Trừ việc bị cảnh cáo ra thì Pete James ở chi bộ bên Châu Âu và Phùng Đông Tường - một trong bốn vị nguyên lão cũng đã nhắn tin cho anh, nói rằng về cơ bản thì tình hình nội bộ của tập đoàn đã ổn định lại rồi, đang được tiếp quản một cách rất hòa bình.

Còn có rất nhiều tài liệu về việc đầu tư thành công hay thất bại gì đó, Tần Minh đã thấy rất nhiều tài liệu trong số đó đã được Tống Dĩnh phê duyệt hộ anh rồi.

Tần Minh đọc một lượt thấy chúng đều được xử lý rất tốt, có rất nhiều vấn đề còn được thuê cả chuyên gia về để cố vấn nữa.

Trong số những tin đã nhận được, Tần Minh cảm thấy lo lắng nhất là về tin liên quan đến tổng bộ ở nước M, bây giờ bên đó vẫn thuộc quyền khống chế của mẹ con Thường Diệp Quân, chính vì thế nên thông tin của tập đoàn Hoàn Vũ đã bị gián đoạn, cản trở việc triển khai rất nhiều công việc khác.


Nếu cứ như vậy mãi thì anh cũng khó mà ngồi vững được ở vị trí người đứng đầu tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ.

“Phiền phức thật đấy.” Tần Minh cắn môi rồi nghĩ thầm: “Xem ra mình phải đến Tương Tây xem thế nào.

Không biết Thường Hồng Hi ăn xong trùng của nhà họ Lâm thì sẽ có hiệu quả thế nào.

Nếu như mọi chuyện thuận lợi thì bên tổng bộ Bắc Mĩ cũng sẽ về tay mình.”
Đúng lúc Tần Minh đang xem các tin nhắn khác thì đột nhiên A Long gọi đến.

A Long nói: “Cậu chủ, có gián điệp lần vào buổi tiệc của Hoàng Phái, vừa nãy người đó đi về phía phòng của cậu, nhưng bị người bên tôi bắt được rồi, trên người người đó có bom và súng ống, người đó còn nói là vẫn còn đồng phạm, nhưng vẫn chưa biết là ai?
Sau đó A Long còn gửi một bức ảnh đến, người sát thủ kia là người nước ngoài.

Tần Minh thầm cảm thấy giật mình, nhưng rồi anh chỉ bình tĩnh trả lời lại: “Tạm thời để người đó sống đi.


Bây giờ cho người đến đón tôi đi.”
Tần Minh không ngờ rằng lại có nhiều người muốn giết mình như vậy, thậm chí còn suýt thành công rồi.

Điều này khiến anh thấy rất sợ, bây giờ anh mới cảm thấy hiểu phần nào cuộc sống của Thường Hồng Hi, bảo sao ông ta đi đâu cũng phải đề phòng.

Bởi vì các thành viên của Ban Giám đốc tối cao giúp nhau tranh đấu, nên việc ám sát nhau này sẽ kéo dài mãi mãi.

Trong hệ thống mã hóa của nội bộ tập đoàn đang có rất nhiều tài liệu đang chờ được xử lý.

Bây giờ Tống Dĩnh đang có xu hướng không xử lý kịp rồi, điều này khiến Tần Minh cảm thấy hơi áy náy.

Tần Minh đứng lên, bây giờ anh mới nhận ra rằng mình còn việc quan trọng hơn cần làm chứ không phải là ở đây vui chơi nhàn nhã.

“Chỉ có mỗi một cách giải quyết là thống nhất thôi” Tần Minh thầm cảm thán, nếu bây giờ đã coi cả thế giới này là nơi để bóc lột của cải, thì trong thời đại toàn cầu hóa và thay đổi chế độ tuyệt vời thế này, tiền tài có thể sử dụng dễ dàng hơn nhiều so với thế giới với những luật lệ cũ trước kia.


Chỉ khi nào Tần Minh thống nhất được tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, không còn
ai phản đối anh, rồi khi anh có thể mở được nơi huấn luyện và bồi dưỡng các nhân tài chỉ trung thành với một mình anh thôi thì anh mới có thể thống trị nơi này lâu dài được.

Tần Minh muốn biến tập toàn đa quốc gia này trở thành một đế quốc về riêng anh.

Tần Minh nghĩ thầm: “Bây giờ không phải là lúc chìm đắm trong rượu chè và sắc đẹp”
Anh nói với hai cô gái bên cạnh: “Hải Đường, Tiêu Kiều, bây giờ anh có việc phải đi trước”
Hai cô gái đều hơi giật mình, sau đó lộ ra vẻ mặt hơi mất mát.

Mộc Tiêu Kiều sốt ruột nói: “Anh đừng nói là anh giận đấy nhé?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện