Có một phu nhân thích nói chuyện phiếm vội vàng kề vào tai cô, thì thầm: "Người này là Giang Hằng, một tay ăn chơi có tiếng trong thành, và cũng là đứa con độc tử của Ngụy Quốc phu nhân, vì vậy hắn ta rất được cưng chiều.

Cũng chính vì điều này đã khiến hắn ta hình thành cách cư xử phóng túng, cùng tính nết làm việc không đàng hoàng.

Cả ngày không cố gắng học hành đọc sách, chỉ biết ăn chơi lêu lỏng ngoài đường, trêu hoa ghẹo nguyệt, không chỉ có thói quen ham chơi cờ bạc thối nát kia, mà suốt ngày cứ ở Tần Lâu Sở quán, có tin đồn nói rằng hắn ta đã khiến không ít vị đại nhân có tên tuổi trong thành bị phu nhân mình đâm sau lưng, vụng trộm với con gái nhà người ta.


Loại người như này, ai dám gả con gái mình cho hắn ta chứ? Bình thường bọn ta đến tham gia yến tiệc thì vì không thích những buổi lễ như này, nên hắn ta không bao giờ có mặt nhưng sao hôm nay hắn ta lại đến, thực sự kỳ lạ."
Vân Nhược Linh sửng sốt.
Không ngờ nhìn Ngụy Quốc phu nhân đoan trang hiền thục, vậy mà có thể nuôi dạy một nhi tử như vậy.

Con không được dạy dỗ đàng hoàng đều là lỗi của cha mẹ.
Hài tử trở thành như vậy thì người làm mẹ như bà ta cũng không thể không có trách nhiệm.
Giang Hằng ăn chơi như vậy, thế mà những phu nhân này vẫn cứ bám lấy Ngụy Quốc phu nhân không tha, thường hay tới tham gia yến tiệc.
Xem ra, mọi người đều quan tâm đến quyền thế của Ngụy Quốc phu nhân, nói không chừng vì tiền tài mà có người sẽ bán nhi tử mình cho Giang Hằng bất tài này.
Nàng lại liếc mắt nhìn Giang Hằng, phát hiện hình như ánh mắt hắn ta vẫn luôn nhìn chăm chú vào người Trưởng công chúa.
Ánh mắt anh ta cứ mãi nhìn vào trước ngực và chỗ sau lưng của Trưởng công chúa, ánh mắt chớp chớp vô cùng lỗ mảng.
Vân Nhược Linh lại nhìn thấy Ngụy Quốc phu nhân đối đãi với Trưởng công chúa rất ân cần, trong lòng bỗng nhói lên.

Ngụy Quốc phu nhân, có ý đồ gì với Trưởng công chúa hay không?
Lúc này, Ngụy Quốc phu nhân thoáng nhìn tất cả mọi người rồi giơ tay lên nói, "Các vị, rượu và thức ăn đã chuẩn bị xong, rất nhanh sẽ được mang lên, mời mọi người mau ngồi."
Sau đó, nàng ta mời Trưởng công chúa ngồi xuống trước, bản thân thì dẫn theo Giang Hằng đến ngồi.
Những người khác cũng ngồi vào vị trí phù hợp với thân phận mình, còn Vân Nhược Linh cố ý tìm chỗ ngồi kề sát phía sau, để tiện quan sát nhất cử nhất động của Trưởng công chúa bọn họ.
"Người đâu, mang rượu lên."
Ngụy Quốc phu nhân ra lệnh, thì có một hàng nha hoàn bưng trái cây điểm tâm, cùng quả trà thanh tửu đi vào trong viện.
Dưới mỗi bàn đều có đốt chỉ bạc than, nên tuy rằng ở trong viện nhưng không hề thấy lạnh.
Sau một hồi, bọn nha hoàn đã mang lên hết thức ăn cùng với rượu ngon.

Ngụy Quốc phu nhân bưng một chén rượu lên trước, mời mọi người: "Các vị, sắp hết năm rồi nên ngày hôm nay mọi người rất hân hạnh tới phủ của ta làm khách, vậy chúng ta phải thật vui vẻ, ta chúc mọi người qua một năm tốt lành, năm mới mọi việc suông sẻ, thuận buồm xuôi gió, cát tường như ý, ngày càng phát triển.

Ta mời mọi người một chén, ta cạn trước còn mọi người cứ tùy ý."

Nàng ta nói xong liền ngửa đầu uống hết một chén rượu.
Những người khác cũng đều nhộn nhịp uống rượu chúc mừng.
Trưởng công chúa lại liếc mắt nhìn chén rượu trước mặt mà ghét bỏ, không muốn uống nó.
Nam Cung Nguyệt thấy thế, vội vàng đưa trà tựu cho nàng ta, "Trường tỷ, nhiều người nhìn như vậy tỷ cũng uống một chén đi, nếu như không giữ thể diện cho Ngụy Quốc phu nhân thì mọi người sẽ bàn tán đấy."
"Ai dám bàn tán về bản cung chứ?" Trưởng công chúa quát lạnh một tiếng, nhưng vừa nói xong vẫn phải bưng ly rượu lên miễn cưỡng uống.
Uống xong, sắc mặt của nàng ta có chút khó coi, bộ dạng giống như không quen uống rượu này.

Vân Nhược Linh cũng giống như Trưởng công chúa không thích uống rượu nặng, còn tửu lực của Ngụy Quốc phu nhân rất cao, uống rượu mạnh như vậy lại không hề thấy đắng, nên nhiều người dễ say thì một chút cũng không uống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện