Tiêu Cam Vân hỏi:
" Ngươi không chạy sao?"
" Sao phải chạy? Bên ngoài binh hoang mã loạn."
Âu Dương nói:
" Hơn nữa vệ đội ta có ba phần đều ra khỏi thành rồi, đủ gây sức ép cho các ngươi đến khi đại quân của Hàn tướng quân đến."
" Ta sáng sớm nên giữ vững bốn cửa, rồi sau đó phóng hỏa trong thành, thất sách."
Tiêu Cam Vân không khỏi thở dài nói:
" Sáu mươi năm trước, một người Khiết Đan có thể chống đỡ ba cấm quân Tống. Bây giờ chúng ta mặc dù có lòng nhưng vô lực, tay chân xơ cứng, cung không thể kéo mạnh, đao không thể chém giết. Nếu như là tố chất người Khiết Đan sáu mươi năm trước, tám trăm vệ đội của ngươi sẽ bị chúng ta dễ dàng ăn tươi nuốt sống."
" Đại ca, ngươi cũng biết mình, hơn ba mươi tuổi mỗi ngày chơi nữ nhân, đánh bạc, uống rượu, thức đêm. Huynh đệ ta cho tới bây giờ chưa thấy ngươi đụng qua binh khí, cho dù là đánh nhau cũng là dùng nắm đấm. Bọn họ cũng giống thế, rất nhiều là bởi vì tình trạng Khiết Đan trước mắt, một lời nhiệt huyết gia nhập quân đội. Cho dù có bộ phận là Cung Trướng quân đi nữa... Ngươi ở Lâm Hoàng chẳng lẽ không biết, Cung Trướng quân huấn luyện như thế nào sao? Danh sách bốn mươi vạn, thật ra thì chỉ có ba mươi hai vạn người, hơn nữa còn bộ phận chia về trong nhà, quan ô tham nhũng, lấy vật tư quân nhu giao dịch với thương nhân người Tống, bí mật buôn lậu. Ừm... Hãy nói Khoái Lạc cốc của chúng ta đi, cũng có Cung Trướng quân đến xem náo nhiệt. Bài bạc thành phong trào, uống rượu thành nghiện, còn có sức chiến đấu nữa sao?"
" Ngươi sẽ không hiểu đâu, Cung Trướng quân như cũ có Thiết Lâm quân tinh nhuệ."
Tiêu Cam Vân nói:
" Chỉ tiếc ở Hộ Bộ Cương Đạt tổn thất hầu như không còn, nếu không người Hán các ngươi nào có dễ dàng như vậy."
" Đại ca, bảy mươi vạn người đánh hai vạn người."
Âu Dương nói:
" Các ngươi đương nhiên vẫn đánh thua rồi, các ngươi có thấy xấu hổ hay không? Tinh nhuệ gì chứ, năm vạn Thiết Lâm quân, sớm nghe nói đại danh, nhưng mà bị hai vạn người Nữ Chân giết sạch, chẳng lẽ ngươi không thử nghĩ xem là chỗ nào có vấn đề sao?"
Tiêu Cam Vân tranh cãi nói:
" Nếu không phải bởi vì phía sau có người làm phản..."
" Tại sao phải làm phản?"
Âu Dương nói:
" Chẳng lẽ còn không phải là chính các ngươi xảy ra vấn đề sao? Tiền phương đại chiến sinh tử, phía sau nhân cơ hội khởi sự, nào có một chút đoàn kết của người Khiết Đan? Cuối cùng để cho Nữ Chân chiến thắng, uy tín Hoàn Nhan A Cốt Đả tăng cao, gần như tất cả bộ lạc Nữ Chân đều đầu nhập, cuối cùng đánh đến các ngươi hoa rơi nước chảy, nếu không phải hỏa khí Tống Triều, vật tư trợ giúp, Khiết Đan đã sớm diệt quốc."
"..."
Tiêu Cam Vân thở dài, không nói thêm gì nữa. Tám ngàn người Nữ Chân đánh tan mười vạn quân Liêu, một vạn hai ngàn người chiếm lĩnh Hoàng Long phủ, hai vạn người đánh bại bảy mươi vạn người. Một loạt kỳ tích không chỉ có ở Nữ Chân dũng mãnh thiện chiến, lại càng thành lập ở Khiết Đan vô năng, sức chiến đấu hạ thấp trở thành chuyện kỳ lạ như thế. Tiêu Cam Vân là hậu duệ trực hệ của nữ cường nhân dẫn dắt Khiết Đan đạt tới quân sự cường thịnh đỉnh cao nhất, Tiêu Yến Yến, cũng chính là Tiêu thái hậu. Hắn từ nhỏ đã nghe mọi người nói thần thoại dũng sĩ Khiết Đan bách chiến bách thắng, nhưng sự thật và lý tưởng là chênh lệch rất lớn.
... [5:22:34 PM] Bích Phương 碧芳: Một ngày sau, tám ngàn cấm quân áp sát Bình Châu nhất đã tới, tướng lĩnh kia nghe nói đội ngũ khâm sai Âu Dương bị tập kích, ba hồn không thấy bảy vía, đêm tối dẫn người đến đây. Cuối cùng thây Âu Dương không việc gì, mới thở dài ra một hơi. Vệ đội Âu Dương cũng tổn thất không nhỏ, dưới chiến lược chia nhỏ đội hình thành từng nhóm thu hút lực chú ý của kẻ địch, hơn một trăm năm mươi người chết trận. Âu Dương phát ba mươi vạn làm tiền trợ cấp cho bọn họ, rồi sau đó tướng sĩ còn sống cũng đều có ban thưởng.
Tuy rằng trải qua bao vây tiêu diệt, nhưng vẫn có mấy trăm người Khiết Đan không rõ tung tích. Hàn Thế Trung phái ra ngàn người làm một đội ngũ, tổng cộng mười đội lần theo dấu vết để lại tiến hành truy kích.
Một đám quan viên mặc dù mặt xám mày tro, nhưng cuối cùng vẫn bảo vệ tánh mạng được, Hàn Thế Trung thật lòng cảm kích người Khiết đan sức chiến đấu xuống thấp và chỉ huy không thích hợp.
Các binh sĩ rất nhanh được sắp xếp ổn thỏa. Một tốp di chuyển về Tống, tốp thứ hai mở Trường Châu, mặc dù là hải ngoại, nhưng ở đó người Khiết Đan có thể làm quan, hơn nữa càng tự do hơn, thậm chí có khả năng một đêm phất lên, nơi đó tạm thời vẫn là một nơi vô pháp vô thiên.
Tốp thứ ba là nhân công chiêu mộ tại các sản nghiệp nơi Liêu chiếm lĩnh, mặc dù không muốn rời quê nhá quá xa, nhưng tiền công tương đối ít, đãi ngộ cũng không bì được so với trong Tống quốc, hơn nữa có rất ít cơ hội biết chữ và lên chức.
Cuối cùng, mỗi người đều không muốn tham gia cho lộ phí một quan.
Điều kiện duy nhất là không cho phép mang vũ khí, tuy rằng vũ khí có thể chế tạo về sau, nhưng dù sao ngăn cản triệt để nguồn mộ lính mang mang theo vũ khí quy mô lớn, hòa hoãn mâu thuẫn trị an. Tất cả vũ khí do triều đình mua sắm. Từ ba mũi tên đến chiến đao hai quan sắt tốt mỗi loại giá cả khác nhau.
Đây là thu xếp có quy mô rất lớn, liên quan đến rất nhiều mặt, triều đình đồng ý từ cấm quân cất nhắc binh sĩ tiến hành làm việc hành chính. Âu Dương bởi vì thân phận đặc thù, hắn đối với hiệp hội thương nghiệp có ảnh hưởng rất lớn, với chính sách triều đình cũng có ảnh hưởng rất lớn, hơn nữa kết giao với các quan viên tiền Liêu rất mật thiết. Hắn thuộc loại người khắp nơi đều nể mặt, hiệu suất hắn làm việc lại nhanh, thế cục nội Liêu dần dần ổn định lại.
...
Bên này bố trí, nhưng đối với Nữ Chân không có chấm dứt, Hàn Thế Trung chia ra ba vạn tinh binh từ Hoàng Long phủ trợ giúp quân đạo Hà Bắc. Quân lộ Hà Bắc dưới sự dẫn dắt của Trương Tuấn, đánh tan thế lực chống cự của Nữ Chân ở khắp mọi nơi, mặc dù vẫn không có cùng chủ lực quyết chiến, nhưng đóng vững đánh chắc, từ từ thu nhỏ lại không gian hoạt động của người Nữ Chân. Còn hạm đội Hàng Châu cũng ở phía bắc Nữ Chân Đông Hải đổ bộ lên đất liền, đối với Nữ Chân Đông Hải tạo thành nam bắc giáp công. Nữ Chân bị chia cắt thành hai vùng, một bên là từ vùng duyên hải Nữ Chân Đông Hải, một bên là từ phía đông Nữ Chân Đông Hải.
Âu Dương cùng Trương Tam Lý Tứ trở về kinh phục mệnh. Nhưng Âu Dương không ngờ chính là, mới vừa giao nộp thánh chỉ xong, cởi bỏ thân phận khâm sai. Thì có thánh chỉ mới chặn Âu Dương lại.
Thánh chỉ là cho Âu Dương, Âu Dương cũng tiếp nhận mười mấy thánh chỉ, có ban cho, có điều động. Nhưng chưa có phần nào giống như ngày hôm nay. Cửu công công đọc:
"... Mê hoặc lòng quân, gây hấn biên cương, giả truyền thánh chỉ, cả gan làm loạn, Khai Phong phủ bắt lấy, giao cho Hình bộ, Đại Lý Tự, Ngự Sử đài tam đường hội thẩm."
" Ngươi không chạy sao?"
" Sao phải chạy? Bên ngoài binh hoang mã loạn."
Âu Dương nói:
" Hơn nữa vệ đội ta có ba phần đều ra khỏi thành rồi, đủ gây sức ép cho các ngươi đến khi đại quân của Hàn tướng quân đến."
" Ta sáng sớm nên giữ vững bốn cửa, rồi sau đó phóng hỏa trong thành, thất sách."
Tiêu Cam Vân không khỏi thở dài nói:
" Sáu mươi năm trước, một người Khiết Đan có thể chống đỡ ba cấm quân Tống. Bây giờ chúng ta mặc dù có lòng nhưng vô lực, tay chân xơ cứng, cung không thể kéo mạnh, đao không thể chém giết. Nếu như là tố chất người Khiết Đan sáu mươi năm trước, tám trăm vệ đội của ngươi sẽ bị chúng ta dễ dàng ăn tươi nuốt sống."
" Đại ca, ngươi cũng biết mình, hơn ba mươi tuổi mỗi ngày chơi nữ nhân, đánh bạc, uống rượu, thức đêm. Huynh đệ ta cho tới bây giờ chưa thấy ngươi đụng qua binh khí, cho dù là đánh nhau cũng là dùng nắm đấm. Bọn họ cũng giống thế, rất nhiều là bởi vì tình trạng Khiết Đan trước mắt, một lời nhiệt huyết gia nhập quân đội. Cho dù có bộ phận là Cung Trướng quân đi nữa... Ngươi ở Lâm Hoàng chẳng lẽ không biết, Cung Trướng quân huấn luyện như thế nào sao? Danh sách bốn mươi vạn, thật ra thì chỉ có ba mươi hai vạn người, hơn nữa còn bộ phận chia về trong nhà, quan ô tham nhũng, lấy vật tư quân nhu giao dịch với thương nhân người Tống, bí mật buôn lậu. Ừm... Hãy nói Khoái Lạc cốc của chúng ta đi, cũng có Cung Trướng quân đến xem náo nhiệt. Bài bạc thành phong trào, uống rượu thành nghiện, còn có sức chiến đấu nữa sao?"
" Ngươi sẽ không hiểu đâu, Cung Trướng quân như cũ có Thiết Lâm quân tinh nhuệ."
Tiêu Cam Vân nói:
" Chỉ tiếc ở Hộ Bộ Cương Đạt tổn thất hầu như không còn, nếu không người Hán các ngươi nào có dễ dàng như vậy."
" Đại ca, bảy mươi vạn người đánh hai vạn người."
Âu Dương nói:
" Các ngươi đương nhiên vẫn đánh thua rồi, các ngươi có thấy xấu hổ hay không? Tinh nhuệ gì chứ, năm vạn Thiết Lâm quân, sớm nghe nói đại danh, nhưng mà bị hai vạn người Nữ Chân giết sạch, chẳng lẽ ngươi không thử nghĩ xem là chỗ nào có vấn đề sao?"
Tiêu Cam Vân tranh cãi nói:
" Nếu không phải bởi vì phía sau có người làm phản..."
" Tại sao phải làm phản?"
Âu Dương nói:
" Chẳng lẽ còn không phải là chính các ngươi xảy ra vấn đề sao? Tiền phương đại chiến sinh tử, phía sau nhân cơ hội khởi sự, nào có một chút đoàn kết của người Khiết Đan? Cuối cùng để cho Nữ Chân chiến thắng, uy tín Hoàn Nhan A Cốt Đả tăng cao, gần như tất cả bộ lạc Nữ Chân đều đầu nhập, cuối cùng đánh đến các ngươi hoa rơi nước chảy, nếu không phải hỏa khí Tống Triều, vật tư trợ giúp, Khiết Đan đã sớm diệt quốc."
"..."
Tiêu Cam Vân thở dài, không nói thêm gì nữa. Tám ngàn người Nữ Chân đánh tan mười vạn quân Liêu, một vạn hai ngàn người chiếm lĩnh Hoàng Long phủ, hai vạn người đánh bại bảy mươi vạn người. Một loạt kỳ tích không chỉ có ở Nữ Chân dũng mãnh thiện chiến, lại càng thành lập ở Khiết Đan vô năng, sức chiến đấu hạ thấp trở thành chuyện kỳ lạ như thế. Tiêu Cam Vân là hậu duệ trực hệ của nữ cường nhân dẫn dắt Khiết Đan đạt tới quân sự cường thịnh đỉnh cao nhất, Tiêu Yến Yến, cũng chính là Tiêu thái hậu. Hắn từ nhỏ đã nghe mọi người nói thần thoại dũng sĩ Khiết Đan bách chiến bách thắng, nhưng sự thật và lý tưởng là chênh lệch rất lớn.
... [5:22:34 PM] Bích Phương 碧芳: Một ngày sau, tám ngàn cấm quân áp sát Bình Châu nhất đã tới, tướng lĩnh kia nghe nói đội ngũ khâm sai Âu Dương bị tập kích, ba hồn không thấy bảy vía, đêm tối dẫn người đến đây. Cuối cùng thây Âu Dương không việc gì, mới thở dài ra một hơi. Vệ đội Âu Dương cũng tổn thất không nhỏ, dưới chiến lược chia nhỏ đội hình thành từng nhóm thu hút lực chú ý của kẻ địch, hơn một trăm năm mươi người chết trận. Âu Dương phát ba mươi vạn làm tiền trợ cấp cho bọn họ, rồi sau đó tướng sĩ còn sống cũng đều có ban thưởng.
Tuy rằng trải qua bao vây tiêu diệt, nhưng vẫn có mấy trăm người Khiết Đan không rõ tung tích. Hàn Thế Trung phái ra ngàn người làm một đội ngũ, tổng cộng mười đội lần theo dấu vết để lại tiến hành truy kích.
Một đám quan viên mặc dù mặt xám mày tro, nhưng cuối cùng vẫn bảo vệ tánh mạng được, Hàn Thế Trung thật lòng cảm kích người Khiết đan sức chiến đấu xuống thấp và chỉ huy không thích hợp.
Các binh sĩ rất nhanh được sắp xếp ổn thỏa. Một tốp di chuyển về Tống, tốp thứ hai mở Trường Châu, mặc dù là hải ngoại, nhưng ở đó người Khiết Đan có thể làm quan, hơn nữa càng tự do hơn, thậm chí có khả năng một đêm phất lên, nơi đó tạm thời vẫn là một nơi vô pháp vô thiên.
Tốp thứ ba là nhân công chiêu mộ tại các sản nghiệp nơi Liêu chiếm lĩnh, mặc dù không muốn rời quê nhá quá xa, nhưng tiền công tương đối ít, đãi ngộ cũng không bì được so với trong Tống quốc, hơn nữa có rất ít cơ hội biết chữ và lên chức.
Cuối cùng, mỗi người đều không muốn tham gia cho lộ phí một quan.
Điều kiện duy nhất là không cho phép mang vũ khí, tuy rằng vũ khí có thể chế tạo về sau, nhưng dù sao ngăn cản triệt để nguồn mộ lính mang mang theo vũ khí quy mô lớn, hòa hoãn mâu thuẫn trị an. Tất cả vũ khí do triều đình mua sắm. Từ ba mũi tên đến chiến đao hai quan sắt tốt mỗi loại giá cả khác nhau.
Đây là thu xếp có quy mô rất lớn, liên quan đến rất nhiều mặt, triều đình đồng ý từ cấm quân cất nhắc binh sĩ tiến hành làm việc hành chính. Âu Dương bởi vì thân phận đặc thù, hắn đối với hiệp hội thương nghiệp có ảnh hưởng rất lớn, với chính sách triều đình cũng có ảnh hưởng rất lớn, hơn nữa kết giao với các quan viên tiền Liêu rất mật thiết. Hắn thuộc loại người khắp nơi đều nể mặt, hiệu suất hắn làm việc lại nhanh, thế cục nội Liêu dần dần ổn định lại.
...
Bên này bố trí, nhưng đối với Nữ Chân không có chấm dứt, Hàn Thế Trung chia ra ba vạn tinh binh từ Hoàng Long phủ trợ giúp quân đạo Hà Bắc. Quân lộ Hà Bắc dưới sự dẫn dắt của Trương Tuấn, đánh tan thế lực chống cự của Nữ Chân ở khắp mọi nơi, mặc dù vẫn không có cùng chủ lực quyết chiến, nhưng đóng vững đánh chắc, từ từ thu nhỏ lại không gian hoạt động của người Nữ Chân. Còn hạm đội Hàng Châu cũng ở phía bắc Nữ Chân Đông Hải đổ bộ lên đất liền, đối với Nữ Chân Đông Hải tạo thành nam bắc giáp công. Nữ Chân bị chia cắt thành hai vùng, một bên là từ vùng duyên hải Nữ Chân Đông Hải, một bên là từ phía đông Nữ Chân Đông Hải.
Âu Dương cùng Trương Tam Lý Tứ trở về kinh phục mệnh. Nhưng Âu Dương không ngờ chính là, mới vừa giao nộp thánh chỉ xong, cởi bỏ thân phận khâm sai. Thì có thánh chỉ mới chặn Âu Dương lại.
Thánh chỉ là cho Âu Dương, Âu Dương cũng tiếp nhận mười mấy thánh chỉ, có ban cho, có điều động. Nhưng chưa có phần nào giống như ngày hôm nay. Cửu công công đọc:
"... Mê hoặc lòng quân, gây hấn biên cương, giả truyền thánh chỉ, cả gan làm loạn, Khai Phong phủ bắt lấy, giao cho Hình bộ, Đại Lý Tự, Ngự Sử đài tam đường hội thẩm."
Danh sách chương