Cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong là cực hạn của Tam Hồn cảnh, nhưng vẫn có một số cường giả dựa vào những thủ đoạn cường đại để khiến cho thực lực của mình vượt qua cảnh giới này mấy lần!

Cường giả như thế thì đối phó với Tam Hồn cảnh trung kỳ thì hoàn toàn có thể nháy mắt hạ gục!

Nhưng mà, toàn bộ đế quốc Thiên Vũ chỉ có ba người có trình độ như thế. “Thiên Vũ vương, Văn Vũ hầu Chu Văn, Hạo Dương hầu Chu Hằng, ba người

này không có khả năng ra tay. Lúc trước chúng ta còn chiến đấu với bọn họ, bọn họ chắc không thể nào trở về đại lục Hắc U nhanh như thế.”

“Không phải bọn họ thì còn ai vào đây nữa?” “Chẳng lẽ đế quốc Thiên Vũ còn có cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong nào khác có được con át chủ bài, sau đó thực lực tăng lên tới mức có thể nhanh

chóng hạ gục Tam Hồn cảnh trung kỳ?”

“Khó lắm! Những bảo vật có công dụng như thế đều là bảo vật từ thời xa xưa lưu lại, hiện giờ không có người nào có thể luyện chế ra được.”

Đông đảo cường giả tộc Ma Tâm nghị luận.

Hiện giờ là thời điểm bọn chúng chiến đấu với đế quốc Thiên Vũ, Chiến Ngân chỉ là Tam Hồn cảnh trung kỳ, chết cũng không sao. Nhưng vấn đề là đế quốc Thiên Vũ lại đột nhiên xuất hiện cường giả như vậy, chắc chắn sẽ gây ra nhiều biến cố.

Nhưng mà, ngoại trừ ba người nhóm Thiên Vũ vương thì những người khác không có thực lực này, bọn họ căn bản không đoán ra được là ai làm.

Mạc Ly trầm mặc một chút, đột nhiên nói: “Có khi nào là Lý Phong không?”

“Lý Phong? Không thể nào!”

“Hơn một tháng trước, thực lực của hắn chỉ miễn cưỡng địch nổi Tam Hồn cảnh trung kỳ, đến Chiến Ngân cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn. Hiện giờ mới chỉ qua bao nhiêu lâu chứ? Hắn có thể nháy mắt hạ gục Chiến Ngân sao?”

“Ta cũng cảm thấy không có khả năng! Cho dù hắn tiến bộ nhanh như thế thì một tháng cũng không thể tăng tới thực lực Tam Hồn cảnh đỉnh phong được, không ai có thể làm được như thết”

“Mạc Ly, phỏng đoán của ngươi không phù hợp với thực tế!”

“Vực thẳm Mạt Nhật là một tuyệt địa, Lý Phong có sống sót mà ra ngoài được không cũng là cả một vấn đề! Thế nên không thể nào là Lý Phong được!”

Mạc Ly nói xong thì lập tức có những âm thanh phản bác truyền đến.

“Hừi Lý Phong cũng chẳng phải kẻ thường. Suy nghĩ của Mạc Ly nói không chừng không phải là vô căn cứ.”

Bạch Tuyền nghe mọi người không ngừng phản bác, đột nhiên hừ lạnh một tiếng.

Ông ta vừa dứt lời, những người khác lập tức không dám nói tiếp nữa. Ông ta là người mạnh nhất của tộc Ma Tâm, cũng là người lãnh đạo.

Chờ mọi người im lặng, Bạch Tuyền lại nói tiếp: “Mạc Ly, hiện giờ ngươi tới vực thẳm Mạt Nhật tra xét tình hình nơi đó một chút, xem có xảy ra biến cố gì không.”

Mặc dù lúc trước tình cảnh của vực thảm Mạt Nhật xảy ra biến hóa, nhưng Chiến Ngân cũng không thông báo tin tức về.

“Đây là gương Thời Không, có thể phát hiện ra dấu vết chiến đấu từng xảy ra, ngươi cầm theo có phát hiện được gì không?”

Ông ta vung tay lên, sau đó một chiếc gương chỉ lớn bằng bàn tay bay tới.

“Được.” Mạc Ly gật đầu, nhận lấy gương, sau đó nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Rất nhanh sau đó, Mạc Ly đã xuất hiện ở khu vực vực thảm Mạt Nhật.

Thực lực của ông ta đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, muốn di chuyển tới nơi nào cũng rất nhanh chóng.

“Hả?” Gần tới nơi này, Mạc Ly lập tức phát hiện ra một tia dị thường.

“Khí tức nóng rực ở khu vực này đã hoàn toàn biến mất? Nơi này thực sự đã xảy ra chuyện gì sao?”

Sắc mặt ông ta lập tức tái nhợt.

Ai cũng biết vực thảm Mạt Nhật quanh năm nóng rực, hơn nữa nhiệt độ cũng thỉnh thoảng lại biến hóa một chút. Nhưng mà bây giờ, khí tức nóng rực đó đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một chút tàn lưu.

Mà chút tàn lưu này cũng đang nhanh chóng tiêu tan.

Điều này chứng tỏ vực thẳm Mạt Nhật đã xảy ra biến cố gì!

Nếu thật sự là như thế thì nhũng suy đoán lúc trước của ông ta rất có thể là sự thật. Cho dù cái chết của Chiến Ngân không phải do Lý Phong động tay thì chắc chắn cũng có liên quan với hắn.

“Đi

Trong lòng Mạc Ly xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, ông ta cũng không ngừng tản ra linh hồn cường đại để tra xét xung quanh.

Chờ tra xét đến một khu vực, sắc mặt của Mạc Ly đột biến. Xoạt!

'Thân ảnh vừa động, ông ta lập tức xuất hiện ở trên hư không của vực thẳm Mạt Nhật.

Lúc này, vực thảm Mạt Nhật là một mảng đen tối, sâu không thấy đáy. Nhưng linh hồn của ông ta lại có thể trực tiếp tiến sâu vào bên trong, không ngừng trầm xuống, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã có thể hoàn toàn bao trùm khắp vực thẳm Mạt Nhật!

“Sao có thể như thế được?” Trong mắt Mạc Ly tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Đây là vực thẳm Mạt Nhật!

Vô số năm quá, không biết bao nhiêu cường giả kiêng kị nơi này, thậm chí trong sách cổ cũng chẳng ghi chép gì về những thứ bên trong vực thẳm Mạt Nhật, thế mà ông ta lại có thể tra xét dễ dàng như vậy.

Mặc dù có thể tra xét được, nhưng toàn bộ vực thẳm lại chẳng có bất cứ điều gì đặc biệt.

Nhưng càng là như thế thì càng chứng tỏ nơi này đã xảy ra một biến cố vô cùng to lớn. Có thể nháy mắt hạ gục cường giả Tam Hồn cảnh thì làm sao có thể không có điều gì đặc biệt chứ? Mạc Ly tra xét tình hình bên dưới, sắc mặt càng lúc càng trở nên âm trầm.

Một lúc lâu sau, ông ta lấy ra một chiếc gương màu trắng.

Ông ta vung tay lên, chiếc gương lập tức bay về phía hư không.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện