Mấy ngày nay Kỷ Nhiên thực phiền, vẫn luôn ngốc trong hậu viện của vương phủ, đại môn không ra nhị môn không mại (không đi đâu hết), cho nên lời đồn đãi gần đây mỗi ngày một kiểu. Có người nói Kỷ tiểu vương gia gần đây chú tâm học hành, muốn ngốc ở trong nhà để lần nữa làm lại, vì thế các nam nhân cười, các nữ nhân khóc. Có người nói, Kỷ tiểu vương gia gần đây mắc phải một loại bệnh nan y hiếm thấy, không sống được bao lâu, vì thế các nam nhân cười, các nữ nhân lại khóc. Còn có người nói, Kỷ tiểu vương gia gần đây bị một nữ nhân mê hoặc, bắt đầu chung tình, không niêm hoa nhạ thảo (đồng nghĩa với trêu hoa ghẹo nguyệt) nữa, vì thế tất cả mọi người khóc, nam nhân bị tức phụ nhà mình ghét bỏ bất trung tâm, nữ nhân ai oán người kia vì sao không phải là mình. Nhưng Kỷ Nhiên tiêu điểm của lời đồn lúc này vẫn còn đang ngủ ngon trong phòng, không thèm để ý chuyện bên ngoài.
Kỷ Nhiên nằm mơ, trong mộng cái tên nam nhân cười đến hoa chi loạn chiến (cười đến run cả người) kia không phải Hỏa Bạc thì còn có thể là ai vào đây nữa? “Oắt con Kỷ Nhiên, thế nào rồi, có vừa lòng với thân phận của mình không?”
“Vừa lòng, đương nhiên vừa lòng, quả thực vô cùng vừa lòng.” Kỷ Nhiên nghiến răng nghiến lợi nhìn đầu sỏ gây tội trước mắt này, nếu không phải vì gã đang nắm giữ sinh tử của mình, Kỷ Nhiên đã sớm đánh gã.
“Vừa lòng thì tốt, hí hí, vừa lòng thì tốt.” Hỏa Bạc giả bộ không nhìn thấy Kỷ Nhiên đang phẫn nộ, trong lòng âm thầm bật cười, ai bảo thằng oắt ngươi kiêu ngạo, chỉnh chết ngươi!
“Pê đê chết tiệt, có chuyện mau nói, có rắm mau thả, ông đây bây giờ chỉ muốn an ổn ngủ một giấc.”
“Người trẻ tuổi đừng dễ nóng như vậy, ta tới để báo cho ngươi một tin tức tốt… Ai, ngươi đừng trừng mắt nhìn ta như thế… được được, ta nói ta nói… Xem ra ngươi tựa hồ đã tìm được Văn Túc, để khen ngợi ngươi, cũng để cổ vũ ngươi, bây giờ ta chuẩn bị áp dụng một chính sách, nếu ngươi thấy Văn Túc, hơn nữa còn truyền đạt lời nói và tình cảm của ta… Khụ khụ… Ta sẽ khen thưởng ngươi một kiện bảo vật, còn là cái gì thì đến lúc ấy sẽ rõ, dù sao tuyệt đối sẽ làm ngươi vừa lòng. Đương nhiên, nếu ngươi thành công khuyên Văn Túc trở về, khẳng định không thiếu chỗ tốt của ngươi.” Hỏa Bạc cười thầm trong lòng nếu Văn Túc dễ khuyên như vậy, ta còn phải phí tâm tư lớn như thế sao? Kỷ Nhiên cũng không nghĩ rằng, để khuyên tên Văn Túc này trở về thiếu chút nữa đã lấy đi nửa cái mạng của hắn.
“Tôi nỗ lực tìm kiếm tin tức như vậy, mặc kệ nói như thế nào, ông cũng phải khen thưởng đã.” Kỷ Nhiên vừa nghe thấy còn có khen thưởng, tình cảm mãnh liệt chỉ tăng không giảm.
“Ngươi thật là, được rời, ta đây đành cho ngươi nếm thử ngon ngọt trước.”
Hỏa Bạc vừa dứt lời, Kỷ Nhiên chỉ biết là Hỏa Bạc đặt bàn tay lên đỉnh đầu hắn, một trận nhiệt lưu truyền đến, Kỷ Nhiên thoải mái run lên, đột nhiên cảm thấy thân thể của mình có một cỗ điện lưu chạy qua, cả người tức khắc thoải mái không thôi.
Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Kỷ Nhiên, Hỏa Bạc cười nói: “Vừa rồi ta đả thông hai mạch Nhâm Đốc của ngươi, nói cách khác, ngươi bây giờ đã trở thành một kỳ tài võ học.”
