Sau khi ăn xong, cô cùng Ôn Minh Ngọc được Kình Nghiêm đưa đến khu mua sắm Queen, lúc đầu bọn họ đáng lẽ ra đã vui chơi rất vui vẻ, nhưng không ngờ sau đó cô lại nhìn thấy hắn cùng với một nữ nhân xinh đẹp ngồi nói chuyện cùng nhau, ngay cả khi cô gái đó cầm lấy tay hắn thì hắn cũng chỉ dùng những cử chỉ nhẹ nhàng để gỡ bỏ, có lẽ là do hắn đã nhìn thấy cô. Lúc ánh mắt của cả hai chạm đến nhau, cô có thể nhìn thấy rất rõ Tiêu Đình Hạo đã tức giận, nhưng chính cô bây giờ cũng chuẩn bị tức giận rồi đây, cái tên đàn ông đó không ngờ hắn ta là có nhiều việc ở công ty đến nỗi phải đi nói chuyện uống trà cùng mĩ nữ, dám bỏ mặc cô ở nhà rồi đến đây giao du với nữ nhân, xem cô là không khí hay sao? Càng nghĩ Lâm Mặc Hinh càng tức giận, cuối cùng cô vẫn quyết định ngang bướng khoác tay với Kình Nghiêm mà không để ý một chút nào đến tên nam nhân gắn mác chồng mình. Cũng cùng lúc đó Tiêu Đình Hạo không ngờ Mặc Hinh đã nhìn thấy hắn rồi mà lại dám quay sang gần gũi với nam nhân khác, tức giận dâng trào, mới ngày nào đó, khi Triệu Ái Mỹ còn bám chặt lấy hắn không buông chẳng phải đã có một người nào đó ghen tức đối phó sao? Bây giờ còn dám ra ngoài tìm trai lạ? Đúng là thử thách sự kiên nhẫn, hiền lành có hạn của hắn rồi. Vội từ chối Dương Liên Kiều hắn liền muốn đi đến cho nam nhân kia một nắm đấm rồi kéo Mặc Hinh về phạt cô một trận. Chỉ là khi đi đến, hắn vừa cầm tay cô kéo lại thì mới phát hiện nam nhân bên cạnh là kẻ nào:

"Ngô Kình Nghiêm!"

"Tiêu Đình Hạo! Lâu rồi không gặp!"

"Đúng là lâu rồi không gặp!"- vừa nói hắn vừa kéo cô về bên mình cho bằng được mặc cho sức kéo của Ngô Kình Nghiêm và sự ngang ngạnh của Lâm Mặc Hinh, hắn nhất định kéo vợ mình về

"Anh có cảm thấy bản thân đây là đang quá đáng rồi không? Trước mặt nhiều người như vậy lại có thể đụng tay đụng chân, dây dưa không rõ với bạn của tôi như vậy sao?"- Ngô Kinh Nghiêm vẫn nhất quyết không buông mà cả cô cũng không có gì muốn nói

"Tuy rằng chúng ta là đối tác làm ăn, nhưng chuyện mà anh đang xen vô lại không liên quan đến anh tí nào cả, xin giới thiệu, cô ấy hiện tại là vợ hợp pháp của tôi, đối với một nam nhân hiểu lễ nghĩa và phép tắc như anh thì anh cảm thấy ai quá đáng hơn đây?"-Tiêu Đình Hạo nhếch môi lạnh, lợi dụng lúc cả Ôn Minh Ngọc và Ngô Kình Nghiêm còn bất ngờ chưa nói được gì liền kéo mạnh cô về phía mình mà đem ra cử chỉ ôm ấp

"Không phải đã nói là trong bóng tối sao?"- cô bất ngờ, thầm thì với hắn

"Còn không phải vì em à?"

"Mặc Hinh! Là sự thật!"-Ôn Minh Ngọc không tin được liền hỏi

"Đúng là vậy! Anh Kình Nghiêm, em xin lỗi, là do bọn em đang giận nhau nên em... em..."

"Không sao, anh hiểu mà!"- sau đó Kình Nghiêm để lại cho cô một nụ cười chua chát rồi cùng Ôn Minh Ngọc bỏ đi mất...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện