Hai lão thái thái khóc một hồi lâu mới nhớ tới các vãn bối. Sau khi giới thiệu một phen, Cừu Tử Phi nhắc nhở Cừu lão thái thái rằng Quý bà nội và Tử Hòa có lẽ đã mệt mỏi sau chuyến bay. Cừu lão thái thái gật đầu, giận bản thân hồ đồ, lôi kéo Tử Hòa đi ra ngoài, vừa đi vừa khen Tử Hòa bộ dạng tuấn tú.
Quận Thanh bộ dạng cũng không xấu, nhưng từ khi sinh tới giờ chưa từng bị người quá chú ý như vậy. Từ đại sảnh đi đến bãi đỗ xe, Bùi Quận Thanh bị một đường ánh mắt để ý đến nổi da gà mấy tầng.
Thượng Tử Phi mở cửa xe, Quận Thanh mới nhẹ nhàng thở ra, lặng lẽ nói với Tử Phi :” Ta hiện tại tin Vệ Giai thật sự là chết vì bị xem nhiều.”
Tử Phi lái xe, mang theo đoàn người thẳng tiến đến biệt thụ Cừu gia.
Cừu gia là gia tộc Hoa kiều đến Mỹ rất sớm, ở khu người Hoa khá có danh vọng. Cừu gia con cháu khá đông, Cừu lão thái thái sinh 3 trai 2 gái. Trừ bỏ đứa út không có kết hôn, những đứa khác đều tự thành gia khai chi tán diệp, tới rồi đời thứ ba đã có mười mấy người, Bùi Quận Thanh là cháu ngoại lớn nhất, so với Tử Phi lớn hơn một tuổi.
Bọn con cháu đều tự có sự nghiệp gia đình riêng, trừ bỏ ngày tết, bình thường cũng không ở nhà chính. Bất quá bốn ngày sau chính là đại thọ bảy mươi của Cừu lão tiên sinh, đến lúc đó bọn họ đều phải gấp trở về.
Tới Cừu gia, Quý bà nội cùng tiểu Hòa ăn chút ít sau đó đã bị an bài nghỉ ngơi. Tiểu Hòa mệt cực kỳ, mới vừa lúc ngồi máy bay còn bị say máy bay, rất nhanh liền ngủ mất, khi tỉnh lại đã là chạng vạng.
Tiểu Hòa dụi mắt, nhìn xem căn phòng xa lạ, nửa ngày mới nhớ tới bản thân đã ở nước Mỹ, ngồi ở trên giường ngốc một lúc lâu. Nhớ tới bản thân phải nửa tháng sau mới có thể trở về, tiểu Hòa bỗng nhiên có chút hối hận.
Không online, Hạ đại ca có lo lắng hay không? Bản thân giống như khá tùy hứng, ít nhất cũng phải báo cho người ta một tiếng.
Khi Cừu Tử Phi gõ cửa vào, liền nhìn đến một bộ hình ảnh như vậy.
Trời chiều ánh tà dương chiếu vào, một tầng vàng óng ánh bao trùm tất cả bài trí trong phòng kể cả thiếu niên trên giường đang ôm lấy chăn. Rửa mặt, ngủ xong, thiếu niên so với lúc ở sân bay càng thêm đẹp bức người. Nhìn ánh mắt thủy nhuận mê người của cậu, Tử Phi theo bản năng dời tầm mắt xuống, rồi lại nhìn đến hắn lộ ra ngoài chăn tinh xảo trắng noản phấn hồng ngón chân.
Tử Phi khụ một tiếng.” Tỉnh? Đang muốn gọi ngươi, hiện tại không nên ngủ nhiều, bằng không buổi tối ngủ không được, xuống lầu ăn cơm đi.”
Cừu lão tiên sinh đại thọ sắp tới, bọn tôn tử đều lục tục từ bên ngoài trở lại nhà chính. Tiểu Hòa mỗi ngày đều toát ra tân thân thích. Tới rồi hôm trước ngày sinh, trừ bỏ con út của Cừu lão thái thái Cừu Thiếu Tuấn, còn lại đều đến đông đủ.
Quý bà nội cùng tiểu Hòa ở Cừu gia được từ trên xuống dưới nhất trí hoan nghênh. Quý bà nội từ ái, có tri thức sâu rộng, hiểu lễ nghĩa, tiểu Hòa lại nhu thuận đáng yêu, xinh đẹp đến khiến cho người ta nhìn đều luyến tiếc nháy mắt, Cừu gia cao thấp đều vì có thêm một nhà thân thích này mà cao hứng. Cừu bà cố nội lại đắc ý.
Nhưng ở hôm trước thọ yến, tiểu Hòa ngã bệnh, trên ói dưới tả. Tử Phi phát hiện sớm nhất, lập tức lái xe đưa hắn đi bệnh viện, may mắn chỉ bị cảm lạnh khiến cho dạ dày ra vấn đề. Tử Phi bồi tiểu Hòa vào nước biển sau đó về nhà, trực tiếp liền đem tiểu Hòa đưa vào phòng mình.

” Tử Phi biểu ca?”
Tiểu Hòa nhìn xem giường lớn xa lạ, quay đầu nhìn biểu ca đang dọn giường.
” Về sau ngươi ngủ chung với ta.” Tử Phi nói,” Sinh bệnh cần người chiếu cố.”
Tiểu Hòa trước kia sinh bệnh cũng có người lớn ngủ chung, không cảm thấy có gì không ổn, lại vừa nôn ói xong cũng không khí lực nghĩ nhiều, ở trên giường nằm xuống, cười với Tử Phi một cái, liền nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tươi cười có chút suy yếu, lại khiến người ta thương tiếc, Tử Phi ở bên giường sửng sốt một hồi, mới cới áo nằm xuống nghỉ ngơi. Tiểu Hòa chung quy là không thoải mái, ngủ không an ổn, sau đó trở mình rút vào trong lòng Tử Phi, lại yên ổn xuống. Lúc này lại đến phiên Tử Phi ngủ không được.
Ngày hôm sau tiểu Hòa thì khỏe hơn rất nhiều, tỉnh dậy xuống giường đi một chút, cảm thấy bản thân không có vấn đề gì, liền thay quần áo xuống lầu. Dưới lầu, tất cả mọi người đang chuẩn bị cho thọ yến buổi tối, vội đắc chân không chạm đất. Tiểu Hòa cũng thấu qua hỗ trợ, giúp Trương tẩu rửa chén bát sắp dùng, biểu tỷ vừa nhìn thấy đã lớn tiếng thét chói tai:” Tiểu Hòa, ngươi như thế nào đi rửa chén. Đến, cho biểu tỷ nhìn xem, có hư không ?”
Tiểu Hòa sửng sốt, cầm chén đưa qua:” Tiểu Đạo biểu tỷ, không có hư nha.”
” Ai nói cái này.” Tiểu Đạo cầm chén ném qua một bên, tróc lấy tiểu Hòa tỉ mỉ lăn qua lộn lại xem a xem, sờ a sờ từ trên xuống dưới. Tiểu Hòa đại quẫn, dùng sức rút về.
Tiểu Đạo cười ha hả, dụ hống:” Tiểu Hòa bảo bối, ngươi đã khỏe a? Đi dạo phố với các biểu tỷ thôi?”
Tiểu Hòa lắc đầu.” Trên đường người nhiều lắm.”
Tiểu Hòa từng hiếu kì cùng bọn họ dạo phố một lần, bất quá không phát hiện có gì kỳ lạ liền không hứng thú lại đi.
Tiểu Đạo hai tay đi nắn tiểu Hòa nộn nộn mặt:” Ở đâu nhiều người, còn nhiêu người hơn chung quanh chúng ta sao?.”
Tiểu Hòa nháy mắt mấy cái, nhìn nàng. Tiểu Đạo bị đả bại, che khuất hai mắt mình:” Ô, đừng nhìn ta như vậy, ta sẽ biến thân.”
Tử Phi vừa lúc từ bên ngoài trở về, nhìn đến tiểu Hòa ở dưới lầu, nói:” Sao lại chạy xuống đây, ngươi thân thể còn không có khỏe.”
Tiểu Hòa nói:” Tử Phi biểu ca, ta đã khỏe rất nhiều.”

Tử Phi nói:” Nghe lời.”
Tiểu Hòa không muốn làm trái hắn, gật đầu, xoay người đi lên lầu.
Tiểu Đạo lưu lưu ánh mắt, kéo lấy đang cũng muốn lên lầu -Tử Phi,” Uy, tối hôm qua ngươi cùng tiểu Hòa bảo bối ngủ chung hả? Ngươi hôm nay dậy trễ nha.”
Tử Phi đánh rớt tay nàng,” Không lớn không nhỏ.”
Dưới sự đề nghị của Tử Phi, đêm đó thọ yến tiểu Hòa không có xuất hiện. Trước khi tân khách đến, tiểu Hòa đã cúi đầu chúc mừng Cừu lão tiên sinh, rồi đi lên nghỉ ngơi.
Dưới lầu là yến hội náo nhiệt, tiểu Hòa ở trên lầu đọc sách, nhìn trang giấy mà thất thần, chữ viết mơ hồ lên. Hắn nhớ tới bộ dáng Hạ Khinh Y lo lắng tìm kiếm mình, trong lòng bỗng nhiên rất khó chịu, nhớ tới Hạ Khinh Y ôm Tiểu bạch cẩu, lại cảm thấy vui vẻ nói không nên lời. Trên mặt biến ảo vừa vui vừa ưu, cuối cùng thở dài một hơi.
