-" Thứ đó Tô đại gia đến đưa cho ông ấy ! Thế lực của Tô gia có thể nhanh hơn chúng ta ." Thương Tử Hằng suy nghĩ hồi lâu ,mới quyết định việc này để Tô gia giải quyết . Lại không có nghĩa hắn không quan tâm, hiện tại Tô Thiển là hắn bạn gái , hắn càng làm tốt nhất bảo vệ Tô Thiển mới cần thiết.
-" Đã biết thiếu gia !"
-" Kim Lý có những chuyện biết được cũng nên ngậm chặt miệng lại, nói với hắn không muốn chết sớm đừng nên chọc vào Tô Thiển . Gia lúc trước không phế đi hắn , không có nghĩa bây giờ không thể phế ."
Kim Lý nghe đến đây cả người đều rùng mình, thật mà nói trâu bò cắn nhau ruồi muỗi chết . Hắn không rõ người kia có nghe hay không thôi , đâm tường vẫn không muốn quay đầu lại hắn làm sao quản a. Hai người này mỗi lần đánh lên hắn thật trứng đau.
Không mấy cái giờ sau Tô đại gia cùng quân đoàn của mình đều đến bệnh viện , khí thế cao ngất khiến ai ai tại đây cũng nép mình tò mò ,cũng không biết vị nguyên thủ quốc gia nào tại thế .
-" Ba ." Tô Thiển nhìn đến Tô đại gia ngoài gọi một tiếng ,nhìn lại không biết nên nói cái gì , cái khí thế kia thật sự đi thăm con gái vẫn là đi đánh giặc đâu .
-" Bảo bối ! Nơi nào đau ? Nói ba ba gọi bác sĩ đến !" Tô Hành nhìn nữ nhi sắc mặt ngoài có chút tái nhợt , ông cũng không rõ Tô Thiển đau hay không. Chỉ biết là con gái ông đủ chịu khổ, gầy đi một vòng , người làm cha như ông ruột gan đều mau héo úa.
-" Bác sĩ đều xem qua ! Hai ngày nữa chúng ta trở lại thủ đô , gia gia khẳng định sẽ rất lo lắng . Lần này may mắn Thương Tử Hằng ra tay cứu giúp , ba chúng ta nên tạ lễ hắn sao ?"
-" Tạ là phải tạ ! Tiểu tử đó nhìn kỹ cũng không tệ , còn biết cứu bảo bối lão tử ." Tô Hành trầm ngâm mấy giây, trước đây ông thật là đánh giá thấp thế lực của Thương Tử Hằng , này chỉ hồ ly rất có năng lực , còn tàn thâm sâu ... càng đào đi xuống thật khiến người để tâm .
-" Vậy được ! Ba chuyện lần này lũ tuy là ngoài ý muốn nhưng là con vẫn luôn cảm thấy có gì đó không ổn. Vốn dĩ con đã xuống núi , lại có rất nhiều chuyện gây cản trở trì hoãn hành trình . " Tô Thiển mơ hồ hồi tưởng lại  lúc đó, khá nhiều thành phần phật tử xuất hiện muốn Tô Thiển ở lại tham quan du lịch , hoa thật nhiều thời gian lúc trở xuống liền vướn phải lũ làm sao cũng không trở lên tránh nạn được .
-" Ba ba đã biết, chuyện này ba ba sẽ điều tra rõ ràng , bảo bối an tâm dưỡng thương không cần quá lo lắng ." Nếu thật sự có người nhắm đến Tô gia ,vậy chuyện này càng đi càng phức tạp không đơn giản.
Hai ngày sau Tô Thiển theo Tô đại gia rời đi Thượng Hải trở lại Bắc Kinh , Thương Tử Hằng muốn theo cùng lại bị đuổi sang máy bay khác .
Hắn lại không có gì không vui , cười vẫy tay với Tô Thiển, một hồi lại hoa tâm náo loạn ngồi trên máy bay thả bay tự mình. Nghĩ lại nghĩ đợi ngày quải được Tô Thiển đương hắn lão bà , tâm tình càng hảo đến không được .
Trở lại Bắc Kinh không lâu Thương Tử Hằng liền thẳng hướng Thịnh Kinh , vài ngày hắn đều bỏ bê công việc. Hắn còn không nhanh trở lại xử lý công vụ, hắn lão ba cũng sẽ lật ngói hảo .
-" Tử Hằng a ! Cậu mấy hôm nay không ở Bắc Kinh ,  bà ngoại cậu đều đánh lên tới nãi nãi cậu nơi đó . Không hứng thú biết chuyện gì sao ?" Dung Trình nghe được tin Thương Tử Hằng trở lại , hắn liền vội vả chạy đến Thịnh Kinh xem người.
Thương Tử Hằng nhìn Dung Trình phó bộ dáng lười biến ngồi bên sofa, thưởng thức hắn trà hơi hơi nhếch miệng ." Muốn nói liền nói , không nói cút ra bên ngoài ."