Kỷ Nhiên không tránh được kích động một lát, hắn cũng minh bạch nó có nghĩa gì, ý là bây giờ mình đã không còn là người bình thường nữa. Tức khắc dùng ánh mắt cuồng nhiệt nhìn Hỏa Bạc, Hỏa Bạc nói đây chỉ là một tí ngon ngọt, Kỷ Nhiên không dám tưởng tượng sau khi mọi chuyện thành công mình sẽ đạt đến độ cao nào, nhưng chỉ là bây giờ, hắn cảm thấy mình sắp bốc cháy đến nơi, cái gì cũng mặc kệ, Văn Túc, Văn Túc, coi như chú mày xui xẻo kiếp này gặp phải Kỷ Nhiên anh đây.
“Được, một lời đã định!”
Khi Kỷ Nhiên tỉnh lại trời đã sẩm tối, Kỷ Nhiên hưng phấn ngồi dậy, sờ sờ cánh tay, lại sờ sờ cẳng chân, sau đó nhảy dựng lên, tổng cảm thấy không giống trước kia, hưng phấn thật sự. Mới hưng phấn không được bao lâu đã choáng váng, hoàng cung này cũng không phải chợ bán thức ăn, nói vào là vào được đâu, phải vào như thế nào đây?
Ai cũng không thể tưởng tượng được Kỷ Nhiên cuối cùng lại nghĩ đến phương pháp nam giả nữ trang tiến cung tuyển tú. Cũng coi như là Kỷ Nhiên đột nhiên mất não, mạng cũng không cần nghĩ ra một chuyện ngay cả thằng đần cũng không thèm đi làm.
Kỳ thật Kỷ Nhiên lúc ấy lại nghĩ thế này, mình có một cơ hội để tiến cung, rồi mau chóng tìm được Văn Túc thuyết minh ý đồ đến, sau đó dùng Hỏa Bích cao chạy xa bay, quỷ cũng không tìm thấy mình. Lùi một bước, cứ coi như hoàng đế biết thân phận của mình muốn chém đầu gì đó cũng không sợ, vẫn có thể dùng Hỏa Bích để chạy mà, nói tóm lại, mặc kệ xuất hiện tình huống như thế nào mình cũng không chết được, cùng lắm thì trở lại nghĩ thêm một biện pháp dự phòng. Kỷ Nhiên nghĩ nghĩ rồi cười cái không ngừng, cảm thấy mình quả thực là quá thông minh.
Vương triều Thánh Lăng nghênh đón lần tuyển tú đầu tiên, cả nước đều sôi trào, các nữ tử đến tuổi đầu chỉ nghĩ muốn tiến cung.
Kỷ Nhiên ngồi ở trước gương cẩn thận trang điểm một phen, không thể không nói, ‘Kỷ Nhiên’ đúng thật là rất đẹp, linh động lại tú khí, thay một thân váy áo màu tím nhạt, hai chân đeo hai cái lục lạc, đi đường thì leng keng rung động, búi một búi tóc đơn giản, trang điểm sương sương, lại cắm Hỏa Bích lên đầu, Kỷ Nhiên cười choáng váng, sao mình lại đẹp đến thế cơ chứ? Mình mà nói mình là nữ nhân chắc chắn không kẻ nào dám bảo mình là nam nhân. Lại nói vì cái gì Kỷ Nhiên lại đeo lục lạc lên hai chân, lý do rất đơn giản, chỉ là để thời thời khắc khắc nhắc nhở bản thân mình bây giờ là một nữ nhân, có giả cũng phải giả cho giống, chết cũng đừng lòi ra.
Vì thế khi Kỷ Nhiên mặc một thân trang phục hướng mọi người tuyên bố ý đồ của mình, Đại tỷ, Nhị ca, Tam ca choáng váng tập thể.
Lý do của Kỷ Nhiên quả thực khiến người ta dở khóc dở cười, rồi lại không thể không phục “Không có biện pháp mà, ai bảo ta yêu Hoàng Thượng chứ?”
Từ nay về sau, Kỷ vương phủ lòi ra một nữ nhi thứ năm, danh gọi Kỷ Mạc. Đồn đãi Kỷ Mạc là tư sinh tử (con ngoài giá thú) của Kỷ Vương gia, gần đây mới về nhận tổ quy tông, lớn lên cũng nghiêng nước nghiêng thành, người cả nước đều điên rồi, người Kỷ gia làm sao ai ai cũng đều đẹp như thế chứ? Đương nhiên, Kỷ Đại tướng quân đang ở nơi xa xa ngoài biên quan khi biết việc này cảm thấy thế nào thì là chuyện của sau này.
Kỷ Nhiên thuận lợi được chọn làm tú nữ, tham gia tuyển tú nữ có hơn trăm, nhưng Kỷ Nhiên vẫn được chọn, một mặt là vì Kỷ Nhiên xác thực rất đẹp, mặt khác chính là vì cha Kỷ Nhiên chính là Thường Thắng Vương.
Lúc này Kỷ Nhiên ngồi ở trên giường đang âm thầm cao hứng vì bước đầu tiên của kế hoạch đã thành công. Ngày mai chính là ngày hai mươi danh tú nữ vào cung diện thánh, mục tiêu số một, không thể bị Hoàng Thượng thích sau đó bất đắc dĩ mà thị tẩm. Mục tiêu số hai, được Hoàng Thượng tín nhiệm, có cơ hội nhìn thấy quân sư đương triều. Nhưng hai cái mục tiêu này lại mâu thuẫn lẫn nhau, thật là đủ phiền toái.
Kỷ Nhiên nằm mơ, trong mộng cái tên nam nhân cười đến hoa chi loạn chiến (cười đến run cả người) kia không phải Hỏa Bạc thì còn có thể là ai vào đây nữa? “Oắt con Kỷ Nhiên, thế nào rồi, có vừa lòng với thân phận của mình không?”
“Vừa lòng, đương nhiên vừa lòng, quả thực vô cùng vừa lòng.” Kỷ Nhiên nghiến răng nghiến lợi nhìn đầu sỏ gây tội trước mắt này, nếu không phải vì gã đang nắm giữ sinh tử của mình, Kỷ Nhiên đã sớm đánh gã.
“Vừa lòng thì tốt, hí hí, vừa lòng thì tốt.” Hỏa Bạc giả bộ không nhìn thấy Kỷ Nhiên đang phẫn nộ, trong lòng âm thầm bật cười, ai bảo thằng oắt ngươi kiêu ngạo, chỉnh chết ngươi!
“Pê đê chết tiệt, có chuyện mau nói, có rắm mau thả, ông đây bây giờ chỉ muốn an ổn ngủ một giấc.”
“Người trẻ tuổi đừng dễ nóng như vậy, ta tới để báo cho ngươi một tin tức tốt… Ai, ngươi đừng trừng mắt nhìn ta như thế… được được, ta nói ta nói… Xem ra ngươi tựa hồ đã tìm được Văn Túc, để khen ngợi ngươi, cũng để cổ vũ ngươi, bây giờ ta chuẩn bị áp dụng một chính sách, nếu ngươi thấy Văn Túc, hơn nữa còn truyền đạt lời nói và tình cảm của ta… Khụ khụ… Ta sẽ khen thưởng ngươi một kiện bảo vật, còn là cái gì thì đến lúc ấy sẽ rõ, dù sao tuyệt đối sẽ làm ngươi vừa lòng. Đương nhiên, nếu ngươi thành công khuyên Văn Túc trở về, khẳng định không thiếu chỗ tốt của ngươi.” Hỏa Bạc cười thầm trong lòng nếu Văn Túc dễ khuyên như vậy, ta còn phải phí tâm tư lớn như thế sao? Kỷ Nhiên cũng không nghĩ rằng, để khuyên tên Văn Túc này trở về thiếu chút nữa đã lấy đi nửa cái mạng của hắn.
“Tôi nỗ lực tìm kiếm tin tức như vậy, mặc kệ nói như thế nào, ông cũng phải khen thưởng đã.” Kỷ Nhiên vừa nghe thấy còn có khen thưởng, tình cảm mãnh liệt chỉ tăng không giảm.
“Ngươi thật là, được rời, ta đây đành cho ngươi nếm thử ngon ngọt trước.”
Hỏa Bạc vừa dứt lời, Kỷ Nhiên chỉ biết là Hỏa Bạc đặt bàn tay lên đỉnh đầu hắn, một trận nhiệt lưu truyền đến, Kỷ Nhiên thoải mái run lên, đột nhiên cảm thấy thân thể của mình có một cỗ điện lưu chạy qua, cả người tức khắc thoải mái không thôi.
Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Kỷ Nhiên, Hỏa Bạc cười nói: “Vừa rồi ta đả thông hai mạch Nhâm Đốc của ngươi, nói cách khác, ngươi bây giờ đã trở thành một kỳ tài võ học.”
Kỷ Nhiên không tránh được kích động một lát, hắn cũng minh bạch nó có nghĩa gì, ý là bây giờ mình đã không còn là người bình thường nữa. Tức khắc dùng ánh mắt cuồng nhiệt nhìn Hỏa Bạc, Hỏa Bạc nói đây chỉ là một tí ngon ngọt, Kỷ Nhiên không dám tưởng tượng sau khi mọi chuyện thành công mình sẽ đạt đến độ cao nào, nhưng chỉ là bây giờ, hắn cảm thấy mình sắp bốc cháy đến nơi, cái gì cũng mặc kệ, Văn Túc, Văn Túc, coi như chú mày xui xẻo kiếp này gặp phải Kỷ Nhiên anh đây.
“Được, một lời đã định!”
Khi Kỷ Nhiên tỉnh lại trời đã sẩm tối, Kỷ Nhiên hưng phấn ngồi dậy, sờ sờ cánh tay, lại sờ sờ cẳng chân, sau đó nhảy dựng lên, tổng cảm thấy không giống trước kia, hưng phấn thật sự. Mới hưng phấn không được bao lâu đã choáng váng, hoàng cung này cũng không phải chợ bán thức ăn, nói vào là vào được đâu, phải vào như thế nào đây?
Ai cũng không thể tưởng tượng được Kỷ Nhiên cuối cùng lại nghĩ đến phương pháp nam giả nữ trang tiến cung tuyển tú. Cũng coi như là Kỷ Nhiên đột nhiên mất não, mạng cũng không cần nghĩ ra một chuyện ngay cả thằng đần cũng không thèm đi làm.
Kỳ thật Kỷ Nhiên lúc ấy lại nghĩ thế này, mình có một cơ hội để tiến cung, rồi mau chóng tìm được Văn Túc thuyết minh ý đồ đến, sau đó dùng Hỏa Bích cao chạy xa bay, quỷ cũng không tìm thấy mình. Lùi một bước, cứ coi như hoàng đế biết thân phận của mình muốn chém đầu gì đó cũng không sợ, vẫn có thể dùng Hỏa Bích để chạy mà, nói tóm lại, mặc kệ xuất hiện tình huống như thế nào mình cũng không chết được, cùng lắm thì trở lại nghĩ thêm một biện pháp dự phòng. Kỷ Nhiên nghĩ nghĩ rồi cười cái không ngừng, cảm thấy mình quả thực là quá thông minh.
Vương triều Thánh Lăng nghênh đón lần tuyển tú đầu tiên, cả nước đều sôi trào, các nữ tử đến tuổi đầu chỉ nghĩ muốn tiến cung.
Kỷ Nhiên ngồi ở trước gương cẩn thận trang điểm một phen, không thể không nói, ‘Kỷ Nhiên’ đúng thật là rất đẹp, linh động lại tú khí, thay một thân váy áo màu tím nhạt, hai chân đeo hai cái lục lạc, đi đường thì leng keng rung động, búi một búi tóc đơn giản, trang điểm sương sương, lại cắm Hỏa Bích lên đầu, Kỷ Nhiên cười choáng váng, sao mình lại đẹp đến thế cơ chứ? Mình mà nói mình là nữ nhân chắc chắn không kẻ nào dám bảo mình là nam nhân. Lại nói vì cái gì Kỷ Nhiên lại đeo lục lạc lên hai chân, lý do rất đơn giản, chỉ là để thời thời khắc khắc nhắc nhở bản thân mình bây giờ là một nữ nhân, có giả cũng phải giả cho giống, chết cũng đừng lòi ra.
Vì thế khi Kỷ Nhiên mặc một thân trang phục hướng mọi người tuyên bố ý đồ của mình, Đại tỷ, Nhị ca, Tam ca choáng váng tập thể.
Lý do của Kỷ Nhiên quả thực khiến người ta dở khóc dở cười, rồi lại không thể không phục “Không có biện pháp mà, ai bảo ta yêu Hoàng Thượng chứ?”
Từ nay về sau, Kỷ vương phủ lòi ra một nữ nhi thứ năm, danh gọi Kỷ Mạc. Đồn đãi Kỷ Mạc là tư sinh tử (con ngoài giá thú) của Kỷ Vương gia, gần đây mới về nhận tổ quy tông, lớn lên cũng nghiêng nước nghiêng thành, người cả nước đều điên rồi, người Kỷ gia làm sao ai ai cũng đều đẹp như thế chứ? Đương nhiên, Kỷ Đại tướng quân đang ở nơi xa xa ngoài biên quan khi biết việc này cảm thấy thế nào thì là chuyện của sau này.
Kỷ Nhiên thuận lợi được chọn làm tú nữ, tham gia tuyển tú nữ có hơn trăm, nhưng Kỷ Nhiên vẫn được chọn, một mặt là vì Kỷ Nhiên xác thực rất đẹp, mặt khác chính là vì cha Kỷ Nhiên chính là Thường Thắng Vương.
Lúc này Kỷ Nhiên ngồi ở trên giường đang âm thầm cao hứng vì bước đầu tiên của kế hoạch đã thành công. Ngày mai chính là ngày hai mươi danh tú nữ vào cung diện thánh, mục tiêu số một, không thể bị Hoàng Thượng thích sau đó bất đắc dĩ mà thị tẩm. Mục tiêu số hai, được Hoàng Thượng tín nhiệm, có cơ hội nhìn thấy quân sư đương triều. Nhưng hai cái mục tiêu này lại mâu thuẫn lẫn nhau, thật là đủ phiền toái.
Danh sách chương