Còn năm sáu ngày là có thể đi về.
Tiểu Hòa ngủ một hồi, tỉnh lại đã hơn 10 giờ. Nghiêng đầu nghe một chút động tĩnh dưới lầu, đã không có tiếng vang gì, tựa hồ các tân khách đã tán đi . Tả hữu ngủ không được, tiểu Hòa đứng dậy đi cầu thang thăm dò nhìn xem.
Dưới lầu tân khách quả nhiên đã về hết, tất cả mọi người ngồi ở sô pha nói chuyện phiếm. Cừu lão thái thái nhìn thấy tiểu Hòa ở lầu hai thăm dò, ngoắc nói:” Tiểu Hòa xuống đây, đến Đại bà nội nơi này.”
” Vâng ạ.” Tiểu Hòa nói, nhìn xem bản thân còn mặc áo ngủ,” Đại bà nội, con đi thay quần áo trước.”
Đại bà nội nói:” Thay quần áo gì, đều là người một nhà sợ cái gì.”
Tiểu Hòa gật đầu, đi xuống lầu.
Hắn trên người áo ngủ là trang phục do Tiểu Mạch biểu tỷ thuận tay thiết kế, áo ngủ vẽ đầu chó con ngây thơ. Tiểu Đạo từng phê bình quá, Tiểu Mạch nói ngươi biết cái gì, càng thanh thuần mới càng hấp dẫn.
Tiểu Đạo hiện tại cảm thấy Tiểu Mạch nói thật rất có đạo lý, thật sự rất hấp dẫn a, thật nghĩ muốn nựng hai cái.

Tiểu Hòa đã thói quen mọi người thiện ý nhìn hắn chăm chú, tươi cười chào mọi người, chớp mắt, lại nhìn đến một nam tử xa lạ mày rậm tuấn mục đang cười nhìn hắn.
Quý bà nội nói:” Tiểu Hòa, đến chào tiểu thúc thúc Thiếu Tuấn.”
” Tiểu thúc thúc.”
Thiếu Tuấn gật gật đầu, cười nói:” Tiểu Đạo sớm liền gọi điện thoại cho ta nói tiểu Hòa rất đẹp trai. Ta còn không tin, nàng luôn luôn khoa trương, hôm nay vừa thấy, thật cảm thấy Tiểu Đạo nói quá ít, tiểu Hòa thật sự là thanh tú hiếm thấy.”
Quý bà nội cười ha hả nói:” Lớn lên xinh quá, có ích lợi gì.”
Đại bà nội nói:” Ngươi nói gì a, tiểu Hòa không phải thi đậu vào đại học tốt nhất sao. Kia cũng không phải là bằng diện mạo có thể đậu.” Sờ sờ tay tiểu Hòa, nói:” Tiểu bảo bối a, chúng ta chính đang nói về con đó, đến Đại bà nội nơi này học được không?”
Tiểu Hòa lắp bắp kinh hãi, nhìn bà nội mình.
Quý bà nội cũng nói:” Đúng vậy, chính đang nói chuyện này . Trình độ giáo dục trong nước kém hơn nhiều. Nếu con muốn học cao, phải chuẩn bị, sang năm đến chỗ Đại bà nội du học, chung trường với Tử Phi biểu ca của con.”
Tiểu Hòa lập tức lắc đầu.
Quý bà nội trong lòng kỳ thật cũng không bỏ được cháu, sờ sờ đầu của hắn nói:” Vậy học ở A trước, từ từ sẽ tính. Lập tức học quá xa cũng không tốt. Mọi người không biết chứ hắn được nuông chiều nhiều, muốn đi thành phố B học bài, trong nhà mỗi người đều lo lắng không yên. Ông ngoại bà ngoại còn muốn đi theo.”
Tử Phi cười:” Chuyện này cũng không phải nhất thời nửa khắc có thể quyết định, tiểu Hòa suy nghĩ thêm đi.”
Cùng Tử Phi cùng nhau ngủ vài ngày, tiểu Hòa đối với biểu ca này rất thân cận tin phục. Nghe được bà nội lại vạch trần hắn, hắn không vui từ bên bà nội chạy đi, chạy đến bên Tử Phi ngồi xuống.
Quý bà nội buồn bực:” Ngươi đứa nhỏ này……”
Tiểu Hòa đang cầm Tử Phi đưa cho hắn nước trái cây bắt đầu uống, không để ý tới nàng.
Tất cả mọi người cười ha hả, chuyện xuất ngoại du học tạm thời dừng ở đây, chuyển sang chuyện khác nói. Một lúc sau, Quý bà nội nhớ tới:” Thiếu Tuấn cũng hơn ba mươi tuổi, còn không có kết hôn. Tiểu Hòa trước đây luôn theo ta oán giận hắn nhỏ nhất, muốn có tiểu biểu đệ. Ta nói tiểu thúc thúc ngươi nếu kết hôn, ngươi sẽ có tiểu biểu đệ.”
Đại bà nội nói:” Ngươi nói tiểu Tuấn? Hắn kết hôn cũng nặn không ra đứa nhỏ. Không có nghe nói nam nhân có thể sinh con.”
Quý bà nội sửng sốt. Cừu Thiếu Tuấn chủ động cười nói:” Dì ơi, ta là đồng tính luyến ái, chỉ thích nam.”

Quý bà nội lắp bắp kinh hãi, tiểu Hòa cũng ngẩn ra, mắt không chớp nhìn Cừu Thiếu Tuấn đang rất thản nhiên. Hắn là lần đầu tiên nghe nói danh từ này.
Đại bà nội ôi một tiếng nói,” Đứa nhỏ này, đừng dọa dì ngươi. Trong nước không mở mang như vậy, không tiếp thụ được.”
Quý bà nội là người muốn mặt mũi, vốn đang giật mình, nghe nàng vừa nói như vậy, lập tức bày ra phần tử trí thức khai sáng, nói:” Ai nói, trong nước đồng tính luyến ái cũng khá thông thường khá bình thường, cũng không thấy ai không tiếp thụ được, chỉ cần lẫn nhau có cảm tình, lúc đó chẳng phải giống nhau.”
Quý bà nội nhẹ nhàng lái qua đề tài này, cùng mọi người nói lên chuyện khác.
Tiểu Hòa lại vẫn đang kinh ngạc suy nghĩ. Nguyên lai con trai cùng con trai chung một chỗ cũng là có thể. Thật kỳ quái, chẳng lẽ ta cũng có thể chung một chỗ với Hạ đại ca sao?
Nghĩ đến đây, trong lòng không biết như thế nào lại nhảy dựng lên, hai má hơi hơi nóng lên.
Vốn ngày sinh qua đi vài ngày, Quý bà nội sẽ cùng tiểu Hòa về nước. Nhưng sau thọ yến vui quá hóa buồn, Cừu lão thái thái bỗng nhiên bệnh cũ phát tác ngã bệnh, một lần đe dọa sinh mệnh. Quý bà nội trong lòng không yên lòng, vô luận như thế nào cũng không chịu đi, vì thế ở lại nước Mỹ hơn nửa tháng, đợi cho bệnh tình Cừu lão thái thái chuyển biến tốt đẹp, mới lưu luyến không rời trở về.
Tiểu Hòa lúc đi chỉ mang theo một vali nhỏ, lúc về nước lại hơn hai vali lễ vật lớn. Ở sân bay lúc chia tay, tất cả mọi người luyến tiếc hắn, một đám lại bế ôm, lại hôn thân, cuối cùng Tử Phi dùng sức bế cúi đầu ở trán hắn hôn một cái, nói:” Tốt lắm, ngươi nên vào đi.”
Vào cửa soát vé, tiểu Hòa không ngừng quay đầu lại, bọn họ còn đang nhìn hắn, hướng hắn vẫy tay. Tiểu Hòa chưa bao giờ thể hội quá nỗi buồn biệt ly , tâm bỗng nhiên nổi lên thương cảm. Những vị thân thích này cũng không thể tùy tiện nhìn thấy, có lẽ ba năm năm năm, có lẽ phải thật lâu thật lâu về sau mới có thể tái kiến một lần. Vì sao mọi người không thể ở chung một chỗ chứ?
Hắn thích bọn họ, mỗi người đều thích.
” Bà nội.” Tâm tình thấp, tiểu Hòa trẻ con dắt ống tay áo bà nội.
Bà nội vỗ vỗ hắn:” Tốt lắm tốt lắm, hiện tại thông tin phương tiện rất mau lẹ, gọi điện thoại, lên mạng đều có thể, đừng khổ sở.”
Hiện tại thật sự cái gì cũng rất thuận tiện mau lẹ. Mười mấy giờ sau, tiểu Hòa liền vượt qua đại dương, về tới trong nước, ngồi vài giờ xe sau, tiểu Hòa rốt cục về tới căn nhà đã cách xa một tháng.
Cùng ông nội cha mẹ nói chuyện một hồi , tiểu Hòa quay về phòng nghỉ ngơi. Đẩy ra cửa phòng, tổng cảm thấy giống như có chỗ nào không đúng, tiểu Hòa sợ run một hồi, quay đầu lại sốt ruột kêu Lí Hồng.
” Mẹ, khoang thuyền trò chơi của con đâu?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện