Khiết Quân nheo cặp mắt nguy hiểm nhìn Khương Duẩn, tựa như đại bàng nhắm con mồi. Hắn cúi đầu cười khẽ "Ngài Khương, hứng thú hay không hứng thú cũng chẳng cần ngài bận tâm, đây không phải việc của ngài. Nếu như ngài đã biết, thì nên hiểu rõ cái gì nên nói hoặc ngược lại. Vấn đề nhạy cảm không phải lúc nào cũng tùy tùy tiện mà nói ra"



Khương Duẩn vẫn một bộ dạng cà lơ phất phơ, hắn thong thả ngả lưng tựa vào thành ghế, cười khẽ "Ồ, ngài Khiết nói nghe thật đạo lý. Có điều...người nên nói câu đó phải là chúng tôi mới đúng?"



Họ Khiết:"..."



"Các người?"



"Sao? Sao trông ngài nhìn ngây thơ vô tội vậy? Chẳng phải các người cũng đang nắm thóp ông chủ tôi sao?" Khương Duẩn nhướn mày, giọng nói đậm chất trào phúng "Ngài Khiết, tôi khuyên ngài một câu, đừng manh động, bằng không kết cục khó lường"



Bàn tay tựa trên thành ghế đã gắt gao cuộn lại từ lúc nào, sắc mặt tên họ Khiết dần trở nên âm trầm...



Hỏng, không những không nắm được bằng chứng mà còn để đối phương dắt mũi ngược lại.



Không gian tràn ngập mùi thuốc súng bỗng chốc giảm nhẹ đi chút ít, bên mua và bên bán vẫn duy trì ánh nhìn "trìu mến" cho nhau. Cho đến khi Khương Duẩn đường hoàng ngồi dậy, vuốt lại mép áo vets vốn thẳng tắp:



"Cuộc giao dịch coi như thành công. Tôi còn nhiều việc phải giải quyết, mạn phép về trước"



Hắn sải chân thẳng cửa lớn mà đi, đến khi bước gần tới cửa lại chợt quay đầu, không chút ý tứ nháy mắt:"Lời nói của tôi, mong ngài nhớ kĩ!"



Một bên bàn chơi chẳng mấy chốc đã chẳng còn mống nào...



Khiết Quân sắc mặt đen đến cực điểm, tựa hồ như muốn lật tung cả bàn chơi nên...



Hỏng, kế hoạch lần này cứ thế mà hỏng.



Người đang gặp nguy hiểm hiện giờ không còn là Đông Ân, mà là cậu hắn.



Chết tiệt!



______________________________



Trong lúc đó, tại chiếc Audi đang lướt nhanh trên đại lộ New Zealand...



Khương Duẩn cầm điện thoại nhấn số nào đấy, cười ranh ma...



Tút...tút...:" Thế nào?" Điện thoại vừa bắt máy thì lập tức đầu dây bên kia đã đi thẳng vào vấn đề chính.



"Thành công thưa lão đại, thuộc hạ đã gọi điện cho đội cảnh sát hình sự New Zealand, chẳng mấy chốc chúng sẽ bị tóm gọn mà thôi"



"Ừm, việc của cậu đã hoàn thành, nhanh quay về"



"Ok"



Cuộc gọi kết thúc, Khương Duẩn quăng điện thoại sang một bên, nới lỏng cà vạt. Ngón tay khẽ chạm phía dưới cằm rồi từ từ lột ra...



Mặt nạ dịch dung.



Khuôn mặt quen thuộc, không phải Vũ Sâm thì là ai.



Việc còn lại, có lẽ sẽ kết thúc trong cuộc họp hội nghị thượng đỉnh Liên Minh Thế Giới sắp tới.



_______________________



Sáng hôm sau



Bảng tin thời sự:[Vào khoảng 22h tối hôm qua, cảnh sát New Zealand đã phát hiện và bắt giữ một trường hợp liên quan đến việc tàng trữ heroin trái phép với số lượng khủng tại sòng bạc nổi tiếng The Star. Được biết nghi phạm đứng sau vụ việc này hiện đang giữ một chức vụ khá cao tại FBI. Bên phía cảnh sát vẫn đang tiếp tục điều tra làm rõ...]



CHOANG!!!



Màn hình vô tuyến lập tức bị ly thủy tinh phang cho nứt vỡ, rượu vang đỏ vấy bẩn sàn sứ.



Mirai từ sopha ngồi bật dậy, mắt đỏ ngầu nhìn chiến tích vừa gây nên, đáy lòng bàng hoàng, tức giận đến cực điểm...



Rốt cuộc là thế nào!? Tại sao đến cuối cùng lại thành ra cái dạng chó má này?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện