Chu Ngôn có tính tình tốt, không tức giận với Bạch Xà, chủ yếu là không dám tức giận, anh ta dùng một hơi nói ra lời muốn nói: “Thời điểm tôi học đại học chính là học về y học lâm sàng, sau khi tốt nghiệp đã ở lại bệnh viện làm hai năm. Tuy rằng tôi không phải là bác sĩ thú y, nhưng có thể làm tiểu phẫu cho mi, về phần mục đích ……” Tầm mắt của Chu Ngôn dừng ở trên sông Hoài Thủy, “Xin mi rời khỏi sông Hoài Thủy.”

Sông Hoài Thủy nằm ở trung tâm thành phố, chung quanh tới tới lui lui đều là cư dân, có một Xà Yêu cường đại ở dưới sông sẽ làm Nguy Quản Cục đứng ngồi không yên.

Bạch Xà cao ngạo ngẩng đầu: “Do tình huống của tôi không tốt, nếu không, tôi cũng không ở dưới sông Hoài Thủy, chờ giải quyết xong vấn đề này, tôi sẽ tự mình rời đi.” Nói xong, hai tròng mắt màu vàng tươi của nó nhìn thoáng qua Hứa Chiêu.

Trong nháy mắt Hứa Chiêu cảm thấy áp lực, cô nghĩ tới những chi phí để nuôi dưỡng sủng vật thì ôm chặt balo: “Tôi sẽ không dưỡng Gia Tiên, mi hết hy vọng đi.”

Bạch Xà tựa như không có việc gì mà thu hồi tầm mắt: “Tôi khinh thường làm Gia Tiên.” Nếu không nhìn thấy nó buông xuống cái đuôi, thì lời nói của nó rất có sức thuyết phục.

Chu Ngôn là đệ tử của Long Hổ Sơn, anh ta đã quen dùng kiếm gỗ đào, mở bụng cho Bạch Xà, anh ta cũng dùng kiếm gỗ đào. Kiếm gỗ đào có tính thương tổn cao đối với quỷ, nhưng tính thương tổn đối với yêu quái cũng không nhiều, vừa vặn có thể dùng làm tiểu phẫu.

Chu Ngôn nhìn qua rất bình thường, nhưng sau khi anh ta cầm lấy kiếm gỗ đào, trong nháy mắt khí thế ở trên người anh ta đã thay đổi, kiếm gỗ đào ở bên cạnh đã ẩn ẩn phát ra ánh sáng vàng, nhìn ra được kiếm gỗ đào này đã chém giết không ít lệ quỷ.

Chu Ngôn dùng kiếm gỗ đào cắt qua bàn tay, sau đó anh ta dùng kiếm gỗ đào đã dính máu của mình rạch ở trên bụng của Bạch Xà, lực phòng ngự của Bạch Xà rất kinh người, trên bụng của nó đã xuất hiện miệng vết thương. Tuy rằng Bạch Xà không có phản kháng, cũng đủ thấy được thực lực của Chu Ngôn cũng không yếu.

Nếu thực lực của anh ta yếu, Nguy Quản Cục sẽ không phái anh ta một mình một người tiến đến điều tra tình huống của sông Hoài Thủy.

“Cẩn thận Bạch Xà phản kháng.” Dưới tình huống không có thuốc tê mà cắt mở bụng, người có ý chí kiên định cũng sẽ cảm thấy đau, đừng nói chi là Xà Yêu tràn ngập thú tính. Trong Nguy Quản Cục, Hoàng Quang Minh và những nhân viên khác nhìn thấy cảnh tượng trong video, nhịn không được mà nhắc nhở Chu Ngôn.

Quả nhiên, đuôi rắn của Bạch Xà đã bắt đầu cử động, giống như giây tiếp theo nó nhịn không được sẽ ném Chu Ngôn ra xa.

Chu Ngôn càng thêm cẩn thận, các lãnh đạo của Nguy Quản Cục đang xem phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu khẩn trương.

Thời điểm không khí đang khẩn trương, Hứa Chiêu đã mở miệng niệm một đoạn chú, ngón tay vẽ ra một ký hiệu ở trên bụng Bạch Xà, cái đuôi đang đong đưa của Bạch Xà đã bình tĩnh trở lại, hai mắt của nó sáng lấp lánh: “Ồ, đã không còn đau.”

Chu Ngôn có chút ngoài ý muốn, anh ta nghe thấy chú ngữ mà Hứa Chiêu niệm chính là thanh tâm chú, thanh tâm chú giúp ngưng thần, tĩnh tâm, anh ta chưa từng nghe ai nói qua nó còn có tác dụng giảm đau. Anh ta cũng không nghĩ nhiều, hiện tại việc quan trọng nhất chính là thừa dịp Bạch Xà không cảm thấy đau mà lấy ra thứ ở trong bụng nó.

Bên trong Nguy Quản Cục, Hoàng Quang Minh có chút ngây người mà nhìn Hứa Chiêu, thanh tâm chú ngưng thần tĩnh tâm, người có thiên phú cao đúng là có thể sử dụng nó để giảm đau. Ông ta thở dài một hơi, lần cuối cùng ông ta nhìn thấy có người dùng thanh tâm chú để giảm đau đã là chuyện của hai mươi năm trước.

Người đó cầm kiếm gỗ đào, chém vô số lệ quỷ, một đôi Thiên Nhãn của người đó càng có thể nhìn thấu ý trời, người đó có thiên tư xuất chúng, phong thái sáng ngời, không người có thể sánh bằng. Đáng tiếc sau khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn người đó đã bị hủy Thiên Nhãn, từ nay về sau biến mất ở Kinh Thị.

Cũng không biết hiện giờ Hứa Quan Nguyệt đang ở đâu? Nếu Hứa Quan Nguyệt còn sống, ông ta sẽ rất vui sướng khi nhìn thấy Hứa Chiêu. Hoàng Quang Minh còn nhớ rõ Đại hội thiên sư trước đây do Nguy Quản Cục tổ chức, con trai của Trương Kinh Thiên chưởng giáo của Long Hổ Sơn muốn bái Hứa Quan Nguyệt làm thầy nhưng đã bị Hứa Quan Nguyệt từ chối.

Ông ta nhớ rõ chàng trai cao ngạo kinh tài tuyệt diễm của năm đó đã nhìn qua toàn trường: “Tôi chỉ nhận người có thiên phú yêu nghiệt làm đồ đệ, cậu quá bình thường, không phù hợp với yêu cầu của tôi.”

Lúc ấy con trai của Trương Kinh Thiên mới chín tuổi đã khóc lóc rời đi, Trương Kinh Thiên cũng không có bất mãn gì với Hứa Quan Nguyệt. Nguyên nhân là do Hứa Quan Nguyệt là người có thiên tư yêu nghiệt trăm năm mới ra một người, ông ta có quyền lợi lựa chọn đồ đệ.



Lúc ấy không có ai cảm thấy Hứa Quan Nguyệt có thể tìm được một đồ đệ thích hợp, xuất hiện một yêu nghiệt như Hứa Quan Nguyệt đã là chuyện không dễ, sao có thể sẽ xuất hiện người thứ hai?

Hiện giờ Hoàng Quang Minh đã nhìn thấy được người thứ hai, đó là Hứa Chiêu.

Tuổi còn nhỏ có thể ép buộc Xà Yêu không còn sức để phản kháng, tuy rằng trong đó cũng có nguyên nhân là Xà Yêu đang bị thương, nhưng thực lực của Hứa Chiêu cũng đã được chứng thực. Hứa Chiêu còn có năng lực thay đổi chú ngữ của Đạo gia, so sánh với Hứa Quan Nguyệt năm đó cũng không kém bao nhiêu.

Cũng không biết Giới thiên sư ở Kinh Thị có bởi vì Hứa Chiêu mà nhấc lên sóng gió hay không.

Lại qua một thời gian chính là Đại Hội Thiên Sư được tổ chức 5 năm một lần, năm đó Hứa Quan Nguyệt đã tỏa sáng rực rỡ ở trên Đại Hội Thiên Sư. Hứa Chiêu là một thiên sư, nhất định sẽ tới tham gia đại hội này, ông ta có chút chờ mong biểu hiện của Hứa Chiêu.

Hứa Chiêu không biết đang có người ở sau lưng nhắc đến mình, cô còn đang niệm thanh tâm chú.

Thanh tâm chú là chú ngữ hiếm khi Hứa Quan Nguyệt tự mình dạy cho cô.

Bởi vì Hứa Quan Nguyệt bị người trong thôn gọi là kẻ lừa đảo, khi còn nhỏ Hứa Chiêu cũng không có bạn nguyện ý chơi với cô. Hứa Quan Nguyệt đã đi tìm một con lệ quỷ đã làm tổn thương vô số người, để làm bạn chơi cùng Hứa Chiêu. Nói là bạn chơi cùng, nhưng hình dung bằng món đồ chơi thì càng thêm chuẩn xác.

Hứa Chiêu có thiên phú hơn người, trời sinh là khắc tinh của quỷ quái, khi còn nhỏ bởi vì Hứa Chiêu không khống chế được sức mạnh của thân thể, cũng thường xuyên trong lúc vô tình đã làm tổn thương tới lệ quỷ, lệ quỷ bị Hứa Quan Nguyệt bắt về, mỗi ngày vào buổi tối nó đều khóc sướt mướt, làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới giấc ngủ của Hứa Quan Nguyệt.

Vì có thể ngủ ngon, Hứa Quan Nguyệt đã dạy thanh tâm chú cho Hứa Chiêu, một khi lệ quỷ cảm thấy đau, cô sẽ niệm thanh tâm chú để giảm đau cho lệ quỷ.

Sau khi Hứa Chiêu học được thanh tâm chú, rốt cuộc lệ quỷ cũng không còn khóc nữa.

Chỉ là không biết vì sao lệ quỷ tình nguyện lựa chọn hồn phi phách tán, cũng không muốn chơi đùa cùng Hứa Chiêu. Nghĩ đến đây, Hứa Chiêu cảm thấy tiếc nuối, lúc trước cô còn rất nhiều phù chú chưa kịp thực nghiệm ở trên người lệ quỷ.

Hứa Chiêu có chút thất thần, nhưng cũng không gây trở ngại việc cô niệm thanh tâm chú cho Bạch Xà. Bạch Xà đã không còn cảm thấy đau, nó lén lút cọ cọ lòng bàn tay của Hứa Chiêu. Tuy rằng tiểu thiên sư không cho nó mặt mũi, còn đánh nó, nhưng cô ta lớn lên đẹp, giọng nói cũng dễ nghe.

Cảm giác được lòng bàn tay lành lạnh, Hứa Chiêu cúi đầu, thì nhìn thấy hai mắt sáng lấp lánh của Bạch Xà, Bạch Xà giống như không có việc gì mà di chuyển thân thể rời khỏi lòng bàn tay của Hứa Chiêu.

Tần Thiển: “……” Bạch Xà đã quên mất nửa giờ trước nó còn ghét bỏ con người rồi sao? Sao nó có thể như vậy, dường như không có việc gì mà làm nũng? Trước khi Xà Yêu thành tinh chẳng lẽ nó là sủng vật? Nó giả trang thành bộ dáng cao lớn uy mãnh, kỳ thật khi làm nũng thân thể của nó rất là mềm mại.

Tần Thiển cảm thấy ghen tỵ, nó cảm thấy Xà Yêu đã phát hiện ra việc lão đại là một người tốt.

Chu Ngôn đã tiến vào thời khắc mấu chốt, bụng của Bạch Xà đã bị mổ ra, cũng lộ ra thứ ở bên trong, cảm giác của Hứa Chiêu không có sai, trong bụng Bạch Xà đúng là có một quả trứng.

Bề ngoài của quả trứng này có hoa văn màu vàng nhạt, rõ ràng nó đã ở trong bụng của Bạch Xà được một thời gian, nhưng trên vỏ trứng lại không có vết máu.

Chu Ngôn không hổ là người từng học qua giải phẫu, anh ta giơ tay xuống, không chút do dự lấy trứng từ trong bụng Bạch Xà ra ngoài.

“May mắn là thời gian nuốt quả trứng vào bụng cũng không lâu, bề ngoài của quả trứng và mạch máu trong bụng chỉ sinh ra một bộ phận dính liền, nếu để thời gian lâu, e rằng mổ bụng cũng không thể lấy nó ra, chỉ có thể chờ trứng hút đủ dinh dưỡng, tự mình phá trứng mà ra.”



Chu Ngôn lớn lên rất là bình thường, nhưng khi anh ta cầm lấy kiếm gỗ đào, thời điểm nói về việc giải phẫu trên mặt đều toả sáng, sinh ra một loại mị lực làm thu hút người khác.

“Cái bụng của Xà Yêu vẫn còn đang mở rộng kìa.” Hoàng Quang Minh ho khan một tiếng, nhắc nhở Chu Ngôn chú ý tình huống.

Chu Ngôn lấy trứng ra đặt ở trong tay Hứa Chiêu, còn mình thì lấy ra dụng cụ khâu lại cái bụng cho Bạch Xà. Nhìn thấy Hứa Chiêu đang nghi hoặc mà nhìn dụng cụ khâu ở trên tay anh ta, Chu Ngôn thẹn thùng mà mỉm cười: “Đây là phát minh mới được người trong Nguy Quản Cục nghiên cứu ra dùng để khâu lại vết thương, nó có thể dùng ở trên thân quỷ quái.” Chu Ngôn liếc mắt nhìn đám quỷ có hình thù kỳ quái thiếu cánh tay gãy chân đang xem náo nhiệt ở bên cạnh, “Mấy người có nhu cầu thì có thể tìm tôi, tôi thu phí cũng rẻ, nghiệp vụ thành thạo, tốc độ cũng rất nhanh.”

Con quỷ vừa mới dâng lên hai chân của chính mình cho Bạch Xà có chút ngo ngoe rục rịch, tuy rằng chân của nó sẽ mọc lại, nhưng thời gian mọc lại cũng khá lâu, nó hành động cũng không thuận tiện, nếu có thể khâu trở lại thì quá tốt.

Bởi vì Bạch Xà còn đang ở đây, nó đè ép sự ngo ngoe rục rịch trở về.

“Nguy Quản Cục trong miệng của anh ta thật lợi hại.” Một thiên sư nghèo chỉ dùng nắm tay làm vũ khí, dùng tiền xu để xem bói, nhìn thấy pháp khí dung hợp với khoa học kỹ thuật ở trong tay Chu Ngôn, Hứa Chiêu nhịn không được mà cảm khái ở trong lòng.

Chu Ngôn mỉm cười, khiêm tốn nói: “Mấy thứ này đều là vật ngoài thân, thực lực mới là pháp bảo dùng để bảo vệ tánh mạng. Thứ này cũng không phải do tôi phát minh, đều là nhân viên ở trong Nguy Quản Cục ngày đêm đốt tiền mới nghiên cứu ra được.”

Nghe được hai chữ “Đốt tiền”, Hứa Chiêu nhạy bén dựng lên lỗ tai, dụng cụ khâu vá có ánh sáng vàng lấp lánh, nhìn qua rất đáng tiền, thì ra trong quá trình chế tạo cần phải đốt tiền? Đạo sĩ trong thành phố đúng là khác biệt, Nguy Quản Cục—— không chỉ là đơn vị thuộc quốc gia, còn rất có tiền: “Có tiền thật tốt.”

Nhìn thấy một cô gái tuổi còn trẻ đang cảm khái giống như một ông cụ non, Chu Ngôn cảm thấy Hứa Chiêu rất đáng yêu, thái độ của anh ta cũng thả lỏng, giống như nói chuyện cùng tiểu bối nhà mình: “Chúng tôi cũng không có tiền, dù sao chúng tôi cũng chỉ là một nhân viên trong cục, chúng tôi chỉ có tiền lương, tất cả mấy thứ được phát minh ra đều dựa vào kim chủ ba ba đầu tư.”

Hứa Chiêu nghĩ tới Diệp Cẩn Ngôn, anh ta cũng nổi tiếng là ba ba trên Weibo, không biết hiện tại anh ta thế nào, có gặp quỷ không, có dùng thử bùa bình an của cô chưa, nếu dùng vừa lòng, không biết bọn họ có còn cơ hội hợp tác không?

Có dụng cụ đặc chế khâu lại cái bụng, thứ ảnh hưởng đến sức khỏe cũng bị cầm đi, tinh thần của Bạch Xà rất tốt, lần thứ hai nó dựng thẳng thân thể, một đôi mắt sáng lấp lánh nhìn bốn phía chung quanh, nó đã thể hiện ra một bộ mặt hung ác.

Đám quỷ sợ tới mức tản ra xung quanh.

Chu Ngôn cũng lui ra phía sau vài bước, mặc dù anh ta đã ra tay trợ giúp Bạch Xà giải quyết vấn đề của nó, nhưng yêu quái hay vui buồn thất thường, nói không chừng một khi nó không hài lòng liền sẽ trở mặt.

Sau khi ánh mắt của Bạch Xà nhìn xung quanh một vòng, nó không để ý tới đám quỷ và nam đạo sĩ đang khẩn trương, tầm mắt của nó dừng ở trên người Hứa Chiêu, nó thấy Hứa Chiêu đang xuất thần, nó có chút không vui mà lắc lắc cái đuôi.

Bạch Xà hất đuôi đã gây ra tiếng động làm Hứa Chiêu bừng tỉnh, nhưng Hứa Chiêu cũng không nhìn về phía Bạch Xà đúng như ý nguyện của nó, mà nhìn về phía quả trứng ở trong lòng bàn tay Hứa Chiêu. Quả trứng này được Chu Ngôn lấy ra từ trong bụng Bạch Xà, sau đó anh ta đã đưa cho Hứa Chiêu, giờ phút này dưới cái nhìn chăm chú của Hứa Chiêu, nó hơi chuyển động.

“Quả trứng này đang muốn phá vỏ?”

Nghe được lời nói của Hứa Chiêu, trên mặt của Bạch Xà đã lộ ra vẻ hung ác, nó gắt gao nhìn chằm chằm quả trứng ở trong tay Hứa Chiêu, chính là thứ này đã làm cho nó mất hết mặt mũi. Không ngờ quả trứng chỉ chuyển động vài lần, liền không còn động tĩnh, chắc là nó hấp thu năng lượng không đủ, không thể phá vỏ.

Thứ bên trong không đi ra, Bạch Xà cũng không thể làm gì nó, quả trứng này ở trong bụng nó vài ngày cũng không bị tiêu hóa, đủ để thấy được nó có bao nhiêu cứng rắn.

Bạch Xà làm như không có việc gì mà thu hồi tư thế tấn công, nó làm bộ cái gì cũng chưa xảy ra. Bạch Xà nhìn thấy Hứa Chiêu vẫn còn đang chú ý tới quả trứng, nó vỗ vỗ cái đuôi, có chút chua lòm.

Tiểu thiên sư ngoại trừ đánh nó, cũng chưa từng nhìn kỹ nó. Vừa rồi tiểu thiên sư đã từ chối việc thu nhận nó làm Gia Tiên, nhất định là bởi vì tiểu thiên sư còn chưa có phát hiện ra vẻ đẹp của nó: “Nhìn nó làm gì?” Nhìn tôi nha, tôi vừa trắng lại đẹp, dáng người tinh tế, là một con rắn đực xinh đẹp của loài rắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện