Bỗng nhiên, ngoài cửa có một chiếc xe màu đen từ xa tới gần, Bạc Sủng Nhi dừng lại tất cả động tác, nhảy khỏi xích đu, mang giày, hai tay ôm ngực, ngạo khí mười phần đứng ở nơi đó.
Trong nháy mắt, cái cô giá hồn nhiên ngây thơ kia đã biến thành tiểu công chúa ngông cuồng ngang ngược.
Xe vững vàng đậu ở đó, đèn xe mở ra, phá vỡ yên tĩnh ánh trăng, Bạc Sủng Nhi đứng ở dưới đèn xe, thấy có người mở cửa xe, một đám người áo đen xuống xe, đi về phía cô.
Ở giữa trói lại một người.
Lại là giám đốc Lâm của công ty Phong Nguyên.
“Các người muốn làm cái gì vậy? Tại sao bắt cóc tôi?”
“Các người thả tôi ra...... Cẩn thận tôi tố cáo các người tội phạm pháp...... Các ngươi rốt cuộc là ai?”
Chỉ là anh ta, còn không hoàn toàn nói xong, đã không phát ra tiếng nào.
Bởi vì anh ta nhìn thấy trước mặt mình, xuất hiện một người đàn ông vôcungf quen thuôc.
Tần Thánh xuống xe, vung lấy chìa khóa xe, bên miệng ngậm một điếu thuốc, trên mặt mang theo nụ cười tà, dựa vào xe, đứng ở đó, liếc mắt nhìn, mở miệng, chậm chạp nói: “Tổng giám đốc Lâm, kích động như vậy làm gì? Chỉ là bản thiếu gia chợt có ý nghĩ, mời anh tới uống chén trà mà thôi!”
“Tần thiếu gia...... Thì ra là ngài...... Chỉ là ngài có ý gì?” Trên trán Lâm Nguyên đã hiện đầy mồ hôi, thận trọng hỏi.
“Có ý gì, anh không hiểu sao?” Tần Thánh nhếch môi, lười biếng cười, vểnh khóe môi, dáng vẻ ôn hòa: “Những người xung quanh đều biết Tần Thánh tôi là một người như thế nào, chờ sau đó có thể ở trước mặt tôi giở trò!”
“Vâng......, Tần thiếu gia......” Trong lòng Lâm Nguyên bay nhảy tới mức run lẩy bẩy, anh ta sắp xếp mọi chuyện rất hoàn chỉnh, quả không có gì bất ngờ xảy ra, căn bản thần không biết quỷ không hay, anh ta hiểu rõ tập đoàn Bạc Đế, tìm chỗ sơ hở, điệu bộ này...... Nhìn qua, cũng không ổn......”Tần thiếu gia, xin anh hãy giúp tôi......”
Tần Thánh nghe được như vậy, ngược lại bật cười một chút, “Tổng giám đốc Lâm, anh cầu tôi là vô dụng, quyết định sinh tử của anh...... Là, cô ấy.”
Lập tức, Tần Thánh quay người, đi qua một bên, mấy người áo đen liền đẩy Lâm Nguyên đi theo, vòng qua chỗ ngoặt, liền thấy mình Bạc Sủng Nhi đang ngồi đu dây.
Trong nháy mắt, cái cô giá hồn nhiên ngây thơ kia đã biến thành tiểu công chúa ngông cuồng ngang ngược.
Xe vững vàng đậu ở đó, đèn xe mở ra, phá vỡ yên tĩnh ánh trăng, Bạc Sủng Nhi đứng ở dưới đèn xe, thấy có người mở cửa xe, một đám người áo đen xuống xe, đi về phía cô.
Ở giữa trói lại một người.
Lại là giám đốc Lâm của công ty Phong Nguyên.
“Các người muốn làm cái gì vậy? Tại sao bắt cóc tôi?”
“Các người thả tôi ra...... Cẩn thận tôi tố cáo các người tội phạm pháp...... Các ngươi rốt cuộc là ai?”
Chỉ là anh ta, còn không hoàn toàn nói xong, đã không phát ra tiếng nào.
Bởi vì anh ta nhìn thấy trước mặt mình, xuất hiện một người đàn ông vôcungf quen thuôc.
Tần Thánh xuống xe, vung lấy chìa khóa xe, bên miệng ngậm một điếu thuốc, trên mặt mang theo nụ cười tà, dựa vào xe, đứng ở đó, liếc mắt nhìn, mở miệng, chậm chạp nói: “Tổng giám đốc Lâm, kích động như vậy làm gì? Chỉ là bản thiếu gia chợt có ý nghĩ, mời anh tới uống chén trà mà thôi!”
“Tần thiếu gia...... Thì ra là ngài...... Chỉ là ngài có ý gì?” Trên trán Lâm Nguyên đã hiện đầy mồ hôi, thận trọng hỏi.
“Có ý gì, anh không hiểu sao?” Tần Thánh nhếch môi, lười biếng cười, vểnh khóe môi, dáng vẻ ôn hòa: “Những người xung quanh đều biết Tần Thánh tôi là một người như thế nào, chờ sau đó có thể ở trước mặt tôi giở trò!”
“Vâng......, Tần thiếu gia......” Trong lòng Lâm Nguyên bay nhảy tới mức run lẩy bẩy, anh ta sắp xếp mọi chuyện rất hoàn chỉnh, quả không có gì bất ngờ xảy ra, căn bản thần không biết quỷ không hay, anh ta hiểu rõ tập đoàn Bạc Đế, tìm chỗ sơ hở, điệu bộ này...... Nhìn qua, cũng không ổn......”Tần thiếu gia, xin anh hãy giúp tôi......”
Tần Thánh nghe được như vậy, ngược lại bật cười một chút, “Tổng giám đốc Lâm, anh cầu tôi là vô dụng, quyết định sinh tử của anh...... Là, cô ấy.”
Lập tức, Tần Thánh quay người, đi qua một bên, mấy người áo đen liền đẩy Lâm Nguyên đi theo, vòng qua chỗ ngoặt, liền thấy mình Bạc Sủng Nhi đang ngồi đu dây.
Danh sách chương