Khách sạn Quốc tế Đại Dung.
Liễu Lan thấy đám người Tần Minh rời đi, cô ta không có được câu trả lời cần có.
Đồng thời cũng không nhận được bất kỳ mệnh lệnh nào của Tần Minh.
Cô ta có linh cảm, có phải cô ta bị lộ rồi không?
Cô ta đã đánh giá thấp Tần Minh, sao cô ta có thể đánh giá thấp một người có thể đánh bại Thường Hồng Hi chứ?
Cô ta lập tức liên lạc với Triệu Tinh bằng thông tin liên lạc đã được mã hóa.
"Đã bố trí xong chưa?"
Triệu Tinh trả lời: "Đã bố trí xong hết rồi, nếu tin tức cô cung cấp không phải là giả thì cậu ta chắc chắn sẽ chết.
Tuy rằng thiếu một ít súng ống, nhưng tìm được một ít cung nỏ và súng săn là đủ rồi.
Khi nào thì cô và người của cô tới?"
Liễu Lan nói: "Lập tức xuất phát, nhưng Tần Minh đã cử hai cao thủ là Cli và A Long trông chừng tôi, có thể thấy được cậu ta rất cảnh giác tối.
Sao, bà không tự tin sẽ thắng sao? Còn cần phải đợi người của tôi?".
"Nhưng bà yên tâm đi, ông Thường là ân nhân của tôi, tôi nhất định sẽ báo thù cho ông ấy, tôi sẽ không vắng mặt trong hành động ám sát lần này."
Liễu Lan kết thúc cuộc gọi, mặc áo khoác vào, vì thời tiết lạnh nên lớp quần áo dày của cô ta bao bọc một thứ khiến người khác khó mà phát hiện ra được.
Cốc cốc, đúng lúc này có tiếng gõ cửa.
"Ai?"
Giọng của A Long vang lên từ ngoài cửa: "Là tôi, Vũ Long, cô Liễu, cậu chủ bảo tôi đưa có an toàn lên máy bay."
Liễu Lan xách hành lý ra mở cửa, chỉ thấy Olmei cũng ở đó.
Liễu Lan thầm nghĩ: "Tống Dĩnh không có mặt, Vũ Long cũng không có, Cli Olsen cũng không, tương đương với việc Tần Minh thiếu mất một kim bài miễn tử, hờ hờ.
Tiếp theo chỉ cần mình đến sân bay rồi thoát thân là được."
Cả ba người xuống khách sạn, đột nhiên một cuộc điện thoại gọi đến, sắc mặt A Long thay đổi, nhíu chặt mày.
Anh ta lập tức nói: "Cli Olsen, đi với tôi ngay lập tức, gọi người của đội ba nữa"
A Long không giải thích tình hình cho Liễu Lan mà trực tiếp rời đi.
Nhưng Liễu Lan đại khái cũng đoán được, đa phần là bên phía Tần Minh cần chi viện.
Liễu Lan lạnh lùng nghĩ: "Hờ hờ, bây giờ vội vàng chạy qua cũng vô dụng, mình ấy mà, đóng kịch thì phải đóng đến phút chót, về khách sạn trước vậy."
Liễu Lan quay lại khách sạn, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, nói: "Đội Dạ Tường Vi vào trong rừng đi săn rồi"
Lúc này, sâu trong vùng núi Tương Tây, nước sông lạnh ngắt bị nhuộm một màu máu.
"Giết!"
Hơn năm mươi sát thủ lao về phía Tần Minh, nhưng đều bị tiểu đội ám sát của Tần Minh kiên quyết chống trả.
Bởi vì nhiệm vụ này đơn giản, tiểu đội ám sát không mang theo vũ khí hạng nặng mà chỉ mang theo súng lục, sau một loạt đạn, hơn mười người của đội tiên phong bên phía sát thủ đã ngã xuống.
Tuy nhiên, vì sát thủ phục kích trước nên tiểu đội ám sát của Tần Minh cũng bị mất một số người.
Tần Minh thấy anh em của mình bị thương nặng, nếu vẫn tiếp tục bảo vệ anh thì có thể sẽ mất mạng..
Liễu Lan thấy đám người Tần Minh rời đi, cô ta không có được câu trả lời cần có.
Đồng thời cũng không nhận được bất kỳ mệnh lệnh nào của Tần Minh.
Cô ta có linh cảm, có phải cô ta bị lộ rồi không?
Cô ta đã đánh giá thấp Tần Minh, sao cô ta có thể đánh giá thấp một người có thể đánh bại Thường Hồng Hi chứ?
Cô ta lập tức liên lạc với Triệu Tinh bằng thông tin liên lạc đã được mã hóa.
"Đã bố trí xong chưa?"
Triệu Tinh trả lời: "Đã bố trí xong hết rồi, nếu tin tức cô cung cấp không phải là giả thì cậu ta chắc chắn sẽ chết.
Tuy rằng thiếu một ít súng ống, nhưng tìm được một ít cung nỏ và súng săn là đủ rồi.
Khi nào thì cô và người của cô tới?"
Liễu Lan nói: "Lập tức xuất phát, nhưng Tần Minh đã cử hai cao thủ là Cli và A Long trông chừng tôi, có thể thấy được cậu ta rất cảnh giác tối.
Sao, bà không tự tin sẽ thắng sao? Còn cần phải đợi người của tôi?".
"Nhưng bà yên tâm đi, ông Thường là ân nhân của tôi, tôi nhất định sẽ báo thù cho ông ấy, tôi sẽ không vắng mặt trong hành động ám sát lần này."
Liễu Lan kết thúc cuộc gọi, mặc áo khoác vào, vì thời tiết lạnh nên lớp quần áo dày của cô ta bao bọc một thứ khiến người khác khó mà phát hiện ra được.
Cốc cốc, đúng lúc này có tiếng gõ cửa.
"Ai?"
Giọng của A Long vang lên từ ngoài cửa: "Là tôi, Vũ Long, cô Liễu, cậu chủ bảo tôi đưa có an toàn lên máy bay."
Liễu Lan xách hành lý ra mở cửa, chỉ thấy Olmei cũng ở đó.
Liễu Lan thầm nghĩ: "Tống Dĩnh không có mặt, Vũ Long cũng không có, Cli Olsen cũng không, tương đương với việc Tần Minh thiếu mất một kim bài miễn tử, hờ hờ.
Tiếp theo chỉ cần mình đến sân bay rồi thoát thân là được."
Cả ba người xuống khách sạn, đột nhiên một cuộc điện thoại gọi đến, sắc mặt A Long thay đổi, nhíu chặt mày.
Anh ta lập tức nói: "Cli Olsen, đi với tôi ngay lập tức, gọi người của đội ba nữa"
A Long không giải thích tình hình cho Liễu Lan mà trực tiếp rời đi.
Nhưng Liễu Lan đại khái cũng đoán được, đa phần là bên phía Tần Minh cần chi viện.
Liễu Lan lạnh lùng nghĩ: "Hờ hờ, bây giờ vội vàng chạy qua cũng vô dụng, mình ấy mà, đóng kịch thì phải đóng đến phút chót, về khách sạn trước vậy."
Liễu Lan quay lại khách sạn, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, nói: "Đội Dạ Tường Vi vào trong rừng đi săn rồi"
Lúc này, sâu trong vùng núi Tương Tây, nước sông lạnh ngắt bị nhuộm một màu máu.
"Giết!"
Hơn năm mươi sát thủ lao về phía Tần Minh, nhưng đều bị tiểu đội ám sát của Tần Minh kiên quyết chống trả.
Bởi vì nhiệm vụ này đơn giản, tiểu đội ám sát không mang theo vũ khí hạng nặng mà chỉ mang theo súng lục, sau một loạt đạn, hơn mười người của đội tiên phong bên phía sát thủ đã ngã xuống.
Tuy nhiên, vì sát thủ phục kích trước nên tiểu đội ám sát của Tần Minh cũng bị mất một số người.
Tần Minh thấy anh em của mình bị thương nặng, nếu vẫn tiếp tục bảo vệ anh thì có thể sẽ mất mạng..
Danh sách chương