-" Aayyy ... như vậy vô tình a! cậu nói gặp ai như tôi tốt bụng đâu , lão tử nói được rồi . Bà ngoại cậu chọn một cháu dâu, bà nội cậu chọn một cháu dâu , bọn họ đều không ai vừa ý ai liền xảo lên . Phải nói bà ngoại cậu thật sự cay rát năng, sức chiến đấu quá cường, phải chờ đến tam thẩm uy hiếp từ mặt mới bình ổn cục diện ." Dung Trình càng nói càng biểu tình hết sức nhập diễn , thành công làm Thương Tử Hằng đôi mày nhăn khẩn.
-" Gia đây lão bà tự mình tìm được rồi , quản hai lão nhân gia làm cái gì . Cũng là cậu nói tôi mới để ý , cần một chút tỏ rõ thái độ với bọn họ . "
Thương Tử Hằng không muốn vì chuyện cỏn con làm Tô gia hiểu lầm, tin tưởng hắn cần phải chạy nhanh giải quyết cục diện phức tạp này. Thương Tử Hằng đưa tay hơi kéo ra cà vạt lại nhìn Dung Trình , hắn hôm nay có gì đó quái quái.
-" Cậu đến đây không phải nói với tôi chuyện đó thôi chứ ?"
-" Cũng không phải chuyện gì lớn , tính đến nhắc nhở cậu một chút . Nghe nói khu đất phía nam cậu đang muốn đấu thầu , bên dưới tồn tại mộ cổ ."
-" Cậu nghe ai nói ?" Thương Tử Hằng hơi hơi kinh ngạc hỏi lại, vấn đề này còn chưa khai phá tư liệu hắn nhận được cũng không có nói đến.
-" Lão gia nhà tôi ! Cũng chỉ đoán như vậy , còn có hay không ai biết được đâu . Bằng không chúng ta trộm đào một đào xem thử ."
-" Không cần thiết , Ngao Triệt thời gian này làm gì ?" Thương Tử Hằng trầm tư, nhìn Hàn Canh ôm trên tay một chồng báo cáo,ung dung bước vào văn phòng .
-" Hắn thần long thấy đầu không thấy đuôi, ai biết đang ôm ấp mỹ nhân phương nào ."
-" Thiếu gia , chủ tịch chuyển cho cậu ." Hàn Canh hơi run đặt chồng báo cáo ra bàn , lại nói hắn không muốn đối mặt thiếu gia nổi giận .
-" Còn chuyện gì ?" Thương Tử Hằng nheo mắt nhìn Hàn Canh ." Ý ông ấy ?"
-" Thiếu gia chủ tịch dặn dò chuyện này quan trọng , Hàn gia rơi đài ." Hàn Canh nuốt nước bọt, môi cơ hồ vì run sợ cắn nát .
Thương Tử Hằng nghe đến đây viết trên tay cũng bóp chặt , Hàn gia rơi đài đồng nghĩa với việc tổng tuyển cử xảy ra rồi . Thương Tử Hằng lại đưa mắt nhìn Dung Trình có chút không biết nói làm sao ....
Bên kia sofa Dung Trình chỉ ngồi lắc đầu cười khổ một tiếng , cũng không biết phải như nào biểu đạt . Hàn gia đồng nghĩa nhà mẹ đẻ rơi rồi , hắn trong Dung gia nhật tử ngày một khó khăn .
-" Đêm qua liền xảy ra , ta nhị cửu bị cử báo , tam cửu bị bắt . Cũng không rõ là Liêu gia vẫn là Hoắc gia . "
-" Thiếu gia tổng tuyển cử chúng ta... ?"  Hàn Canh lo lắng nhìn Thương Tử Hằng , hắn theo thiếu gia cũng có 8 năm , trải qua hai lần tổng tuyển cử gia tộc nào rơi đài hắn đều biết . Đến cả những người chết hắn cũng có thể niệm ra , mỗi lần tổng tuyển cử xảy ra người ăn người ... hắn đều sợ hãi .
-" Cậu ra ngoài trước ." Thương Tử Hằng nhìn Hàn Canh rời văn phòng , hắn lại tùng một hơi xõa xõa đầu tóc ." Hàn gia phía nam chi viện quá khó. "
-" Điều rõ ràng , Dung gia khả năng khoanh tay đứng nhìn . Ông ngoại tôi đều liệu trước đề phòng, lại không nghĩ bẫy lớn như vậy, tam cửu cũng bị câu đi vào. "
Dung Trình phiền lụy nghĩ Hàn gia đều bị câu lưu, Dung gia không có nghĩa cũng an ổn. Xui xẻo cũng bị một trận xoáy, lúc đó hắn tuy không làm sao . Hắn  lại trong mắt thiên hạ như chó chạy ngoài đường người người đánh cỡ nào chê cười.
-" Cậy nên may mắn Hàn thị đã nằm trong tay cậu, Hàn thị không mất Hàn gia còn có thể niết bàn hồi sinh . Tổng tuyển cử đừng quên cẩn thận, phía nam chúng ta vươn tay không tới, lại nói thủ đô không phải không thể. "
-" Thời gian này ra bên ngoài đều nguy hiểm , cây càng cao gió càng lớn. Hiện tại chỉ có Tô gia nắm giữ quyền lực tối cao nhất, Tô gia nhắm mắt người chết càng nhiều. "
-"Sẽ không ! Thương gia có thể nhắm mắt, Tô gia sẽ không . Năm đó Đổng gia diệt vong ... Đổng gia... 20 năm ." Thương Tử Hằng như nhớ tới điều gì đó , lập tức rời khỏi ghế vác áo bước nhanh ra bên ngoài.
-" Cậu đi đâu a ?" Dung Trình khó hiểu nhìn Thương Tử Hằng rời đi , hắn cũng vác áo chạy theo ... hắn tuy không rõ chuyện gì xảy ra lại có dự cảm không ổn .
-" Dung Trình đưa tôi đến Tô gia một chuyến , không thể chậm trễ. " Hắn gấp không chờ nổi muốn xác định Tô Thiển có hay an toàn, mặc dù hắn biết Tô gia là nơi an toàn nhất nhưng đó cũng là nơi nguy hiểm nhất.
Ngồi trên xe hai người bọn họ không bàn luận gì nhiều , mỗi người một tâm tư nghĩ đều nôn nóng. Tô gia cổng dần hiện ra trước mắt , bảo an bất ngờ không dám mở cổng trước, ai không biết tổng tuyển cử bắt đầu người nào cũng nguy hiểm .
Thương Tử Hằng lấy ra điện thoại đánh số Tô gia thông báo thăm hỏi, sau hơn 10 phút chờ đợi cổng chính mới thượng mở ra, hai người bọn họ đều nhanh chân bước vào bên trong .
Tô Thiển không ở đại sảnh , không rõ chuyện bên dưới nhưng mà cô biết nhà đang có khách , Tô Thiển đối với tổng tuyển cử không có hứng thú . Nhưng mà trong nguyên tác đợt này tổng tuyển cử rung chuyển rất nhiều thế lực , gia tộc khắp cả nước .
Mặc dù cốt truyện nam nữ chính lăn ga giường coi như xa xôi vô tận không tồn tại, không có nghĩa Lạc gia không đổ. Nguyên tác viết Thương Tử Hằng dùng thế lực Thương gia cứu Lạc gia một mạng, cổ phần Lạc thị đều quy về nữ chủ Lạc Hi trên đầu.
Nhưng bây giờ không có Thương Tử Hằng, ai sẽ giúp Lạc gia ... sẽ là ai đâu ? Nữ chủ quan hoàn không có khả năng băng nhanh như vậy. Là vai ác boss vẫn là nam xứng Ngao Triệt, Ngao Triệt lại chưa nắm giữ quyền lực Ngao gia ... còn lại ai nha .
Càng nghĩ càng rối rắm, Tô Thiển nhất quyết leo giường nằm , hai chân dựng thẳng vách tường một góc 90 độ . Váy đều rơi xuống bụng ,hai chân dài thẳng tắp trắng như bạch ngọc lộ ra bên ngoài cực kỳ mê người .
-" Thiển Thiển ..." Cửa mở Thương Tử Hằng dừng một bước vào phòng,  liền không may chứng kiến, bức tranh vũ mị khiến hắn tim đập thình thịch, đầu đều nóng lên , máy chảy không thông.
Tô thiển quay đầu hơi nhìn hắn một mắt lại trở về nhìn trần nhà ... nghĩ nghĩ một lúc lại thu hai chân xuống . Nhìn Thương Tử Hằng mắt đều giáng ở hai chân, Tô Thiển không yên tâm nguyên tác từng nhắc qua nam chủ khả năng động dục rất mạnh .
Nhìn Tô Thiển vùi hai chân vào chăn ngồi dậy , đôi mắt thanh triệt nhìn hắn, Thương Tử Hằng chỉ biết hắn chết chắc rồi . Thương Tử Hằng hít sâu một hơi kiềm chế bản năng giống đực không vồ lên con mồi , nhẹ nhàng từng bước lại gần Tô Thiển .
-" Thiển Thiển đều qua 6 ngày em không gọi cho anh !" Thương Tử Hằng giọng nói hơi ủy khuất ngồi xuống bên cạnh Tô Thiển, móng vuốt chậm chạp đưa ra ôn lấy Tô Thiển tinh tế eo nhỏ.
Tô Thiển rùng mình , cảm nhận lực đạo mỏng nhẹ trên eo cô lại liền thả lỏng, hắn không dám làm bừa haha. " Không phải anh đều đến sao ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện