"Như y, người đã chết một lần, còn có gì không buông xuống?"
Hàn Như Y gật đầu, không nói gì, thế nhưng sắc mặt vẫn lo lắng như cũ.
Tịch Giản Cận bưng ly rượu ở một bân lên, nhanh chóng uống hết, sau đó rót tiếp, lại lạnh lùng cười, nghiêng đầu, nhìn Hàn Như Y.
"Anh đã không phải thiếu niên năm đó rồi." Tịch Giản Cận dừng một chút, qua hai giây mới rời ánh mắt đi, nhìn chằm chằm ly rượu trong lòng bàn tay: "Một lần kia trở về từ cõi chết, sống lại không chỉ là mạng, bao gồm tâm......"
Hàn Như Y gật đầu, giống là theo chân Tịch Giản Cận nhớ ra chuyện cũ gì đó, trong con ngươi thoáng hiện đắng chát, lập tức ảm đạm hoảng hốt nói ra: "Chuyện đã qua...... Đừng có nghĩ lại...... Thời gian không còn sớm, em phải trở về, Tiểu Bảo ở nhà một mình em không yên lòng."
Tịch Giản Cận gật đầu, nói xong, đứng dậy, đưa Hàn Như Y đến cửa, vốn là dự định tự mình đưa cô về nhà, có thể vì mình uống rượu, nên liền kêu tài xế đưa cô trở về.
Hàn Như Y ngồi xe rời đi thật lâu, Tịch Giản Cận còn đứng ở vị trí vừa rồi, duy trì bộ dạng như vậy, kinh ngạc nhìn nơi xa, chậm chạp chưa từng hoàn hồn.
Có một số việc, không biết bắt đầu nói từ đâu, hoặc là nói, máu me đầm đìa, chỉ có thể làm thành chưa bao giờ phát sinh.
Dù vậy, nhưng vẫn giống như có một hồn đá, ép ở trên ngực.
Anh từng coi là chỉ cần mình luyện đến toàn thân mình cường hãn, đao thương bất nhập, như vậy tâm sẽ cứng rắn.
Thế nhưng hiện tại anh mới biết được, kỳ thật một trái tim thủng trăm ngàn lỗ, sẽ đao thương bất nhập...... Bời vì đã chết......
Tịch Giản Cận sửng sốt hơn nửa ngày, mới quay đầu về." Hoàng Cung", chỗ cửa có chút tiếng động, chỉ thấy Tần Thánh liếc mắt đưa tình với một cô gái, lửa nóng mười phần, Tịch Giản Cận lúng túng một chút, suy nghĩ chào hỏi hay là không chào hỏi, ai biết Tần Thánh lại giơ tay chào hỏi anh đến uống một ly, Tịch Giản Cận cùng Hàn Như Y chỉ nói vài câu chuyện cũ ngắn ngủi, tâm tình có chút phiền muộn, cũng không có cự tuyệt, liền ngồi xuống, cùng Tần Thánh một ly cạn một ly lấy.
Cô gái trong ngực Tần Thánh miệng giống như ăn phải mật, Tần Thánh cũng không chê dính, cười ha hả đồng ý từng cái, đến sau cùng, khi hết rượu, Tần Thánh vỗ vỗ cô giá trong ngực của mình, để cho cô ta đi lấy rượu.
Hàn Như Y gật đầu, không nói gì, thế nhưng sắc mặt vẫn lo lắng như cũ.
Tịch Giản Cận bưng ly rượu ở một bân lên, nhanh chóng uống hết, sau đó rót tiếp, lại lạnh lùng cười, nghiêng đầu, nhìn Hàn Như Y.
"Anh đã không phải thiếu niên năm đó rồi." Tịch Giản Cận dừng một chút, qua hai giây mới rời ánh mắt đi, nhìn chằm chằm ly rượu trong lòng bàn tay: "Một lần kia trở về từ cõi chết, sống lại không chỉ là mạng, bao gồm tâm......"
Hàn Như Y gật đầu, giống là theo chân Tịch Giản Cận nhớ ra chuyện cũ gì đó, trong con ngươi thoáng hiện đắng chát, lập tức ảm đạm hoảng hốt nói ra: "Chuyện đã qua...... Đừng có nghĩ lại...... Thời gian không còn sớm, em phải trở về, Tiểu Bảo ở nhà một mình em không yên lòng."
Tịch Giản Cận gật đầu, nói xong, đứng dậy, đưa Hàn Như Y đến cửa, vốn là dự định tự mình đưa cô về nhà, có thể vì mình uống rượu, nên liền kêu tài xế đưa cô trở về.
Hàn Như Y ngồi xe rời đi thật lâu, Tịch Giản Cận còn đứng ở vị trí vừa rồi, duy trì bộ dạng như vậy, kinh ngạc nhìn nơi xa, chậm chạp chưa từng hoàn hồn.
Có một số việc, không biết bắt đầu nói từ đâu, hoặc là nói, máu me đầm đìa, chỉ có thể làm thành chưa bao giờ phát sinh.
Dù vậy, nhưng vẫn giống như có một hồn đá, ép ở trên ngực.
Anh từng coi là chỉ cần mình luyện đến toàn thân mình cường hãn, đao thương bất nhập, như vậy tâm sẽ cứng rắn.
Thế nhưng hiện tại anh mới biết được, kỳ thật một trái tim thủng trăm ngàn lỗ, sẽ đao thương bất nhập...... Bời vì đã chết......
Tịch Giản Cận sửng sốt hơn nửa ngày, mới quay đầu về." Hoàng Cung", chỗ cửa có chút tiếng động, chỉ thấy Tần Thánh liếc mắt đưa tình với một cô gái, lửa nóng mười phần, Tịch Giản Cận lúng túng một chút, suy nghĩ chào hỏi hay là không chào hỏi, ai biết Tần Thánh lại giơ tay chào hỏi anh đến uống một ly, Tịch Giản Cận cùng Hàn Như Y chỉ nói vài câu chuyện cũ ngắn ngủi, tâm tình có chút phiền muộn, cũng không có cự tuyệt, liền ngồi xuống, cùng Tần Thánh một ly cạn một ly lấy.
Cô gái trong ngực Tần Thánh miệng giống như ăn phải mật, Tần Thánh cũng không chê dính, cười ha hả đồng ý từng cái, đến sau cùng, khi hết rượu, Tần Thánh vỗ vỗ cô giá trong ngực của mình, để cho cô ta đi lấy rượu.
Danh sách chương