Dương Liên Kiều sau khi xem thấy tin tức trên báo chí thì đã vô cùng tức giận, không ngờ Tiêu Đình Hạo lại nói thật, anh ta thật sự đã có vợ rồi. Nhưng nghĩ lại thật kĩ thì cô lại cho rằng vợ anh ta nhất định chưa biết đến việc anh ta từng đính hôn với cô, nếu như là thật thì tốt quá, cô vẫn còn có thể cứu vãn tình thế rồi. Vừa nhận được tin mình trở thành người mẫu đại diện cho công ty Tiêu thị, Liên Kiều đã nghĩ ngay đến việc Tiêu Đình Hạo vẫn còn có cảm giác với cô nên mới làm như vậy, cố ý để cả hai người gặp lại nhau, chuyện gì cũng có thể một lần nói ra. Gần chiều, cô liền đến công ty kí hợp đồng trước khi Tiêu Đình Hạo đổi ý, vừa nhìn thấy vợ anh ta cô mới biết rõ bản thân có lợi thế lớn thế nào, ba vòng không chuẩn, gương mặt chỉ thuộc hàng ưa nhìn, có chút đáng yêu và hơi yếu đuối, có thể cô ta còn không phải tiểu thư con nhà danh giá ấy chứ.
Còn riêng Mặc Hinh khi vừa nhìn thấy Dương Liên Kiều cô đã cảm thấy ghê tởm cô ta, nữ nhân này là lợi dụng sắc đẹp, lợi dụng thân thể của mình để làm giàu hay sao? Cô ta ăn mặc hở hang quá mức, mặc dù đúng là một đại mỹ nhân nhưng như vậy có phải là đang cố ý dụ hoặc đàn ông hay không chứ? Mà có khi nào cô ta cố ý ăn mặc như vậy để dụ dỗ chồng cô không chứ? Càng nghĩ Mặc Hinh lại càng lo lắng, cô nên làm gì đây chứ? Đuổi cô ta đi là không thể, đánh cô ta cũng không được, thật là bực mình mà.
Sau đó mọi người có liên quan đến hợp đồng này đều có mặt, chuyện kí kết bắt đầu được nhắc đến nhưng Dương Liên Kiều đó từ đầu đến cuối đều là khoe ngực, khoe da, những chỗ có thể khoe ra cho đàn ông nhìn thấy cô ta đều đã khoe, ánh mắt nhất định nhìn về phía Tiêu Đình Hạo chỉ cần ở đây không có cái bàn lớn cùng với mọi người thì cô ta có lẽ đã nhảy sang đây ăn thịt chồng cô mất rồi.
Nhất định không để mất chồng, Mặc Hinh trừng mắt nhìn cô ta, nhìn thấy cô như vậy cô ta lại nhếch môi cười thách thức, cô cũng không thể nói thẳng với cô ta về cảm xúc bây giờ của mình được chỉ biết nhìn sang chiêu dụ chồng mình. Bàn tay cô vốn đặt trên đùi của bản thân nhưng do tác động của nữ nhân kia mà đã dần dần lần mò sang bên cạnh, đặt sang nơi nào đó cần đặt rồi.
Tiêu Đình Hạo vốn dĩ là nam nhân mặt lạnh khó biểu lộ cảm xúc nhất mà cô từng biết nên cho dù phát hiện ra hành động đáng xấu hổ này của cô cũng như đã bắt đầu có phản ứng thì anh vẫn điềm tĩnh như không, nhưng nếu ngồi gần, ai cũng có thể nghe rõ cổ họng anh đang cố gắng nuốt từng ngụm nước bọt vì khô khan mà hơi thở cũng đã bắt đầu gấp gáp hơn rồi.
Dương Liên Kiều làm sao có thể biết rằng cô ta cho dù có làm thế nào thì vẫn không thể ra tay mạnh dạn như cô được, đó là sự khác nhau giữa vợ và tình nhân, à không, cô ta chỉ xứng đáng là tình cũ mà thôi...
Còn riêng Mặc Hinh khi vừa nhìn thấy Dương Liên Kiều cô đã cảm thấy ghê tởm cô ta, nữ nhân này là lợi dụng sắc đẹp, lợi dụng thân thể của mình để làm giàu hay sao? Cô ta ăn mặc hở hang quá mức, mặc dù đúng là một đại mỹ nhân nhưng như vậy có phải là đang cố ý dụ hoặc đàn ông hay không chứ? Mà có khi nào cô ta cố ý ăn mặc như vậy để dụ dỗ chồng cô không chứ? Càng nghĩ Mặc Hinh lại càng lo lắng, cô nên làm gì đây chứ? Đuổi cô ta đi là không thể, đánh cô ta cũng không được, thật là bực mình mà.
Sau đó mọi người có liên quan đến hợp đồng này đều có mặt, chuyện kí kết bắt đầu được nhắc đến nhưng Dương Liên Kiều đó từ đầu đến cuối đều là khoe ngực, khoe da, những chỗ có thể khoe ra cho đàn ông nhìn thấy cô ta đều đã khoe, ánh mắt nhất định nhìn về phía Tiêu Đình Hạo chỉ cần ở đây không có cái bàn lớn cùng với mọi người thì cô ta có lẽ đã nhảy sang đây ăn thịt chồng cô mất rồi.
Nhất định không để mất chồng, Mặc Hinh trừng mắt nhìn cô ta, nhìn thấy cô như vậy cô ta lại nhếch môi cười thách thức, cô cũng không thể nói thẳng với cô ta về cảm xúc bây giờ của mình được chỉ biết nhìn sang chiêu dụ chồng mình. Bàn tay cô vốn đặt trên đùi của bản thân nhưng do tác động của nữ nhân kia mà đã dần dần lần mò sang bên cạnh, đặt sang nơi nào đó cần đặt rồi.
Tiêu Đình Hạo vốn dĩ là nam nhân mặt lạnh khó biểu lộ cảm xúc nhất mà cô từng biết nên cho dù phát hiện ra hành động đáng xấu hổ này của cô cũng như đã bắt đầu có phản ứng thì anh vẫn điềm tĩnh như không, nhưng nếu ngồi gần, ai cũng có thể nghe rõ cổ họng anh đang cố gắng nuốt từng ngụm nước bọt vì khô khan mà hơi thở cũng đã bắt đầu gấp gáp hơn rồi.
Dương Liên Kiều làm sao có thể biết rằng cô ta cho dù có làm thế nào thì vẫn không thể ra tay mạnh dạn như cô được, đó là sự khác nhau giữa vợ và tình nhân, à không, cô ta chỉ xứng đáng là tình cũ mà thôi...
Danh sách chương