Mai Nhược Tuyết, Duyến Nhược Thủy, U Mộng Điệp nhìn nhau, ngầm đồng ý Ý Thiên quyết định.
Trong số ba nữ, Duyến Nhược Thủy vốn nguyện ý, mà Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp đã sớm thích Ý Thiên, chỉ hơi rụt rè mà thôi.
Một lát sau mọi người nói chuyện phiếm chấm dứt, Trương Tuyết nhắc tới chuyện hợp tác với Hiên Viên thế gia.
- Đào Hoa Cốc phải đi rồi, nhân số của chúng ta quá nhiều, không thể đi toàn bộ được.
Ý Thiên liếc mắt nhìn qua mọi người, cười nói:
- Ta tự có chừng mực, ta vừa vặn muốn tăng tu vị cho Nhược Thủy, Nhược Tuyết, Mộng Điệp lên. Mặt khác Thanh Y trước mắt là Kiếm Hoàng, ta sẽ tăng tu vị của nàng lên Kiếm Đế, cũng cho nàng tu luyện với Vô Địch.
Kiếm Vô Địch nghe vậy đại hỉ, Mộc Thanh Y thì nhìn qua sư tỷ U Mộng Điệp. thấy nàng gật đầu lúc này mới đồng ý.
Vì tác hợp cho Kiếm Vô Địch cùng Mộc Thanh Y, Ý Thiên luyện hóa tu vị một tên Huyền Đế thành một viên Tinh Nguyên Đan, cho Mộc Thanh Y ăn vào.
Sau đó Ý Thiên thu Mộc Thanh Y cùng Kiếm Vô Địch đưa vào trong tiên khí Hồng Vân Tráo, làm cho bọn họ tu luyện tại đó.
Vô Cực Đan Đỉnh không thích hợp cho Mộc Thanh Y, nhưng lại thích hợp cho Duyến Nhược Thủy, Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp.
Ba nữ này Duyến Nhược Thủy tu vị yếu nhất, chính là Thánh Đế, Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp đều là Nguyên Đế.
Ý Thiên đưa Duyến Nhược Thủy vào không gian thứ nhất của Vô Cực Đan Đỉnh, luyện hóa một tên Thánh Đế.
Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp bị Ý Thiên đưa vào không gian thứ hai của Vô Cực Đan Đỉnh, Ý Thiên đầu nhập hai cao thủ Nguyên Đế vào.
Đến tận đây, mười tám người đã biến thành mười ba người, được Ý Thiên dẫn dắt đi vào Đao Hoa Cốc.
Chỉ chốc lát, một đoàn người đi vào Đào Hoa Cốc, nhìn thấy Hiên Viên Minh Chí.
Trong Đào Hoa Cốc có hoa đào đầy đắt, Hiên Viên Minh Chí và hai cao thủ Hiên Viên thế gia đã chờ đợi từ lâu.
- Các ngươi tới, ta trước giới thiệu cho các ngươi biết một chút, đây là hai cao thủ Vũ Thánh của Hiên Viên thế gia chúng ta, Hiên Viên Minh Duệ, Hiên Viên Minh Nhật.
Tiêu Minh Nguyệt nghi vấn nói:
- Lúc này chỉ có ba người các ngươi sao? Hiên Viên Minh Chí cười nói:
- Đương nhiên không chỉ ba người chúng ta, nhưng gặp mặt ở đây chỉ có ba người chúng ta thôi. Lần này chúng ta cần phải đi tới Huyết Sa Đảo ở bờ tây hải Phật Châu, Tam Sinh Bích nghe nói đang ở đó. Từ nơi này đến bờ tây hải còn có khoảng cách tám ngàn dặm, vì không khiến cao thủ khác chú ý, chúng ta chỉ có tận khả năng cẩn thận, tốt nhất là xé chẵn ra lẻ, chia thành tốp nhỏ.
Ý Thiên cười nói:
- Cái này không có vấn đề, mấu chốt vẫn là tín nhiệm lẫn nhau, nếu không cũng không cách nào hợp tác với nhau rồi.
Hiên Viên Minh Chí cười nói:
- Chúng ta mang thành tín lớn nhất tới đây, các ngươi cứ yên tâm đi. Hiện tại chúng ta trước rời khỏi nơi này, trước hoàng hôn ngày mai tới bờ tây hải là được.
Bởi vì không quen địa hình Phật Châu, lần hành động này do Hiên Viên Minh Chí dẫn đường, mười sáu người bay trên không trung, cũng giảm bớt rất nhiều phiền toái.
Buổi tối Hiên Viên Minh Chí mang theo Ý Thiên nghỉ đêm tại thành cổ tên Lôi Nhân Thành, đây là đại thành có trăm vạn nhân khẩu, lựa chọn nơi đây có vài phần cảm giác đại ẩn trong thành thị.
Hiên Viên Minh Chí chọn một biệt viện, phòng ốc rất nhiều, hoàn cảnh ưu nhã, ở lại trong nơi này không khiến người ta chú ý tới..
Sau bữa cơm chiều, Hiên Viên Minh Chí mang biệt viện này tặng cho đám người Ý Thiên ở lại.
Chuyện này càng hợp ý Ý Thiên, hắn phải nắm chặt mỗi thời mỗi khắc tăng thực lực lên, sớm ngày tấn chức Vũ Thánh, phi thăng Tiên giới.
Trước mắt trong Vô Cực Đan Đỉnh, Duyến Nhược Thủy đã tiêu hao hai cao thủ Thánh Đế mới tấn thăng làm Nguyên Đế.
Mà Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp có thể chất đặc thù, hai người tổng cộng hao phí bốn cao thủ Nguyên Đế mới cùng tấn chức Huyễn Đế.
Ý Thiên không có thả các nàng ra, ngược lại cho các nàng tiếp tục tu luyện trong Vô Cực Đan Đỉnh, gia tốc tăng tu vị thực lực lên.
Ngoài ra tại Âm Dương tuyền, Tô Tiểu Nghi tiến triển vô cùng kinh người, đã đạt tới Võ Tôn, diện mạo của nàng cũng biến hóa kinh người.
Tô Tiểu Nghi biến hóa chỉ có một chữ -- đẹp, nàng càng tu luyện, thân thể và ngũ quan càng hoàn mỹ, có cảm giác tiến hóa ngoại hình. Đây là điểm Ý Thiên chưa bao giờ gặp qua, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Nam Cung Tú Vân cùng Ý Thiên quan hệ tương đối lạ lẫm. Có lẽ là quan hệ hôn nhân lợi ích, Nam Cung Tú Vân tự ngạo bất phàm rất ít cho Ý Thiên sắc mặt tốt.
Ý Thiên cũng không vội, lúc này mới một hai ngày, mọi thứ cần có thời gian, hắn tin tưởng Nam Cung Tú Vân sớm muộn gì cũng yêu mến mình.
Ý Thiên trải qua nghĩ sâu tính kỹ, tìm tới Tô Nhã Ngọc, hắn muốn có được thể xác và tinh thần của Tô Nhã Ngọc.
Nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt mị lực của hắn đang nhìn nàng, Tô Nhã Ngọc đã ý thức được dụng tâm của hắn, thoáng chần chờ sau đó lại đi vào phòng của nàng.
Đi tới trước gian phòng của Tô Nhã Ngọc. Ý Thiên còn làm một chuyện, mang Liễu Như Nguyệt, Tào Băng Oánh, Lạc Ngọc Kiều, Tiểu Tuyết, Triệu Phi Loan, Ngô Nhã Cầm, Chư Cát Đằng Huy đưa vào Vô Cực Đan Đỉnh.
Ở trong đó Liễu Như Nguyệt cùng Mai Nhược Tuyết, U Mộng Điệp tu luyện cùng một chỗ, ở trong không gian đầu tiên của Vô Cực Đan Đỉnh.
Tào Băng Oánh, Lạc Ngọc Kiều, Triệu Phi Loan, Ngô Nhã Cầm, Chư Cát Đằng Huy cùng Duyến Nhược Thủy tu luyện cùng một chỗ, ở không gian thứ hai củaVô Cực Đan Đỉnh.
Tiểu Tuyết thì tu luyện trong không gian thứ ba, Kiếm Vô Địch cũng bị Ý Thiên đưa từ Hồng Vân Tráo vào không gian thứ ba của Vô Cực Đan Đỉnh.
Nắm chặt thời gian tăng tu vị lên, đây là chuyện mỗi người bọn họ phải kiên trì.
Trong lòng Ý Thiên mặc dù nhớ kỹ Tô Nhã Ngọc, cũng không quên chiếu cố người khác.
Trong không gian âầu tiên của Vô Cực Đan Đỉnh, Ý Thiên đầu nhập ba cao thủ Huyễn Đế vào, theo thứ tự là hai cao thủ Tà Bất Tử Phái và Lý Đạo Nhất vừa bị bắt.
Liễu Như Nguyệt đã là cao thủ Huyễn Đế đỉnh phong, chỉ cần đột phá điểm tới hạn sẽ tấn chức Ảnh Đế.
Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp mới vừa vặn tấn chức Huyễn Đế, còn cần hấp thụ rất nhiều năng lượng mới có thể tấn chức Ảnh Đế.
Hơn nữa trong người Liễu Như Nguyệt còn có Cửu U Tinh Lan, trong người Mai Nhược Tuyết còn có Băng Ngọc Thiên Liên, U Mộng Điệp thì có một thanh tiên khí.
Bởi vì những thứ này cho nên ba nàng tấn chức Ảnh Đế đều cần hao phí đại lượng tài nguyên, cũng không dễ dàng như vậy.
Trong không gian thứ hai của Vô Cực Đan Đỉnh, Ý Thiên tạm thời đầu nhập sáu cao thủ Nguyên Đế đi vào, sau đó cân cứ tình hình thực tế mà cân nhắc thêm.
Mà trong không gian thứ ba Vô Cực Đan Đỉnh. Ý Thiên đầu nhập hai cao thủ Thánh Đế đi vào, giúp Kiếm Vô Địch cùng Tiểu Tuyết có thể hấp thu thỏa thích tăng tu vị lên.
Bởi vì lần đi Phật Châu này có tính không xác định, đêm mai là đêm trăng tròn, là cơ hội cướp đoạt Tam Sinh Bích
Cân nhắc đến an toàn của mọi người. Ý Thiên lúc này mới nắm chặt mỗi thời mỗi khắc, tận khả năng tăng tu vị cảnh giới của mọi người lên, giúp cho mọi người đạt tới cảnh giới đỉnh phong.
Từ khi tăng tu vị thực lực lên, Ý Thiên chậm rãi ý thức được vấn đề.
Tuy bên cạnh hắn cao thủ rất nhiều, nhưng lại không có người nào có cơ hội phi thăng.
Từ Vân Hoang đại lục phi thăng Bát Cực Thần Châu dù sao cũng là chuyện nguy hiểm, cũng không phải như ăn cơm mặc quần áo, dễ như trở bàn tay.
Cho dù Ý Thiên có Vô Cực Đan Đỉnh cũng không phải vạn năng, bởi vì Vân Hoang đại lục tài nguyên hạn chế tất cả.
Loại tình huống này Ý Thiên mới có thể tận lực tìm kiếm lô đỉnh thích hợp, cướp đoạt nữ tử xinh đẹp, chính là vì muốn đi xa hơn, đi nhanh hơn.
Đóng cửa phòng, Tô Nhã Ngọc quay người nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt lập loè bất định, trong chờ mong lộ ra vài phần thẹn thùng cùng rụt rè.
Ý Thiên tự nhiên hiểu ánh mắt Tô Nhã Ngọc là gì, tiến lên cầm bàn tay nhỏ nhắn, mỉm cười nói:
- Nhã Ngọc, đêm nay ta sẽ hảo hảo thương tiếc ngươi.
Tô Nhã Ngọc gương mặt đỏ lên, trừng mắt Ý Thiên một cái, mắng:
- Bại hoại, chỉ biết khi dễ người ta.
Ý Thiên cười nói:
- Đây là trìu mến, không phải khi dễ.
Tô Nhã Ngọc cắn chặc đôi môi, khẽ nói:
- Lấy cớ, ngươi chỉ muốn... Muốn...
Muốn cái gì, Tô Nhã Ngọc cũng không nói ra miệng, nhưng Ý Thiên cũng hiểu được ý của nàng.
Cười ha hả, Ý Thiên một tay ôm lấy thân hình mềm mại Tô Nhã Ngọc, đi tới bên cạnh giường.
Từ Đạo Châu gặp nhau, về sau lại đi cùng nhau, từ khi quen nhau tới bây gườ, Tô Nhã Ngọc cùng Ý Thiên xem như lưỡng tình tương duyệt.
Khi Tô Nhã Ngọc quyết tâm đi theo Ý Thiên, một màn đêm nay xem như đã các định.
Nhưng mà Tô Nhã Ngọc cũng là thiếu nữ, lần đầu tiên đối mặt chuyện này tâm thần vẫn bất định.
Ý Thiên mỉm cười, hai mắt nhìn qua ánh mắt Tô Nhã Ngọc, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường.
Tô Nhã Ngọc khuôn mặt đỏ bừng, sóng mắt lưu chuyển, tràn ngập hấp dẫn.
Ý Thiên càng ôn nhu, bên cạnh hắn có vô số nữ nhân, hắn hy vọng tận khả năng lưu lại ấn tượng tốt cho các nàng, lần đầu tiên cũng là lần khó quên.
Tô Nhã Ngọc rúc vào trong ngực Ý Thiên, ánh mắt thẹn thùng mang theo chờ mong, được Ý Thiên hôn môi vuốt ve thì vặn vẹo nhẹ nhàng.
Với tư cách là mỹ nữ bài danh thứ ba trong Vân Châu thập đại mỹ nữ như Tô Nhã Ngọc, nàng tú lệ không dưới Ứng Thải Liên, Từ Nhược Hoa, trừ Vân Hoang thập đại mỹ nữ ra, cũng là giai nhân tuyệt sắc số một số hai.
Lúc này đây mỹ nữ bên cạnh Ý Thiên đông đảo, trừ Liễu Như Nguyệt, Duyến Nhược Thủy, Mai Nhược Tuyết, U Mộng Điệp bốn người ra, Trương Tuyết, Tô Nhã Ngọc, Nam Cung Tú Vân, Lạc Ngọc Kiều, Từ Nhược Hoa đều là mỹ nhân tuyệt thế vạn người khó gặp.
Tào Băng Oánh, Tiêu Minh Nguyệt, Ngô Nhã Cầm thì có đặc sắc riêng, thuộc về mỹ nhân ngàn dặm khó gặp.
Cảnh ban đêm như mộng, giai nhân như rượu.
Ý Thiên lúc này đang say mê mỹ nhân, hôn hít môi ngọc Tô Nhã Ngọc, thưởng thức tư vị ngọt ngào, đang nhấm nháp cái lưới non mềm của nàng.
Tô Nhã Ngọc rên rỉ một tiếng, cực kỳ mê người.
Nụ hôn đâu của thiếu nữ hiến cho Ý Thiên, không lưu loát đáp lại Ý Thiên kích thích, làm cho hắn vô cùng hưng phấn.
Vuốt ve gương mặt trơn mềm của Tô Nhã Ngọc, hai tay Ý Thiên chạy dọc qua ngọc phong cao lớn của nàng, lại nhu hòa bóp nắn khiến Tô Nhã Ngọc thẹn thùng và động tình.
Nhìn qua ánh mắt Tô Nhã Ngọc, Ý Thiên cười rất ôn nhu, tay phải rơi vào đóa hoa của nàng, thỏa thích vuốt ve xoa bóp.
