Lam Mân Côi, Long Thiên Ngâm cau mày suy tư, có phải là gần một năm qua, trên giang hồ xôn xao đồn đại cấp thánh Luyện Đan Sư, Lam Mân Côi, không nghĩ tới hai hài tử kia sẽ là con của nàng.
“Ồ! Chưởng quỹ, làm phiền chưởng quỹ.”
“Công tử khách khí, ba vị nghỉ ngơi thật tốt, tiểu nhân sẽ không quấy rầy.” Chưởng quỹ cầm bạc hý hửng đi, mỗi lần có đại hội luyện đan, đều làm cho hắn kiếm được một món hời.
Trong khách phòng, Long Thiên Tuyệt ngồi vẻ mặt lãnh khốc, hai tay đặt trên đầu gối, chờ tin tức của Thịnh Đông.
“Thành chủ, thuộc hạ vừa mới thăm dò, đôi tiểu huynh kia đệ đúng là nhi tử của Lam Mân Côi, có người nói ngày hôm nay cùng công chúa Duật thành xảy ra một chút xích mích, phải bồi thường tiểu công tử một trăm lạng bạc ròng, về phần Lam Mân Côi, sau bữa tối liền ở trong phòng không có đi ra ngoài.” Thịnh Đông nói hết tất cả tin tức cho Long Thiên Tuyệt và Long Thiên Ngâm.
“Ừm! Thịnh Đông, ngươi đi căn phòng cách vách nghỉ ngơi đi!” Long Thiên Ngâm phân phó nói.
“Dạ, công tử, thành chủ, thuộc hạ xin cáo lui.” Sau khi Thịnh Đông lui xuống, Long Thiên Tuyệt ưu nhã uống một hớp trà, không nhìn Long Thiên Ngâm.
Long Thiên Ngâm nhìn đại ca, muốn nói lại thôi, Lam Mân Côi, nữ nhân này hắn đúng là nghe qua không ít lời đồn đãi về nàng, cả ngày đại ca không đi tìm hiểu tin tức để chứng thực vì dù sao đại ca không thích chuyện bát quái.
Long Thiên Tuyệt không nhìn Long Thiên Ngâm, cũng biết hắn muốn làm cái gì? Thích thú thản nhiên nói: “Ngươi muốn nói cái gì thì nói đi.”
“A! Đại ca, ngươi đã mở miệng ta liền nói, Lam Mân Côi, đại ca hẳn là không quen đi!” Long Thiên Ngâm cũng ngồi xuống bên ghế cạnh Long Thiên Tuyệt, đầu khẽ ngếch nhìn Long Thiên Tuyệt.
“Ừm!” Long Thiên Tuyệt gật đầu, cái gì Lam Mân Côi chính hắn xác thực không quen biết.
“Đại ca, ta đã nói rồi? Bảo ngươi không có chuyện gì, thì tìm hiểu thêm để hiểu rõ thế giới bên ngoài, đừng chỉ cố tu luyện, lại nói không có người thấy được diện mạo thật của Lam Mân Côi, là một năm trước đột nhiên xuất hiện, không có ai biết lai lịch của nàng, là đệ tử của ai, nói chung? Nàng sẽ trị các loại bệnh, hơn nữa còn là cấp thánh Luyện Đan Sư, nghe nói bên người nàng là một cặp nhi tử sinh đôi, là hai tiểu thiên tài, chắc chắn là đôi hài tử kia rồi, còn một vấn đề quan trọng nhất chính là, Lam Mân Côi không có phu quân, đôi tiểu huynh đệ kia không có phụ thân.”
“Cho nên?” Long Thiên Tuyệt lạnh lùng lên tiếng.
“Cho nên? Đại ca, cho nên? Đôi kia tiểu huynh đệ kia rất có thể là con trai của ngươi, là cháu trai của Long Thiên Ngâm ta nha?” Long Thiên Ngâm kích động lớn tiếng vỗ bàn một cái.
Chọc Long Thiên Tuyệt mặt lúc trắng lúc đen, nhi tử, hắn sẽ có nhi tử sao? Trong mắt người khác, hắn chính là một quái vật, làm sao có thể sẽ có hai nhi tử đáng yêu thông minh như vậy đây? Nhưng là, gương mặt kia quá giống hắn, cặp mắt màu lam kia, lại đâm chọc vào trong lòng hắn, khiến hắn không ngừng muốn tìm hiểu.
“Muộn lắm rồi, đi ngủ đi!” Long Thiên Tuyệt đứng lên, nếu muốn biết có phải là nhi tử hắn hay không rất đơn giản, chỉ cần thấy mẹ của đứa bé, liền biết rõ rang mọi chuyện rồi.
“A! Ta nói đại ca! Bây giờ ngươi có thể ngủ được sao? Nếu là ta, đã sớm chạy đến gian phòng đối diện tìm hiểu ngọn ngành rồi, làm sao còn có thể ngồi ở chỗ này đây?” Long Thiên Ngâm cũng đứng lên theo, không thể không bội phục khí chất bình tĩnh của đại ca mình.
“Ồ! Chưởng quỹ, làm phiền chưởng quỹ.”
“Công tử khách khí, ba vị nghỉ ngơi thật tốt, tiểu nhân sẽ không quấy rầy.” Chưởng quỹ cầm bạc hý hửng đi, mỗi lần có đại hội luyện đan, đều làm cho hắn kiếm được một món hời.
Trong khách phòng, Long Thiên Tuyệt ngồi vẻ mặt lãnh khốc, hai tay đặt trên đầu gối, chờ tin tức của Thịnh Đông.
“Thành chủ, thuộc hạ vừa mới thăm dò, đôi tiểu huynh kia đệ đúng là nhi tử của Lam Mân Côi, có người nói ngày hôm nay cùng công chúa Duật thành xảy ra một chút xích mích, phải bồi thường tiểu công tử một trăm lạng bạc ròng, về phần Lam Mân Côi, sau bữa tối liền ở trong phòng không có đi ra ngoài.” Thịnh Đông nói hết tất cả tin tức cho Long Thiên Tuyệt và Long Thiên Ngâm.
“Ừm! Thịnh Đông, ngươi đi căn phòng cách vách nghỉ ngơi đi!” Long Thiên Ngâm phân phó nói.
“Dạ, công tử, thành chủ, thuộc hạ xin cáo lui.” Sau khi Thịnh Đông lui xuống, Long Thiên Tuyệt ưu nhã uống một hớp trà, không nhìn Long Thiên Ngâm.
Long Thiên Ngâm nhìn đại ca, muốn nói lại thôi, Lam Mân Côi, nữ nhân này hắn đúng là nghe qua không ít lời đồn đãi về nàng, cả ngày đại ca không đi tìm hiểu tin tức để chứng thực vì dù sao đại ca không thích chuyện bát quái.
Long Thiên Tuyệt không nhìn Long Thiên Ngâm, cũng biết hắn muốn làm cái gì? Thích thú thản nhiên nói: “Ngươi muốn nói cái gì thì nói đi.”
“A! Đại ca, ngươi đã mở miệng ta liền nói, Lam Mân Côi, đại ca hẳn là không quen đi!” Long Thiên Ngâm cũng ngồi xuống bên ghế cạnh Long Thiên Tuyệt, đầu khẽ ngếch nhìn Long Thiên Tuyệt.
“Ừm!” Long Thiên Tuyệt gật đầu, cái gì Lam Mân Côi chính hắn xác thực không quen biết.
“Đại ca, ta đã nói rồi? Bảo ngươi không có chuyện gì, thì tìm hiểu thêm để hiểu rõ thế giới bên ngoài, đừng chỉ cố tu luyện, lại nói không có người thấy được diện mạo thật của Lam Mân Côi, là một năm trước đột nhiên xuất hiện, không có ai biết lai lịch của nàng, là đệ tử của ai, nói chung? Nàng sẽ trị các loại bệnh, hơn nữa còn là cấp thánh Luyện Đan Sư, nghe nói bên người nàng là một cặp nhi tử sinh đôi, là hai tiểu thiên tài, chắc chắn là đôi hài tử kia rồi, còn một vấn đề quan trọng nhất chính là, Lam Mân Côi không có phu quân, đôi tiểu huynh đệ kia không có phụ thân.”
“Cho nên?” Long Thiên Tuyệt lạnh lùng lên tiếng.
“Cho nên? Đại ca, cho nên? Đôi kia tiểu huynh đệ kia rất có thể là con trai của ngươi, là cháu trai của Long Thiên Ngâm ta nha?” Long Thiên Ngâm kích động lớn tiếng vỗ bàn một cái.
Chọc Long Thiên Tuyệt mặt lúc trắng lúc đen, nhi tử, hắn sẽ có nhi tử sao? Trong mắt người khác, hắn chính là một quái vật, làm sao có thể sẽ có hai nhi tử đáng yêu thông minh như vậy đây? Nhưng là, gương mặt kia quá giống hắn, cặp mắt màu lam kia, lại đâm chọc vào trong lòng hắn, khiến hắn không ngừng muốn tìm hiểu.
“Muộn lắm rồi, đi ngủ đi!” Long Thiên Tuyệt đứng lên, nếu muốn biết có phải là nhi tử hắn hay không rất đơn giản, chỉ cần thấy mẹ của đứa bé, liền biết rõ rang mọi chuyện rồi.
“A! Ta nói đại ca! Bây giờ ngươi có thể ngủ được sao? Nếu là ta, đã sớm chạy đến gian phòng đối diện tìm hiểu ngọn ngành rồi, làm sao còn có thể ngồi ở chỗ này đây?” Long Thiên Ngâm cũng đứng lên theo, không thể không bội phục khí chất bình tĩnh của đại ca mình.
Danh sách chương