“Thiên Tuyệt! Có lẽ ta bất tri bất giác yêu huynh mất rồi.” Lam Tử Duyệt dũng cảm nói ra, đó là cảm giác thật sự trong lòng nàng, nàng không muốn phủ nhận, tuy rằng Long Thiên Tuyệt không biết lãng mạn, hơn nữa vẻ mặt lạnh lùng khiến người khác sợ hãi, nhưng con người nhiều lúc rất kỳ lạ, nếu không thích, cho dù sống cùng nhau cả đời cũng chẳng cách nào thích được, nếu đã thích, cho dù không phải một đời, một ngày hoặc chỉ vài ba ngày, người đó đã có thể len lỏi vào tim mình, Long Thiên Tuyệt chính là người như vậy.

“Thật sao? Duyệt Nhi, lời nàng nói đều là thật ư?” Long Thiên Tuyệt kích động nắm chặt hai vai của Lam Tử Duyệt.

“A! Thiên Tuyệt, huynh đừng kích động như vậy, huynh làm ta đau rồi.” Lam Tử Duyệt oán trách, bất lực nhìn Long Thiên Tuyệt, hắn không cần kích động vậy chứ! “Thứ lỗi, Duyệt Nhi, chỉ là ta quá kích động.” Long Thiên Tuyệt nhanh chóng buông ra hai vai của Lam Tử Duyệt, khẽ xoa xoa lên nơi hắn vừa nắm chặt.

“Thiên Tuyệt! Thế gian này có rất nhiều điều tốt đẹp, nhưng thật sự thuộc về bản thân mình thì không nhiều, ta trân trọng nhiều điều tốt đẹp thuộc về mình và quá khứ, đình tiền hoa khai hoa lạc, vinh nhục bất kinh, thiên thượng vân quyển vân thư, khứ lưu vô ý, chúng ta có thể dùng tâm bình thường đối diện với tất cả mọi việc cũng là một loại hạnh phúc, ta dũng cảm nói ra ta thích huynh là vì muốn nắm bắt niềm hạnh phúc này, có khi, kẻ thù lớn nhất của chúng ta chính là chính mình, có lúc, là do chúng ta không dám thử, không dám đối diện với sự thật, nó ở ngay bên cạnh chúng ta nhưng ta không lại không phát hiện, đợi lúc mất đi thì chẳng còn cách nào níu giữ.”

“Duyệt Nhi, nàng thật sự khác xa với những nữ nhân ta từng gặp, những điều này, ta còn không nhìn rõ bằng nàng, nàng nói đúng, kẻ thù lớn nhất là bản thân chúng ta, chỉ khi dũng cảm chiến thắng chính mình mới có thể đạt được thứ chúng ta muốn.” Long Thiên Tuyệt tán thưởng ngắm nhìn Lam Tử Duyệt, thì ra, nhân sinh bất luận là việc gì đều phải dựa vào bản thân, lần này nguyệt hạ đàm tâm, lại lần nữa kéo gần khoảng cách hai người, hai trái tim cũng dựa vào nhau, với Long Thiên Tuyệt mà nói, đây chính là thời điểm hạnh phúc đang đến gần, với Lam Tử Duyệt mà nói, đây là sự khởi đầu của tình yêu, nàng chẳng hy vọng rực rõ sắc màu chỉ mong cả đời bình dị hạnh phúc.

“Đúng rồi, Duyệt Nhi, đối với những chuyện năm xưa, nàng định làm thế nào?” Long Thiên Tuyệt hôm nay cũng vì muốn cùng Duyệt Nhi thương lương chuyện này, hắn biết trong lòng Duyệt Nhi có tâm kết, thù này không báo khúc mắt trong lòng nàng vĩnh viễn không biến mất, hắn cũng không biết là nên cảm tạ những tên đã xua đuổi Duyệt Nhi năm xưa hay là nên căm hận bọn họ đã thương tổn Duyệt Nhi, nếu như năm đó Duyệt Nhi không xảy ra chuyện, hắn cũng chẳng có duyện gặp gỡ nàng, cũng chẳng có hai hài tử thiên tài, nhưng sâu thẳm trong lòng hắn lại muốn đem những người đã từng làm hại nàng tứ mã phanh thanh, hắn thật sự rất mâu thuẫn.

“Chuyện này huynh không cần lo lắng, nội trong hai ngày sẽ điều tra rõ ràng, trước mắt phải điều tra được thân phân của hắc y quỷ diện nhân ấy, ta nghi ngờ những tên đó đã biết chuyện về thành địa ngục Hắc Hải, bọn họ chắc chắn là vì chuyện này mà đến, còn một điểm, có lẽ bọn hắn cũng vì Hưu Linh Kim Đỉnh, tóm lại không cần biết bọn họ vì mục đích gì đều phải điều tra triệt để thân phận của họ, bằng không ta không an tâm, cái khác không sợ chỉ sợ họ đối phó với Thành Nhi và Dịch Nhi.” Lam Tử Duyệt lo lắng nói, nàng chán ghét bản thân trong tình trạng mù mịt mơ hồ, hắc y nhân đó qua hành động hôm nay, không thành công, trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không hành động gì.

“Duyệt Nhi, chuyện của hắc y quỷ diện nhân ta đã phái người đi điều tra rồi, còn về phần Thành Nhi và Dịch Nhi, sau khi tên hắc y nhân lần trước hạ thủ đối với Dịch Nhi, ta đã truyền lệnh thập bát võ sĩ Ma Huyễn Thành âm thầm bảo vệ Thành Nhi và Dịch Nhi, họ sẽ đến Xích Kinh trong nay mai, sẽ âm thầm bảo vệ cho Thành Nhi và Dịch Nhi.” Long Thiên Tuyệt cũng lo lắng bản thân bất cẩn, nên không dám sơ ý, liền truyền lệnh xuống cho thập bát võ sĩ ngày đêm lên đường gấp rút tụ họp.

“Thì ra huynh đã sớm chuẩn bị, vậy thì ta cũng an tâm hơn.” Lam Tử Duyệt không ngờ Long Thiên Tuyệt lại thận trọng như vậy, đã sai người bảo vệ Thành Nhi và Dịch Nhi rồi.

Còn Tiêu Sương Nhi và Long Đằng Nghị núp trên nóc nhà nhìn hành động thân mật giữa Lam Tử Duyệt và Long Thiên Tuyệt hai người đều cười đến nở hoa, xem ra chuyện tốt của con sắp đến gần rồi.

Đột nhiên, trong phòng của Lam Tử Duyệt phát ra kim quang mãnh liệt, Lam Tử Duyệt và Long Thiên Tuyệt kinh ngạc quay đầu, ánh mắt hai người đều tràn ngập kinh hỷ, Tiểu Dịch Nhi thăng cấp kim bậc rồi, Lam Tử Duyệt và Long Thiên Tuyệt nhanh chóng chạy vào trong phòng.

Tiêu Sương Nhi và Long Đằng Nghi trên mái nhà nhìn trộm cũng đã thấy kim quang, ánh mắt hai người đều chứa đựng không tin được và kinh hỷ, tiểu tôn nhi của họ đã thăng cấp kim bậc rồi.

“Ai da! Ta nói này lão đầu! Kiếp trước ông đã làm chuyện tốt gì! Trời cao lại ban cho chúng ta hai thiên tài bảo bối, mặt ta này hai ngày nay cười đến nỗi sắp xuất hiện nếp nhăn rồi.” Tiêu Sương Nhi vui sướng nói, trong lòng cao hứng, tôn nhi của bà thật giỏi.

“Lão bà này! Đây là hậu ái trời cao dành cho chúng ta! Chúng ta ấy, tim phải một lòng cảm kích, làm nhiều việc thiện, quản tụ thiện duyên, tích đức tích phúc cho hai bảo bối tôn nhi của chúng ta.” Long Đằng Nghi cũng vui mừng nói, hai bảo bối tôn nhi này, giành vinh quang cho Ma Huyễn thành rồi.

“Ân! Ân!”Tiêu Sương Nhi cũng đồng ý với suy nghĩ của Long Đằng Nghị, không ngừng gật đầu.

Lam Tử Duyệt và Long Thiên Tuyệt nhanh chóng mở cửa đi vào, nhìn thấy Lam Dịch Dịch một thân bạch y, ngồi xếp bằng trên * thăng cấp ngự lực bậc kim, Lam Thành Thành một bên nhìn Lam Dịch Dịch, nhìn thấy Lam Tử Duyệt và Long Thiên Tuyệt bước vào, liền ra hiệu cho họ.

Lam Tử Duyệt và Long Thiên Tuyệt hiểu ý gật đầu, chầm chậm tiếp cận Lam Dịch Dịch.

Nửa khắc trôi đi, kim quang trên người Lam Dịch Dịch chầm chậm tan biến, Lam Dịch Dịch từ từ mở mắt, giương giương tay nhỏ, xoay trái quay phải ngẩng nhìn bản thân, nó thăng cấp lên kim bậc, thật không thể tin được, thân thể so với trước kia càng linh hoạt hơn, cảm giác như cả người tràn trề năng lượng.

“Dịch Nhi, chúc mừng con, thăng cấp kim bậc.” Lam Tử Duyệt vui mừng tán thưởng, năng lực của nó mạnh thêm một phần thì nàng bớt lo thêm một phần.

“Dịch Nhi, giờ đệ có thể đeo lên Khôn Chấn chỉ hoàn giới mà cha đã tặng cho đệ rồi.” Lam Thành Thành cao hứng nói, nó cũng rất vui, Dịch Nhi cuối cùng đã thăng cấp kim bậc rồi.

“Dịch Nhi, con giỏi lắm.” Long Thiên Tuyệt giơ ngón cái, không ngần ngại tán thưởng

“Ha ha! Phụ thân, mẫu thân, ca ca, Dịch Nhi cảm thấy thân thể rất là dễ chịu, cả người trên dưới đều tràn đầy năng lượng, thật sự quá tốt.” Lam Dịch cao hứng nói, đi ngủ vậy mà cũng có thể thăng cấp, thật không thể tin được.

“Dịch Nhi, đây là điều tự nhiên, tu luyện càng cao, thật thể càng nhẹ bổng, hơn nữa ngự lực cũng một tầng cao hơn, thính lực và nhãn lực cũng vì thể mà nhạy hơn, đây là lợi ích của việc con người không ngừng nỗ lực thăng cấp.” Long Thiên Tuyệt giải thích, vui mừng nhấc bổng Dịch Dịch ôm nó vào lòng, hai hài tử đều là niềm tự hào của Long Thiên Tuyệt.

“Oa! Phụ thân, không ngờ sau khi tu luyện đến kim bậc lại có thể thần kỳ như vậy, biết trước thế này Dịch Nhi liền ngày ngày cùng ca ca tu luyện rồi.” Lam Dịch Dịch cuối cùng cũng hiểu được lợi ích của việc tu luyện rồi, trong lòng thầm nghĩ sau này sẽ ngày ngày cần mẫn tu luyện.

“Dịch Nhi có thể tự mình cảm nhận vậy thì còn gì bằng.” Long Thiên Tuyệt yêu thương chỉnh chỉnh y phục cho Lam Dịch Dịch, trong lòng vô cùng mừng rỡ, cuối cùng Dịch Nhi cũng nghĩ đến việc tu luyện rồi.

“Dịch Nhi bây giờ liền đeo Khôn Chấn không gian chỉ hoàn giới mà cha tặng cho Dịch Nhi.” Lam Dịch Dịch nói nói liền bò ra trong ngực Long Thiên Tuyệt, từ trong tay nải lấy ra Khôn Chấn không gian chỉ hoàn giới, đeo lên ngón giữa, Khôn Chấn không gian chỉ hoàn giới vừa đeo lên tay Lam Dịch Dịch liền thu nhỏ lại theo ngón tay nhỏ bé của Lam Dịch Dịch.

“Oa! Cha, thật là thần kỳ! Dịch Nhi khi còn ở huyền cấp, lúc đeo lên tay Khôn Chấn không gian chỉ hoàn giới này hoàn toàn không có chút phản ứng, giờ đây Dịch Nhi đã tu luyện đến kim bậc, Khôn Chấn không gian chỉ hoàn giới cư nhiên có thể tự mình thu nhỏ, thật sự quá thần kỳ!” Lam Dịch Dịch không ngừng phát ra âm thanh tán thưởng, sao trước đây nó chưa từng phát hiện những lợi ích này nhỉ? Uổng công Lam Dịch Dịch nó thông minh lanh lợi thế này mà lại hồ đồ nhất thời! Lam Dịch Dịch nghĩ ngợi không ngừng.

“Đó là đương nhiên, không gian chỉ hoàn giới chỉ có tu vi ở kim bậc mới có thể đeo được, giờ đây Dịch Nhi đã có Khôn Chấn không gian chỉ hoàn giới chẳng khác nào có mảnh thiên địa tu luyện của chính mình, Dịch Nhi cũng có không gian riêng của mình rồi, còn không phải quá tốt sao?” Lam Tử Duyệt mỉm cười nói, chậm rãi bước bên cạnh Lam Thành Thành.

“Thành Nhi, đắp chăn cẩn thẩn, nhiễm phong hàn sẽ không dễ chịu.” Lam Tử Duyệt vừa nói vừa đắp chăn cho Lam Thành Thành.

“Mẫu thân, không sao, Thành Nhi sẽ chú ý thân thể.” Lam Thành Thành mỉm cười nhìn mẫu thân của nó, mẫu thân vẫn luôn quan tâm chúng nó như vậy, nhất là khi nó và Dịch Nhi bệnh rồi, mẫu thân sẽ lo lắng đến mức ăn không ngon, ngủ không yên, cho nên, về mặt sức khỏe, nó và Dịch Nhi đều phi thường chú ý.

“Mẫu thân….” Lam Dịch Dịch lên tiếng.

“Ân, sao vậy?” Lam Tử Duyệt ngẩng đầu nhìn Lam Dịch Dịch.

“Mẫu thân, đợi sau khi mẫu thân báo thù, mẫu thân đừng đeo mặt nạ nữa, có được không? Dịch Nhi yêu thích mẫu thân xinh đẹp, mẫu thân cả ngày đeo mặt nạ, Dịch Nhi luôn cảm thấy không quen lắm.”

“Ách! Cái này sao lại thành vấn đề rồi, theo mẫu thân thấy đeo mặt nạ cảm giác không tồi, tăng thêm chút thần bí, hơn nữa quan trọng nhất là có thể giúp mẫu thân tránh được không ít phiền phức, các con cũng biết, mẫu thân chính là người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở, xe gặp xe bể bánh, tuyệt sắc mỹ nữ mà nữ nhân thấy được cũng phải ngượng ngùng e thẹn, sao có thể để người khác dễ dàng thấy được dung mao thật của ta được.” Lam Tử Duyệt khoe khoang nói, ánh mắt đều là vẻ đắc ý.

“Mẫu thân, người thật tự luyến, nhưng mẫu thân là tuyệt sắc mỹ nữ điểm này Dịch Nhi thừa nhận a! Trên đời này chỉ có mẫu thân của Lam Dịch Dịch con là đẹp nhất, phụ thân cũng anh tuấn nhất, Dịch Nhi và ca ca sau khi lớn lên, cũng sẽ trở thành nam nhân mê đảo muôn vàn mỹ nhân.” Lam Dịch Dịch nghĩ đến viễn cảnh tốt đẹp, vừa nghĩ đến Niên thúc thúc trên đường, bộ dáng mê luyến của những tỷ tỷ kia, Niên thúc thúc khí thế thôi rồi, nó cũng muốn trải nghiệm một chút cảm giác của Niên thúc thúc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện