Trịnh Thành Công tán thành:
- Tiểu đệ cũng nghĩ như vậy, nhưng chúng ta không còn nhiều thời gian nữa, dù sao quân giặc cũng đã công hãm được Tương Dương rồi, đại đội quân giặc nhất định sẽ hành quân nhanh. Nếu tiểu đệ đoán không lầm, sớm nhất chiều hôm nay, muộn nhất là sáng ngày mai, đại đội quân giặc sẽ đánh tới.
Lý Thành Đống gật đầu nói:
- Cũng chính là nói thời gian của chúng ta nhiều nhất cũng không quá 24 giờ nữa.
- Vậy chúng ta hãy nhanh chóng nắm bắt thời gian.
Lưu Khổng Hòa nói.
- Ngộ nhỡ khi đó thành Tương Dương vẫn chưa kịp đánh hạ, đại đội quân giặc đã kéo tới, đó chẳng phải là truyện cười sao? Cổng thành Tương Dương, Lý Định Quốc vội vàng đi lên thành lầu dưới sự bảo vệ của mấy viên tướng quân Đại Tây.
Đứng trên thành lầu quan sát xung quanh, rõ ràng có thể thấy cánh quân Đại Minh này trên cánh đồng phía bắc thành và bất kỳ cánh quân Đại Minh nào gặp cũng đều có sự khác biệt. Trong ấn tượng của Lý Định Quốc, quan quân Đại Minh luôn mặc chiến bào, khoác áo giáp cũ nát. Nhưng cánh quan quân Đại Minh trước mắt lại mặc áo bông màu xanh da trời, đội mũ màu xanh da trời, còn đi ủng dài màu đen.
Còn có một cánh quân vũ khí trong tay đều là súng kíp!
Tất cả đều hiện lên một sự thực đáng sợ, cánh quân Minh trên cánh đồng phía bắc thành này tuyệt đối không phải là cánh quân bình thường, mà là Trung Ương Quân Đại Minh trong truyền thuyết!
Trước đó, Lý Định Quốc chưa từng gặp Trung Ương Quân thực sự, càng đừng nói tới lĩnh hội quân uy của Trung Ương Quân. Nhưng Lý Định Quốc chẳng lạ lẫm gì với Trung Ương Quân, hầu như là từ khi Vương Phác vừa mới bắt tay vào gây dựng Trung Ương Quân, Lý Định Quốc đã biết được tin tức của Trung Ương Quân qua các kênh khác nhau, hơn nữa còn bắt đầu nghiên cứu về chiến thuật hỏa thương của Trung Ương Quân.
Lý Định Quốc biết chiến thuật “xạ kích tạm đoạn thức” của Trung Ương Quân, biết khả năng oanh tạc cự ly gần của Long vương pháo, cũng biết sức sát thương khủng khiếp của Pháo doanh Trung Ương Quân. Tiếc là quân Đại Tây chưa có thợ thủ công, Lý Định Quốc cũng không thể mua súng kíp và hỏa pháo từ Ma Cao về được, nếu không quân Đại Tây có lẽ cũng xuất hiện đội hỏa thương và đội pháo rồi.
Một danh tướng quân Đại Tây khẩu khí ngưng trọng nói:
- Thiếu tướng quân, đây hình như không phải là quan quân Đại Minh.
Thần sắc Lý Định Quốc ngưng trọng gật đầu, nói:
- Không sai, đó chính là Trung Ương Quân Đại Minh trong truyền thuyết, quân đội của Vương Phác!
- Hứ ….
Các tướng lĩnh quân Đại Tây bên cạnh Lý Định Quốc lần lượt hít sâu một hơi. Viên tướng lĩnh quân Đại Tây vừa nói sắc mặt biến đổi lạ thường, trầm giọng nói:
- Đó là Trung Ương Quân Đại Minh? Trung Ương Quân Đại Minh chưa tới ba vạn người lại tiêu diệt hơn hai mươi vạn Kiến Nô và quân Thát Tử.
Để gây chấn động tâm lý lưu tặc Thiểm Tây, Tứ Xuyên, Vương Phác đặc biệt mớm lời cho các tỉnh tăng cường sức mạnh tuyên truyền. Dưới sự tuyên truyền khuếch đại của quan viên địa phương Đại Minh tại trận chiến Tế Ninh, chiến tích huy hoàng của Trung Ương Quân Đại Minh sớm đã lan truyền khắp cả nước. Các tướng sỹ quân Đại Tây đương nhiên là chẳng lạ lẫm gì với chuyện này.
- Đó chẳng qua là nghe nhầm đồn bậy thôi.
Lý Định Quốc điềm tĩnh nói.
- Trung Ương Quân Đại Minh có lẽ cũng rất lợi hại, nhưng tuyệt đối không thể lợi hại tới mức chỉ ba vạn quân là có thể tiêu diệt liên quân hơn hai mươi vạn quân Kiến Nô, Thát Tử! Nếu bổn soái không lầm, đây có lẽ là kỹ xảo của triều đình Đại Minh, ý đồ làm suy sụp lòng tin của quân Đại Tây chúng ta mà thôi.
Có tướng lĩnh quân Đại Tây nói:
- Nhưng dù nói thế nào thì trận chiến Tế Ninh chung quy là Trung Ương Quân Đại Minh đã đánh thắng.
Lý Định Quốc nhíu mày, lạnh nhạt nói:
- Đó là vì Kiến Nô và đám man di Thát Tử không hiểu binh pháp nhà Hán chúng ta, biết rõ vũ khí Trung Ương Quân Đại Minh sắc bén, còn muốn quyết chiến với Trung Ương Quân Đại Minh, sao có thể không bại được?
Nói tới đây, Lý Định Quốc liền tiếp tục:
- Giả dụ bổn soái là Thống soái của hơn hai mươi vạn Kiến Nô và Thát Tử, tuyệt đối không thể chọn chiến trường ở Tế Ninh!
Có tướng lĩnh hỏi:
- Không đánh Tế Ninh, vậy nên đánh ở đâu?
- Hà Nam!
Lý Định Quốc ngưng giọng nói:
- Hỏa khí của Trung Ương Quân Đại Minh sắc bén, sức tấn công vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng có nhược điểm chí mạng, đó chính là ỷ lại tiếp tế hậu cần. Giả dụ Kiến Nô, Thát Tử chọn chiến trường ở Hà Nam, Trung Ương Quân Đại Minh sẽ không thể dựa vào việc vận chuyển đường sông. Như vậy không những mất đi sự bảo vệ của thủy quân hùng mạnh, mà còn gặp rủi ro công kích.
Các tướng lĩnh quân Đại Tây nghe được nửa tin nửa ngờ, nhưng lời này nếu để Vương Phác nghư được chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên. Giả dụ lúc đầu Đa Nhĩ Cổn tiến công Hà Nam mà không tấn công Sơn Đông, kết quả cuối cùng cũng vẫn như cũ. Nhưng cái giá mà Trung Ương Quân Đại Minh phải trả e là trầm trọng tới mức khó mà chịu đựng được.
- Tiểu đệ cũng nghĩ như vậy, nhưng chúng ta không còn nhiều thời gian nữa, dù sao quân giặc cũng đã công hãm được Tương Dương rồi, đại đội quân giặc nhất định sẽ hành quân nhanh. Nếu tiểu đệ đoán không lầm, sớm nhất chiều hôm nay, muộn nhất là sáng ngày mai, đại đội quân giặc sẽ đánh tới.
Lý Thành Đống gật đầu nói:
- Cũng chính là nói thời gian của chúng ta nhiều nhất cũng không quá 24 giờ nữa.
- Vậy chúng ta hãy nhanh chóng nắm bắt thời gian.
Lưu Khổng Hòa nói.
- Ngộ nhỡ khi đó thành Tương Dương vẫn chưa kịp đánh hạ, đại đội quân giặc đã kéo tới, đó chẳng phải là truyện cười sao? Cổng thành Tương Dương, Lý Định Quốc vội vàng đi lên thành lầu dưới sự bảo vệ của mấy viên tướng quân Đại Tây.
Đứng trên thành lầu quan sát xung quanh, rõ ràng có thể thấy cánh quân Đại Minh này trên cánh đồng phía bắc thành và bất kỳ cánh quân Đại Minh nào gặp cũng đều có sự khác biệt. Trong ấn tượng của Lý Định Quốc, quan quân Đại Minh luôn mặc chiến bào, khoác áo giáp cũ nát. Nhưng cánh quan quân Đại Minh trước mắt lại mặc áo bông màu xanh da trời, đội mũ màu xanh da trời, còn đi ủng dài màu đen.
Còn có một cánh quân vũ khí trong tay đều là súng kíp!
Tất cả đều hiện lên một sự thực đáng sợ, cánh quân Minh trên cánh đồng phía bắc thành này tuyệt đối không phải là cánh quân bình thường, mà là Trung Ương Quân Đại Minh trong truyền thuyết!
Trước đó, Lý Định Quốc chưa từng gặp Trung Ương Quân thực sự, càng đừng nói tới lĩnh hội quân uy của Trung Ương Quân. Nhưng Lý Định Quốc chẳng lạ lẫm gì với Trung Ương Quân, hầu như là từ khi Vương Phác vừa mới bắt tay vào gây dựng Trung Ương Quân, Lý Định Quốc đã biết được tin tức của Trung Ương Quân qua các kênh khác nhau, hơn nữa còn bắt đầu nghiên cứu về chiến thuật hỏa thương của Trung Ương Quân.
Lý Định Quốc biết chiến thuật “xạ kích tạm đoạn thức” của Trung Ương Quân, biết khả năng oanh tạc cự ly gần của Long vương pháo, cũng biết sức sát thương khủng khiếp của Pháo doanh Trung Ương Quân. Tiếc là quân Đại Tây chưa có thợ thủ công, Lý Định Quốc cũng không thể mua súng kíp và hỏa pháo từ Ma Cao về được, nếu không quân Đại Tây có lẽ cũng xuất hiện đội hỏa thương và đội pháo rồi.
Một danh tướng quân Đại Tây khẩu khí ngưng trọng nói:
- Thiếu tướng quân, đây hình như không phải là quan quân Đại Minh.
Thần sắc Lý Định Quốc ngưng trọng gật đầu, nói:
- Không sai, đó chính là Trung Ương Quân Đại Minh trong truyền thuyết, quân đội của Vương Phác!
- Hứ ….
Các tướng lĩnh quân Đại Tây bên cạnh Lý Định Quốc lần lượt hít sâu một hơi. Viên tướng lĩnh quân Đại Tây vừa nói sắc mặt biến đổi lạ thường, trầm giọng nói:
- Đó là Trung Ương Quân Đại Minh? Trung Ương Quân Đại Minh chưa tới ba vạn người lại tiêu diệt hơn hai mươi vạn Kiến Nô và quân Thát Tử.
Để gây chấn động tâm lý lưu tặc Thiểm Tây, Tứ Xuyên, Vương Phác đặc biệt mớm lời cho các tỉnh tăng cường sức mạnh tuyên truyền. Dưới sự tuyên truyền khuếch đại của quan viên địa phương Đại Minh tại trận chiến Tế Ninh, chiến tích huy hoàng của Trung Ương Quân Đại Minh sớm đã lan truyền khắp cả nước. Các tướng sỹ quân Đại Tây đương nhiên là chẳng lạ lẫm gì với chuyện này.
- Đó chẳng qua là nghe nhầm đồn bậy thôi.
Lý Định Quốc điềm tĩnh nói.
- Trung Ương Quân Đại Minh có lẽ cũng rất lợi hại, nhưng tuyệt đối không thể lợi hại tới mức chỉ ba vạn quân là có thể tiêu diệt liên quân hơn hai mươi vạn quân Kiến Nô, Thát Tử! Nếu bổn soái không lầm, đây có lẽ là kỹ xảo của triều đình Đại Minh, ý đồ làm suy sụp lòng tin của quân Đại Tây chúng ta mà thôi.
Có tướng lĩnh quân Đại Tây nói:
- Nhưng dù nói thế nào thì trận chiến Tế Ninh chung quy là Trung Ương Quân Đại Minh đã đánh thắng.
Lý Định Quốc nhíu mày, lạnh nhạt nói:
- Đó là vì Kiến Nô và đám man di Thát Tử không hiểu binh pháp nhà Hán chúng ta, biết rõ vũ khí Trung Ương Quân Đại Minh sắc bén, còn muốn quyết chiến với Trung Ương Quân Đại Minh, sao có thể không bại được?
Nói tới đây, Lý Định Quốc liền tiếp tục:
- Giả dụ bổn soái là Thống soái của hơn hai mươi vạn Kiến Nô và Thát Tử, tuyệt đối không thể chọn chiến trường ở Tế Ninh!
Có tướng lĩnh hỏi:
- Không đánh Tế Ninh, vậy nên đánh ở đâu?
- Hà Nam!
Lý Định Quốc ngưng giọng nói:
- Hỏa khí của Trung Ương Quân Đại Minh sắc bén, sức tấn công vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng có nhược điểm chí mạng, đó chính là ỷ lại tiếp tế hậu cần. Giả dụ Kiến Nô, Thát Tử chọn chiến trường ở Hà Nam, Trung Ương Quân Đại Minh sẽ không thể dựa vào việc vận chuyển đường sông. Như vậy không những mất đi sự bảo vệ của thủy quân hùng mạnh, mà còn gặp rủi ro công kích.
Các tướng lĩnh quân Đại Tây nghe được nửa tin nửa ngờ, nhưng lời này nếu để Vương Phác nghư được chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên. Giả dụ lúc đầu Đa Nhĩ Cổn tiến công Hà Nam mà không tấn công Sơn Đông, kết quả cuối cùng cũng vẫn như cũ. Nhưng cái giá mà Trung Ương Quân Đại Minh phải trả e là trầm trọng tới mức khó mà chịu đựng được.
Danh sách chương