Ầm! Một tiếng vang lớn, cuối cùng cửa đá cũng mở ra. Trần Khiêm chậm rãi bước từ trong ra.
Đã năm năm trôi qua mà dường như ngoại hình Trần Khiêm không hề thay đổi.
Nếu nói có gì thay đổi thì phải kể đến khí chất của anh.
Bây giờ anh đã đầy ắp khí thế bậc trên. “Ông chủ!”
Mọi người đồng loạt khom lưng chín mươi độ, cúi đầu trước Trần Khiêm.
“Ừm
Trần Khiêm gật đầu lạnh nhạt rồi nhìn về phía Tô Mộc Vũ.
“Tiểu Khiêm, cuối cùng anh cũng ra rồi!” Tô Mộc Vũ xúc động nói.
“Đúng rồi, anh phải đẩy nhanh tốc độ tu hành, nếu không chúng ta không thể chống lại sự luân phiên quấy rầy của đám Luân Vương Chúng La Điện đó!”
Trần Khiêm nói.
' “Ông chủ, bây giờ khí thế của ngài phi phàm, lẽ nào. đợt tu hành lần này ngài đã đột phá bát phẩm? Đã trở thành Luân Vương bát phẩm rồi sao?”
Tiếu Thương Sinh nhìn sự thay đổi của Trần Khiêm, kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy, nhờ có sự trợ giúp của linh nguyên nên nửa năm trước tôi đã đột phá bát phẩm, nhưng trong nửa năm còn lại tôi không thể tiến thêm được bước nào!”
Cửu phẩm là cảnh giới đứng đầu một phương, muốn { lên đỉnh thì nói dễ hơn làm, ngay cả Trần Khiêm nếu muốn đột phá cửu phẩm cũng không phải chuyện dễ.
Hơn nữa nửa năm tu luyện khó khăn này đã làm _ Trần Khiêm cảm giác được độ khó của việc đạt đến cảnh giới Luân Vương cửu phẩm.
Thậm chí có nhiều lúc Trần Khiêm còn sinh ra cả tâm ma.
Nghỉ ngờ chính bản thân mình.
Bởi vì lúc trước khi tu hành, không cần biết có đột phá hay không thì đều có chút linh cảm.
Nhưng trong quá trình thăng từ bát phẩm lên cửu phẩm, lần nào tu luyện cũng giống đá chìm đáy biển, không hề có bất kỳ hiệu quả nào.
Làm Trần Khiêm sốt ruột.
Ha ha, nhớ lúc trước, khi Trần Khiêm có bản đồ Nguyên Tâm Thảo, định ngày nào đó đột phá cửu phẩm rồi sẽ đi tìm Nguyên Tâm Thảo, ngày ấy anh có thể đạt đến cảnh giới Chân Nhân trong truyền thuyết.
Lúc đó, đứng trước mặt toàn bộ Điện Chúng La, Trần Khiêm mới có quyền lên tiếng thực thụ.
Nhưng một năm tu luyện này đã làm Trần Khiêm phải quay về thực tế.
Đột phá cửu phẩm đã gian nan như vậy, không hề thấy hy vọng thì huống chỉ là Chân Nhân trong truyền thuyết!
“Trong lúc tôi bế quan có xảy ra chuyện gì không?”
Trần Khiêm hỏi.
Lần này, mười trưởng lão đều cúi đầu.
Thầy Quỷ lên tiếng: “Ông chủ, một năm trước, nhà họ Tân ở Giới Vực từng cho người đến đưa cô Tô về, còn nói nếu ngài còn... còn..."
Thầy Quỷ cũng ngập ngừng do dự.
“Còn gì?”
Trần Khiêm nhíu mày hỏi.
Nhà họ Tần ở Giới Vực chính là nhà họ Tân đã từng thu nhận và giúp đỡ Mộc Vũ.
Nhà họ Tần ở Giới Vực thế lực rất lớn, mấy năm nay họ đã nâng đỡ rất nhiều thế lực ở Địa Cầu.
Nếu không phải Trần Điểm Thương âm thầm cấu kết với bọn họ thì e rằng không biết đến khi nào mình mới tìm được Mộc Vũ.
'Tất nhiên mấy năm nay anh cũng qua lại với bọn họ.
Sau lưng nhà họ Tân là Hội Thái Dương.
Cũng chính là nơi làm Trần Khiêm kiêng kị.
Cho nên mới vội vã tu hành.
Dù sao trước mặt họ, mình vẫn còn hơi yếu.
“Họ nói nếu ngài cứ cố chấp thì người chiến đấu với ngài không phải là nhà họ Tân ở Địa Cầu mà là cao thủ chân chính của nhà họ Tân sẽ đến đánh ngài chết!”
'Thầy Quỷ nói đúng sự thật.
“Tôi biết rồi!”
Trần Khiêm nhíu mày.
Nhìn nét mặt của Trần Khiêm, thầy Quỷ muốn nói rồi lại thôi, nuốt những lời định nói lại vào trong.
Mà Tô Mộc Vũ thì áy náy cúi đầu.
Những động tác nho nhỏ của họ vẫn thu hút sự chú ý của Trần Khiêm.
“Có phải đám người Điện Chúng La lại đến làm loạn hay không?”
Trần Khiêm hỏi.
“Họ thường xuyên đến quấy rối, chúng thuộc hạ đã quen rồi!”