Thân thể Tô Nhã Ngọc căng cứng, trong miệng không ngừng thở dốc và rên rỉ, thân thể mềm mại mềm nhũn, đáy mắt mang theo hưng phấn và say mê.
Ý Thiên hôn Tô Nhã Ngọc, trong mắt mang theo quyến luyến và si mê, trong tay truyền tới cảm xúc mỹ diệu, chuyện này khiến hắn cực kỳ hưng phấn.
- Nhã Ngọc thật đẹp.
Sợ hãi thán phục một tiếng, Ý Thiên sau đó ôn nhu một phen, động tác dần dần cuồng dã, chậm rãi tiến vào quá trình mới.
Tô Nhã Ngọc khuôn mặt nóng hổi, thở dốc hổn hển, hai tay ôm cổ Ý Thiên, thân thể giãy dụa mềm mại, dụ hoặc linh hồn Ý Thiên.
Dây thắt lưng cởi ra, thân hình xinh xắn xâm nhập nhân tâm.
Lúc này Ý Thiên cởi sạch qâần áo Tô Nhã Ngọc, thân thể mềm mại và tỏa sáng hiện ra trong mắt Ý Thiên, trong đáy mắt của hắn có tử hồng sắc quang mang bắn ra ngoài.
Hoan hô một tiếng, Ý Thiên cúi đầu ngậm âấy quả tiên hồng phấn trên ngực Tô Nhã Ngọc, tay phải lại công phá ngọn núi bên kia, tiếp xúc thân mật với nhau như vậy, Tô Nhã Ngọc nhanh chóng rên rỉ thành tiếng.
Thân thể Tô Nhã Ngọc uốn cong, hai mắt nhu tình khép lại, đang chờ phản ứng của Ý Thiên.
Thấy Ý Thiên hưng phấn như thế, trong nội tâm Tô Nhã Ngọc mang theo tâm tình vui sướng, nữ nhân vui vẻ vì hiến cho người mình yêu, Tô Nhã Ngọc trừ dung mạo thanh tú ra, dáng người cũng cực đẹp, đủ để mê đảo bất cứ nam nhân nào.
Ý Thiên phản ứng như vậy đầy đủ chứng minh Tô Nhã Ngọc xinh đẹp, đây là điểm khiến nàng tự hào.
Thân thể mềm mại của Tô Nhã Ngọc cực kỳ mê người, hai tay dài nhỏ, xương quai xanh mê người, ngọn núi đôi cao ngất nhưng không quá lớn, nó đẹp như nửa bán cầu, nụ hoa phấn nộn căng cứng tỏa ra khí chất mê người.
Eo thon nhỏ nhắn, cái bụng bằng phẳng không có chút mỡ dư thừa, bụng dưới lông tơ rậm rạp, che dấu khe sâu kinh tâm động phách.
Ý Thiên cực kỳ hưng phấn, hôn toàn thân Tô Nhã Ngọc, hai tay không ngừng bóp nắn bộ ngực và mông của nàng, đầu ngón tay cảm thụ nơi co dãn của giai nhân.
Trong mắt Tô Nhã Ngọc mang theo thâm tình, dưới sự trêu đàu của Ý Thiên càng buông lỏng tinh thần, chậm rãi đáp lại kích tình của Ý Thiên.
Nhìn qua nụ hoa hồng phấn trên ngực của nàng, ánh mắt của nàng khép mở mê li, Ý Thiên động tình, trong tiếng rên rỉ yêu kiều của Tô Nhã Ngọc lại lâm vào bẫy rập ôn nhu.
Trong tiếng rên rỉ của Tô Nhã Ngọc, nàng đã quên đi ngương ngùng của mình.
Ý Thiên thập phần đắc ý, hưởng thụ được mỹ nhân mê đảo nam nhân này, trên đời này chỉ có một mình hắn được thưởng thức mà thôi, đây tuyệt đối là chuyện đáng giá khoe khoang.
Tô Nhã Ngọc mị nhãn như tơ, hai chân trắng nõn rung động, u cốc xinh xắn của nàng đẫm nước, đang tỏa ra sức hấp dẫn kinh người.
Ý Thiên cẩn thận thưởng thức tư vị của nàng, đây chính là lần đầu tiên trong đời của Tô Nhã Ngọc.
Sau khi hưng phấn đạt tới cực hạn, Ý Thiên cởi quần áo, sau đó trong ánh mắt chờ mong thẹn thùng và ngượng ngùng của Tô Nhã Ngọc, tiến vào cõi ôn nhu.
Một khắc này Tô Nhã Ngọc cắn chặc đôi môi, trên mặt mang theo đau đớn, đáy lòng giờ phúc này lưu lại lạc ấn vĩnh viễn của Ý Thiên.
Ý Thiên tận khả năng ôn nhu một chút, vươn tay vuốt ve bộ ngực mềm mại của Tô Nhã Ngọc, giảm bớt đau đớn trên người của nàng.
Một lát sau Tô Nhã Ngọc dần dần thích ứng, Ý Thiên bắt đầu hành trình khoái hoạt.
Đây là khổ tận cam lai, tâm linh và dục vọng hợp nhất, Tô Nhã Ngọc lúc này nghênh đón Ảnh Đế thiên kiếp.
Trong số ba nữ, Duyến Nhược Thủy vốn nguyện ý, mà Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp đã sớm thích Ý Thiên, chỉ hơi rụt rè mà thôi.
Một lát sau mọi người nói chuyện phiếm chấm dứt, Trương Tuyết nhắc tới chuyện hợp tác với Hiên Viên thế gia.
- Đào Hoa Cốc phải đi rồi, nhân số của chúng ta quá nhiều, không thể đi toàn bộ được.
Ý Thiên liếc mắt nhìn qua mọi người, cười nói:
- Ta tự có chừng mực, ta vừa vặn muốn tăng tu vị cho Nhược Thủy, Nhược Tuyết, Mộng Điệp lên. Mặt khác Thanh Y trước mắt là Kiếm Hoàng, ta sẽ tăng tu vị của nàng lên Kiếm Đế, cũng cho nàng tu luyện với Vô Địch.
Kiếm Vô Địch nghe vậy đại hỉ, Mộc Thanh Y thì nhìn qua sư tỷ U Mộng Điệp. thấy nàng gật đầu lúc này mới đồng ý.
Vì tác hợp cho Kiếm Vô Địch cùng Mộc Thanh Y, Ý Thiên luyện hóa tu vị một tên Huyền Đế thành một viên Tinh Nguyên Đan, cho Mộc Thanh Y ăn vào.
Sau đó Ý Thiên thu Mộc Thanh Y cùng Kiếm Vô Địch đưa vào trong tiên khí Hồng Vân Tráo, làm cho bọn họ tu luyện tại đó.
Vô Cực Đan Đỉnh không thích hợp cho Mộc Thanh Y, nhưng lại thích hợp cho Duyến Nhược Thủy, Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp.
Ba nữ này Duyến Nhược Thủy tu vị yếu nhất, chính là Thánh Đế, Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp đều là Nguyên Đế.
Ý Thiên đưa Duyến Nhược Thủy vào không gian thứ nhất của Vô Cực Đan Đỉnh, luyện hóa một tên Thánh Đế.
Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp bị Ý Thiên đưa vào không gian thứ hai của Vô Cực Đan Đỉnh, Ý Thiên đầu nhập hai cao thủ Nguyên Đế vào.
Đến tận đây, mười tám người đã biến thành mười ba người, được Ý Thiên dẫn dắt đi vào Đao Hoa Cốc.
Chỉ chốc lát, một đoàn người đi vào Đào Hoa Cốc, nhìn thấy Hiên Viên Minh Chí.
Trong Đào Hoa Cốc có hoa đào đầy đắt, Hiên Viên Minh Chí và hai cao thủ Hiên Viên thế gia đã chờ đợi từ lâu.
- Các ngươi tới, ta trước giới thiệu cho các ngươi biết một chút, đây là hai cao thủ Vũ Thánh của Hiên Viên thế gia chúng ta, Hiên Viên Minh Duệ, Hiên Viên Minh Nhật.
Tiêu Minh Nguyệt nghi vấn nói:
- Lúc này chỉ có ba người các ngươi sao? Hiên Viên Minh Chí cười nói:
- Đương nhiên không chỉ ba người chúng ta, nhưng gặp mặt ở đây chỉ có ba người chúng ta thôi. Lần này chúng ta cần phải đi tới Huyết Sa Đảo ở bờ tây hải Phật Châu, Tam Sinh Bích nghe nói đang ở đó. Từ nơi này đến bờ tây hải còn có khoảng cách tám ngàn dặm, vì không khiến cao thủ khác chú ý, chúng ta chỉ có tận khả năng cẩn thận, tốt nhất là xé chẵn ra lẻ, chia thành tốp nhỏ.
Ý Thiên cười nói:
- Cái này không có vấn đề, mấu chốt vẫn là tín nhiệm lẫn nhau, nếu không cũng không cách nào hợp tác với nhau rồi.
Hiên Viên Minh Chí cười nói:
- Chúng ta mang thành tín lớn nhất tới đây, các ngươi cứ yên tâm đi. Hiện tại chúng ta trước rời khỏi nơi này, trước hoàng hôn ngày mai tới bờ tây hải là được.
Bởi vì không quen địa hình Phật Châu, lần hành động này do Hiên Viên Minh Chí dẫn đường, mười sáu người bay trên không trung, cũng giảm bớt rất nhiều phiền toái.
Buổi tối Hiên Viên Minh Chí mang theo Ý Thiên nghỉ đêm tại thành cổ tên Lôi Nhân Thành, đây là đại thành có trăm vạn nhân khẩu, lựa chọn nơi đây có vài phần cảm giác đại ẩn trong thành thị.
Hiên Viên Minh Chí chọn một biệt viện, phòng ốc rất nhiều, hoàn cảnh ưu nhã, ở lại trong nơi này không khiến người ta chú ý tới..
Sau bữa cơm chiều, Hiên Viên Minh Chí mang biệt viện này tặng cho đám người Ý Thiên ở lại.
Chuyện này càng hợp ý Ý Thiên, hắn phải nắm chặt mỗi thời mỗi khắc tăng thực lực lên, sớm ngày tấn chức Vũ Thánh, phi thăng Tiên giới.
Trước mắt trong Vô Cực Đan Đỉnh, Duyến Nhược Thủy đã tiêu hao hai cao thủ Thánh Đế mới tấn thăng làm Nguyên Đế.
Mà Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp có thể chất đặc thù, hai người tổng cộng hao phí bốn cao thủ Nguyên Đế mới cùng tấn chức Huyễn Đế.
Ý Thiên không có thả các nàng ra, ngược lại cho các nàng tiếp tục tu luyện trong Vô Cực Đan Đỉnh, gia tốc tăng tu vị thực lực lên.
Ngoài ra tại Âm Dương tuyền, Tô Tiểu Nghi tiến triển vô cùng kinh người, đã đạt tới Võ Tôn, diện mạo của nàng cũng biến hóa kinh người.
Tô Tiểu Nghi biến hóa chỉ có một chữ -- đẹp, nàng càng tu luyện, thân thể và ngũ quan càng hoàn mỹ, có cảm giác tiến hóa ngoại hình. Đây là điểm Ý Thiên chưa bao giờ gặp qua, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Nam Cung Tú Vân cùng Ý Thiên quan hệ tương đối lạ lẫm. Có lẽ là quan hệ hôn nhân lợi ích, Nam Cung Tú Vân tự ngạo bất phàm rất ít cho Ý Thiên sắc mặt tốt.
Ý Thiên cũng không vội, lúc này mới một hai ngày, mọi thứ cần có thời gian, hắn tin tưởng Nam Cung Tú Vân sớm muộn gì cũng yêu mến mình.
Ý Thiên trải qua nghĩ sâu tính kỹ, tìm tới Tô Nhã Ngọc, hắn muốn có được thể xác và tinh thần của Tô Nhã Ngọc.
Nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt mị lực của hắn đang nhìn nàng, Tô Nhã Ngọc đã ý thức được dụng tâm của hắn, thoáng chần chờ sau đó lại đi vào phòng của nàng.
Đi tới trước gian phòng của Tô Nhã Ngọc. Ý Thiên còn làm một chuyện, mang Liễu Như Nguyệt, Tào Băng Oánh, Lạc Ngọc Kiều, Tiểu Tuyết, Triệu Phi Loan, Ngô Nhã Cầm, Chư Cát Đằng Huy đưa vào Vô Cực Đan Đỉnh.
Ở trong đó Liễu Như Nguyệt cùng Mai Nhược Tuyết, U Mộng Điệp tu luyện cùng một chỗ, ở trong không gian đầu tiên của Vô Cực Đan Đỉnh.
Tào Băng Oánh, Lạc Ngọc Kiều, Triệu Phi Loan, Ngô Nhã Cầm, Chư Cát Đằng Huy cùng Duyến Nhược Thủy tu luyện cùng một chỗ, ở không gian thứ hai củaVô Cực Đan Đỉnh.
Tiểu Tuyết thì tu luyện trong không gian thứ ba, Kiếm Vô Địch cũng bị Ý Thiên đưa từ Hồng Vân Tráo vào không gian thứ ba của Vô Cực Đan Đỉnh.
Nắm chặt thời gian tăng tu vị lên, đây là chuyện mỗi người bọn họ phải kiên trì.
Trong lòng Ý Thiên mặc dù nhớ kỹ Tô Nhã Ngọc, cũng không quên chiếu cố người khác.
Trong không gian âầu tiên của Vô Cực Đan Đỉnh, Ý Thiên đầu nhập ba cao thủ Huyễn Đế vào, theo thứ tự là hai cao thủ Tà Bất Tử Phái và Lý Đạo Nhất vừa bị bắt.
Liễu Như Nguyệt đã là cao thủ Huyễn Đế đỉnh phong, chỉ cần đột phá điểm tới hạn sẽ tấn chức Ảnh Đế.
Mai Nhược Tuyết cùng U Mộng Điệp mới vừa vặn tấn chức Huyễn Đế, còn cần hấp thụ rất nhiều năng lượng mới có thể tấn chức Ảnh Đế.
Hơn nữa trong người Liễu Như Nguyệt còn có Cửu U Tinh Lan, trong người Mai Nhược Tuyết còn có Băng Ngọc Thiên Liên, U Mộng Điệp thì có một thanh tiên khí.
Bởi vì những thứ này cho nên ba nàng tấn chức Ảnh Đế đều cần hao phí đại lượng tài nguyên, cũng không dễ dàng như vậy.
Trong không gian thứ hai của Vô Cực Đan Đỉnh, Ý Thiên tạm thời đầu nhập sáu cao thủ Nguyên Đế đi vào, sau đó cân cứ tình hình thực tế mà cân nhắc thêm.
Mà trong không gian thứ ba Vô Cực Đan Đỉnh. Ý Thiên đầu nhập hai cao thủ Thánh Đế đi vào, giúp Kiếm Vô Địch cùng Tiểu Tuyết có thể hấp thu thỏa thích tăng tu vị lên.
Bởi vì lần đi Phật Châu này có tính không xác định, đêm mai là đêm trăng tròn, là cơ hội cướp đoạt Tam Sinh Bích
Cân nhắc đến an toàn của mọi người. Ý Thiên lúc này mới nắm chặt mỗi thời mỗi khắc, tận khả năng tăng tu vị cảnh giới của mọi người lên, giúp cho mọi người đạt tới cảnh giới đỉnh phong.
Từ khi tăng tu vị thực lực lên, Ý Thiên chậm rãi ý thức được vấn đề.
Tuy bên cạnh hắn cao thủ rất nhiều, nhưng lại không có người nào có cơ hội phi thăng.
Từ Vân Hoang đại lục phi thăng Bát Cực Thần Châu dù sao cũng là chuyện nguy hiểm, cũng không phải như ăn cơm mặc quần áo, dễ như trở bàn tay.
Cho dù Ý Thiên có Vô Cực Đan Đỉnh cũng không phải vạn năng, bởi vì Vân Hoang đại lục tài nguyên hạn chế tất cả.
Loại tình huống này Ý Thiên mới có thể tận lực tìm kiếm lô đỉnh thích hợp, cướp đoạt nữ tử xinh đẹp, chính là vì muốn đi xa hơn, đi nhanh hơn.
Đóng cửa phòng, Tô Nhã Ngọc quay người nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt lập loè bất định, trong chờ mong lộ ra vài phần thẹn thùng cùng rụt rè.
Ý Thiên tự nhiên hiểu ánh mắt Tô Nhã Ngọc là gì, tiến lên cầm bàn tay nhỏ nhắn, mỉm cười nói:
- Nhã Ngọc, đêm nay ta sẽ hảo hảo thương tiếc ngươi.
Tô Nhã Ngọc gương mặt đỏ lên, trừng mắt Ý Thiên một cái, mắng:
- Bại hoại, chỉ biết khi dễ người ta.
Ý Thiên cười nói:
- Đây là trìu mến, không phải khi dễ.
Tô Nhã Ngọc cắn chặc đôi môi, khẽ nói:
- Lấy cớ, ngươi chỉ muốn... Muốn...
Muốn cái gì, Tô Nhã Ngọc cũng không nói ra miệng, nhưng Ý Thiên cũng hiểu được ý của nàng.
Cười ha hả, Ý Thiên một tay ôm lấy thân hình mềm mại Tô Nhã Ngọc, đi tới bên cạnh giường.
Từ Đạo Châu gặp nhau, về sau lại đi cùng nhau, từ khi quen nhau tới bây gườ, Tô Nhã Ngọc cùng Ý Thiên xem như lưỡng tình tương duyệt.
Khi Tô Nhã Ngọc quyết tâm đi theo Ý Thiên, một màn đêm nay xem như đã các định.
Nhưng mà Tô Nhã Ngọc cũng là thiếu nữ, lần đầu tiên đối mặt chuyện này tâm thần vẫn bất định.
Ý Thiên mỉm cười, hai mắt nhìn qua ánh mắt Tô Nhã Ngọc, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường.
Tô Nhã Ngọc khuôn mặt đỏ bừng, sóng mắt lưu chuyển, tràn ngập hấp dẫn.
Ý Thiên càng ôn nhu, bên cạnh hắn có vô số nữ nhân, hắn hy vọng tận khả năng lưu lại ấn tượng tốt cho các nàng, lần đầu tiên cũng là lần khó quên.
Tô Nhã Ngọc rúc vào trong ngực Ý Thiên, ánh mắt thẹn thùng mang theo chờ mong, được Ý Thiên hôn môi vuốt ve thì vặn vẹo nhẹ nhàng.
Với tư cách là mỹ nữ bài danh thứ ba trong Vân Châu thập đại mỹ nữ như Tô Nhã Ngọc, nàng tú lệ không dưới Ứng Thải Liên, Từ Nhược Hoa, trừ Vân Hoang thập đại mỹ nữ ra, cũng là giai nhân tuyệt sắc số một số hai.
Lúc này đây mỹ nữ bên cạnh Ý Thiên đông đảo, trừ Liễu Như Nguyệt, Duyến Nhược Thủy, Mai Nhược Tuyết, U Mộng Điệp bốn người ra, Trương Tuyết, Tô Nhã Ngọc, Nam Cung Tú Vân, Lạc Ngọc Kiều, Từ Nhược Hoa đều là mỹ nhân tuyệt thế vạn người khó gặp.
Tào Băng Oánh, Tiêu Minh Nguyệt, Ngô Nhã Cầm thì có đặc sắc riêng, thuộc về mỹ nhân ngàn dặm khó gặp.
Cảnh ban đêm như mộng, giai nhân như rượu.
Ý Thiên lúc này đang say mê mỹ nhân, hôn hít môi ngọc Tô Nhã Ngọc, thưởng thức tư vị ngọt ngào, đang nhấm nháp cái lưới non mềm của nàng.
Tô Nhã Ngọc rên rỉ một tiếng, cực kỳ mê người.
Nụ hôn đâu của thiếu nữ hiến cho Ý Thiên, không lưu loát đáp lại Ý Thiên kích thích, làm cho hắn vô cùng hưng phấn.
Vuốt ve gương mặt trơn mềm của Tô Nhã Ngọc, hai tay Ý Thiên chạy dọc qua ngọc phong cao lớn của nàng, lại nhu hòa bóp nắn khiến Tô Nhã Ngọc thẹn thùng và động tình.
Nhìn qua ánh mắt Tô Nhã Ngọc, Ý Thiên cười rất ôn nhu, tay phải rơi vào đóa hoa của nàng, thỏa thích vuốt ve xoa bóp.
Thân thể Tô Nhã Ngọc căng cứng, trong miệng không ngừng thở dốc và rên rỉ, thân thể mềm mại mềm nhũn, đáy mắt mang theo hưng phấn và say mê.
Ý Thiên hôn Tô Nhã Ngọc, trong mắt mang theo quyến luyến và si mê, trong tay truyền tới cảm xúc mỹ diệu, chuyện này khiến hắn cực kỳ hưng phấn.
- Nhã Ngọc thật đẹp.
Sợ hãi thán phục một tiếng, Ý Thiên sau đó ôn nhu một phen, động tác dần dần cuồng dã, chậm rãi tiến vào quá trình mới.
Tô Nhã Ngọc khuôn mặt nóng hổi, thở dốc hổn hển, hai tay ôm cổ Ý Thiên, thân thể giãy dụa mềm mại, dụ hoặc linh hồn Ý Thiên.
Dây thắt lưng cởi ra, thân hình xinh xắn xâm nhập nhân tâm.
Lúc này Ý Thiên cởi sạch qâần áo Tô Nhã Ngọc, thân thể mềm mại và tỏa sáng hiện ra trong mắt Ý Thiên, trong đáy mắt của hắn có tử hồng sắc quang mang bắn ra ngoài.
Hoan hô một tiếng, Ý Thiên cúi đầu ngậm âấy quả tiên hồng phấn trên ngực Tô Nhã Ngọc, tay phải lại công phá ngọn núi bên kia, tiếp xúc thân mật với nhau như vậy, Tô Nhã Ngọc nhanh chóng rên rỉ thành tiếng.
Thân thể Tô Nhã Ngọc uốn cong, hai mắt nhu tình khép lại, đang chờ phản ứng của Ý Thiên.
Thấy Ý Thiên hưng phấn như thế, trong nội tâm Tô Nhã Ngọc mang theo tâm tình vui sướng, nữ nhân vui vẻ vì hiến cho người mình yêu, Tô Nhã Ngọc trừ dung mạo thanh tú ra, dáng người cũng cực đẹp, đủ để mê đảo bất cứ nam nhân nào.
Ý Thiên phản ứng như vậy đầy đủ chứng minh Tô Nhã Ngọc xinh đẹp, đây là điểm khiến nàng tự hào.
Thân thể mềm mại của Tô Nhã Ngọc cực kỳ mê người, hai tay dài nhỏ, xương quai xanh mê người, ngọn núi đôi cao ngất nhưng không quá lớn, nó đẹp như nửa bán cầu, nụ hoa phấn nộn căng cứng tỏa ra khí chất mê người.
Eo thon nhỏ nhắn, cái bụng bằng phẳng không có chút mỡ dư thừa, bụng dưới lông tơ rậm rạp, che dấu khe sâu kinh tâm động phách.
Ý Thiên cực kỳ hưng phấn, hôn toàn thân Tô Nhã Ngọc, hai tay không ngừng bóp nắn bộ ngực và mông của nàng, đầu ngón tay cảm thụ nơi co dãn của giai nhân.
Trong mắt Tô Nhã Ngọc mang theo thâm tình, dưới sự trêu đàu của Ý Thiên càng buông lỏng tinh thần, chậm rãi đáp lại kích tình của Ý Thiên.
Nhìn qua nụ hoa hồng phấn trên ngực của nàng, ánh mắt của nàng khép mở mê li, Ý Thiên động tình, trong tiếng rên rỉ yêu kiều của Tô Nhã Ngọc lại lâm vào bẫy rập ôn nhu.
Trong tiếng rên rỉ của Tô Nhã Ngọc, nàng đã quên đi ngương ngùng của mình.
Ý Thiên thập phần đắc ý, hưởng thụ được mỹ nhân mê đảo nam nhân này, trên đời này chỉ có một mình hắn được thưởng thức mà thôi, đây tuyệt đối là chuyện đáng giá khoe khoang.
Tô Nhã Ngọc mị nhãn như tơ, hai chân trắng nõn rung động, u cốc xinh xắn của nàng đẫm nước, đang tỏa ra sức hấp dẫn kinh người.
Ý Thiên cẩn thận thưởng thức tư vị của nàng, đây chính là lần đầu tiên trong đời của Tô Nhã Ngọc.
Sau khi hưng phấn đạt tới cực hạn, Ý Thiên cởi quần áo, sau đó trong ánh mắt chờ mong thẹn thùng và ngượng ngùng của Tô Nhã Ngọc, tiến vào cõi ôn nhu.
Một khắc này Tô Nhã Ngọc cắn chặc đôi môi, trên mặt mang theo đau đớn, đáy lòng giờ phúc này lưu lại lạc ấn vĩnh viễn của Ý Thiên.
Ý Thiên tận khả năng ôn nhu một chút, vươn tay vuốt ve bộ ngực mềm mại của Tô Nhã Ngọc, giảm bớt đau đớn trên người của nàng.
Một lát sau Tô Nhã Ngọc dần dần thích ứng, Ý Thiên bắt đầu hành trình khoái hoạt.
Đây là khổ tận cam lai, tâm linh và dục vọng hợp nhất, Tô Nhã Ngọc lúc này nghênh đón Ảnh Đế thiên kiếp.
Danh sách chương