Chỉ một cái chớp mắt nhưng trong đầu Vi Thanh Mi hiện lên rất nhiều ý niệm, nàng lại nghĩ đến từng hành động của Tiểu Ngọc Lan, đột nhiên thông suốt về một số việc.

Thị Lang phu nhân lại nói đùa:" Chẳng lẽ, Vương Phi mới là thân nữ nhi của Trạng nguyên phu nhân, ngoại tôn thường giống cữu cữu hoặc ngoại tổ mẫu mà!"

Một câu nói của Thị Lang phu nhân như phá vỡ sự kinh hãi, mọi người nhìn nhau, cũng cười nói:" Chẳng lẽ, trước kia Trạng nguyên phu nhân nhận lầm nữ nhi?"

Bên kia, Hạ Trọng Phương nghe được Tiểu Ngọc Lan dẫn Phương Chấp Bình và Phương Chấp Tâm tới liền ra đón.

Tiểu Ngọc Lan cười nói:" Chớp mắt mà Hiền ca nhi đã lớn như vậy rồi, thật là nhanh!"

Hạ Trọng Phương cười đồng ý một câu, liền dẫn Tiểu Ngọc Lan đi về phía Vi Thanh Mi.

Tiểu Ngọc vừa thấy Hiền ca nhi đang được Vi Thanh Mi ôm liền đưa tay muốn ôm một cái.

Vi Thanh Mi thấy Tiểu Ngọc Lan muốn đưa tay ra ôm, liền tránh một cái, bật thốt lên:" Ngoại tôn của ta tại sao phải cho ngươi ôm?"

Tiểu Ngọc Lan giật mình nhưng rất nhanh đã phục hồi tinh thần, cố gắng nặn ra nụ cười nói:" Phu nhân lầm rồi, Hiền ca nhi là ngoại tôn của ta!"

Vi Thanh Mi tự tiếu phi tiếu ( cười như không cười ) nói:" Bộ dáng ngoại tôn của ngươi sao có thể giống ta như vậy?"

Lúc này,Tiểu Ngọc Lan mới nhìn kỹ mặt mày Hiền ca nhi, vừa nhìn liền giật mình, nhưng rất nhanh đã trả lời:" Tổ mẫu Vương Phi là người Vương gia các ngươi, tướng mạo Hiền ca nhi giống các ngươi là điều có thể."

" Ta không phải là người Vương gia ta họ Vi!" Vi Thanh Mi ngửi mùi sữa thơm trên người Hiền ca nhi, ôm thật chặt, trong lòng đã thông suốt, chậm rãi nói:" Di nương, ngươi lừa gạt khiến chúng ta thật khổ sở!"

Tiểu Ngọc Lan đỏ mặt, dáng vẻ như bị khi dễ nói:" Ta cũng biết, các ngươi không chào đón ta, ta đi."

Thái Phó phu nhân sớm ngăn nàng lại, lạnh lùng nói:" Di nương, hôm nay ngươi không nói rõ ràng mọi chuyện thì đừng mơ tưởng rời đi."

Vi Thanh Mi bình tĩnh lại, cất giọng nói:"Di nương, năm đó ngươi ở ngôi miếu đổ nát đã đổi Du nương với Phương nương, sau lại đem Phương nương cho Hạ gia. Ngươi nghĩ Du nương đi theo chúng ta dù sao sẽ không khổ, còn Phương nương dù sao cũng không phải là thân nữ nhi của ngươi nên ngươi cho Hạ gia, cũng không quan tâm nàng. Có phải hay không?"

Vi Thanh Mi vừa nói xong, chúng phu nhân liền bàn tán xôn xao, không dám tin tưởng.

Phương Chấp Bình và Phương Chấp Tâm ngẩn ngơ tại chỗ, Vương Phi không phải là nữ nhi của di nương? Di nương giả mạo thân mẫu Vương Phi, nhưng là...

Hạ Trọng Phương nghe Vi Thanh Mi nói, cũng ngây người, di nương không phải thân mẫu của mình, Trạng nguyên phu nhân mới là thân mẫu ruột của mình? Thái Phó phu nhân cũng chợt nghĩ, Hạ Trọng Phương là chất nữ của mình, bởi vậy tướng mạo nàng giống mình cũng là chuyện bình thường.

Vi Thanh Mi vẫn đang tiếp tục nói với Tiểu Ngọc Lan:" Cũng vì vậy, Phương nương ở nhà họ Hạ chịu khổ mười mấy năm, thậm chí bị Quý Minh Xuân hưu, ngươi cũng chẳng quan tâm. Tới khi Phương nương đến kinh thành, làm bà vú cho Vương gia, mặc dù bên ngoài đồn giản gia muốn nhận lại nàng, ngươi vẫn không ra mặt nói chuyện. Người Giản gia muốn chứng minh thân phận Phương nương, cho người đi mời ngươi mới ra mặt."

Sắc mặt Tiểu Ngọc Lan đã khẩn trương nhưng vẫn nói:" Vì sao ta phải làm như vậy?"

Vi Thanh Mi cười lạnh nói:" Ngươi dĩ nhiên là sợ sự thật bị phơi bày, nếu Du nương biết mình là nữ nhi tư sinh ( con gái riêng ), thân thể lại ốm yếu, sẽ không chịu nổi đả kích này. Nhưng Phương nương dù sao đã trải qua nhiều khổ sở, chịu đựng thân phận nữ nhi tư sinh cũng vẫn có thể sống tốt, nên ngươi mới nhẫn tâm nhận nàng là thân nữ nhi.'

Lời của Vi Thanh Mi vô cùng hợp tình hợp lý, mà những hành động của Tiểu Ngọc Lan cũng quả thật không giống một người là thân mẫu của Hạ Trọng Phương. Mọi người thì thầm với nhau cũng tin tưởng Hạ Trọng Phương mới đúng là thân nữ nhi của Vi Thanh Mi.

Hạ Trọng Phương nhớ hành động của Tiểu Ngọc Lan khi Trầm Ngọc tiên tát nàng, chợt hiểu ra, phải chăng di nương không phải thân mẫu mình nên mới không cố hết sức che chở cho mình?

Vi Thanh Mi lại nói:" Di nương, chúng ta nuôi Du nương mười mấy năm, dù cho nàng có là nữ nhi của ngươi, chúng ta vẫn sẽ đối xử với nàng như nữ nhi ruột thịt, sẽ không để cho nàng chịu khổ. Nhưng ngươi đối với Phương nương như vậy, thỏa đáng sao? Phẩm hạnh của ngươi như vậy xứng đáng làm mẫu thân sao?"

Sắc mặt Tiểu Ngọc Lan đã xám trắng lại, nhưng vẫn biện bạch:" Phu nhân Trạng nguyên nói như vậy, chẳng qua là suy đoán, cũng không có bằng chứng cụ thể."

" Ngươi muốn bằng chứng cụ thể?" Vi Thanh Mi gọi Vương Tinh Huy đang đứng cách đó không xa:" Lão gia, người phái người mời chung bà vú và Du nương tới đây! Còn có, nói trước với Du nương, bất kể thân phận nàng như thế nào, nàng vẫn sẽ là thân nữ nhi của chúng ta, trước kia như vậy, sau này cũng như vậy. Bây giờ, chúng ta nhận lại Phương nương chính là có thêm một nữ nhi mà không phải đổi nữ nhi."

Vương Tinh Huy vốn đang nói chuyện với Trầm Tử Trai ở chỗ khác, nghe được động tĩnh bên này, mới đi tới, nhất thời nghe được lời của Vi Thanh Mi, không khỏi ngây dại, Phương nương mới là thân nữ nhi của bọn họ, còn Du nương là nữ nhi của Tiểu Ngọc Lan?

Trầm Tử Trai thấy một đám phu nhân vây quanh Hiền ca nhi nói chuyện, chỉ cho là họ trêu chọc Hiền ca nhi, nên lúc đầu cũng không chú ý, đợi lúc thanh âm nói chuyện của bên này càng lúc càng lớn, mới kinh ngạc đứng lên. Chen tới đây, nghe được lời của Vi Thanh Mi cũng trợn mắt há mồm, Phương nương mới là thân nữ nhi của Vương Trạng nguyên?

Hạ Trọng Phương đứng đó, vui buồn lẫn lộn, không thể tin được những gì mình nghe được nhưng cũng rất hy vọng đó là sự thật.

Sau đó, Giản Thái Phó và phu thê Giản Phi Văn cũng được mời đến Tề vương phủ.

Ngay sau đó, Vương Du và Chung bà vú cũng đến.

Vô luận như thế nào, Vương Du cũng không tin mình là nữ nhi tư sinh của Tiểu Ngọc Lan, chỉ cho là Hạ Trọng Phương muốn đả kích nàng, cố ý hại nàng, mục đích là để mình không thể trở thành trắc phi, bởi vậy một lòng muốn tới Vương phủ để hung hăng trả đòn của Hạ Trọng Phương. Cho nên vừa nghe lời của người đưa tin, không nói hai lời, đã mang theo đã mang theo chung bà vú đi tới.

Vi Thanh Mi vừa thấy Vương Du, lập tức kéo tay nàng nói:" Du nương, mẫu thân nuôi dưỡng ngươi mười chín năm, bất kể chuyện như thế nào, ngươi vĩnh viễn là nữ nhi của mẫu thân, sẽ không có gì thay đổi."

Vương Du thấy ánh mắt kỳ lạ khi mọi người nhìn nàng, tim cũng đập thình thịch, chẳng lẽ thân phận của mình thật sự có điều đáng nghi ngờ? Nàng bình tĩnh lại, cầm tay Vi Thanh Mi nói:" Mẫu thân, ta chỉ có là mẫu thân ruột, sẽ không có một mẫu thân nào khác."

Tiểu Ngọc Lan nghe được Vương Du thổ lộ với Vi Thanh Mi như vậy, trong lòng cũng hơi buồn bực, đau đớn, nhưng lại nhanh chóng định thần. Cũng tốt, dù sao, phu thê Trạng nguyên cũng coi Du nương là thân nữ nhi, sẽ vẫn suy tính cho tương lai của nàng thì ta còn sợ gì đây?

Lúc này, Trầm Tử Trai đang ôm Hiền ca nhi, nhìn Hiền ca nhi rồi lại nhìn Vi Thanh Mi, lại nhìn Hạ Trọng Phương, trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Nếu sớm biết Phương nương là nữ nhi ruột của Trạng nguyên gia, Bổn vương cần gì phải phí tâm cơ đi nạp Vương Du làm trắc phi?

Giản Phi Văn và Bạch thị nghe được Vương Du mới là nữ nhi của Giản gia, cũng rất ngạc nhiên. Hai mắt Giản Phi Văn nhìn đi, nhìn lại Tiểu Ngọc Lan, Vương Du và Hạ Trọng Phương, trong lòng thầm nghĩ: Không trách được khi nhận lại Phương nương, ta không có một chút cảm xúc, thì ra nàng không phải là nữ nhi của ta.

Nhất thời, mọi người đều im lặng, Vi Thanh Mi để cho Chung bà vú nói lại chuyện năm đó.

Đợi Chung bà vú nói xong, căn bản mọi người đều đã, nhìn Hạ Trọng Phương, thầm thở dài nghĩ: thân thế Vương Phi quả là có nhiều khúc chiết, chắc chắn đã phải chịu nhiều khổ cực.

Vương Du thấy ánh mắt thương tiếc khi Trầm Tử Trai nhìn Hạ Trọng Phương, không thể nào ngồi yên được nữa, dằn lòng đứng lên nói:" Vương gia, người dễ dàng tín nhiệm Vương Phi như vậy sao? Bên ngoài có nhiều lời đồn như vậy, không có lửa thì sao có khói? Hiền ca nhi giống mẫu thân ta nhưng Vương Phi chưa chắc chính là nữ nhi của người."

Lời đồn? Mọi người nghe xong liền nhớ tới lời đồn nói Hạ Trọng Phương và Phương ngự y cấu kết, chưa thành hôn đã mang thai, cuối cùng liền vu oan cho Trầm Tử Trai, mượn cơ hội gả cho Trầm Tử Trai làm Vương phi, sau đó dưới sự giúp đỡ của Phương ngự y, giả sinh non để lừa gạt mọi người.

Mẫu thân của Phương ngự y là Vi Thanh Tích, chính là đường muội của Vi Thanh Mi, Thị Lang phu nhân đứng một bên, nghe lời này của Vương Du, chợt nghĩ, nói như vậy, Hiền ca nhi đúng là nhi tử của Phương ngự y? Vì vậy tướng mạo hắn mới giống người Vi gia?

Hạ Trọng Phương cả giận nói:" Du nương, sao ngươi có thể vu tội cho ta như vậy?"

" Có phải vu tội cho hay không, trong lòng ngươi rõ ràng nhất." Vương Du cũng không chịu yếu thế, nhìn Hạ Trọng Phương nói:" Nếu không, sao Hiền ca nhi lại giống người Vi gia như vậy?"

Vương Du không nói Hiền ca nhi giống Vi Thanh Mi, lại cường điều rằng hắn giống người Vi gia, để mọi người nghĩ đến mẫu thân của Phương ngự y Vi Thanh Tích.

Hạ Trọng Phương ngoảnh lại nói với Trầm Tử Trai:" Vương gia, ta trong sạch."

" Bổn vương biết." Trầm Tử Trai trấn an Hạ Trọng Phương một tiếng, lại gọi người nói:" Mời Phương ngự y tới đây!"

Rất nhanh, Phương ngự y đã tới, nghe được nghi vấn của Vương Du, nói rõ:" Năm đó mẫu thân và di nương của phụ thân ta đều sinh hạ nhi tử. Nhưng nhi tử của mẫu thân đã không còn, phụ thân sợ mẫu thân thương tâm, liền đem nhi tử của di nương cho mẫu thân nuôi dưỡng, nói là nhi tử ruột của mẫu thân. Ta chính là nhi tử do di nương sinh. Nói cách khác, ta không phải là nhi tử ruột của mẫu thân, cùng Vi gia không có liên hệ máu mủ. Cho nên Hiền ca nhi dù có giống người Vi gia, cũng không có chút quan hệ nào với ta."

Hạ Trọng Phương thở phào nhẹ nhõm, lòng bàn tay đều là mồ hôi. Nếu không phải lần này có Phương ngự y tới làm chứng thì không biết sẽ như thế nào đây!

Độtt nhiên, Trầm Tử Trai vỗ tay, hai quản sự liền đi vào, nói rõ những chuyện họ đã điều tra.

Quản sự nói:" Lúc trước, tại hạ tuân lệnh Vương gia, đã điều tra ra được người tung tin đồn về Vương Phi và Phương ngự y là Quý Minh Xuân." Vừa nói vừa cho người kéo hai người lên.

Hai người kia nói không quen biết nhau, nhưng đều nhận bạc của Quý Minh Xuân để đến các phủ tung lời đồn.

Đợi quản sự và hai người kia đều lui xuống, Trầm Tử Trai mới nói:" Quý Minh Xuân và Vương Phủ có thù oán, hơn nữa lại không nhìn nổi Phương nương soonga tốt nên mới tung lời đồn như vậy. Bổn vương và Phương nương là phu thê, nàng như thế nào, Bổn vương rất rõ. Hiền ca nhi tuyệt đối là nhi tử của Bổn vương. Quý Minh Xuân cho người tung tin đồn như vậy, lần này Bổn vương nhất định sẽ không tha cho hắn nữa."

Lời này của Trầm Tử Trai đã nói rõ, hắn và hạ trọng trọng là phu thê, lúc Hạ Trọng Phương gả cho hắn, có trong sạch hay không, hắn tất nhiên biết rõ.

Vi Thanh Mi nói tiếp:" Cho nên, Hiền ca nhi giống ta, Phương nương chính là thân nữ nhi của ta. Di nương, ngươi còn không thừa nhận sao?"

Sắc mặt Tiểu Ngọc Lan như tro tàn, biết dù có cãi chày cãi cối cũng không được, liền đem sai lầm đẩy lên người chương bà vú:" Nếu có đổi, thì cũng là chương bà vú len lén đổi, ta không biết chuyện này."

Vương muốn đứng lên chỉ trích Tiểu Ngọc Lan, nhất thời đầu choáng, mắt hoa, đứng không vững, té xỉu.

" Du nương, Du nương!"

Vi Thanh Mi và Tiểu Ngọc Lan đồng thời kêu lên, nhưng Vi Thanh Mi gần Vương Du hơn nên đã đỡ được nàng.

Tiểu Ngọc Lan không tự chủ được bước lên phía trước, nhưng lại ngây ngô đứng lại, mình quan tâm đến Du nương như vậy, tức là đã thừa nhận với mọi người Vương Du chính là nữ nhi của mình.

Phương ngự y tiến lên bắt mạch cho Vương Du, nói:" Là tức giận công tâm, nghỉ ngơi một lát, một lát sẽ tốt thôi." Vừa nói Phương ngự y vừa ấn huyệt nhân trung ( huyệt giữa mũi và miệng) cho Vương Du.

Sau khi tỉnh lại, Vương Du nước mắt rối rít, nhìn Vi Thanh Mi nói:" Mẫu thân, ngươi không thể không cần ta."

Vi Thanh Mi vội vàng ôm nàng, nói:" Sao mẫu thân có thể không cần ngươi? Ngươi do mẫu thân nuôi lớn, hiện nay lại không có hôn phu, mẫu thân thương ngươi còn không kịp."

Tiểu Ngọc Lan thấy Vi Thanh Mi vẫn lo lắng cho Vương Du, cũng thấy yên tâm hơn.

Hạ Trọng Phương quả thật không dễ dàng mới nhận lại thân mẫu, thấy Vi Thanh Mi ôm Vương Du, cũng không biết trong lòng có tư vị gì.

Trầm Tử Trai lặng lẽ cầm tay của nàng nói:" Phương nương, ngươi còn có Bổn vương!"

Hạ Trọng Phương hất tay Trầm Tử Trai ra, đi tới chỗ Vương Tinh Huy nói:" Phụ thân!"

Vương Tinh Huy vội đáp một tiếng, trăm mối cảm xúc ngổn ngang nói:" Phương nương, mấy năm này ngươi đã chịu khổ rồi!"

Hạ Trọng Phương nghe được câu này, từng giọt, từng giọt nước mắt rơi xuống, nức nở nói:" Lần đầu tiên nhìn thấy phụ thân, mẫu thân, ta đã cảm thấy rất thân thiết, khi đó ta cũng len lén hâm mộ Du nương, hi vọng mình là nữ nhi của hai người. Hôm nay, ta nhận lại được phụ mẫu ruột thịt, toàn bộ khổ sở lúc trước coi như đã được bù đắp."

Chúng phu nhân nghe Hạ Trọng Phương nói, nhất thời cũng rơi lệ.

Lúc này, Vi Thanh Mi ôm Vương Du, gọi Hạ Trọng Phương:"Phương nương tới đây!"

Hạ Trọng Phương tiến lên, gọi:" Mẫu thân!"

Vi Thanh Mi kéo Hạ Trọng Phương vào ngực, rơi nước mắt, nói:' Phương nương đã chịu nhiều khổ cực rồi, sau này, sẽ có mẫu thân thương ngươi! Ngươi và Du nương, đều là nữ nhi của mẫu thân."

Tiểu Ngọc Lan nhìn mọi việc, thầm cảm thấy may mắn, mình đem hết trách nhiệm đẩy lên đầu Chương bà vú, mọi người cũng không thể xử trí mình. Và lại, phu thê Trạng nguyên vẫn coi Du nương là nữ nhi, lấy kiến thức của nàng, sau này gả vào Vương Phủ làm trắc phi, vẫn có cơ hội thay thế Hạ Trọng Phương lên làm Vương Phi.

Trầm Tử Trai cho gọi Tô Lương vào, nói:" Di nương Phương gia giả mạo thân mẫu Vương Phi, tội không thể tha thứ, kéo xuống loạn côn đánh chết!"

" Vương gia, ngươi tha cho di nương một mạng đi!" Mặc dù, Vương Du không muốn nhận thức Tiểu Ngọc Lan, nhưng chứng cớ xác thực, nàng cũng không thể không thừa nhận. Vừa nghe Thẩm tử tử muốn loạn côn đánh chết Tiểu Ngọc Lan, nếu không khẩn cầu ngăn lại, thì mình sẽ trở thành người có tâm địa sắt đá, sau này danh tiếng càng tệ hơn.

Mặc dù, Hạ Trọng Phương cũng tức giận việc Tiểu Ngọc Lan giả mạo thân mẫu của nàng, nhưng bao nhiêu ngày nay, bất kể Tiểu Ngọc Lan là thật lòng hay giả ý, mình cũng đã thật tâm nhận nàng là thân mẫu, cũng không nhẫn tâm nhìn nàng bỏ mạng. Bởi vậy, cũng mở miệng cầu xin:" Vương gia, tuy di nương có lỗi, nhưng cũng không phải là làm chuyện đại ác, tạm tha nàng một mạng đi!"

Trầm Tử Trai thấy vương và Hạ Trọng Phương đều mở miệng xin tha cho Tiểu Ngọc Lan, liền nói:" Tội chết có thể thoát nhưng tội sống khó tha. Đem di nương Phương gia kéo xuống đánh hai mươi trượng, đưa về Phương gia, cảnh cáo Phương gia một phen, cần trông coi nàng cho kĩ, đừng để ra ngoài làm loạn."

Tô Lương nhận lệnh, cho người đi lên kéo Tiểu Ngọc Lan.

Giản Phi Văn nhìn Tiểu Ngọc Lan bị bắt đi, có chút không đành lòng, nhưng thấy được ánh mắt của Bạch thị lại định thần trở lại.

Ngược lại, Bạch thị lạnh lùng nói:" Còn không đi nhận lại nữ nhi?"

Lúc này, Giản Phi Văn mới lấy lại tinh thần, tiến lên phía trước gọi:" Du nương!"

Vi Thanh Mi đẩy Vương Du một cái, nói:" Gọi phụ thân đi!"

Vương Du nắm thật chặt tay áo Vi Thanh Mi nói:" Mẫu thân, ta chỉ muốn ở cùng người."

Vi Thanh Mi an ủi:" Chẳng qua là nhận lại thân phụ ( cha ruột ) cũng không phải để ngươi đi cùng, ngươi vẫn là nữ nhi của ta, tự nhiên là ở lại Vương gia."

Lúc này, Vương Du mới đứng lên, phúc thân gọi:' Phụ thân!"

Giản Phi Văn đưa Vương Du đến bái kiến Thái Phó phu nhân và Bạch thị.

Thái Phó phu nhân thở dài nói:" Tỷ muội giống nhau, bởi vậy, Phương nương giống ta, Du nương lại giống người Vương gia. Nếu không phải trời xui đất khiến, thì không biết bao giờ chân tướng mới rõ ràng?"

Bạch thị bởi vì những việc Hạ Trọng Phương phải trải qua, vẫn không thích nàng, giờ đổi lại Vương Du mới là thứ nữ Giản gia, Vương Du do phu thê Trạng nguyên nuôi lớn, mặc dù ốm yếu nhưng vẫn trong sạch, mà lại có tài nên rất nhanh đã chấp nhận chuyện này, nói:" Du nương, ngươi muốn ở lại Vương gia thì liền theo ý ngươi, nhưng nếu muốn trở về Giản gia, Giản gia vẫn luôn hoan nghênh ngươi. Hôm nay thân phận đã được làm rõ, ngươi cũng không tổn thất gì, ngược lại có thêm một nhà mẫu thân."

Sau khi Vương Du đến chỗ Giản Phi Văn, Vi Thanh Mi ôm Hạ Trọng Phương, lau nước mắt cho nàng nói:" Phương nương, hiện nay ngươi là Vương Phi, và lại lại sinh được Hiền ca nhi, cuối cùng, ông trời cũng đã bồi thường lại cho con một chút. Sau này có phu quân và nhi tử thương, lại có phụ mẫu yêu, không cần khóc nữa."

Hạ Trọng Phương vẫn còn ủy khuất, tiếp tục nức nở mấy tiếng,mới nói:" Du nương được mẫu thân thương yêu mười mấy năm, giờ mẫu thân vẫn đau lòng cho nàng!"

Vi Thanh Mi thấp giọng nói:" Được rồi, mẫu thân sau này sẽ thương ngươi nhiều một chút. Tối nay, ta sẽ ở lại Vương Phủ, phụng bồi ngươi, được không?"

Hạ Trọng Phương nín khóc mỉm cười, cầm tay Vi Thanh Mi làm nũng:" Mẫu thân phải giữ lời đó!"

Vi thanh vuốt mặt Hạ Trọng Phương nói:" Ngươi xem, cũng đã là mẫu thân mà còn làm nũng?"

Hạ Trọng Phương ôm lấy tay Vi Thanh Mi nói:" Sau này nếu Vương gia dám khi dễ ta, thì có mẫu thân làm chủ."

Trước, mặc dù nàng cũng nhận phụ mẫu nhưng Cianr Phi Vănrất lạnh nhạt, Tiểu Ngọc Lan là di nương, không có tiếng nói nên mình vẫn không thể nhờ ai giúp đỡ. Bây giờ, nhận lại thân phụ mẫu, mới chính thức có chỗ dựa.

Tới tối, Vi Thanh Mi thật sự nghỉ ngơi ở Vương Phủ, nói chuyện cùng Hạ Trọng Phương.

Hạ Trọng Phương chỉ cảm thấy mười chín năm qua, tối nay là đêm nàng an tâm nhất.

Trong thư phòng, Trầm Tử Trai đang cùng hai mưu sĩ nói chuyện:" Nếu sớm biết Phương nương là thân nữ nhi của Vương Trạng nguyên, thì không cần xin thánh chỉ nạp Vương Du làm trắc phi. Giờ đây, ta đã khiến Phương nương tức giận, muốn giành lại tâm của nàng quả thực không dễ."

Kiều Thiệu Nguyên nói:" Thánh chỉ đã, Vương gia không thể đổi ý nữa. Và lại Vương cô nương nếu là chất nữ của giản Thái Phó, nàng lại có tài, Vương gia nạp làm trắc phi cũng không thua thiệt."

La Quân Dụng nói:" Vương gia cưới thân nữ nhi của Vương Trạng nguyên, lại nạp dưỡng nữ làm trắc phi, tự nhiên Vương gia và Vương trạng nguyên bị cột chặt một chỗ. Về Giản Thái Phó, đối với tư sinh nữ nhi này cũng chưa chắc đã coi trọng, không cần quá để tâm."

Ở Vương gia, Vương Du vẫn không ngủ được, ngồi ở cửa sổ xuất thần. Trước, mặc dù có nghi ngờ nhưng nàng vạn vạn không nghĩ tới mình thật sự là nữ nhi của Giản gia. Hôm nay, thân phận đã được làm rõ, một khi gả Vương Phủ, mọi chuyện sẽ luôn bị Hạ Trọng Phương một mực đè ép.

Chung bà vú thấy trong phòng vương có ánh đèn, gõ cửa hô:" Du nương!"

Vương Du nghe được tiếng gọi, mở cửa, mời chung bà vú đi vào, thở dài nói:' Bà vú, mẫu thân hiện nay chỉ lo cho Phương nương, không để ý đến ta."

Chung bà vú an ủi:" Phu nhân và Vương Phi mới nhận lại nhau, tự nhiên là có nhiều điều muốn nói, nên mới ở lại Vương Phủ. Ngươi yên tâm, phu nhân nuôi ngươi mười chín năm, tình cảm so với Vương Phi có thể còn sâu hơn, sẽ không không để ý tới ngươi."

Vương đa cảm, gạt lệ nói: "Ta là tư sinh nữ nhi, tất nhiên các ngươi sẽ không cần ta nữa."

Chung bà vú ôm nàng nói:" Làm sao có thể như vậy? Cũng không phải là lỗi của ngươi. Mọi người sẽ càng thương tiếc ngươi hơn, sẽ quan tâm đến ngươi."

Trong lòng Vương Du thầm nghĩ: Nhưng Vương gia nhất định sẽ không quan tâm đến ta. Không, ta nhất định phải giành được vài phần kính trọng từ hắn. Ít nhất, là phải áp chế được Phương nương.

Lúc này, Hạ Trọng Phươngđang nói cùng Vi Thanh Mi:" Mẫu thân, ta nhất định sẽ học thêm nhiều kiến thức, đến lúc đi yến hội của phu nhân, quý nữ, ta nhất định có thể ngâm thơ, đối thơ, cũng có thể nói mấy câu phong nhã, không khiến cho các ngươi mất thể diện."

Vi Thanh Mi vuốt đầu nàng nói:" Học thức phải tích lũy từng ngày, ngươi không cần nóng lòng. Sau này , mỗi tháng Mẫu thân sẽ tới đây mấy lần, dạy ngươi học. chúng ta học lại những gì ngươi còn thiếu xót, Tương lai có lhi ngươi sẽ thành một tài nữ."

Hạ Trọng Phương hạnh phúc dựa vào ngực Vi Thanh Mi:" Mẫu thân, ta thật hy vọng mình chưa xuất giá, để có thể ở cùng người mỗi ngày."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện