Sau khi Trần Quan Văn hấp thu cổ trùng trong cơ thể của lệ quỷ đã làm cho mẫu cổ sinh hạ tử cổ, chỉ cần cấy tử cổ vào trong thân thể của lệ quỷ, lại ra lệnh cho lệ quỷ giết người, tử cổ trong thân thể của lệ quỷ sẽ chậm rãi bồi dưỡng lệ quỷ thành Quỷ Vương.

Ông ta đón lão quỷ về nhà, cũng không phải vì có lòng tốt muốn thu hồi thi cốt, an trí tro cốt cho lão quỷ, chủ yếu là ông ta muốn lấy lão quỷ để làm thí nghiệm.

Ông ta để tử cổ đã hấp thu 81 quỷ anh mới ra đời vào trong cơ thể của lão quỷ, hiện giờ tử cổ và lão quỷ đã hòa hợp thành một, chỉ chờ lão quỷ giết người hút máu, liền trở thành Quỷ Vương.

Nhưng không ngờ một bước cuối cùng lại thất bại.

Cho dù luyến tiếc tử cổ, ông ta cũng chỉ có thể phá huỷ nó.

Trần Quan Văn gõ gõ lên thân thể của mẫu cổ, truyền ra ý nghĩ của mình, mẫu cổ nghe được lời phân phó của Trần Quan Văn, hai sợi râu dài của nó giật giật.

Trong căn phòng 1801, lão quỷ nhìn Hoàng Đại nương tử đang bị chê cười.

Nó cảm thấy nó rơi xuống bước đường này, có quan hệ rất lớn đến Hoàng Đại nương tử, nhìn Hoàng Đại nương tử không chiếm được ưu thế ở trước mặt Xà Yêu, nó cười đến ruột đều rơi xuống đất, nó còn chủ động nói chuyện phiếm với Trương Hiền: “Hoàng Đại nương tử là một con yêu quái tàn độc hiện giờ nó lại gặp phải một con yêu quái còn độc ác hơn nó, đáng tiếc về sau tôi không còn nhìn thấy những hình ảnh xuất sắc này.”

“Chàng trai trẻ, tôi biết anh là một người tốt, tôi sẽ nói cho anh một bí mật.” Lão quỷ lén lút nhìn thoáng qua Hứa Chiêu, thấy cô không chú ý tới nó mới tiếp tục nói, “Chỉ cần ngày lễ ngày tết anh đến tế bái tôi là được.”

Trương Hiền không có thiện cảm với lão quỷ muốn cướp căn phòng của anh ta, cho nên anh ta cũng không thèm để ý tới bí mật mà lão quỷ muốn nói. Lão quỷ cũng không thèm để ý đến gương mặt lạnh lùng của Trương Hiền, lão quỷ cười hì hì nói, “Tôi nghe quỷ ở phía đông thành phố nói, phía dưới ngôi miếu hoang phế ở phía đông thành phố có chôn một bảo tàng, lúc nào rảnh thì anh có thể đi tới đó đào thử.”

Trương Hiền không tin lời nói của lão quỷ, anh ta chừa ra một khoảng cách với lão quỷ.

Lão quỷ vừa định trêu đùa Trương Hiền hai câu, gương mặt đang cười của nó đột nhiên cứng đờ, nó nghe thấy trong thân thể của nó có âm thanh “Răng rắc”, có thứ gì đó đã vỡ vụn ở trong thân thể nó.

Tử cổ tự bạo, lão quỷ đã mất đi ý thức, âm khí do tử cổ hấp thu 81 lệ quỷ đã mạnh mẽ bộc phát ra bên ngoài.

Không có máu của con người thôi hóa, tử cổ sẽ chết, lão quỷ cũng sẽ chết, nhưng trước khi lão quỷ mất đi ý thức thì thực lực của nó đã tăng tới cấp bậc Quỷ Vương.

Trần Quan Văn che lại ngực, miệng phun ra máu, sau khi tử cổ tử vong đã tạo thành ảnh hưởng đến mẫu cổ, đồng thời cũng gián tiếp ảnh hưởng tới ông ta, Trần Quan Văn lau khô máu tươi nơi khóe miệng, ánh mắt âm trầm của ông ta nhìn chăm chú vào cửa sổ của căn phòng 1801.

Ông ta bị trọng thương, kế hoạch của ân nhân cũng bị phá hư, Hứa Chiêu đừng nghĩ sống tốt.

Lão quỷ mất đi ý thức, thực lực lại gia tăng, nó nghe theo mệnh lệnh cuối cùng của tử cổ, phát ra đòn tấn công lên trên người Hứa Chiêu.

Hứa Chiêu đang xách Hoàng Đại nương tử ở trên tay, cô còn đang đau đầu xử lý mối quan hệ giữa Bạch Xà và Hoàng Đại nương tử, thì một lần nữa cô cảm nhận được ác ý, cũng cảm giác được phía sau có âm khí khác thường. Luồng âm khí này còn mạnh hơn quỷ anh mà Hứa Chiêu đã gặp được.

Hoàng Đại nương tử đang bị Hứa Chiêu xách ở trên tay cũng thay đổi sắc mặt: “Quỷ Vương.”

Bạch Xà cũng không rảnh ca ngợi vẻ đẹp của nó, thần sắc của nó đầy ngưng trọng nhìn về phía lão quỷ.

Diệp Cẩn Ngôn lấy ra Kim Liên Tử muốn bảo vệ đám người Hứa Chiêu theo thói quen, anh sờ soạng một hồi lâu cũng không tìm thấy, mới nghĩ đến việc hiện giờ anh đang ở trạng thái hồn phách, trên người anh cũng không có Kim Liên Tử. Diệp Cẩn Ngôn ngẩng đầu nhìn về phía đông, nơi đó là phương hướng của chùa Thanh Sơn.

Quỷ Vương xuất thế, Huyền Hải đại sư nhất định sẽ cảm nhận được. Anh ly hồn cũng đã lâu, Kim Liên Tử đã có thể cảm ứng được.



Lại nghĩ đến trình độ dùng tay không xé quỷ anh của Hứa Chiêu, Hứa Chiêu cũng không cần anh bảo vệ.

Tuy nghĩ như vậy, Diệp Cẩn Ngôn vẫn đến gần Hứa Chiêu. Kim Liên Tử có cảm ứng với hồn phách của anh, cho dù không ở bên người, trong lúc nguy hiểm đến tánh mạng cũng sẽ trợ giúp anh và Hứa Chiêu.

Ba người còn lại tuy không biết Quỷ Vương lợi hại bao nhiêu, nhìn vẻ mặt và bộ dáng của Bạch Xà và Hoàng Đại nương tử đều trở nên cẩn thận, bọn họ cũng khẩn trương.

Mắt thấy lão quỷ đã bay tới trước mặt Hứa Chiêu, Hứa Chiêu vươn tay vào balo, còn chưa đụng tới bùa chú, quả trứng màu vàng nóng bỏng lăn đến lòng bàn tay cô, nhảy lên nhảy xuống, ý tứ rất rõ ràng, quả trứng muốn đi ra ngoài.

Cô bị hành vi tích cực chủ động va chạm của quả trứng vàng làm kinh ngạc, động tác của Hứa Chiêu cũng dừng một chút, ở thời điểm cô ngây người, Bạch Xà đã vung đuôi rắn, che chắn cho Hứa Chiêu, bảo vệ Hứa Chiêu ở phía sau, mở to miệng rắn, đối kháng chính diện cùng lão quỷ.

Bạch Xà thích treo cổ, nhưng thủ đoạn tấn công mạnh nhất của nó chính là cắn nuốt, cắn nuốt địch nhân vào trong bụng để tiêu hóa. Trước kia Bạch Xà cũng từng cắn nuốt lệ quỷ, nhưng cấp bậc Quỷ Vương là lần đầu tiên nó gặp được.

Nó cũng không sợ, Hứa Chiêu là người nó thừa nhận, nó phải bảo vệ cô. Quỷ Vương hung dữ như vậy, làm mặt Hứa Chiêu bị thương thì sẽ không tốt.

Hứa Chiêu không nghĩ tới Bạch Xà sẽ lao ra bảo vệ cô, nhưng…… Thật ra cũng không cần.

Bạch Xà đã quên nó đánh không lại cô rồi sao? Lúc Hứa Chiêu xuất thần, quả trứng vàng đã chờ không kịp, từ trong balo Hứa Chiêu bay tới chỗ lão quỷ.

Hết thảy xảy ra chỉ trong giây lát, lão quỷ hướng về phía Hứa Chiêu, lại đánh vào trên người Bạch Xà. Vảy cứng rắn của Bạch Xà bị âm khí của lão quỷ dần dần ăn mòn, miệng Bạch Xà mở to hơn nữa, đem đại bộ phận thân thể của lão quỷ và …… quả trứng vàng nuốt vào bụng.

Hứa Chiêu: “……” Cô còn nhớ rõ ngày hôm qua Bạch Xà mới vừa làm giải phẫu mở bụng.

Lão quỷ bị Bạch Xà nuốt vào hơn phân nửa, bên ngoài chỉ còn sót lại một chút bộ phận, Hứa Chiêu lấy ra một lá bùa dán ở trên người lão quỷ.

Cùng lúc đó, trên bầu trời phía đông Kinh Thị có ánh sáng vàng như ẩn như hiện, một tiếng thở dài “A di đà phật” chậm rãi vang lên.

Diệp Cẩn Ngôn nhìn về phía đông, là ánh sáng vàng của Kim Liên Tử và Phật âm của Huyền Hải đại sư.

Thời điểm giọng nói này vang lên, lão quỷ đã khôi phục lại bộ dáng cũ, lúc trước lão quỷ có tinh thần rạng rỡ la lối khóc lóc lăn lộn đã hoàn toàn biến mất, giờ phút này thân hình của lão quỷ ảm đạm, chỉ cần một trận gió là có thể mang nó đi.

Lão quỷ sắp hồn phi phách tán.

Lão quỷ cũng biết tình huống của mình, giờ phút này nó thu lại bản tính vô lại, khó có được bộ dáng an tĩnh, nhìn Trương Hiền cười: “Chàng trai trẻ, hiện tại anh không cần lo lắng, còn có, thực xin lỗi.”

Con người trước khi chết, lời nói thường thật lòng, trước khi quỷ bị hồn phi phách tán, cũng học được cách xin lỗi.

Giọng nói vừa rơi xuống, lão quỷ đã biến thành bột phấn sau đó biến mất ở trong không khí.

Tuy rằng lão quỷ làm sai rất nhiều chuyện, vài phút trước còn càn quấy với bọn họ hiện tại đã hồn phi phách tán, Tần Thâm chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, tâm tình của Trương Hiền và Mã Tiểu Cát có chút phức tạp.



Trương Hiền nhìn thoáng qua hủ tro cốt, anh ta thở dài, quyết định sẽ dựa theo kế hoạch cũ tìm một nghĩa trang cho lão quỷ.

Sau khi lão quỷ hồn phi phách tán, Bạch Xà còn đang kéo cái bụng bị phồng, vảy trên người nó bị ăn mòn một mảng lớn, nhìn qua có chút đáng thương.

Hứa Chiêu đi đến bên người Bạch Xà, sờ sờ bụng của Bạch Xà: “Cậu…… không sao chứ?”

Sau khi Bạch Xà nuốt vào phận lớn thân thể của lão quỷ, cũng đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị thương, không nghĩ tới sau khi nó nuốt vào, lại phát hiện thứ tiến vào trong thân thể nó cũng không còn một tia âm khí, trái lại có một chút ấm áp, hình dạng cũng có chút kỳ quái, tựa hồ là một quả trứng?

Tuy rằng kỳ quái, ngoại trừ vảy bên ngoài thân thể bị ăn mòn, Bạch Xà cũng không chịu tổn thương nào, nhưng nó nhìn thấy bộ dáng Hứa Chiêu quan tâm, Bạch Xà xoay chuyển tròng mắt, nó đã có ý tưởng mới, lúc này chẳng phải là cơ hội tốt nhất để nó giả bộ nhu nhược tranh thủ sự đồng tình sao?

Bạch Xà trường tới bên người Hứa Chiêu, dựa đầu vào bên chân Hứa Chiêu, ủy khuất nói: “Bụng của tôi đau quá, Quỷ Vương quá lợi hại, tôi bị thương rất nghiêm trọng.”

Nghĩ đến quả trứng bị Bạch Xà lần thứ hai nuốt vào bụng, vẻ mặt của Hứa Chiêu có chút phức tạp, cô yêu thương mà sờ sờ đầu của Bạch Xà: “Đúng là có chút nghiêm trọng.”

Hoàng Đại nương tử tức giận đến hai mắt đỏ bừng: Đáng giận, nó đã bị Xà Yêu tranh thủ tình cảm.

Vừa rồi nếu không phải bị Hứa Chiêu xách ở trong tay, nó nhất định sẽ là yêu quái đầu tiên xông lên bảo vệ Hứa Chiêu. Đây là thiên tính của yêu quái, nếu đã nhận định Hứa Chiêu, sẽ bảo vệ Hứa Chiêu cả đời.

Cơ hội tốt nhất đã bị Xà Yêu chiếm lấy, hiện tại Hứa Chiêu đang đau lòng cho Xà Yêu. Hoàng Đại nương tử vừa ghen ghét vừa phẫn hận, hiện giờ đúng là thời điểm Xà Yêu đắc thế, nó biết lúc này mà tranh sủng cùng Xà Yêu nhất định sẽ không chiếm được chỗ tốt.

Hoàng Đại nương tử trừng mắt nhìn Xà Yêu, tuy không nói chuyện, nhưng trong mắt đã có sát khí.

Bạch Xà không để Hoàng Đại nương tử ở trong lòng, đây là lần đầu tiên Hứa Chiêu ôn nhu sờ đầu của nó, biện pháp giả nhu nhược này quả nhiên hữu dụng. Bạch Xà không ngừng cố gắng, đem cổ và bụng cọ đến tay Hứa Chiêu.

Nó chiến đấu thông qua cắn nuốt, sau khi cắn nuốt bụng sẽ rất lớn, chờ tiêu hóa xong sẽ khôi phục lại nguyên trạng. Trước kia nó sĩ diện, lúc này nhất định sẽ không gặp người khác, bởi vì hình tượng quá xấu, nhưng hiện tại suy nghĩ của nó đã thay đổi.

Nó không cảm nhận được âm khí của lão quỷ sau khi bị hút vào trong cơ thể, chắc hẳn là đã bị tiêu hóa xong rồi, nó muốn làm nũng với Hứa Chiêu trước khi bụng tiêu hóa xong, hiện tại nó đã đạt thành mục đích của chính mình.

Nó đem bụng cọ đến tay Hứa Chiêu: “Tôi cảm nhận được Quỷ Vương ở trong bụng đang giãy giụa, tôi đang dùng sức mạnh toàn thân để đối phó nó.” Bạch Xà nhìn thoáng qua Hứa Chiêu, mở miệng thử thăm dò, “Nếu lúc này có thể làm Gia Tiên của cô, sức mạnh của tôi sẽ tăng thêm, có thể tiêu hóa Quỷ Vương rất nhanh.”

Hứa Chiêu nhìn bụng Bạch Xà đang phồng to, cô duỗi tay sờ sờ, quả nhiên là hình dạng của quả trứng, nhận thấy Hứa Chiêu đang vuốt ve, quả trứng màu vàng ở trong bụng Bạch Xà đã nhảy nhót lên xuống, chủ động chào hỏi với Hứa Chiêu. Bởi vì vừa mới hấp thu sức mạnh của Quỷ Vương, sinh mệnh lực của quả trứng đã mạnh hơn rất nhiều, động tĩnh cũng lớn.

Lúc đầu Hứa Chiêu kiên định từ chối nhận Bạch Xà làm Gia Tiên, hiện tại càng thêm chột dạ, cũng bất chấp việc Bạch Xà có phải đang nhân cơ hội này làm nũng hay không, cô nhìn hai mắt Bạch Xà sáng lấp lánh và tràn đầy chờ mong thì gật đầu: “Được.”

Bạch Xà vui vẻ lắc lắc cái đuôi, suýt chút nữa đã quên mất việc nó đang bị thương rất nặng. Nó vui vẻ nói: “Tôi ở dưới lầu nghe thấy chồn xấu xí nói nó không cần cô cung phụng, cho nên tôi cũng không cần cô cung phụng.”

Trên mặt Bạch Xà làm ra bộ dáng rộng lượng và tri kỷ, trong lòng lại tức giận mà thầm nghĩ: Không thể kém hơn so với chồn.

Hứa Chiêu: “……” Giới Gia Tiên quả nhiên đã cuốn lên, nhìn Bạch Xà cuốn thành cái dạng này, Hứa Chiêu đối với Bạch Xà càng thêm trìu mến.

Cô sờ sờ bụng của Bạch Xà: “Trước đó cậu nên sinh mổ đi.”

Bạch Xà: “???”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện