Rầm!



Bà sơ bị Ý Viên đánh một chưởng vào bả vai làm bất tỉnh nhân sự. Cô nhanh chóng bế bé con rời khỏi khu vực cấm, nhưng vừa đi chưa đến 4m đã chạm mặt mấy bà sơ khác, chắc là do tiếng la của người kia đã kinh động đến bọn họ...



Má nó!



Ý Viên nhìn bé con đang ngủ say quên cả trời đất, thở dài...



Lẽ ra mình nên mang theo cái địu.



Cô lập tức rút một khẩu súng giảm thanh, cho đối phương mỗi người một viên, rất nhanh, cả hành lang đầy rẫy người nằm.



Tại sao không phải xác người ư?



Vì đây là súng bắn thuốc mê nha!



Cô lương thiện lắm! Hoàn toàn không muốn vấy bẩn bộ quần áo sạch đẹp đang mặc trên người đâu.



Cô thong thả xuống lầu, cứ gặp người không cần biết là ai, bắn.



Nhưng khi xuống đến tầng hai, cô lại gặp phải cao thủ. Vẫn là mấy người phụ nữ trong trang phục Thiên Chúa Giáo, tuy nhiên, thân thủ của họ lại vô cùng lợi hại. Nhìn thấy cô, họ lập tức đồng loạt tiến lên, mỗi động tác tung ra đều là sát chiêu. Thật không may, khi Ý Viên giơ súng nhắm bắn cười một cách tự tin thì chỉ nghe tiếng cạch cạch, khoé miệng cô cứng ngắc, co giật mấy cái...



Hết đạn?!



Lật bàn! Sao lại đúng lúc thế cơ chứ?!



Cô bực bội vất khẩu súng sang một bên, đấu tay đôi à nhầm, đấu tay đơn với bọn họ. Cô đỡ đòn người này rồi lại một cước đạp mạnh vào ngực người kia, ngươi một chiêu ta hai chiêu. Cuối cùng do quá nhiều người lại còn bị bức đến gần hành lang, cô một tay ẵm bé con, một tay chống lên hành lang tung người nhảy xuống dưới, chạm đất an toàn rồi vắt chân lên cổ hướng cổng viện mà chạy, tay sờ lên bông hoa tai. Mấy sát thủ kia cũng không phải dạng vừa lập tức nhảy xuống theo cô, nhanh chóng áp sát. Lúc họ sắp đuổi kịp cô thì vài người đột nhiên ngã xuống, nhìn kĩ mới thấy họ bị trúng đạn, nhưng không chết.



Họ bị phục kích!



Mấy người sát thủ theo bản năng ngẩng đầu lên, đập vào mắt họ là những người đàn ông mặc vest đen đứng ngoài cổng viện đang chĩa súng về phía họ. Còn bảo vệ?



Bị cho ăn đạn rồi.



Ý Viên bế bé con nhanh chóng chạy vào trong một chiếc xe mui trần, phóng ga rời đi. Khi đi còn không quên dặn đám người vệ sĩ một câu:



-Xử lí gọn ghẽ.



____________________



"Trời đất ơi!!! Bé con! Dì đã nói với con bao nhiêu lần là không được tè dầm vào ghế sô pha của dì rồi mà! Con có muốn dì đánh vào mông con không hả?!"



"Ê...a...a..."



"Ê a cái gì! Dì lại phải mang nó đi rửa tốn tiền lắm đó biết không?! Con xem con ngốn hết bao nhiêu tiền của dì rồi! Ôi cái thân tôi~"



Ý Viên khổ sở đỡ trán, cô mệt, mệt lắm rồi!



Lẽ ra cô không nên cứu đứa nhỏ này mới đúng!



"Sau đây là tin tức được nhiều người dân Mĩ quan tâm. Rạng sáng ngày hôm nay, cảnh sát thành phố Cambridge thuộc tiểu bang Massachusetts đã bắt được hung thủ của vụ giết trẻ sơ sinh một cách dã man. Theo thông tin nhận được, hung thủ chính là các sơ trong cô nhi viện Nicolas và kẻ cầm đầu là sơ Dania Nomisia, người điều hành chính của cô nhi viện. Nguyên nhân của tội ác man rợ này là do muốn dùng xương trẻ sơ sinh để bán cho các thầy trừ tà làm bùa ngải, tất cả xương sau khi bán sẽ được thầy trừ tà mang ra các khu nghĩa trang làm phép chiêu hồn nhập vào xương cốt trẻ sơ sinh rồi đem về sấy khô, bỏ vào những hình nhân bằng gỗ và sơn mạ vàng, những hình nhân này còn có tên gọi là 'Cậu bé Vàng' hay 'Cô bé Vàng', dùng để nguyền rủa cũng giống như bùa ngải, giá bán dao động từ 2 đến 5 ngàn Đôla...." Ý Viên liếc tin tức đang được đưa trên màn hình phẳng, miệng cười giễu cợt...



Đúng là lũ điên!



Sao lại có loại người đáng sợ thế cơ chứ!



Cô quay đầu nhìn bé con, lại tiếp tục than ngắn thở dài...



Thằng bé này sau khi được cứu về thì càng bám lấy cô, đi ngủ, lúc ăn, hầu như là 20/24. Không nhìn thấy cô lại khóc. Cô cũng đã thử đem nó tới cô nhi viện một lần nữa nhưng tình trạng cũng chẳng khác lúc nó ở Nicolas là mấy, chỉ khóc. Hết cách, Ý Viên lại phải vác cục nợ này về biệt thự Cẩm Túc.



Đang yên đang lành tự dưng biến thành mẹ nuôi!



Ức chế!



------------------Lời ngoài lề-------------



Tiểu Viên: Ui da~, cái mông tôi~ *xoa xoa mông*



Viên Viên *cười mờ ám*: Sao thế? Lão đại nhà cô thô bạo quá à?



Tiểu Viên: Cô nói linh tinh gì thế! Tối qua bọn quỷ kia muốn chơi khăm ba tụi nó nên đổ dầu ăn ra bậc cầu thang. Kết quả...ui da~, như cô thấy đó! Ui~



Viên Viên:...

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện