- Phía trước là Diệp Đan Thánh...
Giọng nói và độn quang dường như cùng một lúc đến bên Diệp Mặc.
Diệp Mặc dừng phi thuyền lại, đối diện cũng là một phi thuyền, phi thuyền đối diện lớn hơn nhiều so với phi thuyền của hắn, hơn nữa đẳng cấp cũng cao hơn một bậc, là một Thần khí phi hành cực phẩm.
Càng khiến cho Diệp Mặc cảm thấy trùng hợp chính là người trên phi thuyền đối diện này, hắn quen hơn một nửa. Hai Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế của Hư Thị - Không Hãn Thánh Đế và Thiên Thụy Thánh Đế, còn có Thuần Vu Văn nhỏ gầy cũng có mặt, tên này cũng là Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế. Chính là người sau Đạo quả tháp, mời Diệp Mặc đến chỗ gã chơi, Diệp Mặc còn chưa đi.
Ngoài ra, Diệp Mặc còn biết một Đạo Nguyên nữ Thánh Đế nữa, chính là Phổ Hậu Hân của Ảnh Hư Bảo. Bên cạnh Phổ Hậu Hân ngoài thiếu bảo chủ Lâu Thái ra, còn có một người đàn ông trung niên vô cùng anh tuấn, đây cũng là một Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế. Diệp Mặc đoán người này chắc chính là bảo chủ của Ảnh Hư Bảo. Bảo chủ này giống như con trai của gã Lâu Thái, cũng là một túi da tốt.
Người Tu tiên rất ít khi chủ động thay đổi tướng mạo của mình, tướng mạo của mọi người phù hợp với thiên địa đại đạo, không dễ dàng thay đổi. Tiên nhân đúng là có thể thông qua để thay đổi tướng mạo của mình, nhưng nếu không phải dùng thiên tài địa bảo, mà là chủ động thay đổi, sẽ bị hỏng thiên đạo hỏng tâm đạo, tu vi nhất thời chậm lại mà không tiến. Đối với Tiên nhân mà nói, so với tiền đồ đại đạo của mình, sự xấu đẹp của dung mạo cũng chẳng là cái gì.
Bảo chủ và thiếu bảo chủ của Ảnh Hư Bảo tướng mạo anh tuấn, đó là anh tuấn thật, chứ không phải thông qua cách nào đó để thay đổi.
Đứng trước phi thuyền là một đại hán mặt lam cực kỳ hung hãn, đại hắn mặt lam này hai bên gò má có hai râu rồng màu vàng kim, toàn thân mang theo long uy cực kỳ cường hãn, cũng là tu vi Bán Bộ Hỗn Nguyên.
Diệp Mặc nhìn đại hán mặt lam này, biết rõ đây là một Thánh Đế của Long Tộc. Nhiều Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế như này đứng trên một phi thuyền, rõ ràng là vì chuyện gì đó.
- Ha ha, hóa ra là Không Hãn Thánh Đế và Thiên Thụy Thánh Đế, thật trùng hợp.
Diệp Mặc vội vàng ôm quyền cười nói, ngữ khí dường như cực kỳ thành khẩn, người vừa nãy gọi hắn chính là Thiên Thụy Thánh Đế.
Thiên Thụy Thánh Đế mỉm cười, bình thản nói:
- Diệp Đan Thánh thật bản lĩnh, chẳng những có Thái Sơ Dạo Văn Quả, còn có một công pháp thật tuyệt, đến tôi cũng không biết Diệp tiên hữu là Hóa Đạo hay là Đạo Nguyên nữa.
Diệp Mặc hiểu lời nói của Thiên Thụy Thánh Đế, tên này chắc chắn đã biết lúc trước Đạo Nguyên Ma Thánh tham gia Hư Thị kia chính là hắn giả trang, cho nên mới nói như vậy. Gả nói không biết tu vi cụ thể của mình, rõ ràng cũng có chút ý mỉa mai trong đó.
Đối vớì chuyện này Diệp Mặc cũng không lạ, chuyện Phổ Hậu Hân biết mình có Thái Sơ Đạo Văn Quả, bây giờ nói ra cũng rất là bình thường. Đám người Thiên Thụy từ chỗ Phổ Hậu Hân biết mình có Thái Sơ Đạo Văn Quả, lại liên tưởng đến lúc trước trong hội đấu giá Hư Thị có người báo ra Thái Sơ Đạo Văn Quả, làm sao có thể không nghĩ đến đó là mình.
Bởi vậy có thể thấy, mấy người kia cũng biết Quang Minh Tâm trong tay hắn, nhưng Diệp Mặc bây giờ cũng không lo lắng, với tu vi hiện tại của hắn, mấy Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế này hắn cũng không để trong lòng.
Thuần Vu Văn sau khi nhìn thấy Diệp Mặc rồi vẫn chăm chăm nhìn Diệp Mặc, dường như nghĩ không thông Diệp Mặc sao có thể xuất hiện trong này được. Năm đó gã vẫn cho rằng tên Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế của Hải Tộc nuốt đồ của Diệp Mặc, bây giờ nghĩ ra không phải như vậy, chẳng lẽ Diệp Mặc lại có thể chạy thoát từ tay tên Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế của Hải Tộc sao? - Diệp Đan Thánh quả nhiên có bản lĩnh, tôi nghe nói Trạm Hãn Trì của Hải Tộc đi tìm Diệp Đan Thánh có chút chuyện, sao bây giờ chỉ nhìn thấy Diệp Đan Thánh, không nhìn thấy Trạm tiên hữu?
Thuần Vu Văn ngữ khí mang theo chút châm biếm nói, nếu một mình gã gặp Diệp Mặc, thì gã sớm đã ra tay rồi.
Diệp Mặc trừng mắt nhìn Thuần Vu Văn một cái:
- Bạn thân của anh không nhìn thấy rồi, liên can gì đến tôi.
Thuần Vu Văn biến sắc, nhưng lại nhìn nhìn người đàn ông Long Tộc mặt lam kia, cuối cùng vẫn không phát tác. Gã đã tính kỹ rồi, cho dù không đến Long Tộc tham gia đại tiệc Tiên quả, cũng không thể để cho Diệp Mặc rời đi được.
- Hóa ra là Diệp Đan Thánh, Ngao Hưng Đằng có thể gặp được Diệp Đan Thánh, đúng là may mắn.
Thánh Đế Long Tộc mặt lam này mặc dù tướng mạo hung hãn, nói chuyện lại cực kỳ khách khí, chủ động bước lên trước chào hỏi Diệp Mặc.
Diệp Mặc cũng không lãnh đạm, vội vàng đáp lễ:
- Ngao tiên hữu chắc xuất thân từ Long Tộc, Diệp Mặc có thể quen biết Thánh Đế của Long Tộc, cũng rất may mắn.
Ngao Hưng Đằng lại khách khí nói:
- Mặc dù lần trước chưa đến tham gia đại hội Đạo quả tháp của Hư Thị, tôi cũng đã kinh danh Diệp Đan Thánh rồi. Lần này là đại lễ Tiên quả của Long Tộc chúng tôi, chúc mừng vị Hỗn Nguyên Long Thánh thứ hai của Long Tộc chúng tôi chứng đạo thành công, mời đại năng các nơi đến náo nhiệt một phen. Diệp Đan Thánh là đệ nhất Đan Thánh, mời đến Long Tộc chúng tôi làm khách.
Diệp Mặc trong lòng có chút bùi ngùi, Long Tộc này là nhánh của Yêu Tộc, bây giờ cũng có hai vị Hỗn Nguyên Thánh Đế rồi, Nhân Tộc vẫn nằm trong trạng thái tàn phá không chịu nổi trong Thánh Đạo Tàn Giới. Không biết mấy người La Thanh Hà thành lập Thánh Đạo Tông như thế nào rồi, phải quay về xem tình hình thế nào mới được.
Ngao Hưng Đằng biết mình là Thánh Đế của Long Tộc, nhưng khi gã mời lại không nói mời Thánh Đế của Nhân Tộc, mà lại nói mời đệ nhất Đan Thánh, có thể thấy Nhân Tộc trong lòng gã quả thực cũng không có chút địa vị nào. Còn đại lễ Tiên quả, Diệp Mặc thực sự cũng không muốn tham gia. Bây giờ Tiên quả của Long Tộc được hắn lấy nhiều như vậy, đại hội Tiên quả của Long Tộc chẳng may có vấn đề gì cũng không ổn lắm.
Nhưng nếu hắn không tham gia, thì lại đắc tội với Long Tộc. Cái này không gặp thì thôi, gặp rồi mà không đi chẳng phải là xem thường Long Tộc, không nể mặt Long Tộc sao?
Thấy Diệp Mặc do dự không nói gì, bảo chủ anh tuấn của Ảnh Hư Bảo kia bỗng nhiên cười ha hả nói:
- Lần trước tôi vẫn phải cám ơn Diệp Đan Thánh tính toán so đo với con trai tôi, nếu không Lâu Hồn tôi có thể cũng không nhàn nhã như bây giờ nữa rồi.
Diệp Mặc làm sao không nghe ra lời của Lâu Hồn, tên này ý ngoài lời là nếu như lần trước mình thực sự dám giết Lâu Thái, thì bây giờ Lâu Hồn gã sẽ không ngừng truy sát mình, tuyệt đối sẽ không đứng trong này nói chuyện.
- Diệp Đan Thánh, lần này Long Tộc lại có đại năng chứng đạo Hỗn Nguyên, cũng là một cơ hội, đến lúc đó tất cả những Hỗn Nguyên Thánh Đế và Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế tham gia đại hội Tiên quả đều có thể giao lưu tâm đắc tu luyện với nhau, còn nữa chính là trao đổi chút vật phẩm. Đồ của Hỗn Nguyên Thánh Đế, rất nhiều thứ chúng ta chưa từng thấy. Theo tôi thấy, Diệp Đan Thánh đi tham gia một chút, nói không chừng còn có thu hoạch khác.
Không Hãn Thánh Đế thấy bảo chủ của Ảnh Hư Bảo cũng không khách khí với Diệp Mặc, chủ động đứng ra giảng hòa nói.
Diệp Mặc trong lòng đã có tính toán, sau khi cám ơn Không Hãn Thánh Đế, lại nói với Ngao Hưng Đằng:
- Đệ nhất Đan Thánh thì không dám...
Thiên Thụy Thánh Đế nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, bất ngờ nói:
- Diệp Đan Thánh có thể không biết, bây giờ anh đã có được công nhận là đệ nhất Đan Thánh rồi, rất nhiều đại năng đều đến mời qua anh, chỉ có điều anh không ở Hư Thị, anh không biết mà thôi.
Diệp Mặc có chút ngây người, hắn rời khỏi Hư Thị mới có mấy chục năm, đã nổi tiếng như vậy rồi sao?
Ngao Hưng Đằng cũng vừa cười vừa nói:
- Diệp Đan Thánh không cần khiêm tốn, anh chính là đệ nhất Đan Thán rồi. Tôi đến Hư Thị còn được tiền bối của Long Tộc dặn dò, nếu Diệp Đan Thánh đến Hư Thị, nhất định phải mời Diệp Đan Thánh đến Long Tộc làm khách. Bây giờ vận khí của tôi tốt như này, gặp được Diệp Đan Thánh rồi, muốn mời Diệp Đan Thánh xin đừng từ chối.
Diệp Mặc biết nói đến đây rồi, hắn nếu như muốn từ chối thêm nữa, cũng có chút không tiện lắm. Huống chi, Long tộc có đại năng chứng đạo Hỗn Nguyên, những tộc khác chắc chắn sẽ đến chúc mừng, Nhân Tộc không đến dường như cũng có ý tự hạ thấp mình. Hơn nữa, Diệp Mặc muốn luyện chế một món Thần khí phi hành cực phẩm, từ chỗ Hỗn Nguyên đại năng Long Tộc lấy chút đồ tốt cũng không tệ.
Nghĩ tới đây, Diệp Mặc ôm quyền nói:
- Nếu Ngao tiên hữu có thịnh tình như vậy, vậy thì tôi cung kính không bằng tuân mệnh rồi.
Nghe thấy Diệp Mặc đồng ý đến Long Tộc tham gia đại lễ chứng đạo Hỗn Nguyên Thánh Đế của Long Tộc, Ngao Hưng Đằng sung sướng, vội nói:
- Nếu như vậy, Diệp Đan Thánh mời lên Tiên thuyền của chúng tôi.
Khi nói chuyện đồng thời cấm chế của Tiên thuyền cũng được mở ra.
Diệp Mặc không khách khí, dẫn theo Vô Ảnh và Cừu Nhưỡng trực tiếp lên Tiên thuyền của Ngao Hưng Đàng.
- Diệp Đan Thánh, Thần thú này của anh chắc hẳn là Long Tộc? Cảm giác thật cường đại...
Ngao Hưng Đằg cũng đã cảm nhận được sự cường đại của Vô Ảnh.
Trong lòng gã có nghi ngờ Vô Ảnh là do Vô Ảnh Thao Long biến dị thành, nhưng nghửng lời như này gã không dám nói ra, như vậy quá bất hợp lý. Vô Ảnh Thao Long là nhỏ yếu nhất trong Long Tộc, vì chẳng những nhỏ yếu, hơn nữa thăng cấp khó khăn. Cho nên sau đó Long Tộc dứt khoát đem Vô Ảnh Thao Long gọi thành Vô Ảnh Thao Trùng, chỉ có điều chữ trùng nghe không êm tai, nói thế nào cũng là xuất thân Long Tộc, cho nên mới đổi tên thành Vô Ảnh Thao Tằm.
Vô Ảnh Thao Tằm vì vốn sinh ra đã kém cỏi, cuối cùng rơi vào trạng thái lãng quên, bây giờ dường như không còn nữa rồi. Ngao Hưng Đằng trong này phát hiện một Thần thú mang khí tức của Vô Ảnh Thao Tằm, làm sao không khiếp sợ?
Vô Ảnh Thao Tằm nhỏ yếu như vậy, nhưng Vô Ảnh bây giờ vô cùng cao lớn, toàn thân đen nhánh, còn có đôi cánh màu vàng kim, quả thực chính là bộ dạng uy phong lẫm liệt. Nếu không phải đầu của Vô Ảnh không giống Long Mã, khí tức trên người cũng không giống Long Mã, Ngao Hưng Đằng còn cho rằng đây là Long Mã rồi.
Nhưng Long Mã là gì có uy vũ Thần thú như này, quả thực không thể so sánh được. Hơn nữa mơ hồ cảm giác con Thần thú trước mặt này cũng không kém hơn Hóa Đạo Thánh Đế bình thường, thậm chí Đạo Nguyên Thánh Đế cũng có thể.
Diệp Mặc tùy ý nói:
- Đây chỉ là tôi tiện tay nhặt được mà thôi, cũng không để ý có phải là Long Tộc hay không.
Ngao Hưng Đằng thấy Diệp Mặc cũng không muốn nói nhiều, cũng kìm nén sự nghi vấn trong lòng mình lại, bắt đầu nói một số câu lấy lòng Diệp Mặc luyện đan trong Hư Thị. Còn Cừu Nhưỡng, thì trực tiếp bị gã bỏ qua luôn. Cừu Nhưỡng cũng là xuất thân Long Tộc, nhưng Cừu Nhưỡng cũng không thần kỳ chút nào, Ngao Hưng Đằng cũng không coi ra gì. Chi nhánh Long Tộc lưu lạc bên ngoài quả thực quá nhiều rồi, ai còn có thể nghe ngóng hỏi thăm từng chi nhánh một chứ?
Thấy Ngao Hưng Đằng cực kỳ khách khí với Diệp Mặc, đến Thuần Vu Văn không khách khí với Diệp Mặc cũng chỉ có thể kìm nén sự tức giận trong lòng mình lại. Gã biết trong mắt Ngao Hưng Đằng, bản thân mình kém rất xe Diệp Đan Thánh, chỉ có thể nghĩ đến sau khi đại hội Long Tộc kết thúc, gã sẽ xử lý tên Diệp Mặc này.
Không Hãn Thánh Đế và Thiên Thụy Thánh Đế mặc dù biết Quang Minh Tâm trong tay Diệp Mặc, ngược lại cũng không có cách gì. Diệp Mặc bầy giờ là đệ nhất Đan Thánh, nổi tiếng bên ngoài, hơn nữa Ngao Hưng Đằng đối xử với hắn cũng không tệ, sau đó hai Thánh Đế dứt khoát cũng tham gia nói chuyện phiếm.