Kỳ thật cô một mực nghĩ, Tiểu Tịch đến cùng trải qua cái gì, mới trở nên như thế? Cô nhớ rõ, năm đó Tiểu Tịch đối với cô, đến cùng có bao nhiêu yêu, nêu như không phải yêu, tại sao anh lại dỡ xuống một thân kiêu ngọ, dung túng cô đến vô pháp vô biên?

Đến cùng cái gì đã thay đổi anh?

Thậm chí, cô đến bây giờ, đều đã không thể nhìn thấu, đáy lòng của anh, đến cùng còn có bao nhiêu tình cảm với cô?

Lần này, cô muốn cùng anh đi cả một đời, cả một đời dài như vậy, bọn họ không thể cứ ở cùng nhau như vậy.

Không thể buộc anh, cùng anh qua loa ở cùng một chỗ cứ như vậy......

Lòng so với hôn nhân, quan trọng hơn!

Dập tắt thuốc, ánh mắt cô chợt lóe, chậm rãi câu môi, liền đứng dậy, đi ra ngoài cửa.

Nhìn thấy cô đi ra, anh hơi hơi cau lông mày lại, nhanh chóng tỉnh táo lại, biểu lộ không có bất kỳ cái gì, chỉ là dẫn đầu đi xuống lầu dưới.

Lên xe, anh hỏi cô đi nơi nào, cô nói về nhà, anh liền không nói một lời đưa cô về nhà.Bạn nào mún đọc trước chương liên hệ: nhé ;)

Cô lời nói ít đi rất nhiều, trầm mặc ngồi ở một bên, nhìn ngoài cửa sổ, giống như suy nghĩ cái gì, không khỏi chọc người đau lòng.

Tịch Giản Cận không nhịn được nhớ tới năm đó, cô lặng yên, anh liền vô cùng khẩn trương, dỗ dành, trêu chọc, thẳng đến khi cô tiếp tục líu ríu, ồn ào không ngừng.

Thời gian như thoi đưa, vội vàng mà qua, đến hiện tại, anh không còn có tìm tới cảm giác như vậy năm đó.

Chính là, lại cũng không có ai, khi thấy được cô cười, sẽ cùng giương nhẹ khóe môi, thấy được cô nhíu mày, muốn lấy thân thể gánh thay.

Đã là ba giờ chiều, cũng là khi làm việc, cho nên người đi trên đường rất ít, tốc độ xe của anh rất vững vàng, giống như con người của anh.

Bạc Sủng Nhi nhàm chán, thỉnh thoảng nhìn bảng giới hạn tốc độ trên cao một chút, sau đó quay đầu, liền thấy tốc độ xe Tịch Giản Cận vừa lúc bằng giới hạn kia.

Cô tưởng rằng trùng hợp, thế nhưng khi qua bảy lần quặt tám lần rẽ, đi mấy con phố, mấy cái giới hạn tốc độ khác nhau, anh đều vừa lúc nắm tốt tốc độ.

Lần này Bạc Sủng Nhi ngạc nhiên, trong lòng nghĩ, anh cũng chỉ về thành phố X không bao lâu, hơn nữa trong vòng bảy năm, con đường ở thành phố X đều sửa lại giới hạn tốc độ rất nhiều, tại sao anh có thể nhớ kỹ như thế?

Vốn là lúc đầu cô nho anh nhìn giới hạn tốc độ, thế nhưng qua quan sát của cô, cô lại phát hiện, mỗi một lần chuyển hướng, anh đều điều chỉnh tốc độ rất tốt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện