đọc sách gì? Vì thấy long phượng thai mồm miệng lanh lợi, lại khen: “Thật sự là một đôi hài tử khó có được!”

Trong bữa tiệc Hạ lão thái thái thấy cử chỉ Nghiêm Kiều và Nghiêm Dung tao nhã, cũng cười hỏi Sử Đình: “Hai cô nương thủy tú như vậy, không biết đã có hôn phối chưa?”

Trước đó Sử Đình đã được Sử Nghi nói qua..., lúc này thấy Hạ Thành và Hạ Bồi, hai người đều tốt, trong lòng đối Hạ gia cũng rất vừa lòng, nghe Hạ lão thái thái hỏi như vậy, trong lòng biết việc này đã được ba phần rồi, cũng cười nói: “Cũng chưa hứa hôn, nếu lão thái thái thấy nhà tốt nào, mong dắt chỉ se duyên nên chuyện tốt!”

“Nếu có nơi tốt, lão thái thái tất nhiên sẽ lưu trữ cho mấy tôn nữ nhà mình.” Sử Nghi sớm cười trêu ghẹo nói: “Muội muội nói như vậy, thật làm lão thái thái khó xử đấy!”

“Ha ha ha!” Hạ lão thái thái cười nói: “Tự ta có người tốt chọn, đợi tiệc rượu qua đi, sẽ nói cho Nghiêm phu nhân cặn kẽ, nhất định sẽ làm bà mối tốt.”

Tiệc rượu giải tán thì Hạ Viên dẫn theo nha đầu vòng qua núi giả muốn trở về phòng, lại bị Hạ Thành ngăn lại. Hạ Thành vẫy tay bảo bọn nha đầu đứng xa xa một chút, lúc này hắn mới nghiêm túc nói: “Viên nhi, muội vừa mới ngồi bên cạnh lão thái thái, có nghe nguwofi nói gì không?”

Hạ Viên biết Hạ Thành đã nghe được tiếng gió, nói muốn chọn một trong hai tỷ muội Nghiêm gia đính hôn với hắn, lúc này đang rất sốt ruột, không khỏi cười trêu chọc hắn: “Lão thái thái nói rất nhiều câu, Thành ca ca muốn biết câu nào?”

Hạ Thành đỏ mặt, nhìn thấy mấy nha đầu đứng rất xa, vội vàng nói: “Ta biết lão thái thái muốn chọn hôn sự cho ta, có điều nếu muốn chọn giữa Kiều muội muội và Dung muôi muội, ta lại thích Dung muội muội. Kiều muội muội nhìn đoan trang, lại không hay cười. Dung muội muội thích cười, nhìn dễ thân hơn. Nếu muội nghe được lời gì, nhờ muội nói cho ta biết, ta dễ ứng đối.”

Chỉ mới nhìn mặt vài lần, hắn đã xem cẩn thận như vậy, thật không đơn giản! Hạ Viên để tay lên trán vờ đang nhìn về nơi xa xa, cười hì hì nói: “Thành ca ca, huynh thật tinh mắt, chỉ nhìn vài lần, đã thấy rõ ràng như vậy.” Nói xong thấy mặt Hạ Thành nhanh chóng chuyển đỏ, thế này mới chân chính nói: “Thành ca ca, trong bữa tiệc lão thái thái chỉ nói đùa thôi, cũng không chính thức nhắc tới chuyện này. Sau này các nàng tới uống trà, chỉ sợ mới nói!”

“Vậy phải làm sao bây giờ?” Hạ Thành xoa xoa tay, thở dài nói: “Không gặp, tùy tiện người nào cũng được, lúc này thấy rồi, nếu không chọn được người mình thích, vậy...”

Theo lý mà nói, tất nhiên sẽ nói Đại cô nương Nghiêm Kiều cho Hạ Thành, nào có đạo lý không đề cập tới tỷ tỷ lại nói muội muội trước? Hạ Viên nghiêng đầu nhìn Hạ Thành, lại nghe Hạ Thành nói: “Theo lý mà nói, tất nhiên là nói tỷ tỷ trước. Có điều...”

“Thành ca ca, phủ chúng ta cầu hôn, đều pahri hợp bát tự. Nếu thật nói hôn sự, tự nhiên sẽ lấy bát tự Kiều tỷ tỷ và Dung tỷ tỷ với huynh hợp lại. Huynh nhanh đi cầu thái tổ phụ. Nếu thái tổ phụ nói bát tự Dung tỷ tỷ với huynh rất hợp, tất nhiên việc này sẽ không còn dị nghị.”

“Ôi, sao ta không nghĩ tới vậy?” Hạ Thành vội vàng đi tới thư phòng Hạ lão thái gia.

Hạ Viên cười một tràng nhìn Hạ Thành đi xa, đang định trở về phòng, lại có nha đầu bên người Hạ lão thái thái vội vàng chạy tới: “Viên cô nương, ngoài đại sảnh đang tìm ngài đấy, mau cùng đi với nô tỳ!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện