Tô Vân Thiều chỉ nói "Giải quyết xong", cũng không nói thêm.

Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa có chút thất vọng, Bách Tinh Thần vẫn tiếp tục đọc sách.

Tần Giản cũng thất vọng nhưng rất nhanh đã khôi phục lại, cậu ta không quấn quít lấy Tô Vân Thiều nữa, sau khi trở lại vị trí của mình cũng không lấy sách đọc bài trước mà quang minh chính đại cầm điện thoại di động chơi đùa.

Trong bốn người này, người có hứng thú với ma quỷ nhất chính là Tần Giản, Tô Vân Thiều không tin cậu ta thật sự từ bỏ, nhưng cô cũng không quản nhiều.

Không có được đáp án mong muốn, Tần Giản đương nhiên không cam lòng.

Tô Vân Thiều không muốn nói cũng không sao, cậu còn có anh họ ở cùng một chiến tuyến, cậu có thể hỏi anh họ!

Tần Giản: [ Anh, có phải anh còn nợ em một bữa cơm không? ]

Tần Sóc đang bận, thẳng đến giờ nghỉ trưa mới trả lời.

Tần Sóc: [ Địa điểm tùy em chọn. ]

Tần Giản: [ Chỗ cũ, đêm nay! ]

Tần Sóc: [ Được, gọi bạn học của em cùng đi đi. ]

Tần Giản: [ Nhất trí! ]

Tô Vân Thiều không cần thù lao là chuyện của cô, Tần Sóc nhận được thứ tiện lợi nâng cao hiệu suất phá án như vậy, cũng không dám thật sự không làm gì cả.

Nhưng anh ra mặt mời khách thì có chút băn khoăn, không bằng giao cho Tần Giản làm.



Tần Giản tỏ vẻ muốn cùng nhau tụ tập ăn một bữa cơm để chúc mừng vụ đột nhập căn biệt thự có quỷ đã thành công viên mãn, cũng không đi chỗ quá xa hoa, mọi người suy nghĩ một chút đều đồng ý.

Tô Vân Thiều nhớ lại chuyện tối hôm qua Tô Y Y đã chạy tới phòng cô nhắc nhở, liền gửi tin nhắn cho mẹ Tô: [ Mẹ, con và bạn học tối nay liên hoan. ]

Mẹ Tô: [ Được, nếu về muộn nhớ bảo tài xế đi đón con. ]

Tô Vân Thiều: [ Vâng ]

Mẹ Tô mỉm cười đặt điện thoại xuống, dì giúp việc thấy tâm tình của bà Tô không tệ liền hỏi: "Phu nhân có chuyện vui à? "Cũng không có chuyện gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy vui thôi". Mẹ Tô cười nói,"Vân Vân đi liên hoan với bạn học”.

Dì giúp việc: ???

Con gái và bạn học cùng nhau tụ tập liên hoan mà thôi, có gì mà vui đến vậy?

6 giờ, đám người Tô Vân Thiều đi đến điểm hẹn, là một quán lẩu rất náo nhiệt.

Tần Giản dẫn đầu đi trước: "Mùa hè nên ở trong phòng điều hòa mát mẻ ăn lẩu, vào đi, nơi này thịt bò viên đặc biệt ngon, bảo đảm mọi người lần sau còn muốn đến!"

Năm người mới vừa vào cửa đã có nhân viên phục vụ tới dẫn bọn họ tới chỗ ngồi, Tần Giản khoát tay, cũng không cần nhân viên phục vụ hướng dẫn, chính mình quen thuộc đi lên lầu hai.

Cửa mở ra, đã thấy Tần Sóc sớm ngồi chờ ở bên trong.

Tần Giản kêu mấy người ngồi xuống, "Mau tới, hôm nay anh tôi mời khách, chúng ta nhất định phải ăn một bữa no nê!"

Sáu người ngồi xuống một cái bàn tròn nhỏ, quét mã gọi món ăn, chủ yếu vẫn là Tần Giản gọi, cậu ta quen thuộc quán này nên biết món gì ăn ngon nhất, món gì không nên gọi.



Gọi món xong, nước trái cây và trà lạnh liền được mang lên.

Tần Giản mặc kệ những thứ kia, kéo Tần Sóc hỏi chuyện ngày hôm qua, mấy người khác cũng vểnh tai chờ nghe bát quái, chỉ có Tô Vân Thiều ôm một chén sữa chua chậm rãi ăn, hoàn toàn bất đồng với cảnh tượng hóng hớt của đám bạn.

Tần Sóc không hiểu ra sao, hỏi Tô Vân Thiều: "Cô chưa nói cho bọn họ?”

Tô Vân Thiều nghiêm túc trả lời: "Chúng ta là người kế thừa chủ nghĩa xã hội, phải tin vào khoa học.

Năm người: "..." Người trong huyền học lại khuyên người khác tin tưởng vào khoa học?! Chẳng lẽ cậu là người bên khoa học cử đi nằm vùng?

Tần Sóc cười ha hả, sau đó thuật lại chuyện đêm qua hắn gặp quỷ cho các thiếu niên thiếu nữ.

Không thể tiết lộ chi tiết của vụ án, anh ta tập trung kể lại một nhà bốn quỷ đã khiếp sợ như thế nào khi nhìn thấy mình, còn bản thân thì không chút sợ hãi.

“Khoan đã” Tần Giản không chút lưu tình giơ tay cắt ngang chuyện xưa dạt dào cảm xúc của Tần Sóc, không dám tin nhìn về phía lão đại Tô Vân Thiều đang ăn sữa chua, "Đã có biện pháp này, vì sao không cho tớ dùng?"

Một người luôn kiên định với chủ nghĩa duy vật và thuyết vô thần như Bách Tinh Thần cũng nhìn sang, trong ánh mắt mang theo tia nguy hiểm "Chúng ta là bạn học, cậu lại làm ra chuyện phân biệt đối xử như vậy!"

Tô Vân Thiều thở dài: "Mở mắt âm dương gặp quỷ dễ ảnh hưởng đến vận thế, đội phó Tần là cảnh sát sẽ đỡ hơn một chút.

“Cảnh sát thì sao chứ? "Tần Giản tức giận bất bình," Tớ còn là cảnh sát dự bị đấy!

"Vận thế của con người không phải không thay đổi, cậu có biết biểu đồ đường cong thay đổi trong mối quan hệ cung và cầu của thị trường không? Chuyện này cũng không khác mấy với thứ đó, có cao có thấp, vận thế thấp liền có thể gặp phải chuyện không tốt, thấp đến đáy sẽ phát sinh chuyện xấu tùy theo mỗi người mỗi khác." Bởi vậy, nếu không cần thiết, Tô Vân Thiều sẽ không giúp người thường mở mắt âm dương.

Triệu Tình Họa có chút lo lắng, "Vậy tớ có sao không?

Tô Vân Thiều: "Cậu mang bùa theo bên người, quỷ hồn bình thường sẽ không thể làm cậu bị thương, cậu cũng không dễ dàng gặp quỷ”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện