Tần Minh hít một hơi sâu rồi nói: "Lâm Vũ Nhu, có một chuyện tôi nhất định phải nói rõ với cô.."
Anh còn chưa dứt lời thì Lâm Vũ Nhu đột nhiên nhào tới, cô ta ôm lấy Tần Minh, nói: "Tôi biết anh muốn nói gì.

Ban nãy cô chủ nhà họ Mộc đến đây, anh đi đón cô ấy đúng không?"
Tần Minh không để tay lung tung, nói thẳng: "Vậy cô cũng nên biết chúng ta không có khả năng.

Tôi thừa nhận, Tần Minh tối là thằng trai tồi.


Nhưng tôi sẽ chịu trách nhiệm với đứa bé trong bụng cô và cả cuộc sống sau này của cô nữa, đây là những gì tôi có thể cho cô."
Dường như Lâm Vũ Nhu ý thức được điều gì, cô ta đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Tần Minh với vẻ say đắm, nói: "Tôi không cần những thứ này, tôi chỉ muốn ở bên anh nhiều hơn, dù là một lúc thôi cũng được."
Tần Minh còn muốn nói gì đó thì đột nhiên của phòng bị gõ vang.

Tần Minh hỏi: "Ai đó?"
Ngoài cửa vang lên tiếng của A Long: "Cậu chủ, Olmei và Liễu Lan tới rồi".

Tần Minh vô cùng bất ngờ, không ngờ họ lại tới nhanh như vậy.

Tần Minh quay đầu nhìn Lâm Vũ Nhu, cô ta lấy áo khoác cho anh, nói: "Anh làm gì thì làm đi, mẹ con chúng tôi có thể đợi anh"
Tần Minh cầm áo khoác quay người rời đi, dù trong lòng có nhiều điều muốn nói nhưng lúc này lại không nói nên lời.

"Lần đầu gặp gỡ, cô Liễu đúng là tuổi trẻ tài cao"

Trong sảnh công vụ của khách sạn, lần đầu tiên Tần Minh nhìn thấy người kế nhiệm của bốn vị nguyên lão Hoàn Vũ, có thể nói bốn vị nguyên lão là hai cánh tay đắc lực của Tần Minh.

Liễu Lan đeo kính, mặc bộ xường xám đỏ thẫm, dáng người cũng rất đẹp, mặc dù là người châu Á nhưng lại nhuộm tóc màu vàng, cách ăn mặc cũng khá thời trang, mang phong cách của nước M.

Liễu Lan hơi cúi người, nói tiếng Trung một cách tròn vành rõ chữ: "Sếp quá khen, lúc đầu tôi vẫn chưa đủ tố chất, nhưng được cậu đặc cách đề bạt.

Huống chi so với Tống Dĩnh bên cạnh cậu, tôi vẫn còn kém xa.

À, không biết cô ấy có ở đây không? Trước kia tôi, cô ấy và cả Cli Olsen đều là chiến sĩ đi ra từ một trại huấn luyện"
"Chiến sĩ." Tần Minh nghe thấy cô ta đánh giá bản thân như vậy, bèn đưa mắt nhìn sống lưng thẳng tắp, hai chân nổi bật lại mang tư thế quân đội, ánh mắt giống như báo săn của cô ta, anh bỗng hiểu ra.

"Tống Dĩnh không ở đây" Tần Minh nói: "Các cô không thể ôn lại chuyện cũ rồi.

Lần này cô tới đột ngột như vậy khiến tôi cũng khá bất ngờ.


Tôi còn định bảo cô và Olmei cứ ẩn núp ở nước M cơ.

Vậy cô có chuyện gì muốn nói với tôi?"
Nghe thấy Tống Dĩnh không ở đây, vẻ mặt Liễu Lan hơi thả lỏng.

Liễu Lan lấy ra một ổ cứng di động, nói: "Sếp, đây là
những tài sản lưu động liên quan tới tổng bộ Bắc Mỹ gần đây, tôi phát hiện chúng đều chảy về một tài khoản không biết tên ở Thụy Sĩ.

Tuy ngân hàng Thụy Sĩ cũng thuộc bản nghiệp của Hoàn Vũ chúng ta, nhưng khi tôi sử dụng quyền hạn để kiểm tra thì bị từ chối.".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện